Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1188: Một Tin Xấu Đối Với Giới Tu Sĩ

Chương 1188: Một Tin Xấu Đối Với Giới Tu Sĩ
Cách đây không lâu, Bạch tiền bối còn ở trong thế giới thiên kiếp tích cực cày thiên kiếp mấy ngày, cày được rất nhiều tên lửa, bom nguyên tử, bom nhiệt hạch, đồng thời còn cày ra một số “khái niệm vũ khí”. Thế nhưng sau khi nghe Tống Thư Hàng nói những thứ này không thể nổ ở hiện thế, bầu nhiệt huyết của Bạch tiền bối như bị dội một xô nước lạnh vào, không còn động lực cày vũ khí thiên kiếp nữa.
Thế nên sau đó hắn chỉ cày đại cho đủ mấy dạng vũ khí cuối cùng, kết thúc quá trình độ thiên kiếp của mình trước dự tính, độ kiếp thành thánh. Vừa giảng pháp xong thì hắn tức tốc chạy về dùng cơm.
Mà bây giờ... chiếc tàu chiến thiên kiếp trước mắt đây uy phong lẫm lẫm, uy lực thoạt nhìn cũng rất mạnh.
Mà điều quan trọng nhất chính là... thứ này có thể khai hỏa ở hiện thế!
Bạch tiền bối lập tức có động lực làm việc, bầu nhiệt huyết lại bùng cháy.
“Bắc Phương đạo hữu, ngươi đang định đánh tan chiếc tàu chiến thiên kiếp này đấy à? Tiểu Thải không độ kiếp nữa sao?”
Bạch tiền bối lên tiếng hỏi.
Bắc Phương Đại Đế đáp:
“Bí pháp của Tiểu Thải xảy ra vấn đề, đợt thiên kiếp này không độ được nữa.”
Tiểu Thải:
“Xin lỗi, xin lỗi.”
Cô quá căng thẳng, vô tình đọc chú văn dư một lần, phụ kỳ vọng của tiền bối và sư phụ.
“Vậy... ta lấy chiếc chiến hạm thiên kiếp này được không?”
Bạch tiền bối nói.
Bắc Phương Đại Đế:
“?”
“Dù gì Bắc Phương đạo hữu cũng đang định đánh tan nó, nên chi bằng cứ giao cho ta xử lý đi.”
Bạch tiền bối tiếp tục thuyết phục.
Bắc Phương Đại Đế cười đáp:
“Nếu Bạch đạo hữu đã tình nguyện ra tay thì giao cho đạo hữu xử lý vậy.”
Dứt lời, Đại Đế thu hồi băng mâu ở bên cạnh.
Thật ra thân phận bây giờ của hắn khá nhạy cảm, có thể không ra tay thì cố gắng đừng ra tay là tốt nhất.
“Cảm ơn Bắc Phương đạo hữu.”
Bạch tiền bối nói lời cảm tạ.
Quả nhiên vật hợp theo loại, người mà Tống Thư Hàng tiểu hữu quen đều rất tốt tính, là một vị đạo hữu rất tốt.
Sau đó Bạch tiền bối tung người bay lên, Lưu Tinh kiếm ra khỏi vỏ hóa thành kiếm quang bay cùng hắn, lao về phía chiếc chiến hạm thiên kiếp trên không trung.
...
Trong hư không, tàu chiến thiên kiếp đang tụ lực đột nhiên khựng. Ba hàng nòng pháo vốn đang ngưng tụ ánh sáng trông rất uy phong, không ngừng lớn mạnh thì đột nhiên giống như bị sặc, ánh sáng trong nòng pháo phát ra tiếng ‘xịch xịch’ nhục chí.
Đúng lúc này, Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục cùng đi ra bên ngoài động phủ xem hiện trường độ kiếp. Tống Thư Hàng vừa ngẩng đầu lên đã thấy cảnh Bạch tiền bối phóng lên cao, ba hàng nòng pháo trên tàu chiến dừng tụ lực.
“Lẽ nào ta bị ảo giác? Sao cứ có cảm giác thiên kiếp đang sợ thế nhỉ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiên kiếp hẳn là thứ không có ý thức, chúng chỉ là một loại đại kiếp với trình độ cố định chuyên nhắm vào tu luyện giả thôi chứ nhỉ? Chúng mà cũng biết sợ à?
“Nói thật, nếu ta là thiên kiếp thì cũng thấy sợ nữa là.”
Tô thị A Thập Lục nói.
Lúc Bạch tiền bối độ thiên kiếp thất phẩm tấn thăng bát phẩm, cũng không biết là hắn độ thiên kiếp hay là thiên kiếp đáng thương đang độ hắn nữa? Thiên kiếp của Bạch tiền bối rất có thể là thiên kiếp thảm nhất từ trước tới nay.
“Đương nhiên là thiên kiếp không có ý thức, thiên kiếp là một loại thực thể hóa của pháp tắc. Sở dĩ thiên kiếp xuất hiện dị biến là bởi vì nó bị ‘áp bức’. Có lẽ trên người Bạch đạo hữu có pháp khí đặc biệt gì đó hoặc là hắn đã từng làm chuyện gì đó chăng?”
Bắc Phương Đại Đế cau mày, nghi hoặc hỏi.
Không phải thiên kiếp đang sợ mà là đang chịu một loại áp bức nào đó, cho nên nòng pháo vốn đang tụ lực lại cưỡng ép dừng lại. Nhưng mà... khiến cho thiên kiếp “thực thể hóa của pháp tắc chịu áp bức, đây là loại chuyện mà tu sĩ có thể làm được sao?
Thi giơ tay lên phát biểu:
“Ta biết nè, thật ra chuyện này mọi người đều biết. Bạch tiền bối thích cày thiên kiếp.”
“Hả?”
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Bắc Phương Đại Đế lúc này đầy vẻ khó hiểu.
“Mới đây, lúc Bạch tiền bối độ thiên kiếp thất phẩm tấn thăng bát phẩm, thiên kiếp đã hóa thành bom nguyên tử thiên kiếp và bom nhiệt hạch thiên kiếp, Bạch tiền bối cảm thấy chúng rất thú vị nên đã phong ấn cất giữ lại. Sau đó Bạch tiền bối liên tiếp cày thiên kiếp đến mấy ngày.”
Thi giống như một em bé ngoan tranh quyền trả lời câu hỏi.
Bắc Phương Đại Đế:
“...”
Phong ấn thiên kiếp? Còn tích trữ chúng? Lẽ nào vị Bạch đạo hữu này là BUG hình người của tu chân giới ư?
Trong lúc mọi người nói chuyện, Bạch đã đáp xuống bên cạnh tàu chiến thiên kiếp.
Hắn giơ tay vỗ về phía tàu chiến thiên kiếp mấy chưởng.
Mỗi một chưởng vỗ xuống lại có một phù văn cực kỳ phức tạp xuất hiện, chẳng mấy chốc đã hợp thành một sợi xích phong ấn.
Chỉ mới hai hơi thở, cả chiếc tàu chiến thiên kiếp đã bị phong ấn thành một cái bánh ú.
Lúc này Bạch tiền bối mới cảm thấy vừa lòng thỏa dạ.
Hắn giơ tay ấn vào hư không, thu luôn tàu chiến thiên kiếp vào trong trang bị không gian.
Đậu xanh, phong ấn rồi thu luôn vào trong pháp khí không gian thật á?
Khóe miệng Bắc Phương Đại Đế co giật liên hồi.
Có lẽ... phong ấn cũng là một cách mới để đối phó với thiên kiếp?
“Tiếc thật, chỉ có mỗi một chiếc tàu chiến thiên kiếp.”
Bạch tiền bối nói với giọng điệu đầy tiếc nuối.
Hơn nữa uy lực của chiếc tàu chiến thiên kiếp này khá yếu, ở tầm giữa tam phẩm đỉnh phong và tứ phẩm. Thế nhưng bề ngoài của nó rất đẹp mắt, cũng có giá trị nghiên cứu nhất định.
“Nếu có thêm vài chiếc nữa thì hay biết mấy.”
Bạch tiền bối thở dài, đáp xuống mặt đất.
...
Tống Thư Hàng:
“Có quay lại cảnh vừa rồi không?”
Tô thị A Thập Lục:
“Không kịp quay.”
“Ta có quay lại nhưng ta không cho các ngươi xem đâu.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói:
“Ta phải cất giữ đoạn phim này thật kỹ.”
Tống Thư Hàng:
“...”
“Tống sư huynh, ta cũng có quay lại này.”
Thi cười nói.
Tống Thư Hàng:
“Thi làm tốt lắm, lát nữa nhớ gửi cho ta một bản để ta đăng lên nhóm.”
“Vâng.”
Thi ngoan ngoan gật đầu đáp.
Tiểu nha đầu này vừa hiểu chuyện lại vừa đáng yêu, còn biết nấu cơm làm việc nhà, lúc đi học cũng rất nghiêm túc. Ngoài chuyện thích xem ti vi suốt đêm cùng với thỉnh thoảng dính giường thì không còn tật xấu nào khác, hơn nữa xem ti vi và dính giường cũng là điểm đáng yêu của cô bé.
“Nếu sau này ta sinh con gái, nhất định phải dạy dỗ con bé trở nên đáng yêu như Thi vậy.”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Sau khi Bạch tiền bối đáp xuống, Bắc Phương Đại Đế lên tiếng nói:
“Thiên kiếp đã hết, Tiểu Thải ngươi từ từ thu hồi lực lượng của mình, kết thúc bí pháp. Thời gian tới chờ di chứng sau khi dùng bí pháp khôi phục, ngươi hãy thử độ kiếp lần nữa. Lần sau thì phải dựa vào chính ngươi rồi.”
“Ta hiểu rồi, cảm ơn tiền bối.”
Tiểu Thải nghiêm túc trả lời.
Lần sau nhất định cô sẽ không thất bại nữa. Cô là Kim Cương Quân Tử Đao, đại đệ tử của Bá Tống Huyền Thánh mà, cô quyết sẽ không làm sư phụ mất mặt nữa.
Lúc này, Tống Thư Hàng đi tới bên cạnh Tiểu Thải. Thấy cô lộ ra vẻ mất mác buồn bã, hắn khẽ thở dài rồi ngồi xổm xuống giơ tay vỗ nhè nhẹ lên đầu Tiểu Thải.
“Xin lỗi sư phụ, ta là ngài mất mặt rồi.”
Tiểu Thải nhỏ giọng nói.
“Đậu xanh, ngươi không nói thì ta cũng quên mất chuyện này.”
Tống Thư Hàng nói.
Tiểu Thải:
“...”
“Lần sau nhớ phải chú ý, độ kiếp cũng không phải chuyện đùa, mỗi một bước, mỗi một việc đều không được làm sai. Lần này ngươi phạm một lỗi quá đơn giản, may mà có Bắc Phương tiền bối và Bạch tiền bối ở bên cạnh hộ pháp, thất bại còn có người đánh tan thiên kiếp cho ngươi. Nhưng lần sau nếu không có ai hộ pháp cho ngươi thì phải làm sao đây? Nhớ kỹ không phải lần nào độ kiếp cũng có người hộ pháp cho ngươi đâu.”
Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Tiểu Thải:
“Vâng thưa sư phụ, lần sau chắc chắn ta sẽ thông qua thiên kiếp một cách thuận lợi, quyết không phạm lỗi nữa.”
“Ừ.”
Tống Thư Hàng dịu dàng nhắc nhở:
“Thu hồi bí thuật đi, thời gian thi triển bí thuật càng dài thì di chứng để lại càng lớn đấy. Nếu nghiệm trọng thì cần phải trả giá rất lớn.”
“Vâng thưa sư phụ.”
Tiểu Thải hít sâu một hơi, chuẩn bị thu hồi bí pháp.
Nhưng đúng lúc này... trong hư không lại có kiếp vân mới bắt đầu ngưng tụ.
Trong nháy mắt, một chiếc tàu chiến thiên kiếp mới tinh đã xuất hiện.
Vẫn là kiểu dáng đó, vẫn là ba hàng nòng pháo nhắm vào Tiểu Thải y như trước.
“???”
Trên mặt Bắc Phương Đại Đế và Bạch tiền bối đều lộ vẻ nghi hoặc.
Thiên kiếp bị phong ấn rồi mà?
Bị phong ấn và bị đánh tan là giống nhau, đều là có người ngoài can thiệp vào, cưỡng ép ngăn cản một đợt thiên kiếp. Theo lý thuyết thì thiên kiếp sẽ tạm thời dừng lại mới đúng chứ?
Tại sao thiên kiếp này lại hiện ra lần nữa?
“Không đúng, thiên kiếp này có điểm khác biệt. Ta nhớ chiếc tàu chiến thiên kiếp lúc nãy mang số 666, còn chiếc này lại mang số 777.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.
“Lẽ nào thiên kiếp của tiểu tước yêu vẫn chưa kết thúc? Còn phải tiếp tục độ kiếp?”
Bắc Phương Đại Đế cau mày:
“Có khi nào do thiên kiếp đã hiện đại hóa nên thủ đoạn đánh tan thiên kiếp không cách nào sử dụng được nữa không?”
“Vậy để ta đánh tan thiên kiếp thử một lần xem sao.”
Bạch tiền bối nói.
Dứt lời, hắn vẫy tay một cái, cây công đức hiện ra sau lưng hắn.
Sau đó Bạch tiền bối đưa tay tùy ý bẻ một nhánh trên cây công đức xuống.
Sau đó Bạch tiền bối vừa gọt nhánh cây vừa nhanh tay khắc họa lên trên đó.
Chỉ trong nháy mắt, một thanh phi kiếm dùng một lần đã thành hình.
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời!”
Cây công đức còn có thể dùng như vậy à?
Ngay sau đó, chỉ thấy Bạch tiền bối bấm kiếm quyết. Thanh phi kiếm dùng một lần kia lập tức phóng lên cao, chém về phía tàu chiến mang số 777 trên không trung.
Ầm~~
Tàu chiến số 777 mới vừa ra sân đã bị chém nổ tung.
Nhưng mà tình hình lại diễn ra y như trước.
Chỉ lát sau, trên bầu trời lại ngưng tụ kiếp vân lần nữa.
Chiến hạm số 888 hiên ngang ra sân, chỉa thẳng nòng pháo vào Tiểu Thải.
“Đây đúng là một tin xấu.”
Bạch tiền bối thở dài nói.
Sau khi thiên kiếp hiện đại hóa, cho dù bị đánh nổ cũng sẽ không dừng lại.
Nói cách khác... phương pháp “tiền bối ở một bên hộ đạo, một khi độ kiếp xảy ra vấn đề thì sẽ cưỡng ép đánh tan thiên kiếp” mà tu chân giới hay dùng đã trở nên vô dụng.
Có thể đoán được, trong một thời gian ngắn sắp tới, số người độ kiếp thất bại, thân tử đạo tiêu trong tu chân giới sẽ tăng vọt.
Con đường độ kiếp càng ngày càng nguy hiểm, lại càng không có đường lui.
“Thư Hàng tiểu hữu, mau đăng tin này lên nhóm, nói rõ cho các đạo hữu trong nhóm biết. Sắp tới nếu có đệ tử nhà ai sắp độ kiếp thì phải cực kỳ cẩn thận, tốt nhất là nên chuẩn bị thêm một số thủ đoạn. Còn nếu ai không nắm chắc thì đừng đi độ kiếp thử.”
Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng:
“Ta đăng tin lên nhóm ngay đây.”
Trong hư không, chiếc tàu chiến số 888 tiếp tục nhắm vào Tiểu Thải.
“Hay là giờ ta cố ý nhúng tay vào việc độ thiên kiếp của Tiểu Thải luôn? Tuy làm như vậy thì uy lực của thiên kiếp có thể sẽ tăng lên tới bát phẩm, nhưng chỉ cần ta cẩn thận một chút hẳn là có thể vượt qua thiên kiếp.”
Bạch tiền bối xoa cằm nói:
“Mặc dù cày bom nguyên tử thiên kiếp hơi nhàm chán nhưng cày thêm một chuyến cũng không sao.”
“Không được, nếu Bạch đạo hữu nhúng tay vào, sợ rằng uy lực của thiên kiếp sẽ tăng lên đến cửu phẩm đấy.”
Bắc Phương Đại Đế phản đối.
Trong khi mọi người đang nói chuyện, mỹ nhân rắn công đức đột nhiên đi tới sau lưng Tiểu Thải rồi bọc kín Tiểu Thải lại, sau đó cô ấy sử dụng một bí pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận