Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1152: Chết rồi, không giải trừ bí pháp được!

Chương 1152: Chết rồi, không giải trừ bí pháp được!
Không biết là lớp phòng ngự của Đông Qua Thánh Quân không trụ nổi hay là cổ họng của hắn không chịu được nữa?
Trong trận đấu ai hét to hơn người đó thắng này, cổ họng là một vũ khí rất quan trọng.
“Hy vọng hình thức chiến đấu này có thể thay đổi một chút.”
Mấy phóng viên thầm sỉ vả.
Nói thật, hai vị Huyền Thánh mà cứ hét thế này nữa thì không những tai của bọn họ sắp không chịu được nữa mà cả tâm lý cũng sụp đổ đến nơi rồi ấy.
Có lẽ đến ông trời cũng không nhìn nổi cái kiểu đánh nhau ‘tấn công toàn là hét, phòng ngự cũng toàn hét’ này nữa.
Cật Qua tiền bối đang ra sức hò hét thì đột nhiên ho khan.
“Khụ khụ khụ khụ… Chuyện gì thế này?”
Giọng nói của Cật Qua tiền bối vang lên.
Đồng thời, toàn bộ sóng xung kích màu vàng kim che phủ toàn trường tản đi… Không ngờ Cật Qua tiền bối đã kết thúc đợt công kích của mình.
Trung tâm trận quyết đấu đã biến thành một cái hố to.
Cật Qua và Đông Qua đều ở chính giữa cái hố.
Tình trạng hiện tại của Đông Qua Thánh Quân không quá tốt, “Cương Thiết Bảo Lũy” của hắn toàn là vết nứt, có vẻ như lúc nào cũng có thể vỡ ra.
Mà lúc này Cật Qua tiền bối lại đột nhiên bật ho… trạng thái này lại càng không ổn.
Đã tu luyện tới cảnh giới của hắn, tuyệt đối không thể vì hét quá lâu mà ho kịch liệt thế này được. Hơn nữa, lùi một vạn bước mà nói, với thực lực của Cật Qua tiền bối thì chắc chắn không thể chỉ vì ho mà công kích mất khống chế được.
“Cật Qua tiền bối có biến ư?”
Mấy phóng viên vội vàng nhìn sang Cật Qua Huyền Thánh.
Chắc chắn Cật Qua Huyền Thánh đã bị ảnh hưởng gì đó thì mới ho dữ dội, đồng thời không khống chế được công kích của mình như thế.
Trong hố quyết đấu.
Cật Qua Huyền Thánh vẫn không ngừng ho, nhìn có vẻ vô cùng khó chịu.
“Cật Qua tiền bối, ngươi không sao chứ?”
Đông Qua Thánh Quân gọi. Chắc không phải là Cật Qua tiền bối đang bị thương mà vẫn cố dựa vào bí pháp để tới đây để giữ tròn lời hứa với hắn đấy chứ?
Trong lòng Đông Qua Thánh Quân thấy rất bất an.
“Ta… khụ khụ, lạ thật… khụ khụ, ta không sao, nhưng mà...”
Nói được một nửa, Cật Qua Huyền Thánh đột nhiên nghiêng đầu, bày ra một tư thế vô cùng kì lạ.
Sau đó, hắn nghiêng người về đằng sau, ngã vật ra đất: “A a a a~~”
Tiếng kêu thảm trầm bổng du dương đầy quen thuộc ở quãng bốn của nam giới vang lên.
Sau khi hét thảm xong, cơ thể của Cật Qua tiền bối co giật vài cái, “chết” tươi.
Đông Qua Thánh Quân: “…”
Tất cả phóng viên có mặt tại hiện trường: “…”
Cảnh tượng này quen thế nhỉ.
Còn nhớ cách đấy không lâu, lúc Bá Tống Huyền Thánh hiển thánh, trong khi đang ra vẻ uy nghiêm thì nữ đế công đức bay trên đầu hắn cũng đột nhiên hét thảm rồi ngã ra đất “chết” đi.
Đông Qua Thánh Quân và các phóng viên ở đây lập tức hiểu ra tiền căn hậu quả.
Ban đầu Cật Qua tiền bối nhờ bí pháp, mượn ánh sáng công đức của Hổ Bắc Đông, vượt qua hạn chế của không gian để từ Hoa Sơn hiển hình ở đây.
Nhưng cuối cùng Cật Qua Huyền Thánh không mượn được ánh sáng công đức của Hổ Đông Bắc.
Vậy rốt cuộc hắn đã nhập vào ánh sáng công đức của ai đây?
Lúc trước tất cả mọi người còn thắc mắc, nhưng giờ đáp án đã rõ rồi.
Chân tướng chỉ có một… Cật Qua Huyền Thánh đã nhập vào ánh sáng công đức của Bá Tống Huyền Thánh. Nhưng không biết vì sao ánh sáng công đức của Bá Tống Huyền Thánh vẫn sót lại đây thế này?
Chẳng lẽ còn sót lại khi Bá Tống Huyền Thánh và Đông Qua Thánh Quân quyết đấu với nhau ư?


Mà trong lúc Cật Qua Huyền Thánh không khống chế được cơ thể của mình, ngã xuống rơi vào trạng thái “giả chết”, trong thế giới hạch tâm, màn hình livestream đen kịt trước mặt mấy người Tống Thư Hàng cũng bình thường trở lại.
Có điều livestream không còn thị giác thượng đế nữa mà biến thành góc nhìn của Cật Qua Huyền Thánh.
Lúc này, góc nhìn của Thánh Quân là ‘thông qua khe mắt, lén đánh giá phản ứng của tất cả mọi người có mặt tại đây.’
Tống Thư Hàng: …
Tô thị A Thập Lục:
“Có vẻ như đúng rồi, Cật Qua Huyền Thánh nhập vào ánh sáng công đức mà ngươi để lại ở hiện trường
“Ta đây nằm mà cũng trúng đạn.”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Thi chớp mắt:
“Vậy bây giờ chúng ta đang nhìn thấy thế giới bên ngoài thông qua góc nhìn của Cật Qua Huyền Thánh à? Giờ Cật Qua Huyền Thánh đã nằm bất động dưới đất rồi ư? Hắn bị Đông Qua Thánh Quân đánh ngã à?”
Tống Thư Hàng liên tưởng tới sở thích của mỹ nhân rắn công đức nhà mình rồi lại nhìn trạng thái ‘thông qua khe hở để nhìn trộm’, lập tức cho ra đáp án chính xác.
“Chắc không phải bị đánh ngã mà là đột nhiên sở thích “giả chết” tái phát nên lăn ra đất giả vờ đấy.”
Tống Thư Hàng nói.
Cảnh tượng Cật Qua tiền bối cường đại đang đánh nhau thì đột nhiên nằm lăn ra giả chết cũng thú vị lắm chứ.
Để người khác nếm thử cảm giác ngượng ngùng khi đột nhiên lăn ra giả chết, trong lòng Tống Thư Hàng đột nhiên xuất hiện cảm giác cân bằng hẳn.
Đồng thời Tống Thư Hàng cũng nảy ra một ý.
Bản thế của mỹ nhân rắn công đức xuất hiện ở sau lưng hắn. Bởi vì đã bị đánh tan mấy lần nên lần hiện thân này, kích thước của mỹ nhân rắn công đức rất nhỏ, chỉ to bằng một nửa Tống Thư Hàng.
Sau khi xuất hiện thì cô lập tức nhìn chằm chằm vào Xích Tiêu kiếm bên người hắn.
Xích Tiêu kiếm bỗng nhiên cảm thấy bứt rứt khó chịu. Nó là thần binh đấy, không phải là đạo cụ để biểu diễn trò “nuốt kiếm” có được không hả? Nó cũng có tôn nghiêm chứ.
“Cật Qua Huyền Thánh đang giả chết à?”
Tống Thư Hàng lên tiếng.
Đặt câu hỏi với ánh sáng công đức của mình là một việc rất kỳ quái, nhưng ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng thật sự không phải dạng vừa đâu.
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu, hình như không hiểu câu hỏi của Tống Thư Hàng, lúc nghiêng đầu, ánh mắt của cô vẫn nhìn chằm chằm vào Xích Tiêu kiếm.
Tống Thư Hàng thở dài.
****************
Duới chân Linh Sơn.
Khoảng mười giây sau.
Cật Qua Huyền Thánh bò dậy từ dưới đất, vỗ vỗ quần áo, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Vừa rồi hắn đã làm gì thế?
Tại sao đột nhiên lại co giật rồi hét thảm, sau đó ngã xuống dưới đất giả chết chứ?
Mất hết cả uy nghiêm rồi còn đâu!
“Đông Qua, chúng ta tiếp tục đi.”
Cật Qua Huyền Thánh trầm giọng nói.
Thời gian của bí pháp sắp hết, hắn định dùng một chiêu để kết thúc trận đấu ngày hôm nay, đồng thời mượn nó để lập lại uy nghiêm cho mình.
“Cật Qua tiền bối, trạng thái của ngươi vẫn ổn chứ?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi với giọng lo lắng.
“Yên tâm đi, ta rốt ổn. Chỉ là lúc nãy hơi mất khống chế, thời gian của bí pháp không còn dài nữa, chúng ta mau kết thúc đi.”
Cật Qua Huyền Thánh nói.
Nếu như tiền bối đã nói như thế, Đông Qua chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Mượn cơ hội này, Cương Thiết Bảo Lũy của Đông Qua Thánh Quân ngưng tụ lại lần nữa, khôi phục như lúc đầu.
Cật Qua Huyền Thánh giơ tay ra phất một cái, thu phất trần và đoản kiếm lại.
Nếu như đã quyết định dùng một chiêu kết thúc trận đấu này thì tất phải lấy bản lĩnh thật sự ra.
“Tứ phương uy nghi, văn thuyết chư thiên dữ hộ trì".
Cật Qua Huyền Thánh lẩm bẩm, thánh ấn trên người hắn như ẩn như hiện, ánh sáng công đức càng ngày càng sáng, chói tới mức khiến người ta không thể nhìn rõ Cật Qua Huyền Thánh.
Vẻ mặt của Đông Qua Thánh Quân rất nghiêm túc, hắn biết chiêu tiếp theo của Cật Qua tiền bối sẽ kết thúc trận đấu. Đây cũng là chiêu cuối cùng hắn dùng để khảo thí phòng ngự chi đạo của mình.
Tới đi tiền bối! Hãy để ta chứng minh cho ngươi thấy cực hạn hiện tại của phòng ngự chi đạo.
Tất cả các phóng viên xung quanh đều lên tinh thần, cuối cùng thì cũng không còn là kiểu tấn công chỉ toàn gào thét nữa, bọn họ có thể nhìn ra, chiêu thức sắp tới đây sẽ kết thúc trận đấu này.
E là đòn tấn công này của Cật Qua tiền bối sẽ không yếu hơn Phần Thiên Hỏa Diệm Đao của Bá Tống Huyền Thánh lúc trước, thậm chí còn mạnh hơn cũng nên?
Tất cả mọi người đều đang nghĩ như thế.
Đến cả mấy người Tống Thư Hàng đang ở trong thế giới hạch tâm cũng có suy nghĩ tương tự.
“Công Đức… Đại Nhật.”
Cật Qua Huyền Thánh bình tĩnh cất giọng.
Giọng nói của hắn xuyên qua thánh ấn truyền ra ngoài, chấn động nhân tâm.
Ngay sau đó, ánh sáng công đức trên người hắn hóa thành một mặt trời thật sự, khiến người ta không thể nhìn thẳng.
Mặt trời đó càng ngày càng lớn, đè ép về phía Đông Qua Thánh Quân.
Chỉ vừa tiếp xúc mà Cương Thiết Bảo Lũy của Đông Qua Thánh Quân đã bắt đầu co rụt lại… thậm chí còn tan ra.
“Kết thúc rồi!”
Hai mắt của các phóng viên sáng lên.
Không hổ là Huyền Thánh lâu năm, chiêu này vô cùng mạnh mẽ, không hề yếu hơn Phần Thiên Hỏa Diễm Đao của Bá Tống Huyền Thánh, thậm chí có khi còn mạnh hơn một chút ấy chứ.
Cương Thiết Bảo Lũy của Đông Qua Thánh Quân bị hòa tan như thế.
Ánh sáng mặt trời dừng lại khi chỉ còn cách Đông Qua Thánh Quân một tấc.
“Ta thua rồi.”
Đông Qua Thánh Quân nhắm mắt lại, ngay cả hắn cũng không thể nhìn thẳng vào mặt trời của Cật Qua Huyền Thánh.
“Ngươi đã làm rất tốt rồi, Cương Thiết Bảo Lũy của ngươi có thể chống cự lại Công Đức Đại Nhật của ta trong vòng ba hơi thở đã mạnh hơn dự đoán của ta nhiều rồi.”
Cật Qua Huyền Thánh cất lời.
Ngay sau đó, Công Đức Đại Nhật bắt đầu nhỏ lại, ánh sáng công đức đầy trời thu về.
Cật Qua Huyền Thánh nói tiếp:
“Có điều Cương Thiết Bảo Lũy của ngươi vẫn còn nhiều chỗ cần cải tiến, nhân lúc bí pháp chưa hết, ta sẽ truyền âm cho ngươi.”
Sau đó, Cật Qua bèn chỉ cho Đông Qua Thánh Quân biết những chỗ còn thiếu sót của Cương Thiết Bảo Lũy, đây cũng coi như là nhược điểm của Đông Qua nên tất nhiên không thể để người ngoài nghe được.
Vì thế, hắn dùng cách truyền âm nhập mật để chỉ điểm cho Đông Qua Thánh Quân.
Lại thêm một lúc nữa.
Đông Qua Thánh Quân cung kính hành lễ với Cật Qua tiền bối:
“Đa tạ tiền bối chỉ điểm.”
“Hai chúng ta cần gì phải khách sáo.”
Cật Qua Huyền Thánh gật đầu đầy hài lòng.
Sau vụ này, uy nghiêm của hắn lại tăng vù vù.
Hình tượng và phong thái của thế ngoại cao nhân lại quay về lần nữa.
“Phòng ngự chi đạo của ngươi rất khá. Cứ tiếp tục cố gắng, hy vọng ta có thể nhìn thấy ngày ngươi thăng lên Kiếp Tiên, thậm chí… hoàn thiện “đạo” của riêng mình.”
Cật Qua Huyền Thánh nhẹ giọng nói.
Sau khi nhận được sự khẳng định từ tiền bối, ánh mắt của Đông Qua có vẻ tự tin hơn hẳn.
Trong trận chiến tối nay, thứ mà hắn cần… chính là một câu khẳng định của Cật Qua tiền bối.
Có câu nói kia của tiền bối thì hắn càng tự tin hơn, tiến xa hơn trên con đường phòng ngự chi đạo.
“Thế thì chúng ta hẹn gặp lại sau nhé.”
Cật Qua Huyền Thánh kết đạo ấn, chuẩn bị giải trừ bí pháp.
“Giải!”
Cật Qua Huyền Thánh nói.
Một lát sau.
Cật Qua Huyền Thánh vẫn giữ nguyên tư thế giải trừ bí pháp.
“Cật Qua tiền bối đã đi rồi à?”
Mấy phóng viên ở đằng xa lên tiếng hỏi.
“Nhưng hóa thân công đức của hắn vẫn ở đây mà?”
Một phóng viên tò mò hỏi.
“Cật Qua tiền bối?”
Đông Qua thấy thế cũng lấy làm khó hiểu.
“Giải!”
Cật Qua Huyền Thánh lại kết đạo ấn, trầm giọng nói lại lần nữa.
Thêm một lúc nữa.
Hắn vẫn không biến mất.
Chết rồi, không giải trừ bí pháp được.
Cật Qua Huyền Thánh bắt đầu mướt mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận