Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1177: Tiền Bối, Ngài Hiểu Rõ Cấu Tạo Thân Thể Của Con Cá Voi Này Quá Nhỉ?

Chương 1177: Tiền Bối, Ngài Hiểu Rõ Cấu Tạo Thân Thể Của Con Cá Voi Này Quá Nhỉ?
Vũ Nhu Tử cô nương vừa mới vừa thưởng thức xong phần phát sóng trực tiếp Bạch Thánh hiển thánh.
Sau đó trong lòng cô lại bắt đầu ngứa ngáy khó nhịn.
Thực ra lúc thấy Tống Thư Hàng, Thất Sinh Phù Phủ Chủ, Thiên Nhai Tử Đạo Trưởng và Thường Viễn Tử cùng nhau hiển thánh cách đây không lâu, cảnh tưởng phát sóng trực tiếp đó cũng đã khiến cho Vũ Nhu Tử động tâm rồi.
Mà hôm nay, màn lên sóng đặc sắc của Bạch tiền bối đã hoàn toàn kích thích sự khát khao trong lòng Vũ Nhu Tử.
Cô cũng muốn được lên sóng truyền hình trực tiếp giống như Tống tiền bối và Bạch tiền bối. Nhưng tu vi của cô còn quá thấp, chỉ mới vừa bước vào cảnh giới tứ phẩm. Cô cũng không có bản lĩnh kéo mấy tu sĩ sắp độ kiếp về để độ kiếp cùng nhau, cuối cùng chạy đến thế giới thiên kiếp giống như Tống tiền bối. Hơn nữa chắc chắn Linh Điệp Tôn Giả cha cô cũng không cho phép cô làm chuyện nguy hiểm như vậy.
Tuy Linh Điệp Tôn Giả cũng sắp phải độ Huyền Thánh kiếp thất phẩm tấn cấp bát phẩm nhưng rõ ràng a cha không thể mang cô theo độ kiếp chung, lại càng không thể mang cô theo hiển thánh cùng được.
Mà cho dù a cha có chịu mang cô đi độ Huyền Thánh kiếp thì cô cũng không thể đi cùng được, bởi vì như vậy sẽ làm tăng uy lực thiên kiếp của a cha. Đây tuyệt đối không phải là chuyện mà cô muốn thấy.
Vũ Nhu Tử là một cô con gái rất có hiếu đấy nhé.
Cho nên cuối cùng cô nghĩ tới livestream trên mạng.
Mặc dù không hoành tráng bằng bằng phát sóng trực tiếp chiếu khắp chư thiên vạn giới, nhưng cũng có thể thỏa mãn phần nào nguyện vọng của cô.
“A cha ơi, gia muốn làm một nữ streamer.”
Vũ Nhu Tử hưng phấn kêu to.
Tay Linh Điệp Tôn Giả lại run lên, đúng là sợ cái gì thì tcái đó ới mà.
Vừa nghĩ đến chuyện đứa con gái đáng yêu của hắn sẽ phải xuất đầu lộ diện trên kênh livestream y như mấy cô nữ streamer trên mạng thì trong lòng hắn lại cảm thấy khó chịu.
Nhưng hắn lại rất muốn người trên toàn thế giới đều biết con gái hắn đáng yêu cỡ nào, để cho bọn họ đều phải ca tụng và khen ngợi con gái hắn.
Đây là một loại tâm lý rất mâu thuẫn.
Tôn giả đặt ly trà xuống, thở dài đầy sầu não.
Nói chứ sắp tới đây hắn cũng không quản được con gái mình nữa.
Hắn sắp phải tiến vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng cho việc độ kiếp, chờ đến lúc hắn tiến hành bế quan độ kiếp, con gái đã muốn chơi livestream thì không ai trên Linh Điệp đảo này có thể cản được nó.
Đại đệ tử Lưu Kiếm Nhất ư? Thôi đi, cái tên đó đã lười đến mức thành vứt đi luôn rồi. Vừa nghĩ tới hắn, tôn giả lại cảm thấy đau cả gan. Nếu như hắn gặp phải tâm ma kiếp lúc độ Huyền Thánh kiếp thì dám chắc cái tên Lưu Kiếm Nhất lười chảy thay kia chính là một trong những tâm ma của hắn cho mà xem.
“Nếu muốn làm streamer, vậy con định livestream cái gì đây?”
Linh Điệp Tôn Giả hỏi.
Vũ Nhu Tử:
“À, chưa nghĩ ra, chỉ là gia đột nhiên muốn làm thôi!”
“Ta hiểu, nhưng mà trước khi lên mạng livestream, ít nhất trong đầu con cũng phải có sẵn một kế hoạch. Ví dụ như con muốn livestream nội dung gì? Là về những món ăn ngon? Thắng cảnh du lịch? Ca hát nhảy múa? Khám phá rừng rậm? Thăm dò bí cảnh? Hay là về thế giới dưới đáy biển? Nói chung là có rất nhiều. Nghĩ ra được nội dung lôi cuốn hấp dẫn thì con mới có thể thu hút được nhiều người xem.”
Linh Điệp Tôn Giả kiên nhẫn giảng giải.
Mặc dù hắn cảm thấy chỉ cần con gái mình ngồi trước ống kính livestream thôi là có thể hấp dẫn được cả đống người xem, nhưng đây là cách livestream mà hắn không thể chấp nhận nhất.
Vũ Nhu Tử trợn tròn mắt kinh ngạc:
“Wow, sao a cha biết nhiều thế? Lẽ nào a cha có tìm hiểu hoạt động livestream trên mạng à?”
“Đây là thường thức, là những kiến thức phổ thông nên cũng không cần phải tìm hiểu mới biết được. Chỉ cần có lượng kiến thức tích lũy phong phú, sau đó vừa động não là có thể nghĩ ra thôi.”
Linh Điệp Tôn Giả khẽ nhấp một ngụm trà rồi trả lời.
Vũ Nhu Tử:
“A cha thật lợi hại!”
Linh Điệp Tôn Giả nhếch mép cười đắc ý.
Thật ra lần trước lúc Tống Thư Hàng tiểu hữu được truyền hình trực tiếp trên khắp chư thiên vạn giới, hắn thấy con gái có vẻ rất ao ước. Sau đó có mấy lần hắn ngẫu nhiên thấy con gái tìm kiếm tin tức có liên quan đến nội dung “livestream trên mạng”. Vì vậy thân là một người cha cực kỳ hiểu con gái, tôn giả lập tức đoán được suy nghĩ của con gái mình.
Hắn biết, với tính cách của Vũ Nhu Tử thì sớm muộn gì cũng có một ngày nó sẽ chạy đi chơi livestream.
Vì không muốn con gái mang theo cái đầu u mê khi bước chân vào giới livestream, nên Linh Điệp Tôn Giả đã lặng lẽ tìm hiểu một chút thông tin về livestream trên mạng.
“Vậy a cha thấy gia livestream cái gì mới hấp dẫn đây? Nhảy múa gia cũng giỏi lắm, hay là biểu diễn đập đá trên ngực nhé?”
Vũ Nhu Tử chớp mắt nói.
Linh Điệp Tôn Giả vừa nghe lời này xong, khóe miệng đã co giật mấy cái.
“Gia đùa đấy, nhưng nói đến ăn ngon thì gia chỉ biết ăn thôi chứ không biết đánh giá thế nào. Còn thắng cảnh du lịch, nơi có thể đi được cũng chỉ có mấy chỗ kia, giới thiệu cũng chẳng có nghĩa lý gì.”
Vũ Nhu Tử vừa chống má suy nghĩ vừa nói.
“Tu sĩ chúng ta khác với người bình thường, chúng ta tự có ưu thế của riêng mình.”
Linh Điệp Tôn Giả bình tĩnh nói.
Hai mắt Vũ Nhu Tử sáng rực lên:
“Ví dụ như?”
“Ví dụ như có những vùng biển hay hòn đảo biệt lập mà người bình thường không thể đi vào, chúng ta lại có thể vào được. Hay là những khu rừng rậm thám hiểm đối với người bình thường thì rất nguy hiểm, nhưng đối với chúng ta lại chỉ là chuyện nhỏ. Thậm chí có thể chọn vài nơi trong số những bí cảnh không có giá trị nghiên cứu gì, hiện nay đã trở thành nơi tham quan du lịch của tu sĩ để giới thiệu cho mọi người biết cũng được. Vậy nên nếu như con thật sự muốn chơi livestream thì có thể thử phát những tiết mục về đề tài phiêu lưu mạo hiểm hay khám phá thăm dò gì đó. Ta sẽ bảo Kiếm Nhất và Tửu Cô phối hợp với con.”
Linh Điệp Tôn Giả đưa ra ý kiến.
Nếu không thể nào ngăn cản con gái chơi livestream vậy thì hãy chủ động phối hợp với nó, lại cho Tửu Cô và Kiếm Nhất đi theo, như vậy hắn cũng yên tâm hơn nhiều.
“A cha là người tuyệt vời nhất trên đời!”
Vũ Nhu Tử phấn khích hoan hô.
Trên khuôn mặt điển trai của Linh Điệp Tôn Giả lộ ra ý cười hạnh phúc, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
“Mà a cha đã nghĩ ra đạo hiệu ngày mai cho gia chưa vậy? Gia cảm thấy đạo hiệu Anh Chu Tiên Tử của hôm nay nghe gượng gạo quá.”
Vũ Nhu Tử lại chớp mắt hỏi.
“Đạo hiệu ngày mai ấy hả? Để cha suy nghĩ thêm đã.”
Dứt lời, Linh Điệp Tôn Giả ngẩng đầu 45o nhìn trời.
Tên khốn nào đặt ra bảy cái đạo hiệu vậy không biết, chết tiệt chết tiệt chết tiệt!
Vũ Nhu Tử không biết trong lòng cha mình đang nghĩ gì.
Nhưng trong lòng cô lại có một ý tưởng nho nhỏ.
Chờ kênh livestream mạo hiểm có được số lượt theo dõi nhất định, cô sẽ mở một show ca nhạc, hát những bài hát mình thích.
Nếu có thể kéo Tạo Hóa tiền bối tới mở liveshow chung với cô thì càng tuyệt.
Đến lúc đó chắc chắn sẽ náo nhiệt lắm!
Thật ra từ sâu trong thâm tâm, Vũ Nhu Tử cô nương vẫn luôn muốn tổ chức một sự kiện làm chấn động bốn phương.
××××××××××××××××××××
Động phủ của Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Sau khi nhận được điện thoại của Tống Thư Hàng, Biệt Tuyết Tiên Cơ lập tức dừng thí nghiệm của mình lại rồi mang nội dung thí nghiệm đi cất kỹ.
Bởi vì... chỉ là một hạng mục thí nghiệm thôi mà, sao quan trọng bằng thịt cá voi cấp bậc Huyền Thánh bát phẩm được chứ.
Biệt Tuyết Tiên Cơ sửa soạn lại quần áo tóc tai một chút, sau đó đứng chờ ở cửa động phủ.
Tống Thư Hàng tiểu hữu nói là hắn sẽ qua đây ngay. Mà mới nãy Bạch Tôn Giả lại vừa độ kiếp xong trở thành Bạch Thánh. Có khi nào Bạch đạo hữu sẽ mang theo Tống Thư Hàng ngự kiếm bay thẳng tới đây luôn không?
Ngay lúc Biệt Tuyết Tiên Cơ vừa nghĩ tới đây thì đột nhiên... có một cánh cổng không gian mở ra ở trước mặt cô.
Dùng luôn cả truyền tống không gian à?!
Tống Thư Hàng là người thứ nhất bước ra khỏi cổng không gian, còn tước yêu Tiểu Thải thì đang đậu trên bả vai hắn.
“Biệt Tuyết Tiên Tử, bọn ta đến rồi đây.”
Tống Thư Hàng vẫy tay chào.
Biệt Tuyết Tiên Cơ:
“Chào Tống tiểu hữu, đang đợi ngươi nãy giờ đây.”
Giọng điệu nũng nịu dịu dàng như nước, ngọt chết người.
Nói thật là Tống Thư Hàng cảm thấy không quen với cách nói chuyện này của Tiên Cơ.
Người thứ hai đi ra là Cật Qua Thánh Quân. Suốt cả đường đi, hắn vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh theo tới đây.
Lúc này đây, Tống Thư Hàng quả thực không cách nào hiểu nổi con người hiện tại của Cật Qua Thánh Quân, cứ có cảm giác trạng thái của hắn là lạ thế nào ấy.
Lúc nhìn thấy Cật Qua Thánh Quân, trong lòng Biệt Tuyết Tiên Cơ chợt động.
Cô có thể cảm ứng ra được đây là một vị cường giả cấp bậc Huyền Thánh!
Người tiếp theo là Bắc Phương Đại Đế.
Do Đại đế đã ẩn đi cảnh giới của bản thân nên Biệt Tuyết Tiên Cơ không cảm ứng được tu vi của Đại Đế đã đạt đến cảnh giới nào.
Nhưng chính vì thế nên Biệt Tuyết Tiên Cơ lại càng không dám xem thường Đại Đế.
Khí thế trên người đối phương vẫn còn đó, mà Tiên Cơ vốn cũng là người trải đời. Cô phát hiện khí thế của Bắc Phương Đại Đế còn mạnh hơn cả chưởng môn của các đại tông môn trong tu chân giới.
Người đi ra cuối cùng là Bạch Tôn Giả, trong tay hắn còn cầm theo một cái rương.
“Bạch, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Giọng điệu của Biệt Tuyết Tiên Cơ lại càng dịu dàng hơn.
“Ừ... Lần này ta chỉ ghé qua ăn cơm ké một bữa thôi.”
Bạch tiền bối đưa cái rương lên:
“Còn đây là quà tặng cho cô đấy.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ mở nó ra, phát hiện bên trong là một rương chứa đầy quả thanh mai hoàng kim.
Người trong chư thiên vạn giới đều biết thứ này.
Tiên Cơ cười tươi như hoa rồi cất kỹ rương quả thanh mai này đi. Đây là món quà đầu tiên mà Bạch đạo hữu tặng cho cô đấy nhé.
Sau khi nhận quà xong, Biệt Tuyết Tiên Cơ nói:
“Thư Hàng tiểu hữu, nguyên liệu nấu ăn đâu?”
“Ở chỗ bắc Phương tiền bối ấy, nguyên liệu nấu ăn là do ngài ấy cung cấp.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Bắc Phương Đại Đế khẽ vung tay một cái, lấy ra một phần thân cá voi cấp bát phẩm đã được xử lý ra.
Bản thể cá voi to như một hòn đảo nhỏ, một lần ăn chỉ lấy một phần là đủ rồi.
“Đúng là nguyên liệu nấu ăn cấp bát phẩm.”
Sau khi tiếp xúc với nguyên liệu nấu ăn, thần thái của Biệt Tuyết Tiên Cơ thay đổi hẳn, trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Bây giờ cô đã chuyển sang chế độ làm việc.
Biệt Tuyết Tiên Cơ:
“Kích thước của cá voi khá lớn, lát nữa ta cần một người làm trợ thủ. Thư Hàng tiểu hữu, đến lúc đó ngươi phụ ta một tay nhé.”
Tống Thư Hàng gật đầu một cái, đang chuẩn bị trả lời.
“Chức trợ thủ này giao cho ta có được không?”
Cật Qua Thánh Quân đột nhiên chủ động đứng ra nhận việc.
“Tiền bối muốn giúp một tay sao? Vậy thì tốt quá.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ gật đầu đáp.
Vị tiền bối này là cường giả cảnh giới bát phẩm, lúc xử lý nguyên liệu nhất định sẽ rất chính xác, cũng có thể giúp cô bớt được nhiều việc hơn.
“Không cần khách khí.”
Cật Qua Thánh Quân bình tĩnh nói.
Thế là Cật Qua Thánh Quân vác xác con cá voi bát phẩm bự chảng kia lên, đi theo Biệt Tuyết Tiên Cơ vào phòng bếp trong tiên phủ.
Tống Thư Hàng:
“...”
Bắc Phương Đại Đế:
“...”
Tước yêu Tiểu Thải:
“...”
Bạch tiền bối:
“Các ngươi sao thế?”
“Ta đang nghĩ có khi nào đầu óc của Cật Qua đạo hữu bị nghi thức làm hỏng mất rồi không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Chắc chắn trận pháp nghi thức không có vấn đề gì hết, kết quả cũng rất thành công, chỉ là có vẻ như Cật Qua đang ở trong một loại trạng thái kỳ lạ nào đó.”
Bắc Phương Đại Đế nhíu mày nói.
Bạch tiền bối nghe mà chẳng hiểu gì cả, đầu óc cứ mơ hồ.
Tống Thư Hàng:
“Bạch tiền bối, chuyện là thế này. Thật ra thân xác con cá voi cấp bát phẩm kia có liên quan đến vị Cật Qua tiền bối mới vừa đi vào làm trợ thủ cho Biệt Tuyết Tiên Cơ.”
Bạch tiền bối:
“Gì cơ?”
...
Trong phòng bếp.
Biệt Tuyết Tiên Cơ bắt liền một hơi mười cái nồi lớn lên bếp, muốn xử lý nguyên liệu nấu ăn cấp bát phẩm cần phải trải qua rất nhiều công đoạn.
“Tiền bối, giúp ta cắt cá voi thành từng miếng hình vuông nhé.”
Tiên Cơ lên tiếng nói.
“Không thành vấn đề.”
Cật Qua Thánh Quân đáp.
Hắn cầm lấy một con dao sắc bén, xoẹt xoẹt xoẹt, chỉ trong nháy mắt đã cắt xong.
Biệt Tuyết Tiên Cơ kinh ngạc nói:
“Tiền bối, ngài hiểu rõ cấu tạo thân thể của con cá voi này quá nhỉ?”
“Đúng vậy.”
Cật Qua Thánh Quân nói:
“Dù gì thì nó cũng là thân thể của ta mà.”
Hai tay Biệt Tuyết Tiên Cơ cứng đờ ra:
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận