Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1208: Kinh văn Thánh Nhân Và Đại Kiếp

Chương 1208: Kinh văn Thánh Nhân Và Đại Kiếp
Công Tử Hải đã vạch ra kế hoạch lâu dài cho tương lai của mình.
Gia nhập Vô Cực Ma Tông, tấn thăng ngũ phẩm ngưng tụ từ bảy long văn trở lên, tham gia kế hoạch lớn của Vô Cực Ma Tông, chiếm được lợi ích lớn nhất trong kế hoạch này, sau đó tăng cao cảnh giới với hai người hợp tác cùng mình!
“Cho dù là cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm thì sao? Chẳng bao lâu nữa ta cũng đạt tới thôi.”
Công Tử Hải ném hết báo vào khe sâu.
“Ta là Công Tử Hải kia mà!”
Công Tử Hải lại khôi phục sự tự tin, tâm ma bị tiêu diệt.
Mà lúc này Cuồng Bá Ma Quân đã tỉnh lại sau cơn hôn mê, tiếp đó hắn tức tốc chạy về Vô Cực Ma Tông, muốn báo bí mật của Bá Tống Huyền Thánh cho sư đệ Công Tử Hải biết.
××××××××××××××××
Ở một nơi khác.
Sau khi trở lại động phủ của Biệt Tuyết Tiên Cơ, Tống Thư Hàng lấy lại vật phẩm của mình từ chỗ A Thập Lục.
Tiếp đó hắn bắt đầu tu luyện, ăn cơm ké, tiếp tục tu luyện rồi nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi xong lại tiếp tục tu luyện, ăn chực cơm tối, tiêu hóa nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục tu luyện.
Hắn tu luyện mãi đến rạng sáng hôm sau, đôi khi tu luyện là chuyện rất khô khan nhàm chán.
Cứ thế một ngày của Tống Thư Hàng lại trôi qua.
Vốn dĩ theo như kế hoạch hắn còn định tiện đường trở về thành phố Văn Châu một chuyến để thăm ba mẹ, kết quả lại quá bận không có thời gian. Hơn nữa Tiểu Thải và Thông Nương vẫn đang trong trạng thái đấu tranh với tâm ma, lúc này mà hắn rời đi thì không ổn.
Cuối cùng hắn chỉ có thể gửi tin thăm hỏi cho cha mẹ.
“Khi nào mình nắm giữ được lực lượng không gian thì sướng rồi, chỉ cần một ý niệm đã có thể xuyên qua không gian về thẳng nhà.”
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.
Thông Nương và Tiểu Thải vẫn đang độ tâm ma kiếp. Tâm ma kiếp của Thông Nương đã gần đến hồi cuối, còn Tiểu Thải vẫn đang đấu tranh với tâm ma. Nhưng theo như lời của Bạch tiền bối, trạng thái của Tiểu Thải đã có dấu hiệu chuyển biến tốt rồi.
Tạm thời không cần dùng đến ‘tuyệt chiêu’ Tạo Hóa Pháp Vương.
Tống Thư Hàng kiệt sức leo lên giường.
Bịch~
Thân thể chảy ra, trải đều trên giường.
Tống Thư Hàng:
“...”
Xem ra trong một tháng tới, hắn cần phải chú ý đến trạng thái của mình hơn mới được, tránh trường hợp sơ ý lại đột nhiên nhũn ra văng tung tóe.
Nhưng hôm nay thôi vậy, mệt quá, để hắn trải mình trên giường ngủ một giấc đến sáng đi.
Hắn thu hết vật phẩm của mình vào trong thế giới hạch tâm, sau đó ngủ ngon lành.
...
Tống Thư Hàng ngủ rất say, không hề gặp ác mộng.
Nhưng đột nhiên hắn cảm giác thân thể chấn động nhẹ.
Tống Thư Hàng lập tức mở mắt ra quan sát bốn phía.
Trời đã sáng rồi ư?
Lại là một ngày mới bắt đầu sao?
Đúng lúc này hắn bỗng phát hiện có một vị cô gái tóc đen biếng nhác đang đứng cạnh mình. Không biết bao lâu rồi cô gái này chưa cắt tóc, mái tóc xõa trên đất, da cô trắng nõn gần như trong suốt, đôi mắt nửa khép nửa mở, nhìn có vẻ như ngủ chưa đủ.
“Sở các chủ?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc gọi.
Lẽ nào Sở tiền bối sử dụng lực lượng không gian, kéo hắn thẳng tới đây?
Sở các chủ ngáp một cái, gắng gượng mở mắt nhìn bãi chất lỏng phía trước:
“Này, ngươi là cái gì vậy?”
Tống Thư Hàng chưa kịp trả lời, cô lại gật đầu nói tiếp:
“À, Bá Tống Huyền Thánh... Là Tống Thư Hàng đấy à.”
Bây giờ Tống Thư Hàng vẫn trong trạng thái hiển thánh, Sở các chủ vừa nhìn là biết thân phận của hắn. Nếu không, chỉ nhìn một bãi chất lỏng thế kia thì cô thật sự không nhận ra nổi.
Tống Thư Hàng động ý niệm, thân hình lập tức ngưng tụ:
“Sở các chủ, là ngươi kéo ta tới à?”
Sở các chủ híp mắt đẹp nói:
“Này, mặc dù ta cũng không để ý lắm nhưng lõa thể ở đây, ngươi không thấy lạnh à? Nhiệt độ nơi này hơi thấp đấy nhé.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn vội lấy quần áo trong thế giới hạch tâm ra thay thật nhanh.
“Khụ, Sở các chủ, ngươi kéo ta tới đây có chuyện gì không? Diệp Tư bắt đầu độ kiếp rồi à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Sở các chủ liếc mắt nhìn Tống Thư Hàng một cái, trả lời với giọng khó hiểu:
“Ta không hề kéo ngươi tới.”
“Ể? Vậy sao ta tới đây được?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Hắn không có lực lượng không gian, ắt hẳn là không thể nào thông qua không gian chạy đến chỗ Sở các chủ rồi?
Sở các chủ bình tĩnh đáp:
“Vừa rồi bên cạnh ta đột nhiên xuất hiện cổng không gian, sau đó ngươi trong trạng thái hóa lỏng bỗng rơi ra từ cổng không gian, văng tung tóe trên sàn.”
May mà cảm ứng được bãi chất lỏng này mang theo khí tức quen thuộc, chứ nếu không cô đã tung pháp thuật, đảm bảo chưa đến một giây bãi chất lỏng đã bốc hơi rồi.
Trong đầu Tống Thư Hàng bỗng lóe lên một suy đoán:
“Lẽ nào... ta cũng thức tỉnh thiên phú không gian như Bạch tiền bối ư?”
Trước khi đi ngủ hắn còn nghĩ nếu như mình có năng lực không gian thì tốt biết mấy, thế mà bây giờ thức tỉnh ngay luôn ư?
Có nên thử xem không nhỉ?
Tống Thư Hàng đưa mắt nhìn về vị trí cách đó hơn hai trăm mét, sau đó hít sâu hô lên:
“Truyền tống!”
Hiện trường lặng ngắt như tờ, không có gì xảy ra cả.
Xấu hổ quá đi mất!
Sở các chủ:
“Ngươi làm gì vậy?”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Ta muốn thử xem có thể truyền tống đến vị trí cách đây hơn hai trăm mét hay không.”
Sở các chủ:
“À.”
Tống Thư Hàng lại âm thầm thử một lần nữa, vẫn nhắm vào vị trí cách đó hai trăm mét:
“Truyền tống!”
Ngay sau đó, một cổng không gian xuất hiện trước mặt hắn.
Thành công thật ư?
Tống Thư Hàng bước vào cổng không gian, chớp mắt thân hình hắn đã xuất hiện ở vị trí ngoài hai trăm mét kia.
Thế mà thành công thật rồi!
“Ta thức tỉnh thiên phú không gian thật ư?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Có nên thử lại lần nữa không nhỉ?
Hắn lại nhìn vị trí cạnh một gốc đại thụ cách xa ba trăm mét.
“Truyền tống!”
Tống Thư Hàng khẽ quát.
Hiện trường lại hoàn toàn yên tĩnh, cổng truyền tống không xuất hiện.
Lúc này Sở các chủ bèn hỏi:
“Lần này người muốn truyền tống đến đâu?”
“Chỗ cây đại thụ cách xa ba trăm mét.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Sở các chủ:
“À.”
Sau đó trước mặt Tống Thư Hàng lại xuất hiện một cổng không gian cửa tỏa sáng lấp lánh.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn quay qua nhìn Sở các chủ.
Sở các chủ:
“Không đi vào à? Chẳng phải ngươi muốn truyền tống đến đó sao?”
Tống Thư Hàng:
“...”
Hóa ra là cổng truyền tống do Sở các chủ mở ra.
Tống Thư Hàng đi chầm chậm về lại bên cạnh Sở các chủ:
“Nếu không phải Sở các chủ kéo tới, vậy ta đến đây bằng cách nào?”
“Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Cổng truyền tống mở, sau đó ngươi rơi ra.”
Sở các chủ đáp.
Tống Thư Hàng:
“Là ai truyền tống ta tới đây? Sở các chủ ngươi có thấy không?”
Sở các chủ nhún vai trả lời:
“Cổng truyền tống mở ra, ngươi vừa rơi ra nó lập tức đóng lại, tốc độ rất nhanh, ta không kịp dò xét. Chính ngươi cũng không biết gì à?”
“Trước đó ta đang nằm ngủ ở trên giường, vừa mở mắt ra đã thấy mình bị đưa đến chỗ ngươi.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Sở các chủ như có điều suy nghĩ.
Người biết chỗ Bích Thủy Các mới, lại có thể tùy ý truyền tống người tới đây, tính ra cũng chỉ có mấy tên cô quen thôi chứ còn ai nữa đâu?
“À đúng rồi, Diệp Tư đâu? Cô ấy bắt đầu độ kiếp chưa?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Sở các chủ:
“Diệp Tư đang độ kiếp.”
“Đang độ kiếp á? Tại sao ta chẳng có chút cảm ứng gì thế này?”
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn Sở các chủ.
Giữa hắn và Diệp Tư có khế ước linh quỷ kia mà, nếu Diệp Tư bắt đầu độ kiếp thì ắt hẳn hắn phải có cảm ứng mới đúng.
“Là Diệp Tư chủ động yêu cầu chặn cảm ứng giữa cô ấy và ngươi lại, cô ấy lo chuyện mình độ kiếp sẽ quấy nhiễu việc tu luyện của ngươi. Bởi vì lúc cô ấy độ kiếp, trùng hợp ngươi đang trong một trạng thái tu luyện kỳ diệu... Thế nên ta hỗ trợ cô ấy bố trí mấy tầng trận pháp.”
Sở các chủ trả lời.
Khế ước linh quỷ giữa Diệp Tư và Tống Thư Hàng khác với khế ước linh quỷ bình thường, khế ước hai người bọn họ là khế ước ngang hàng thật sự. Cho nên dưới sự hỗ trợ của Sở các chủ, Diệp Tư mới tạm thời chặn lại mối cảm ứng giữa cô và Tống Thư Hàng được.
“Vậy trạng thái độ kiếp của Diệp Tư thế nào rồi?”
Tống Thư Hàng vội hỏi.
Hắn chợt nhớ tới thiên kiếp kỳ dị của Thông Nương và Tiểu Thải.
Đừng nói là thiên kiếp của Diệp Tư cũng xuất hiện biến dị tương tự chứ?
Sở các chủ:
“Tạm thời không có vấn đề gì hết.”
Diệp Tư cũng không độ kiếp tại Bích Thủy Các mới này, nơi này là khu vực điểm mù của Thiên Đạo, thế nên Diệp Tư được đưa đi độ kiếp ở một ngôi sao băng gần đó.
Thông qua việc giám sát trận pháp, Sở các chủ chú ý tình hình độ kiếp của Diệp Tư từ xa, nếu có bất trắc gì thì cô có thể ra tay hỗ trợ ngay lập tức.
Sở các chủ đưa tay điểm vào hư không, mở hình ảnh độ kiếp của Diệp Tư ra cho Tống Thư Hàng xem.
Lúc này dưới chân Diệp Tư bày vô số trận pháp.
Trong hư không, thiên kiếp vẫn chưa có dấu hiệu chuyển sang dạng hiện đại hóa mà đang ở trạng thái thiên kiếp nguyên thủy, dùng đủ loại hình thái pháp thuật công kích Diệp Tư.
“Chẳng lẽ ta bị ảo giác? Hình như uy lực của thiên kiếp mà Diệp Tư đang độ có vấn đề thì phải?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Sở các chủ:
“Ừ, uy lực của nó mạnh hơn thiên kiếp ngũ phẩm bình thường rất nhiều, nhưng Diệp Tư vẫn còn chịu nổi, yên tâm đi.”
Bởi vì Diệp Tư cũng không phải tu sĩ ngũ phẩm bình thường.
Đang nói chuyện, thiên kiếp trong màn hình bỗng hóa thành mấy chục cây cung thiên kiếp, trên cung có hàng loại mũi tên do lực lượng ngũ hành như lôi hỏa, hàn băng, v.v... tạo thành nhắm về phía Diệp Tư.
Vụt vụt vụt~~
Những mũi tên thiên kiếp này đồng loạt bắn ra. Rõ ràng chỉ có mấy chục cây cung lại bắn ra hàng nghìn hàng vạn mũi tên.
Diệp Tư khẽ cau mày.
Sau đó cô lấy ra một quyển kinh văn mang phong cách cổ xưa, mở ra một tầng phòng ngự chói mắt.
Đó là kinh văn Thánh Nhân.
Ầm~~
Mưa tên bắn lên tầng phòng ngự do kinh văn Thánh Nhân mở ra, không ngừng nổ tung nhưng không thể nào đột phá tầng phòng ngự này.
Tống Thư Hàng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng đúng lúc này, thiên kiếp trên không khung bỗng dừng lại trong giây lát.
Sau đó kiếp vân của thiên kiếp điên cuồng phình to lên.
Thiên kiếp đang nổi giận ư?
Tống Thư Hàng cảm ứng rõ được sự biến hóa của thiên kiếp.
“Thiên kiếp đang mạnh hơn sao?”
Tống Thư Hàng nói.
Sở các chủ cũng cau mày.
Là ảo giác sao? Mới vừa rồi ngay lúc Diệp Tư lấy kinh văn Thánh Nhân ra, hình như thiên kiếp càng cuồng bạo hơn thì phải?
Ầm ầm~~
Kiếp vân không ngừng nổ tung, một lát sau, hàng loạt thần binh với hình thù kỳ quái chui từ trong kiếp vân ra.
Có trường kiếm hình xoắn ốc, có cự kiếm to như ván cửa, có xa luân chiến phủ, còn có rất nhiều bảo kiếm phương đông mang phong cách cổ xưa.
“Không phải vũ khí hiện đại hóa ư?”
Tống Thư Hàng lên tiếng.
Nhưng hắn cảm giác được những vũ khí này còn mạnh hơn tên lửa thiên kiếp.
“Tất cả những vũ khí này là thần binh pháp khí của các tu luyện giả mạnh mẽ, có của hệ tu chân, của hệ thống tu luyện phương Tây, còn có vũ khí của các hệ thống tu luyện khác trong chư thiên vạn giới.”
Vẻ mặt của Sở các chủ càng ngày càng căng thẳng.
Thiên kiếp sao chép lại pháp khí của những tu luyện giả mạnh mẽ sao?
“Sở các chủ, đưa ta đến chỗ Diệp Tư đi.”
Tống Thư Hàng đề nghị.
Giữa hắn và Diệp Tư có khế ước linh quỷ, dù hắn có nhúng tay vào việc độ kiếp của Diệp Tư cũng không khiến thiên kiếp biến dị.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận