Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1178: Một Cái Cúi Người Hành Lễ Đầy Long Trọng Của Cật Qua Thánh Quân

Chương 1178: Một Cái Cúi Người Hành Lễ Đầy Long Trọng Của Cật Qua Thánh Quân
Biệt Tuyết Tiên Cơ tự hỏi có phải lỗ tai mình bị gì rồi không?
Vừa rồi vị Cật Qua tiền bối này nói gì nhỉ? Dù gì thì cũng là thân thể của hắn ư? Từ “thân thể” mà hắn nói là chỉ con cá voi Huyền Thánh bát phẩm đã bị cắt thành từng miếng này đấy à?
Ngay lúc Biệt Tuyết Tiên Cơ đang hoài nghi tai mình có vấn đề thì Cật Qua Thánh Quân lại lấy lá gan to khủng bố của cá voi tới.
Trong phần cá voi mà Bắc Phương Đại Đế giao cho Biệt Tuyết Tiên Cơ có một phần là thân cá cộng với một phần nội tạng.
“Đây chính là gan của ta đấy, kích thước nhỏ hơn ta tưởng. Nhục thân của ta thì lớn như một hòn đảo nhỏ, vậy mà lá gan lại chỉ to thế này. Nếu không phải chủng tộc của ta rất đặc biệt thì ta đã hoài nghi phải chăng bản thân bị xơ gan, cho nên lá gan mới héo rút lại chỉ còn bấy nhiêu đây.”
Cật Qua Thánh Quân nói với vẻ mặt rất bình tĩnh, vừa nói hắn lại vừa đặt đao ướm thử lên lá gan to kia:
“Biệt Tuyết tiên tử, gan của ta nên xử lý sao đây? Thái mỏng à?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nghe mà rợn cả tóc gáy:
“Đây là thân thể của ngài thật ư?”
“Ừ, ngoại trừ ta, dù có đi khắp thiên hạ này cũng khó mà tìm ra được một con cá voi khổng lồ có cấp bậc Huyền Thánh, mang huyết thống thần kình thứ hai đâu.”
Cật Qua Thánh Quân trả lời với giọng điệu rất thản nhiên.
Định mệnh!
Trong lòng Biệt Tuyết Tiên Cơ như có vạn con Đà Mã thoát cương đang phóng nhanh như điên.
Trong lúc ta đang nấu ăn, nguyên liệu nấu ăn lại đứng ở một bên hạ thủ thay ta, ta phải làm gì để duy trì sự phối hợp ăn ý với hắn đây? Online chờ gấp!
“Tiền bối, ta chế biến thân thể của ngài thế này, ngài không có phản ứng gì sao?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ co giật khóe miệng hỏi.
Nếu không phải thấy vẻ mặt của Cật Qua Thánh Quân vẫn bình tĩnh như thường, cô đã hoài nghi không biết có phải Cật Qua Thánh Quân muốn thừa cơ giết chết cô hay không.
“Không có, yên tâm đi, ta không có ác ý gì đâu. Chính ta chủ động phối hợp với trận pháp của Bắc Phương tiền bối để vứt bỏ bộ thân thể cũ này mà. Trạng thái bây giờ của ta khá kỳ quái, thuộc về loại trạng thái rất bình tĩnh. Cho nên ta muốn tự mình đi vào đây, xem thử nếu tận mắt thấy thân thể chính mình bị chế biến thì sẽ có phản ứng gì. Nhưng mà... tính đến bây giờ thì trong lòng ta chẳng có chút dao động nào cả.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Biệt Tuyết Tiên Cơ:
“...”
Vị Cật Qua tiền bối này muốn đích thân xử lý thân thể của chính mình, muốn tận mắt nhìn nó bị chế biến thành món ăn, có phải còn muốn ăn luôn thân thể cũ của mình mới chịu không?
Ta có thể đổi một trợ thủ khác không? Vị Cật Qua tiền bối này đáng sợ quá đi!
“Có cần thái mỏng ra không?”
Lúc này Cật Qua Thánh Quân cầm lá gan to kia, hỏi lần nữa.
Biệt Tuyết Tiên Cơ lập tức lắc đầu.
“Vậy còn cần ta giúp gì nữa không?”
Cật Qua Thánh Quân giữ vẻ mặt không cảm xúc hỏi.
Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ vào đống thịt bị cắt thành miếng ở cạnh đó:
“Trước tiên tiền bối hãy cẩn thận bỏ chúng vào trong nồi số một, sau đó tiến hành nấu chín lần lần một. Trong nồi đã có sẵn nguyên liệu kết hợp do ta chuẩn bị từ trước rồi... Đây là quy trình thứ nhất.”
“Cứ giao cho ta.”
Nói xong, Cật Qua Thánh Quân đi tới trước chiếc nồi số một.
Sau đó hắn lại trưng ra cái mặt than bỏ số thịt đã được cắt thành từng miếng vuông vức vào trong nồi số một.
Nồi số một cũng là một pháp khí càn khôn, nhìn thì không lớn nhưng lại có thể chứa hết số thịt cá voi kia.
Sau đó Cật Qua Thánh Quân đứng ngẩn ngơ trước nồi số một, nhìn nước thuốc do Biệt Tuyết Tiên Cơ phối sẵn trong nồi đang sôi sùng sục bao phủ lấy thịt cá voi.
“Năm đó vị đại năng kia của Phật gia cắt thịt cho ưng ăn, phải chăng cảm xúc của hắn cũng giống như ta bây giờ?”
Đột nhiên Cật Qua Thánh Quân nói.
Biệt Tuyết Tiên Cơ:
“...”
“Rõ ràng nhìn thấy bản thân đang bị luộc ở trong nồi, vậy mà lòng ta lại chẳng có chút gợn sóng nào. Quả nhiên, trạng thái do thân thể mới mang tới có gì đó rất lạ. Loại cảm giác này giống như trạng thái hiền giả mang tính cưỡng chế, dường như tất cả mọi thứ ở bên ngoài đều không liên quan gì đến ta.”
Cật Qua Thánh Quân khẽ nói.
“Có lẽ tiền bối nên nghỉ ngơi cho tốt, ví dụ như ngủ một giấc để bản thân được thả lỏng chẳng hạn?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ đề nghị.
“Ngươi nói có lý. Có lẽ là do cách nghìn năm, khó khăn lắm mới tìm được cách tấn thăng cửu phẩm, làm cho ta hưng phấn quá mức nên mới tiến vào loại trạng thái hiền giả như thế này.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Nhưng vừa dứt lời, hắn bỗng dưng cúi đầu nhìn chằm chằm vào thịt cá voi đang bị luộc trong nồi.
Sau đó hắn lại im lặng, không nói thêm gì nữa.
“Thì ra là vậy, thì ra là vậy! Ta hiểu rồi!”
Đột nhiên Cật Qua Thánh Quân bỗng nhếch miệng cười.
“Cái ta cũ kỹ đã bị vứt đi rồi, cái ta bước ra từ trong thân xác cũ là một ta hoàn toàn mới. Cho nên công đức là ta, ta chính là công đức, nhưng suy cho cùng ta cũng không phải công đức. Nếu ta không phải công đức vậy ta chính là Cật Qua, nhưng rồi lại không phải là Cật Qua. Cuối cùng ta vẫn là ta, vẫn là Cật Qua! Cũng giống như đạo lý nhìn núi là núi, nhìn núi không phải núi, nhìn núi vẫn là núi. (*)”
(*) Ba giai đoạn tu đạo.
Cật Qua Thánh Quân nói rất nhanh.
Biệt Tuyết Tiên Cơ nghe mà chẳng hiểu gì, cứ đần mặt ra đấy.
“Cảm ơn Biệt Tuyết đạo hữu, ta hiểu ra rồi.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Lúc hắn vừa nói xong, ánh sáng công đức trên người bỗng bừng sáng lên bọc kín cả người hắn lại, biến hắn thành một nguồn sáng di động.
Cật Qua Thánh Quân sải bước đi ra ngoài, để lại một mình Biệt Tuyết Tiên Cơ vẫn đang đần mặt ngơ ngác.
...
Rời khỏi nhà bếp, Cật Qua Thánh Quân đi tới bên cạnh Bắc Phương Đại Đế, Tống Thư Hàng và Bạch Thánh.
“Cảm ơn Bắc Phương tiền bối, cảm ơn Bá Tống đạo hữu.”
Hắn cúi người thi lễ với Bắc Phương Đại Đế và Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lấy làm khó hiểu.
Bắc Phương Đại Đế:
“Ngươi lĩnh ngộ được điều gì à?”
Sau khi đi vào chặt chém thân thể cũ của mình một trận, tên này đã hiểu ra rồi sao? Cách thức lĩnh ngộ này thật quỷ dị.
“Ta là Cật Qua rồi lại không phải Cật Qua. Nhưng suy cho cùng, ta vẫn là Cật Qua.”
Cật Qua Thánh Quân khẽ mỉm cười.
Tống Thư Hàng:
“...”
Bắc Phương Đại Đế như có điều suy nghĩ, bởi vì hình như năm xưa @#%× Tiên Tử cũng rơi vào tình huống tương tự thế này.
Sau đó Cật Qua Thánh Quân lại nhìn về phía sau lưng Tống Thư Hàng rồi thi lễ một cái:
“Cảm ơn tiên tử đã nhường cơ hội này cho ta.”
Tống Thư Hàng quay đầu lại thì thấy mỹ nhân rắn công đức đã hiện ra từ lúc nào chẳng biết.
Lúc này cô đang nghiêng đầu nhìn Cật Qua Thánh Quân.
Tống Thư Hàng chẳng hiểu gì cả, đang định mở miệng hỏi thì Cật Qua Thánh Quân đã chủ động giải thích:
“Sau khi bần đạo vứt bỏ nhục thân, bộ thân thể mới do công đức hóa thành đã tiếp xúc với một hệ thống mạng thần kỳ. Trong hệ thống mạng công đức này ẩn chứa vô số tin tức. Lượng thông tin này cực kỳ khổng lồ, trùng kích vào tâm thần của bần đạo. Chính vì thế nên thân thể bần đạo đã tự động tiến vào một loại trạng thái tỉnh táo tuyệt đối theo bản năng, nhờ vậy mới không bị lượng thông tin khổng lồ kia đồng hóa. Mà sau khi ta không còn mê mang nữa, xác định bản thân vẫn là Cật Qua thì loại trạng thái này mới dần khôi phục. Đồng thời ta cũng lấy được rất nhiều tin tức từ hệ thống mạng công đức kia.”
Hiện tại Cật Qua Thánh Quân vẫn còn bị chế độ hiền giả ảnh hưởng, nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều.
“Trước đó tiên tử đã tiếp xúc với hệ thống mạng công đức này sớm hơn ta một bước. Trong hệ thống mạng công đức này chứa một con đường trường sinh, hơn nữa còn là đường trường sinh vô chủ. Nói cách khác, ta chỉ cần tiếp nhận thông tin trong hệ thống mạng công đức, tu luyện từng bước theo đó thì sẽ có hy vọng đạt được trường sinh. Tiên tử không lựa chọn con đường trường sinh này, mà ta quyết định lựa chọn nó.”
Cật Qua Thánh Quân bình tĩnh nói.
“Chúc mừng Cật Qua đạo hữu.”
Tống Thư Hàng thật lòng chúc mừng.
Cảnh giới trường sinh bất tử, đây là mục tiêu cuối cùng của vô số tu luyện giả trên thế gian này. Dù sao chức vị thiên đạo cũng chỉ có một, thế nên cũng chỉ có một người có thể chứng đạo bất hủ trở thành thiên đạo mà thôi.
Thế gian này có không ít Kiếp Tiên cũng vì không cách nào tìm ra đạo của mình, mặc dù có thọ nguyên cực dài nhưng cuối cùng không thể trường sinh được. Mà Cật Qua Thánh Quân lại là một người cực kỳ may mắn. Hắn đã lấy được một phương pháp trường sinh vô chủ khi chỉ mới đạt đến cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, không biết có bao nhiêu Kiếp Tiên sẽ hâm mộ đến đỏ cả mắt.
Bắc Phương Đại Đế:
“Cô muốn biết rốt cuộc hệ thống mạng công đức kia là cái gì?”
Tại sao năm đó @#%× Tiên Tử lại không tiếp nhận con đường trường sinh đó chứ?!
“Ta cũng không biết tại sao tiên tử lại không tiếp nhận truyền thừa của đạo trường sinh này, còn về hệ thống mạng công đức kia... nói sao đây nhỉ? Nó trải rộng khắp chư thiên vạn giới, chỉ khi nào bỏ đi nhục thân, sống lại bằng thẩn thể do công đức hóa thành thì mới có thể tiếp xúc đến. Nó rất giống với mạng không dây. Tính tới giờ, cũng chỉ có tiên tử và ta đã tiếp xúc với nó. Có lẽ nó chính là hệ thống mạng do người sáng tạo ra Thế Gian Song Toàn Pháp Công Đức Thuật thiết lập nên.”
Cật Qua Thánh Quân trả lời.
Bắc Phương Đại Đế cau mày suy tư.
Năm đó @#%× Tiên Tử không hề nói với bất kỳ ai về hệ thống mạng công đức này.
“Sắp tới bần đạo định bế quan một quãng thời gian. Bắc Phương tiền bối, Bá Tống đạo hữu, Bạch Thánh đạo hữu, sau này gặp lại nhé.”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Bắc Phương Đại Đế gật đầu đáp:
“Đây là tạo hóa của ngươi, hy vọng cô có thể thấy được bóng dáng của ngươi trên đường trường sinh.”
“Xin nhận cát ngôn của bắc Phương tiền bối.”
Cật Qua Thánh Quân trả lời.
Cuối cùng, Cật Qua Thánh Quân lại cúi sát người hành lễ với Bạch.
Lễ này rất long trọng.
Với thân phận của Cật Qua, cúi sát người hành lễ với Bạch như vậy là rất không phù hợp. Thế nhưng hắn lại làm rất nghiêm túc.
Sau đó Cật Qua Thánh Quân cũng không nói thêm lời nào nữa, thân hình phóng lên cao hóa thành một con thần kình cỡ nhỏ, đi thật xa.
Trên mặt Bạch tiền bối hiện đầy vẻ khó hiểu.
Hắn hoàn toàn không hiểu tại sao Cật Qua Thánh Quân lại đột nhiên hành lễ long trọng với hắn như vậy.
Dựa theo thân phận, đối phương là Huyền Thánh lâu năm.
Hơn nữa, từ đầu tới cuối hắn cũng có giúp được Cật Qua Thánh Quân cái gì đâu?
“Bạch tiền bối, ngài từng âm thầm chỉ điểm cho Cật Qua Thánh Quân à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối lắc đầu nguầy nguậy.
“Có lẽ hắn thấy được gì đó từ trong hệ thống mạng công đức.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
“VÍ dụ như?”
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Bắc Phương Đại Đế nhún vai đáp:
“Làm sao cô biết được chứ?”
Ngay lúc Tống Thư Hàng đang muốn hỏi lại thì tiếng của Biệt Tuyết Tiên Cơ lại vọng ra:
“Thư Hàng tiểu hữu, vào đây giúp một tay nào, một mình ta làm không kịp!”
“Tới đây!”
Tống Thư Hàng vội vàng chạy vào trong bếp.
Chịu thôi, Bắc Phương Đại Đế và Bạch tiền bối đều là nhân vật cấp địa gia, mấy chuyện như làm việc vặt thế này đương nhiên phải do hắn làm rồi.
Sau khi chạy vào căn bếp cực to của Biệt Tuyết Tiên Cơ, Tống Thư Hàng hỏi:
“Biệt Tuyết tiền bối, cần ta giúp gì thế?”
“Thái mỏng lá gan này thử xem.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ không thèm quay đầu lại, cứ thế phân việc cho hắn.
Tống Thư Hàng:
“Ơ? Trước đó ta nghe thấy Cật Qua tiền bối hỏi có cần thái mỏng gan không, Tiên Cơ đã từ chối mà.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ khóc không ra nước mắt:
“Vị Cật Qua tiền bối kia nói đây là gan của hắn, ta nào dám để cho hắn thái chứ.”
“Có lý.”
Tống Thư Hàng như hiểu ra.
Sau đó hắn giơ một con dao đặc biệt lên, nhắm ngay lá gan rồi chém mạnh xuống.
Keng!
Tia lửa văng tung tóe.
Cái này... là lá gan cấp bát phẩm đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận