Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1209: Hình Chiếu Pháp Khí Tổ Hợp Ba Mươi Ba Thần Thú

Chương 1209: Hình Chiếu Pháp Khí Tổ Hợp Ba Mươi Ba Thần Thú
Sở các chủ:
“Đừng lo, Diệp Tư mạnh mẽ hơn ngươi nghĩ nhiều.”
Nhưng tại sao uy lực của thiên kiếp lại tăng vọt khi kinh văn Thánh Nhân xuất hiện chứ?
Cùng lúc đó ở chỗ Diệp Tư, thần binh của đủ loại hệ thống tu luyện do thiên kiếp ngưng tụ thành nhanh chóng chém về phía cô.
Thiên kiếp của Diệp Tư khác với tàu chiến thiên kiếp của Tiểu Thải, hầu như không có giai đoạn tụ lực. Những hình chiếu đủ loại thần binh của tu luyện giả trong chư thiên vạn giới này mới vừa được ngưng tụ ra đã công kích Diệp Tư ngay lập tức.
Cự kiếm ván cửa, xa luân chiến phủ, trường kiếm xoắn ốc, phi kiếm mang phong cách cổ xưa, cùng với hàng loạt vũ khí hình thù kỳ quái bay xuống như mưa.
Diệp Tư không hề hoảng sợ, cô lấy kim thư bản mệnh của bản thân ra để nó lượn lờ bên cạnh mình như kinh văn Thánh Nhân, tiếp đó cô lại lấy ra một thanh trường kiếm.
Kiếm tên Hàn Ngoạt, là chìa khóa của Điện Hàn Đông, đồng thời cũng là một danh kiếm quý giá.
Thần binh do thiên kiếp chiếu ra lao xuống, phòng ngự của kinh văn Thánh Nhân sáng rực lên, ngăn chặn toàn bộ thần binh công kích phía bên trái Diệp Tư.
Còn kim thư bản mệnh thì thả ra xiềng xích, kiếm khí màu lam như ngọc bích, còn có hộ thuẫn, trận pháp phòng ngự cùng với đủ loại pháp thuật phụ trợ như giảm tốc, tăng trọng, trở lực,v.v... đón đỡ đám thần binh công kích phía bên phải. Mỗi một trang bản mệnh kim thư ghi lại những pháp thuật khác nhau, có công kích, phòng ngự, phụ trợ, đầy đủ mọi thứ.
Sau đó bản thân Diệp Tư vung Hàn Ngoạt làm ra hàng loạt động tác như đỡ đòn, bổ chém, hất bay... Tư thế của cô vô cùng đẹp mắt tựa như đang nhảy múa. Đuôi sam màu nâu nhún nhảy theo động tác của cô, tóc mái che khuất đôi mắt bị gió thổi tung, lộ ra con ngươi trong veo như nước.
Hình chiếu vũ khí do thiên kiếp ngưng tụ ra bị ngăn chặn, hất bay tứ tán. Chẳng qua sau khi bị hất văng ra, chúng không hề biến mất mà là đột nhiên nổ tung quanh người Diệp Tư.
Thân hình Diệp Tư bị khói lửa của vụ nổ bao phủ, nhìn qua màn hình chẳng thấy rõ được bóng cô đâu.
...
“Sở các chủ, ngươi cứ đưa ta qua đó đi, đến lúc đó ta và Diệp Tư cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau.”
Tống Thư Hàng lại nói:
“Ở bên ngoài, Thiên Đạo bất hủ đương nhiệm sắp biến mất, khiến cho thiên kiếp trong chư thiên vạn giới xảy ra dị biến ở những mức độ khác nhau. Ta sợ thiên kiếp của Diệp Tư cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
Ngoài ra, hắn chợt nhớ tới mối quan hệ giữa Thánh Nhân Nho gia và Thiên Đạo đương nhiệm hiện nay. Năm đó vị trí Thiên Đạo bị thiếu hụt cũng là vì bị Thánh Nhân Nho gia dùng năng lực thiên phú đáng sợ cắn một cái. Lẽ nào là vì nó cảm ứng được kinh văn Thánh Nhân nên uy lực thiên kiếp của Diệp Tư mới đột nhiên tăng vọt như thế?
Tóm lại tình huống bây giờ của Diệp Tư rất nguy hiểm.
Thấy bộ dạng căng thẳng của Tống Thư Hàng, Sở các chủ gật đầu nói:
“Được rồi, ta đưa ngươi qua đó. Nhưng đây là thiên kiếp ngũ phẩm tấn lục phẩm, ngươi cố gắng đừng đến quá gần.”
“Ta hiểu rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Trong tay hắn còn có một tuyệt chiêu, chỉ cần đưa mũ Bình Thiên cho mỹ nhân rắn công đức đội lên, lúc đó đảm bảo thiên kiếp ngũ tấn lục chỉ là chuyện nhỏ.
Ngoài ra còn có Diệt Thần pháo... ngoại trừ đặc điểm khá là đốt tiền ra thì uy lực của thứ này rất ghê gớm.
Đáng tiếc Xích Tiêu kiếm lại bị xếp vào hàng ngũ ‘ngoại vật’. Khác với Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối, nó đã có thể coi là một cá thể tu chân hoàn chỉnh, nếu nó tham gia chống lại thiên kiếp thì tương đương với một tu sĩ bát cửu phẩm nhúng tay vào. Nếu không, tay cầm Xích Tiêu kiếm, Tống Thư Hàng có thể chém thiên kiếp ngũ tấn lục ra bã.
“Chính ngươi phải chú ý an toàn đấy, đừng hành động xằng bậy. Nếu không, ta sẽ kéo ngươi về ngay lập tức.”
Sở các chủ dặn dò.
Tống Thư Hàng:
“Yên tâm đi!”
Cổng không gian sáng lóa mở ra bên cạnh hắn.
Tống Thư Hàng thi triển quy tức thuật lên trên người mình, sau đó bước vào cổng không gian.
...
Sở các chủ đưa Tống Thư Hàng đến gần nơi Diệp Tư độ kiếp.
Trên bầu trời, số thần binh do thiên kiếp ngưng tụ thành càng ngày càng nhiều, hơn nữa uy lực của thanh nào cũng đang tăng lên.
Sức mạnh của thiên kiếp vẫn đang tăng lên liên tục.
Tống Thư Hàng khẽ nhíu mày, hắn không tiến vào thiên kiếp ngay mà ngưng tụ ra mỹ nhân rắn công đức trước.
Mỹ nhân rắn công đức cưỡi cá voi mập xuất hiện, trên thân cá voi mập còn mọc ra một đôi cánh nhỏ.
Cô nghiêng đầu nhìn Tống Thư Hàng.
“Trước hết ngươi hãy giao Xích Tiêu kiếm tiền bối cho ta, sau đó đi giúp Diệp Tư độ kiếp.”
Tống Thư Hàng ra lệnh.
Trên mặt mỹ nhân rắn công đức lộ ra vẻ luyến tiếc không nỡ.
Nhưng cô vẫn ngoan ngoan há miệng lấy Xích Tiêu kiếm ra đưa cho Tống Thư Hàng.
“Mẹ nó, cuối cùng cũng đi ra.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối khóc không ra nước mắt, đồng thời nó nhìn thiên kiếp ở đằng xa:
“Lại là thiên kiếp à? Tống tiểu hữu, sao gần đây ngươi đi đến đâu cũng gặp thiên kiếp hết vậy?”
“Chắc là vì gần đây tất cả mọi người đều vội vàng đi thăng cấp ấy mà.”
Tống Thư Hàng nhận lấy Xích Tiêu kiếm.
Mỹ nhân rắn công đức tung người bay về phía Diệp Tư, thế nhưng cứ bay một chút lại quay đầu nhìn Xích Tiêu kiếm trong tay Tống Thư Hàng, dường như rất sợ Xích Tiêu kiếm sẽ biến mất vậy.
Ầm ầm ầm~
Thần binh thiên kiếp vẫn đang lao xuống không ngừng, khu vực xung quanh Diệp Tư đều là tiếng nổ do thiên kiếp làm ra.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng màu vàng dịu dàng phủ lên người Diệp Tư, bao bọc cô thật kín. Lực lượng công đức tràn đầy xoa dịu thân thể, làm cho tinh thần cô phấn chấn hẳn lên, mệt mỏi và tiêu hao khi độ kiếp cũng bị quét sạch.
“@#%× Tiên Tử, ngươi tới rồi, vậy Thư Hàng cũng tới rồi ư?”
Diệp Tư mỉm cười hỏi.
Đồng thời cô đã cảm ứng được khí tức của Tống Thư Hàng ở đằng xa, trong lòng cũng bình tĩnh lại. Thoạt nhìn trạng thái của cô rất tốt, trong lúc nói chuyện cô cũng không quên vung Hàn Ngoạt chém đứt mấy thanh vũ khí thiên kiếp. Thực lực của cô đúng là cao hơn tu sĩ ngũ phẩm bình thường nhiều.
Mỹ nhân rắn công đức dán sát vào người Diệp Tư, cái đuôi đập lên đập xuống trông có vẻ rất vui sướng. Mỗi khi ở chung với Diệp Tư, mỹ nhân rắn cực kỳ vui vẻ. Hơn nữa Diệp Tư có thể gọi đúng tên cô, không giống Tống Thư Hàng, đầu lưỡi vặn đến mức sắp bị thắt gút mà vẫn không cách nào phát âm được chữ cuối cùng.
Động tác dán sát vào đầy thân mật của mỹ nhân rắn khiến Diệp Tư cứng đờ người, quan hệ giữa cô và mỹ nhân rắn công đức khá phức tạp. Chính cô còn kiểm nghiệm đầu lưỡi của mỹ nhân rắn công đức, không phải đầu lưỡi của loài rắn mà là đầu lưỡi linh hoạt của con người...
Diệp Tư cứng người, động tác cũng không còn lưu loát nữa.
Một thanh dao găm ngắn nhỏ đột phá phòng ngự của cô đâm thẳng tới.
“Công Đức... Đại Nhật!”
Lúc này, mỹ nhân rắn công đức chắp hai tay trước ngực thì thầm.
Ngay sau đó mỹ nhân rắn bỗng hóa thành một mặt trời rực rỡ, tỏa ra ánh sáng công đức chói mắt.
Ánh sáng công đức rực rỡ bao bọc mỹ nhân và Diệp Tư vào trong.
Vầng mặt trời do công đức hóa thành biến to lên, xâm lấn ra phía ngoài. Cách công kích của chiêu này chính là đè ép thẳng tay.
Những nơi mặt trời công đức đi qua, tất cả mọi thứ đều bị đè ép thành phấn vụn. Thanh dao găm đang đâm về phía Diệp Tư vừa tiếp xúc với mặt trời công đức đã hóa thành hạt ánh sáng biến mất.
Mặt trời công đức không ngừng biến to, vũ khí do thiên kiếp trên không trung ngưng tụ ra vẫn tiếp tục lao xuống như mưa. Nhưng bất kể vũ khí có mạnh cỡ nào, khi rơi vào trong mặt trời công đức đều bị hòa tan sạch sẽ.
Diệp Tư chớp mắt nhìn cảnh tượng trước mắt
Mỹ nhân rắn công đức đã mạnh như vậy từ bao giờ thế này?
Trận mưa do hình chiếu thần binh trên không trung tạo thành kéo dài hơn hai mươi hơi thở sau mới dừng lại.
Thiên kiếp tiến vào giai đoạn chuẩn bị cho đợt sau.
Mỹ nhân rắn công đức buông hai tay, hủy bỏ trạng thái Công Đức - Đại Nhật.
Những vụ nổ do vũ khí thiên kiếp gây ra ở xung quanh cũng biến mất.
Mỹ nhân rắn công đức lại thân mật quấn lấy Diệp Tư, mặt mày vui vẻ như hoa nở.
Diệp Tư:
“...”
Tranh thủ lúc đợt thiên kiếp tiếp theo vẫn chưa giáng xuống, Diệp Tư quay đầu nhìn về phía Tống Thư Hàng.
“Thư Hàng!”
Cô vẫy tay chào Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng gật đầu truyền âm nói:
[Độ kiếp cho tốt, coi chừng thiên kiếp biến hóa. Gần đây trạng thái của thiên kiếp rất kỳ lạ, dù nó xuất hiện bất kỳ biến hóa gì thì nhớ cũng phải cẩn thận đấy.]
[Ừ.]
Diệp Tư gật đầu, vui vẻ lau nước mắt.
Luyện Thiên Khấp Bảo Điển là thế đấy~
[Đợt tiếp theo hẳn là đợt cuối cùng rồi.]
Diệp Tư nói.
Trước khi Tống Thư Hàng tới, cô đã vượt qua mấy đợt thiên kiếp, dựa theo kinh nghiệm trước kia kế tiếp một thì đợt sắp tới hẳn là đợt thiên kiếp cuối cùng.
[Coi chừng có thể sẽ là thiên kiếp hiện đại hóa đấy, nói không chừng sẽ xuất hiện máy bay ném bom thiên kiếp, thậm chí là tên lửa thiên kiếp này nọ nữa.]
Tống Thư Hàng lại nhắc nhở.
Diệp Tư gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Mà lúc này trên bầu trời, đợt thiên kiếp cuối cùng của Diệp Tư đã thành hình.
Thiên kiếp xuất hiện trong đợt cuối cùng cũng không phải là máy bay ném bom hay là bom nguyên tử, mà là hình chiếu của ba mươi ba món pháp khí.
Ba mươi ba món pháp khí với những hình thái khác nhau đang lơ lửng ở trên cao.
“Số cũng không xui lắm, không phải công kích kiểu tập trung.”
Diệp Tư nhẹ giọng nói.
Thường thì công kích trong đợt thiên kiếp cuối cùng của tu sĩ đều là một kích mạnh nhất. Tất cả sức mạnh thiên kiếp sẽ hội tụ thành một kích khiến tu sĩ chống đỡ rất gian nan.
Còn bây giời một kích cuối cùng lại phân tán thành ba mươi ba món pháp khí, cũng có nghĩa là sức mạnh đã bị phân tán thành ba mươi ba phần, thế này thì chống đỡ sẽ dễ hơn.
Tống Thư Hàng cũng ngẩng đầu nhìn ba mươi ba món món pháp khí mang hình thù quỷ dị kia.
Có một tầng sương mù mông lung bao quanh những pháp khí này, khiến người ta không thể thấy rõ hình dáng thật sự của chúng.
Nhưng dù vậy, khi vừa nhìn thấy hình chiếu của ba mươi ba món pháp khí này, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công trong cơ thể Tống Thư Hàng bắt đầu sôi trào một cách mất tự chủ, tăng nhanh tốc độ vận chuyển.
“Chẳng lẽ đây chính là bộ pháp khí tổ hợp phối với Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công?”
Trong đầu Tống Thư Hàng chợt hiện lên một suy đoán.
“Cẩn thận đấy Diệp Tư, ba mươi ba món pháp khí này không đơn giản đâu!”
Tống Thư Hàng lập tức nhắc nhở Diệp Tư.
Hắn vừa dứt lời, quả nhiên ba mươi ba món pháp khí trong hư không bắt đầu hợp lại.
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt, khắc sâu cảnh tượng trước mắt vào trong đầu.
Cách ba mươi ba món pháp khí tổ hợp lại, đây đúng là một kinh nghiệm quý báu đối với hắn. Điều đáng tiếc duy nhất là những pháp khí này đều bị sương mù che phủ hệt như bị chồng hiệu ức mosaic.
Cạch cạch cạch, ba mươi ba món pháp khí trong hư không bắt đầu hợp lại theo một thứ tự trước sau cố định.
Diệp Tư dần nghiêm mặt lại.
Tống Thư Hàng vung tay chém một luồng ‘đao ý’ lên người Diệp Tư.
Diệp Tư và hắn là cùng một thể, đao ý vừa đáp xuống người đã ngưng tụ thành khôi giáp đao ý tinh xảo bao phủ thân thể Diệp Tư lại.
Không chỉ như vậy, Tống Thư Hàng vẫn chưa yên tâm, hắn lấy mũ Bình Thiên ra rồi cầm trên tay, chuẩn bị đội nó lên đầu mỹ nhân rắn bất cứ lúc nào.
Ầm ầm ầm~
Ba mươi ba món pháp khí tổ hợp thành công, có sấm chớp chói mắt bao phủ nó lại.
“Cuối cùng sẽ tổ hợp thành hình dạng gì đây?”
Tống Thư Hàng có phần chờ mong, nhìn về phía hình chiếu thiên kiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận