Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1242: Tới Đây, Đánh Chết Ta Đi!

Chương 1242: Tới Đây, Đánh Chết Ta Đi!
Không chỉ bốn vị thú tu Kiếp Tiên mà cả những thành viên ngũ, lục phẩm ở đằng xa do Tôn Giả một sừng chỉ huy cũng xoay người lại cười ha hả, sau đó đồng thanh lập lại những lời trên.
Tiếng hô rất đều, nghe rất có khí thế.
Cùng lúc đó bốn đại thú tu Kiếp Tiên vốn đang bao vây Sở các chủ lại chuyển hướng, quay ngược lại bao vây Kiếp Tiên thể lỏng và Kiếp Tiên vảy rồng.
“Ngươi đã làm gì với bọn họ?”
Kiếp Tiên thể lỏng sầm mặt quát.
Sắc mặt của Kiếp Tiên vảy rồng cũng trở nên khó xem, không cách nào giữ vẻ bình tĩnh được nữa. Nhiệm vụ của bọn họ là thu hồi Thiên Đình nguyên sơ, nhưng không ngờ Bích Thủy Các lại quỷ dị thế này.
Sở các chủ cười châm biếm:
“Ha ha ha ha.”
“Ha ha ha ha.”
Bốn đại Kiếp Tiên thú tu cũng cười theo.
“Ha ha ha ha.”
Tôn Giả một sừng và đám thuộc hạ ngũ phẩm lục phẩm cũng đồng thanh phát ra tiếng cười châm biếm.
Mái tóc dài bay lượn, Sở các chủ chậm rãi nói:
“Ngươi nghĩ xem tại sao ta lại giao chiến với bốn đồng bạn Kiếp Tiên bên ngươi lâu như vậy chứ? Các ngươi cho rằng với thực lực của bốn người bọn họ có thể cản ta lâu như vậy, kéo dài mãi đến khi các ngươi tới ư?”
Kiếp Tiên cánh ưng tiếp lời:
“Sở dĩ kéo dài trận chiến mấy ngày mấy đêm chính là chờ đến thời khắc này đây.”
Kiếp Tiên một sừng:
“Chỉ cần ta muốn, toàn bộ người tiến vào Bích Thủy Các đều sẽ trở thành một phần của thân thể ta.”
Kiếp Tiên sừng trâu:
“Đây chính là đạo của ta!”
Kiếp Tiên vằn hổ:
“Bây giờ là năm đánh hai rồi, tới đây, xem ai chết vào tay ai!”
...
“Nhìn trời, chiêu này của Sở các chủ siêu độc luôn ấy.”
Ngay cả Tống Thư Hàng đang quan sát tình hình bên Bích Thủy Các thông qua con mắt công đức cũng bị thủ đoạn của Sở các chủ dọa sợ hết hồn.
Đây chính là đạo của Thiên Đế Thiên Đình viễn cổ đấy ư?
Bây giờ bản thân Sở các chủ vẫn đang ở cảnh giới Kiếp Tiên, chưa khai phá đạo của mình hoàn toàn, vậy mà lại có thể lặng lẽ khống chế bốn Kiếp Tiên mà chẳng ai hay biết gì. Vậy Thiên Đế năm đó có tu vi không kém gì Thánh Nhân Nho gia, sau khi hoàn thiện đạo của bản thân, hắn đã mạnh đến mức nào chứ?
Trong lúc Tống Thư Hàng suy tư, bên Bích Thủy Các lại bắt đầu đại chiến.
Bốn đại Kiếp Tiên thú tu xoay người tấn công Kiếp Tiên thể lỏng và Kiếp Tiên vảy rồng.
Chẳng biết từ lúc nào trong tay Kiếp Tiên sừng trâu lại xuất hiện một cây lang nha bổng, vũ khí này dài đến mười mét, nói đơn giản chính là một cây cột l đầy gai nhọn.
“Hây!”
Kiếp Tiên sừng trâu vung lang nha bổng quét ngang về phía Kiếp Tiên thể lỏng.
Một gậy này vung ra, vạn vật bị càn quét, mọi thứ cản phía trước lang nha bổng đều nát bấy.
Đây là một kích toàn lực của Kiếp Tiên sừng trâu, ngay cả Kiếp Tiên thể lỏng cũng không dám ngăn cản chính diện.
Kiếp Tiên vảy rồng di chuyển một bước, ngăn ở trước mặt Kiếp Tiên thể lỏng lần nữa, hắn dùng tay làm đao chém về phía lang nha bổng.
Ầm~~
Cạnh bàn tay đụng vào lang nha bổng, không gian không ngừng vặn vẹo vỡ nát.
Tiên năng của hai bên va chạm với nhau, sinh ra dư âm nguy hại như phóng xạ. Tu sĩ dưới thất phẩm chỉ cần thấy hình ảnh hai người giao chiến, tinh thần sẽ bị thương...
Cánh tay và lang nha bổng to lớn rơi vào thế giằng co.
Cơ bắp nhô lên khắp người Kiếp Tiên sừng trâu, thân hình phồng to lên, trong miệng phát ra tiếng gầm to như dã thú:
“Rống~~”
“Gãy.”
Lúc này, Kiếp Tiên vảy rồng trầm giọng nói.
Tiếng đứt đoạn nặng nề vang lên.
Lang nha bổng trong tay Kiếp Tiên sừng trâu bị chém đứt từ bên trong.
Kiếp Tiên vảy rồng cách không vỗ ra một chưởng, chưởng lực đánh trúng vào ngực của Kiếp Tiên sừng trâu.
“Muuuuu ~~”
Kiếp Tiên sừng trâu hét lên thảm thiết, thân thể bị đánh bay ra ngoài.
Mặc dù đều là Kiếp Tiên nhưng thực lực lại chênh lệch như ngọn núi nhỏ không tên với đỉnh Everest vậy. Đều là núi nhưng chiều cao lại khác xa nhau.
“Đạo thôn phệ quả là lợi hại, thực lực của ngươi cao hơn con trâu cục súc này quá nhiều, chỉ kém ta một chút thôi. Tiếc thay, nếu vừa rồi ngươi dồn thêm chút lực vào một chưởng kia thì có thể đánh tàn phế luôn con trâu cục sục này, khiến hắn mất đi sức chiến đấu rồi, nhưng ngươi lại mềm lòng.”
Sở các chủ cười ha hả nói.
Khóe mắt Kiếp Tiên vảy rồng bắt đầu co giật.
Kiếp Tiên sừng trâu bị đánh bay ra lăn một vòng trên đất, từ dưới đất bò dậy rồi phủi bụi trên người:
“Tiếc thay, nếu vừa rồi ngươi dồn thêm chút lực vào một chưởng kia thì ta đã bị phế rồi, nhưng ngươi lại mềm lòng.”
Dứt lời, hắn ném lang nha bổng đã bị chém đứt qua một bên, sau đó lại lấy ra một cây lang nha bổng khác to hơn dài hơn, một tay cầm gậy một tay vỗ ngực nói:
“Làm người thì phải tàn nhẫn với chính mình một chút. Tới đây, tới đánh ta tiếp đi, đánh chết ta đi nào!”
Kiếp Tiên cánh ưng:
“Tới đây, tới đánh ta đi, hai ngươi biết rõ nhược điểm của ta mà, cứ nhắm vào nhược điểm của ta mà đánh!”
Kiếp Tiên một sừng:
“Nếu không đánh chết ta, ta sẽ đánh chết hai người các ngươi.”
Kiếp Tiên vằn hổ:
“Rống rống rống!”
“Tiện nhân!”
Kiếp Tiên thể lỏng nghiến răng mắng.
Sở các chủ cười, một nụ cười rất ngọt ngào.
Kiếp Tiên vảy rồng:
“Bốn người bọn họ không ngăn nổi ta, chỉ cần khống chế được ngươi thì bọn họ sẽ thoát khỏi sự khống chế của ngươi thôi.”
Sở các chủ không hề sợ hãi, trái lại còn vẫy tay với hắn:
“Tới đây, ta đứng im tại chỗ chờ ngươi tới, nếu động đậy thì ta làm mẹ ngươi luôn.”
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Do Sở các chủ vẫn luôn giữ mối quan hệ bạn bè tốt với Tống Đầu Gỗ nên khó tránh khỏi việc bị ảnh hưởng xấu từ Tống Đầu Gỗ.
Trong lúc hai bên đang nói chuyện, Kiếp Tiên thể lỏng nấp sau lưng Kiếp Tiên vảy rồng nãy giờ bỗng biến mất ngay tại chỗ.
Sau đó hắn lặng lẽ chui lên từ phần đất sau lưng Sở các chủ.
Tay phải của hắn hóa thành ống tiêm đâm mạnh về phía Sở các chủ. Cách công kích bằng ống tiêm thế này có khả năng chuyên phá các loại phòng ngự, đồng thời còn có thể rót kịch độc vào bên trong cơ thể kẻ địch chỉ trong nháy mắt.
Lần này hắn rót loại kịch độc mạnh nhất của bản thân vào, quyết tâm muốn hạ gục Sở các chủ với tốc độ nhanh nhất.
Phập~~
Đây là tiếng ống tiêm đâm vào thân thể.
“Thành công rồi!”
Kiếp Tiên thể lỏng mừng thầm trong lòng, loại cảm giác này thật sảng khoái.
Tâm niệm hắn vừa động, kịch độc cực mạnh tràn ra.
Hãy hét lên thảm thiết đi Sở tiên tử!
Chất kịch độc này sẽ không độc chết ngươi ngay lập tức nhưng lại có thể làm cho ngươi đau đớn quằn quại, muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!
Sở các chủ bị tiêm vào một ống kịch độc, ngã vật xuống, đau đớn lăn lộn trên đất.
Cô há miệng bắt đầu la hét thảm thiết, nhưng tiếng hét phát ra từ miệng cô lại không phải là tiếng kêu của nữ.
“Rống rống rống~~”
Một tràng la hét như mãnh hổ gầm thét vang lên.
Kiếp Tiên thể lỏng bỗng rùng mình, trong lòng dâng lên cảm giác bất ổn.
“Ha ha ha ha.”
Trong hư không, thân hình Kiếp Tiên vằn hổ bắt đầu vặn vẹo biến hóa, cuối cùng hóa thành Sở các chủ với mái tóc dài tung bay.
Mà Sở các chủ đang lăn lộn trên mặt đất cũng vặn vẹo biến hóa, biến thành Kiếp Tiên vằn hổ.
“Rống rống rống~ chết cũng không động đậy, nếu động đậy~~ rống rống rống~ ta sẽ làm mẹ ngươi~~ rống rống rống.”
Kiếp Tiên vằn hổ vừa gầm thét, la hét thảm thiết vừa lăn qua lộn lại.
Miệng lập lại lời thoại rất tròn bổn phận.
“Không thể nào!”
Kiếp Tiên thể lỏng không dám tin vào mắt mình.
Hắn đã đạt tu vi Kiếp Tiên cửu phẩm đỉnh phong, cũng đã ngưng tụ ra hình dạng ban đầu của đạo, thực lực không yếu hơn Sở các chủ bao nhiêu.
Vậy mà hắn lại không nhìn thấu loại huyễn thuật này, trái lại còn xem đồng bạn Kiếp Tiên vằn hổ là Sở các chủ, tiêm ống tiêm vào không chút do dự.
“Đây là huyễn thuật gì?”
Kiếp Tiên vảy rồng trầm giọng hỏi, hắn cũng không thể nhìn thấu thật giả.
“Huyễn thuật ư? Không phải thứ này.”
Sở các chủ vẫn giữ nụ cười bình tĩnh.
Kiếp Tiên một sừng tiếp lời:
“Bớt nói nhảm đi, ta không có thói quen giải thích nguyên lý pháp thuật của mình cho kẻ địch biết.”
Kiếp Tiên cánh ưng:
“Tới đây đi, hôm nay hoặc là bọn ta chết trong tay hai người các ngươi, hoặc là các ngươi chết trong tay bọn ta.”
Sở các chủ:
“Vẫn là câu nói vừa rồi, tới đây, ta đứng im bất động chờ các ngươi tới đánh. Nếu động đậy thì ta là mẹ các ngươi.”
“Rống rống rống, mẹ các ngươi, rống rống rống, mẹ các ngươi.”
Kiếp Tiên vằn hổ đau đớn lăn lộn trên đất, nước mắt nước mũi gìn giụa, nhưng miệng hắn vẫn kiên cường lập lại lời của Sở các chủ.
“Chết tiệt!”
Kiếp Tiên thể lỏng bực bội vô cùng.
Bọn họ dốc toàn lực điều động cả sáu đại Kiếp Tiên ra trận, vậy mà lại vẫn bị cô gái này đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nhìn Kiếp Tiên vằn hổ đang lăn lộn liên tục trên mặt đất, Kiếp Tiên thể lỏng thở dài ngao ngán.
Một tay khác của hắn cũng hóa thành ống tiêm rồi đâm về phía Kiếp Tiên vằn hổ, tiêm thuốc giải vào.
Đương nhiên hắn sẽ không giải hết toàn bộ kịch độc trên người Kiếp Tiên vằn hổ.
Trước khi kết thúc trận chiến với Sở các chủ, tốt nhất là Kiếp Tiên vằn hổ cứ ở trạng thái mất sức, ở một bên xem toàn bộ quá trình là được.
Phập~
Ống tiêm đâm vào, rốt cuộc Kiếp Tiên vằn hổ không co quắp lăn lộn nữa.
Hắn giống như một con cá mắc cạn, nằm bẹp trên đất không hề nhúc nhích.
Bộ phân duy nhất có thể động chính là miệng.
“Đau quá, đau quá. Vừa rồi ta đã lăn lộn trên đất, không ở trạng thái bất động. Rống hống hống, thế nên bây giờ ta là mẹ các ngươi.”
Kiếp Tiên vằn hổ thỏa mãn ra mặt.
Lúc này đây, Kiếp Tiên thể lỏng thật sự rất muốn độc chết Kiếp Tiên vằn hổ luôn cho rồi.
“Tính sao đây?”
Hắn ngẩng đầu lên nhìn Kiếp Tiên vảy rồng.
Chuyện diễn ra ngoài dự liệu của bọn họ.
Không ai ngờ rằng Sở các chủ lại khó giải quyết như vậy.
[Phá hủy Bích Thủy Các.]
Lúc này Kiếp Tiên vảy rồng truyền âm nói.
Kiếp Tiên thể lỏng sững sờ không nói nên lời.
[Thứ chúng ta muốn chỉ là Thiên Đình nguyên sơ, giữ lại phần nền là được rồi, cùng lắm mất chút thời gian xây dựng lại thôi. Bích Thủy Các là ngọn nguồn lực lượng của cô ta, phá hủy Bích Thủy Các đồng nghĩa với việc có thể phá vỡ sự khống chế của cô ta áp đặt lên người các đồng bọn bên chúng ta.]
Kiếp Tiên vảy rồng tiếp tục nói.
[Có lý.]
Kiếp Tiên thể lỏng trả lời.
Ngay sau đó, thân thể hắn lại dung nhập vào trong đất.
Tiên năng trong cơ thể hắn bùng nổ, thân thể hóa lỏng không ngừng trải rộng ra, lấy thân thể hắn làm trung tâm, bao phủ khắp Bích Thủy Các.
Hắn bao phủ đến đâu, mặt đất của Bích Thủy Các ở đó lại chuyển sang màu đen, hoa cỏ cây cối khô héo, nước sông bị ô nhiễm.
Có độc khí thoát ra qua những khe nứt trên mặt đất.
Chỉ trong chớp mắt, tiên cảnh trong phạm vi mấy dặm với chim hót líu lo hoa nở ngát hương đã biến thành địa ngục dơ bẩn nhiễm đầy kịch độc.
Sở các chủ vẫn giữ tư thế hai tay chống kiếm, vẻ mặt rất bình tĩnh, chỉ là nụ cười trên môi cô đã dần biến mất.
Kiếp Tiên vảy rồng nhìn Sở các chủ với ánh mắt rét lạnh:
“Ngươi thua rồi.”
Chỉ cần chịu ra tay tàn nhẫn cắt đứt ‘rễ’ của Sở các chủ, phá hỏng Thiên Đình nguyên sơ thì chắc chắn Sở các chủ sẽ phải thua thôi.
Sở các chủ nhìn Bích Thủy Các bị nhiễm bẩn:
“Trước giờ ta đều trói buộc mình với Bích Thủy Các. Từ thời đại viễn cổ cho đến nay, Bích Thủy Các là tâm ma của ta. Bắt đầu từ cảnh giới Tôn Giả, mỗi lần tấn thăng một cảnh giới ta đều gặp phải tâm ma có liên quan đến Bích Thủy Các. Đối với ta loại tâm ma này quá mạnh, chỉ cần còn ở Bích Thủy Các một ngày, ta vĩnh viễn không cách nào chiến thắng được nó. Vậy mà dưới trạng thái không cách nào chiến thắng tâm ma, ta vẫn có thể tấn cấp.”
Trong lòng Kiếp Tiên vảy rồng chợt cảm giác bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận