Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1224: Nhân Loại Trên Toàn Thế Giới Chung tay kết thành Người Một Nhà

Chương 1224: Nhân Loại Trên Toàn Thế Giới Chung tay kết thành Người Một Nhà
Hai đại thú tu Kiếp Tiên phải lấy hai chọi một mới miễn cưỡng giữ chân được Sở các chủ.
Công lực của Sở các chủ thâm hậu vô cùng, cô là Kiếp Tiên sống từ thời đại Thiên Đình viễn cổ cho đến nay. Không chỉ vậy, cô còn xác định được đạo của chính mình. Chỉ cần cô muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể chứng đạo, tiến nữa bước nữa trong cảnh giới Kiếp Tiên, trở thành Trường Sinh Giả có thọ nguyên vô tận.
Tu vi của cô thuộc hàng đỉnh cấp trong tầng lớp Kiếp Tiên cửu phẩm.
Tu vi cảnh giới của hai đại thú tu Kiếp Tiên đều yếu hơn cô một bậc, nếu không nhờ hai người phối hợp ăn ý với nhau, không chừng đã bị Sở các chủ đánh bại từ lâu rồi.
Ầm ầm ầm~~
Sở các chủ và hai đại thú tu Kiếp Tiên giao thủ liên hồi, mỗi lần hai bên tùy ý tung chiêu công thủ đều sẽ gây ra tiếng nổ khủng bố kinh hồn. Nếu uy lực của những vụ nổ này được phóng thích toàn bộ thì có thể còn khủng khiếp hơn cả bom nhiệt hạch thiên kiếp gấp trăm nghìn lần, mà đây... mới chỉ là sức mạnh đến từ một kích tiện tay của cả hai bên thôi.
Chỉ là trong lúc hai bên giao thủ, uy lực của các chiêu thức đều tập trung vào một điểm, cho dù có dư âm lan ra cũng bị những khe nứt không gian xung quanh ba người hấp thu hết.
Khi Kiếp Tiên giao chiến với nhau, hầu như các tu sĩ dưới Kiếp Tiên đều không có cách nào nhúng tay vào. Chỉ riêng khe nứt không gian giăng đầy xung quanh Kiếp Tiên cũng đủ xé nát Huyền Thánh bát phẩm rồi.
“Cuối cùng Sở các chủ cũng xuất hiện.”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm, Sở các chủ không sao là tốt rồi.
Lúc Tống Thư Hàng thấy Sở các chủ, Sở các chủ cũng chú ý đến hắn.
[Sao ngươi lại ở đây? Đáng lẽ ngươi đang ở thành Thời Quang mới đúng chứ?]
Sở các chủ lấy một chọi hai vậy mà vẫn có thời gian gửi truyền âm nhập mật cho Tống Thư Hàng. Cho dù là một chọi hai, cô vẫn chiếm được lợi thế, đối phó rất nhẹ nhàng.
Tống Thư Hàng cười trừ mấy tiếng, truyền âm đáp:
[Lúc đang ở thành Thời Quang ta cảm ứng được sự biến hóa của Bích Thủy Các ở bên ngoài nên đi ra tìm ngài. Kết quả là toàn bộ Bích Thủy Các đều bị kéo vào thú giới.]
[Ngươi chờ chút, chờ ta hạ gục hai tên này đã.]
Sở các chủ trả lời.
Ngay sau đó, có mười hai món pháp khí bay từ trong pháp khí không gian của Sở các chủ ra.
Có con thoi bén nhọn, có lợi kiếm lớn chừng bàn tay, có cây kéo màu vàng kim, có dao găm sắc bén, v.v...
Hai tay Sở các chủ cầm hai thanh trường kiếm xanh lam, mười món pháp khí còn lại thì bay lượn lờ quanh người cô. Sau đó mái tóc đen dài của Sở các chủ không gió tự bay, kết thành mười đuôi sam thật dài quấn lấy mười món pháp khí.
Sở các chủ bật chế độ vũ khí hình người.
Toàn thân từ trên xuống dưới đều là hung khí giết người sắc bén.
Mười đuôi sam bay lượn, mỗi đuôi sam lại thi triển một bộ pháp môn công kích tuyệt diệu, cùng lúc đó hai tay Sở các chủ cũng đang thi triển hai bộ kiếm pháp khác nhau.
Lúc này Sở các chủ cứ như đang bật tool hack vậy.
Hai đại thú tu Kiếp Tiên không chống đỡ nổi, chỉ trong nháy mắt trên người đã bị chém mấy nhát, bọn họ vội vàng lui ra.
Máu tươi chảy ra từ miệng vết thương, mỗi giọt máu Kiếp Tiên đều nặng chừng vạn cân, vừa nhỏ xuống đất đã tạo ra một hố sâu.
“Muốn Bích Thủy Các của ta à? Lấy mạng để đổi đi!”
Sở các chủ đứng trên cao nhìn xuống hai đại thú tu Kiếp Tiên, bình tĩnh nói.
“Ha ha ha.”
Một vị có vằn hổ trong hai đại thú tu Kiếp Tiên khẽ cười:
“Chỉ sợ Sở các chủ không lấy được mạng của bọn ta rồi.”
Một vị Kiếp Tiên khác trên lưng mọc cánh chim ưng bông mở miệng phát ra tiếng kêu bén nhọn, sau đó lại có hai Kiếp Tiên đi từ trong Bích Thủy Các ra.
Một người trên đầu mọc một sừng, người còn lại trên đầu mọc hai sừng trâu.
Bốn Kiếp Tiên chia ra bốn phía vây Sở các chủ ở giữa.
Kiếp Tiên trên đầu mọc một sừng phát ra tiếng cười quái dị:
“Để ta xem thử Sở các chủ ngươi có sức lấy một địch bốn hay không.”
Đôi mắt Sở các chủ tối đi, mười đuôi sam bay lên đong đưa theo gió.
“Ta sẽ làm thịt hai trong số bốn người các ngươi.”
Sở các chủ đưa ra hai ngón tay:
“Về phần hai tên phải chết là hai tên nào thì phải xem số của các ngươi thôi, mong là các người có niềm tin hy sinh cho nhau.”
Dứt lời, cô nhấc chân bước lên trước một bước.
Một bước này... trời long đất lở!
Toàn bộ linh lực trong thiên địa đều tụ tập về phía Sở các chủ như muốn thần phục trước cô.
Bốn thú tu Kiếp Tiên chợt biến sắc, bọn họ cảm giác được có một luồng áp lực to lớn phủ xuống.
Đây là thủ đoạn gì?
Thân thể bọn họ bất giác lùi về sau nửa bước.
...
Cách đó không xa, Tống Thư Hàng cầm chặt mũ Bình Thiên trong tay.
Bốn đánh một, tình huống này cực kỳ bất lợi đối với Sở các chủ.
Vậy nên...
“Lên đi @#%& Tiên Tử!”
Tống Thư Hàng nghiêm túc hô lên, đã đến lúc mỹ nhân rắn công đức hình thái Nữ Đế ra sân rồi.
Xích Tiêu kiếm:
“Ngươi lại kêu sai tên cô ấy, không biết kêu thì đừng kêu. Kêu sai một chữ, ý nghĩ của cả cái tên sẽ thay đổi hoàn toàn có biết không hả?”
Tống Thư Hàng:
“...”
[Không cần nhúng tay vào, ngươi rời đi trước đi.]
Ngay lúc này, tiếng của Sở các chủ vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
[Nhưng bây giờ một mình ngươi phải đánh lại bốn người, có ổn không? Trong thời gian ngắn ta có thể giữ chân một tên để tạo chỗ trống cho ngươi.]
Tống Thư Hàng truyền âm trả lời.
[Ngươi cứ yên tâm, bốn con gà bệnh này không phải đối thủ của ta.]
Sở các chủ mỉm cười nói với Tống Thư Hàng:
[Ta sẽ mở một cổng truyền tống cho ngươi, ngươi hãy rời khỏi nơi này trước, lát nữa ta đi tìm ngươi.]
Dứt lời, Sở các chủ đang trong trạng thái lấy một chọi bốn vẫn có thời gian mở một cổng không gian ngay cạnh Tống Thư Hàng.
Cổng truyền tống tỏa sáng lấp lánh, mang đậm phong cách của Sở các chủ.
[Ngươi có đối phó được thật không đấy?]
Tống Thư Hàng hỏi lại lần nữa.
Sở các chủ nháy mắt với hắn một cái:
[Cứ tin ở ta, nếu bản thân ta không cho phép thì chẳng ai có thể chuyển Bích Thủy Các từ hiện thế đến thú giới được.]
Sở các chủ vốn dĩ thuộc loại hình mỹ nhân lười biếng, lúc nói mấy câu này, khí chất có vẻ không hợp lắm nhưng thoạt nhìn cũng khá ngầu.
[Được rồi, vậy ta ở bên kia cổng truyền tống chờ ngươi.]
Tống Thư Hàng trả lời.
Ý niệm vừa động, mỹ nhân rắn công đức đi theo hắn bước vào trong cổng truyền tống.
Nhưng trong lúc rời đi, mỹ nhân rắn công đức âm thầm để lại một đoàn ánh sáng công đức nhỏ. Sau đó đoàn ánh sáng công đức này sẽ hóa thành con mắt, thay Tống Thư Hàng quan sát tình hình ở đây.
“Bá Tống Huyền Thánh, không được đi!”
Ngay lúc này, Tôn Giả một sừng vội la lên.
Khó khăn lắm lão tổ nhà hắn mới hiện thân, vậy mà Bá Tống Huyền Thánh lại muốn chạy trốn.
Đây chính là hy vọng giúp hắn tấn thăng bát phẩm trong thời gian ngắn, sao có thể để đối phương chạy mất được?
“Bắn! Bắn cho ta!”
Tôn Giả một sừng ra lệnh.
Trong nháy mắt, đám thuộc hạ vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối bắn ra gần ba mươi cây gai nhọn Vạn Thú Võ Cương.
Mỹ nhân rắn công đức vung huyết cốt, muốn đỡ đống gai nhọn này thay Tống Thư Hàng.
Nhưng Tống Thư Hàng lại mỉm cười ngăn mỹ nhân rắn lại, sau đó chủ động bước lên trước.
Cạch cạch cạch cạch.
Ba mươi cây gai nhọn Vạn Thú Vũ Cương, đa số đều bị một chiếc mai rùa cản lại.
Có mấy cây gai nhọn lọt lưới bắn tới gần Tống Thư Hàng, thế nhưng hắn không hề có ý ngăn cản. Mấy con cá lọt lưới này là do hắn cố ý để tiến vào. Hắn muốn lợi dụng cơ hội này để kiểm tra khả năng miễn dịch của thân thể trong trạng thái lỏng đối với công kích thuần sát thương vật lý.
Bụp bụp bụp~
Mấy cây gai nhọn lọt lưới đâm vào thân thể hắn, Tống Thư Hàng đã tính trước vị trí sẽ bị đâm vào nên không có cây nào đâm vào chỗ hiểm cả.
Không đau không ngứa.
Tổng kết: Hình thái thể lòng do pháp thuật của Diệt Phượng Công Tử tạo ra cực kỳ trâu bò!
Vừa có thể cho người khác mượn CPU, vừa có thể ban thân thể trạng thái lỏng cho người khác, năng lực thiên phú của Diệt Phượng tiền bối đều là tool hack.
Sau khi kiểm tra xong, Tống Thư Hàng bình tĩnh thu hết đống gai nhọn kim loại trên mặt đất vào, lại rút từng cây gai đâm vào thân thể mình ra rồi cũng tịch thu luôn.
“Hầy, ta đã nói với các ngươi rồi mà. Thật ra ta là một con slime tinh, sao các ngươi lại không tin thế hả?”
Tống Thư Hàng vẫy tay:
“Gặp lại sau nhé.”
Nói xong, hắn chui vào trong cổng không gian.
Cổng không gian biến mất, Tôn Giả một sừng chỉ biết nghiến răng giẫm chân.
Ôi kỳ ngộ, kỳ ngộ để hắn tấn thăng bát phẩm ở ngay trước mặt, vậy mà hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nó trôi qua kẽ tay.
××××××××××××××××
Sau khi xuyên qua cổng không gian, việc đầu tiên Tống Thư Hàng làm là quan sát nơi mình đang đứng.
Hắn bị Sở các chủ truyền tống đến giữa sườn núi.
Sau khi quan sát xung quanh xong hắn lại ngẩng đầu nhìn lên trời. Bảy vầng trăng sáng với hình thái khác nhau, kích thước khác nhau trên không trung nói cho hắn biết hắn vẫn chưa trở về trái đất. Sở các chủ chỉ truyền tống hắn đến một nơi khác trong thú giới mà thôi.
Tống Thư Hàng xoa mặt.
Cũng không thời gian trên trái đất đã qua bao lâu rồi?
Từ lúc hắn đang ngủ thì chẳng biết tại sao lại bị mang đến Bích Thủy Các, rồi đến Diệp Tư độ kiếp, tiếp theo là thành Thời Quang, bây giờ lại đến Bích Thủy Các đại loạn.
“Tại sao mình chỉ đến Bích Thủy Các một chuyến thì lại xảy ra chuyện thế này? Mặc dù chuyện này không liên quan đến mình, hơn nữa có vẻ như Sở các chủ cũng đã sớm biết người của thú giới sẽ đến cướp đoạt Bích Thủy Các. Nhưng mình vừa đến lại có chuyện thế này, cứ có cảm giác như là lỗi của mình ấy.”
Tống Thư Hàng thở dài nói.
Không biết Thông Nương và Tiểu Thải đã vượt qua tâm ma kiếp chưa?
Bây giờ Diệp Tư cũng đang độ tâm ma kiếp.
Mình đang ngủ lại đột nhiên biến mất thế này, Tô thị A Thập Lục và Bạch tiền bối có lo lắng không?
Lần này trở về, nhất định phải nhớ đưa điện thoại cho Bạch tiền bối cải tạo lại.
Đồng thời Tống Thư Hàng lại biến đoàn ánh sáng công đức do mỹ nhân rắn công đức để tại thành con mắt.
Con mắt này bắt đầu phát sóng trực tiếp tình hình chiến đấu giữa Sở các chủ và bốn đại thú tu Kiếp Tiên từ xa.
Bởi vì quay ở khoảng cách khá xa, lại thêm góc độ cũng có chút vấn đề nên Tống Thư Hàng không thể thấy rõ toàn cảnh chiến đấu.
Chỉ có thể nhìn thấy trong hư không thỉnh thoảng truyền ra hiệu ứng nổ tung, có lúc ngẫu nhiên nhìn thấy Sở các chủ lướt qua ống kính.
Mặc dù là truyền trực tiếp nhưng Tống Thư Hàng cũng không thể xem loại chiến đấu cấp bậc Kiếp Tiên kiểu này quá lâu. Nếu xem quá lâu, cho dù có thánh ấn hỗ trợ, tinh thần lực của hắn vẫn không chịu nổi.
“Cách một lúc lại nhìn một chút để xác định Sở các chủ vẫn bình an vô sự là được.”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng:
“Bây giờ đi dạo xung quanh trước, xem thử rốt cuộc Sở các chủ đưa mình đến đâu đây.”
Lúc này mỹ nhân rắn công đức đột nhiên tiến lại gần, đứng bên phải Tống Thư Hàng.
“Có kẻ địch à?”
Tống Thư Hàng lập tức đề cao cảnh giác hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu nghi hoặc quan sát xung quanh một vòng, sau đó lại đưa mắt nhìn chằm chằm vào Xích Tiêu kiếm trên tay phải Tống Thư Hàng.
Xích Tiêu kiếm lập tức hiểu ý mỹ nhân rắn, vội nói:
“Chờ chút, ở nơi xa lạ, chỗ nào cũng lộ ra khí tức nguy hiểm thế này. Biết đâu lại nhảy ra kẻ địch thất phẩm bát phẩm cũng không chừng, vậy nên lúc nào Tống Thư Hàng tiểu hữu ngươi cũng phải cầm chắc lấy ta đấy!”
Mỹ nhân rắn công đức trầm mặc chốc lát, sau đó lùi về sau lưng Tống Thư Hàng.
Trước kia chỉ biết giả chết, gây chuyện, còn bây giờ có vẻ như mỹ nhân rắn đã khôi phục một vài năng lực ‘tự suy nghĩ’.
...
...
Tống Thư Hàng chân đạp mai rùa bay ở tầng trời thấp, mỹ nhân rắn công đức theo sát sau lưng hắn.
Lát sau bọn họ phát hiện ra một thôn nhỏ dưới chân núi.
Trước cửa thôn treo một bức tranh hình ngựa đen rất lớn.
“Bên trên có chữ nhưng xem không hiểu.”
Tống Thư Hàng nhìn tranh ngựa đen nói.
Xích Tiêu kiếm:
“Đó là ngôn ngữ của thú giới, để ta nhìn xem, trên đó viết là ‘Phân bộ Hắc Mã thuộc tổ chức nhân loại trên toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà’.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn dứt khoát quay đầu rời xa nơi quái quỷ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận