Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1240: Động Cơ Tìm Kiếm Mang Nhãn Hiệu Cửu U, Ngài Xứng Đáng Có Được

Chương 1240: Động Cơ Tìm Kiếm Mang Nhãn Hiệu Cửu U, Ngài Xứng Đáng Có Được
[Tính quẻ à? Không biết, lăn đi bò cưng.]
Sủng vật số 1 áp dụng ngay điều mình vừa học.
Tống Thư Hàng:
[...]
Sủng vật số 1 lại nói tiếp:
[Số Bá Tống, tuy ta không biết tính quẻ nhưng có động cơ tìm kiếm chuyên môn. Đây là chức năng mới do chủ nhân thêm vào trong lúc ta ngủ mùa đông vào mấy ngày trước. Nếu như ngươi cần, hãy nói đạo hiệu hoặc những thông tin khác của đối tượng cần tìm cho ta biết, ta có thể tìm kiếm giúp ngươi.]
Tống Thư Hàng:
[Ể? Động cơ á?]
Không cần phải nói, đây nhất định là linh cảm mới do Bạch tiền bối two lấy được khi dùng hóa thân dạo chơi ở hiện thế, sau đó đã thêm vào binh khí cuối cùng của mình.
[Xác nhận đạo hiệu của đối phương là ‘Ể? Động Cơ Á?’ đúng không?]
Ngươi Bận Không T233 hỏi.
Tống Thư Hàng xua tay:
[Không phải, đạo hiệu của đối phương là Mộ Lam Đạo Nhân, là đệ tử của Không Không Đạo Môn. Đúng rồi, hắn thông thạo ngôn ngữ viễn cổ.]
[Xác nhận thông tin là Không Không Đạo Môn, Mộ Lam Đạo Nhân, ngôn ngữ viễn cổ. Nhập từ khóa xong, bắt đầu tìm kiếm.]
Tiếng của sủng vật số 1 vang lên.
[Thế này có tìm được đối phương không?]
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Chức năng này còn mạnh hơn cả tính quẻ nữa.
[Ngươi đừng quên thân phận của chủ nhân ta, động cơ tìm kiếm này lấy chủ nhân làm nền tảng của kho dữ liệu, chỉ cần đối phương đã tiếp xúc với thế giới Cửu U thì nhất định sẽ bị tìm thấy.]
Sủng vật số 1 tuyên bố đầy tự tin.
Nó vậy cũng nghĩa là nếu Mộ Lam Đạo Nhân của Không Không Đạo Môn chưa từng tiếp xúc với Cửu U thì không tìm ra được ư?
Bây giờ chỉ có thể cầu mong Mộ Lam Đạo Nhân có đi qua Cửu U thôi.
Đệ tử của Không Không Đạo Môn chỉ xuất hiện ở những nơi ‘có bảo’. Đôi khi trong thế giới Cửu U cũng xuất hiện bí bảo, khả năng Mộ Lam Đạo Nhân lẻn vào Cửu U đi tìm bảo là rất lớn.
Chừng mười hơi thở sau, sủng vật số 1 trả lời:
[Kết quả tìm kiếm theo điều kiện 1: Tổng cộng có 1639 người tên Mộ Lam Đạo Nhân từng đến thế giới Cửu U. Kết quả tìm kiếm theo điều kiện 2: Trong đó có 13 người mang thân phận là đệ tử của Không Không Đạo Môn. Kết quả tìm kiếm theo điều kiện 3: Không cách nào xác định được, không thấy mười ba vị Mộ Lam Đạo Nhân của Không Không Đạo Môn này sử dụng ngôn ngữ viễn cổ. Tiến hành tìm kiếm ngược chiều: bắt đầu tìm kiếm từ điều kiện 3. Xác định có chín Mộ Lam Đạo Nhân không thành thạo ngôn ngữ viễn cổ, loại bỏ. Tổng cộng còn dư lại bốn vị Mộ Lam Đạo Nhân. Không cách nào xác định được bốn vị Mộ Lam Đạo Nhân có thành thạo ngôn ngữ viễn cổ hay không. Tìm kiếm kết thúc.]
[Đạo hiệu Mộ Lam Đạo Nhân này phổ biến đến mức tràn lan đầy đường vầy luôn à? Chỉ riêng số Mộ Lam Đạo Nhân từng đi đến Cửu U đã có hơn 1600 rồi sao? Ngay cả trong Không Không Đạo Môn cũng có đến 13 người dùng đạo hiệu này ư?]
Tống Thư Hàng nói với giọng điệu đầy kinh ngạc.
Mười ba vị Mộ Lam Đạo Nhân này gặp nhau ở Không Không Đạo Môn thì biết phân biệt kiểu gì?
Giả sử bọn họ đều còn sống, chẳng lẽ lại gọi là Mộ Lam Đạo Nhân từ số 1 đến số 13 à?
Hay là chia theo kiểu Mộ Lam siêu lớn, Mộ Lam lớn, Mộ Lam trung, Mộ Lam nhỏ, Mộ Lam siêu nhỏ?
Vừa nghĩ đến cảnh này lại thấy buồn cười.
[Nguồn thông tin đến từ chủ nhân, lấy chủ nhân làm kho dữ liệu thông tin, tuyệt đối đáng tin và chính xác.]
Sủng vật số 1 trả lời.
Tống Thư Hàng hỏi:
[Vậy bây giờ bốn vị Mộ Lam Đạo Nhân còn lại kia đang ở đâu? Có tin tức gì không?]
Sủng vật số 1 trả lời:
[Tra thông tin... Trong bốn vị Mộ Lam Đạo Nhân còn lại, số 1 đã chết vào năm 1432 do gặp phải năng lượng bùng nổ trong khi thám hiểm Cửu U. Mộ Lam Đạo Nhân số 2 đi lầm vào Cửu U năm 1811, năm sau trở về hiện thế, đến nay không rõ tung tích. Mộ Lam Đạo Nhân số 3 đã phong ấn một đường ngầm Cửu U ở hiện thế vào năm 2000, có ghi chép lại trong hồ sơ. Mộ Lam Đạo Nhân số 4 cầm một thanh đao gãy, đọa lạc trở thành tà ma Cửu U, trốn vào Cửu U vào ngày 2 tháng 9 năm 2019, nay dừng chân trên Bình Nguyên Thiên Tai ở Cửu U, lang thang không mục đích.]
“Xem ra số 2 và số 3 đều có khả năng đang sống ở hiện thế. Số 4 vẫn đang lang thang trên bình nguyên ở Cửu U... không chừng chính là hắn cũng nên!”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Trong quẻ tượng của Nha Tiên có nói công cụ giải mã đang ở một nơi dơ bẩn.
Rất có thể nó nằm trong tay Mộ Lam Đạo Nhân số 4, cũng bị mang vào Cửu U luôn rồi.
“Có lẽ mình nên đi tiếp xúc với vị Mộ Lam Đạo Nhân số 4 này một chút, xem thử hắn có lén lẻn vào Nho gia sau đó chui vào cung điện kia không.”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
[Số Bá Tống, cần ta giúp gì nữa không? Nếu hết rồi thì ta phải về bên cạnh chủ nhân đây.]
Sủng vật số 1 hỏi.
Số 1 thật hào phóng, mới đi qua chỉ hỏi mấy vấn đề rồi thôi, sau đó lại dùng năng lượng dư để trợ giúp Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cũng cảm thấy hơi ngại:
[Ừm... quả thật ta vẫn còn chút việc cần giúp. Ngươi cũng thấy đấy bây giờ ta đang bị kẹt ở thú giới, nếu được thì ngươi có thể mở một đường ngầm trở về hiện thế không?]
[Thưa số Bá Tống, chỉ là một chuyện bé như muỗi thôi, ngươi muốn về ngay bây giờ luôn hay sao?]
Sủng vật số 1 hỏi.
Tống Thư Hàng đang định gật đầu đồng ý thì đột nhiên trong lòng chợt động, hắn xoay đầu lại nhìn sang bên cạnh.
Thiện đang đứng ngay bên cạnh hắn, hai nắm tay siết chặt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng, trên mặt hiện đầy vẻ lo lắng.
Tống Thư Hàng và sủng vật số 1 nói chuyện với nhau bằng trao đổi tâm linh, người khác không thể nghe thấy.
Nhưng dường như cô bé Thiện cảm ứng được điều gì đó:
“Bá Tống tiền bối, ngài... muốn trở về ư?”
“Trực giác của ngươi nhạy bén thật đấy.”
Tống Thư Hàng mỉm cười đáp.
“Cảm ơn tiền bối đã khen ngợi, chúc tiền bối thượng lộ bình an.”
Thiện cố nặn ra một nụ cười.
Cô bé biết Bá Tống tiền bối đang tìm cách trở về, mà bản thân cô bé cũng chẳng có bất kỳ lý do gì ngăn cản không cho tiền bối về cả.
Đúng là một cô bé hiền lành tốt bụng.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên nói với sủng vật số 1:
[Nếu được thì ta muốn ở lại hai hoặc ba ngày nữa rồi mới trở về, ở đây ta còn có chút việc phải xử lý.]
Hắn không chỉ phải chữa bệnh, thu gom tà năng Cửu U, công đức, tài liệu luyện khí mà còn phải chờ Sở Các Chủ, ít nhất cũng phải chờ đến khi trận chiến của Sở Các Chủ kết thúc.
[Không thành vấn đề, ta sẽ để lại một phù văn cho số Bá Tống, ngươi chỉ cần kích hoạt nó là có thể được truyền tống trở về trái đất ở hiện thế. Chỉ có điều nếu không có ta khống chế thì độ chính xác có chút sai lệch thôi. Năng lượng trong phù văn có thể duy trì 3 ngày, nhớ đừng để phù văn quá hạn. Nếu để phù văn truyền tống quá hạn, lúc sử dụng có gặp bất trắc gì thì số T233 ta không chịu trách nhiệm đâu.]
Sủng vật số 1 căn dặn.
Tống Thư Hàng mừng thầm trong lòng, đây đúng là cách tốt nhất đối với tình huống của hắn bây giờ.
[Cảm ơn, vậy ta chọn phù văn truyền tống.]
Tống Thư Hàng trả lời.
Mặt trời màu vàng trên không trung lại sáng lên.
Ngay lúc mặt trời màu vàng sáng lên lại, trong tay Tống Thư Hàng cũng xuất hiện một phù văn.
[Nhiệm vụ hoàn thành, giải trừ hiệu ứng tập trung vị trí với số Bá Tống. Tiến hành nhảy không gian, trở về Cửu U giới. Bắt đầu đếm ngược, 3... 2... 1...]
Vèo~~ mặt trời màu vàng trên không trung đột nhiên biến mất.
Tống Thư Hàng cất kỹ phù văn.
Thế này thì hắn còn có thể ở thú giới tối đa là ba ngày nữa.
“Mặt trời màu vàng lại biến mất rồi ư?”
Thiện ngơ ngác nhìn lên trời, sau đó lại quay qua hỏi Bá Tống tiền bối:
“Bá Tống tiền bối, ngài vẫn chưa đi ạ?”
“Ta còn có thể ở đây chừng hai ngày nữa.”
Tống Thư Hàng đưa tay ra xoa đầu cô bé:
“Dù gì trước đó ta cũng đã hứa với mọi người rồi mà.”
Thiện nghe vậy thì mừng rỡ vô cùng.
Sau đó cô bé lại nghĩ đến chuyện mới vừa rồi:
“Bá Tống tiền bối, mặt trời màu vàng mới nãy có liên quan đến ngài không ạ?”
“Nói sao nhỉ? Mặt trời màu vàng đó là sủng vật của một vị tiền bối mà ta quen.”
Tống Thư Hàng đáp.
Thiện vừa nghe thấy thế, hai mắt lập tức sáng lên.
Bá Tống tiền bối quen biết rộng thật, quen rất nhiều Kiếp Tiên, hơn nữa sủng vật của tiền bối mà ngài ấy quen còn là mặt trời nhỏ nữa chứ. Nghìn năm đệ nhất thánh quả là danh bất hư truyền.
××××××××××××××××
Tống Thư Hàng trở lại phòng nghỉ của mình, nhân lúc đang rảnh bắt đầu đả tọa minh tưởng.
Đồng thời trong đầu hắn lại nghĩ đến những manh mối lấy được từ chỗ sủng vật số 1.
Mộ Lam Đạo Nhân số 4 đọa lạc trở thành tà ma vào ngày 2 tháng 9 năm 2019, hình như đây là thời điểm vị chúa tể Cửu U khác để lại đủ loại thần khí ở hiện thế dụ dỗ mọi người đọa lạc thì phải?
“Bình nguyên Thiên Tai ở thế giới Cửu U ư? Chờ sau khi trở về hiện thế, có lẽ phải lên kế hoạch đi Cửu U một chuyến. Đến lúc đó xem thử trong nhóm có vị tiền bối nào muốn đi Cửu U chơi không thì đi cùng nhau luôn.”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Gần đây trong nhóm có vị tiền bối nào muốn đi Cửu U không nhỉ?
Nhớ lần trước hình như Tam Lãng tiền bối muốn xông vào Cửu U tìm Vân Tước Tử tiền bối.
Vừa nghĩ tới đây, hắn đột nhiên vỗ trán mình một cái.
“Chết rồi, lúc nãy quên hỏi thăm chuyện liên quan tới Vân Tước Tử tiền bối thay Tam Lãng tiền bối mất rồi. Gần đây nhiều chuyện quá nên không nhớ được, có lẽ mình cũng cần một cuốn sổ nhỏ như Tán Đạo Nhân rồi.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Giờ đành phải chờ đến khi trở về hiện thế rồi liên hệ với Bạch tiền bối two, hỏi thăm chuyện của Vân Tước Tử tiền bối thay Tam Lãng tiền bối thôi.
Sau đó sẽ tổ đội với Tam Lãng tiền bối đi vào Cửu U.
Tống Thư Hàng lấy giấy và bút ra, ghi lại chuyện này lên giấy.
Mặc dù trí nhớ của hắn rất tốt nhưng có lúc bận rộn quá, bận đến mức quên luôn cả một số chuyện được liệt vào danh sách những chuyện quan trọng.
Chờ khi mọi chuyện qua đi mới nhớ ra thì đã muộn.
...
Tống Thư Hàng tu luyện mãi đến trưa.
Sau đợt ‘người bị ô nhiễm’ thứ hai được đưa đến phân bộ Hắc Mã.
Tống Thư Hàng lại bắt đầu quá trình thu gom tài liệu, thu tà năng Cửu U và sức mạnh công đức.
Trong hai ngày này, danh tiếng của nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh đã lan khắp thú giới.
Bởi vì thế giới hạch tâm đang trong giai đoạn thăng cấp nên toàn bộ lượng tà năng hấp thu vào lần này đều được tích trữ lại. Tống Thư Hàng có linh cảm sau khi thế giới hạch tâm của hắn tiến hóa xong, toàn bộ lượng tà năng Cửu U tồn trữ này có thể sẽ chuyển hóa thành diện tích của thế giới hạch tâm. Đến lúc đó thế giới hạch tâm của hắn sẽ rộng ra hơn nữa.
Nếu như diện tích lại mở rộng ra, vậy là hắn có thể trồng dược liệu lấy được từ Tiên Nông Tông với số lượng lớn rồi.
Thậm chí hắn còn có thể nuôi linh thú trong thế giới hạch tâm.
Không chỉ vậy, hắn còn muốn có một thánh địa trị thương trong đó nữa. Sau này khi đánh nhau với người ta, nếu bị thương quá nặng thì có thể trốn vào thế giới hạch tâm để chữa trị, thêm máu hồi mana, đợi vết thương lành rồi mới đi ra chơi tiếp.
Đợt này số người bị ô nhiễm còn nhiều hơn hôm qua. Thời gian trôi qua cực nhanh, mới đó mà mặt trời đã lặn về tây.
“Xem ra lần này phải phấn đấu đến lúc trời sáng rồi.”
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.
Lúc này mỹ nhân rắn công đức sau lưng hắn khẽ chấn động một chút.
Thông qua con mắt công đức có thể thấy được đại chiến kiếp tiên ở Bích Thủy Các có chuyển biến.
Lại có hai thú tu Kiếp Tiên gia nhập cuộc chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận