Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1252: Không hay rồi, Bá Tống tiền bối biến thành hai cánh tay rồi

Chương 1252: Không hay rồi, Bá Tống tiền bối biến thành hai cánh tay rồi
Đại Đế nói bắt tay từ điểm đó, ý chỉ cộng hưởng giữa Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp và Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công ư?
Vậy phải làm thế nào mới được đây?
Dùng Kình Thôn Thuật để nuốt linh thú tinh, độ nguyên khí cho các cao thủ của phân bộ Hắc Mã, rồi lại để bọn họ dùng đồng thời Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp và bí tịch à? Kết hợp cả hai là sẽ lấy được phó bản ẩn trong bí tịch ư?
Nhưng như thế chẳng phải mẫu thuẫn lắm sao.
Muốn lấy được phó bản từ bí tịch của liên minh nhân loại thì phải thông thạo Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công mới được.
Nhưng người đi tìm manh mối chưa chắc là đệ tử của Thú Thần Bộ, muốn học được Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, bọn họ bắt buộc phải tập hợp đủ cả ba manh mối rồi phiên dịch bản thần công hoàn chỉnh ra cái đã.
Thế thì khác gì vào ngõ cụt.
Muốn học được thần công phải tập hợp đủ ba manh mối, muốn tìm đủ manh mối thì buộc phải thông thạo thần công.
Trừ phi mọi người đều giống hắn, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công của hắn không hoàn thiện nên đành phải đi tìm truyền thừa ẩn của Thú Thần Bộ.
Nghĩ tới đây, trong đầu Tống Thư Hàng đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.
Phải chăng Tống Đầu Gỗ cố tình để lại phương pháp truyền thừa ẩn phức tạp như thế là vì khoanh vùng thân phận của người đi tìm kho báu?
Những người có thể lấy được truyền thừa Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công hoàn chỉnh, ít nhất phải là truyền nhân của Thú Thần Bộ hoặc Tam Thập Tam Thú Thần Tông?
Nếu đúng là thế thì truyền thừa ẩn mà Tống Đầu Gỗ để lại là được chuẩn bị riêng cho ai đó chứ không phải là tất cả mọi người.
Chuẩn bị riêng cho ai đó…
Cho ai đó…
Tống Thư Hàng không khỏi siết chặt quyển trục bằng da thú.
Nghĩ kĩ thì ba manh mối của truyền thừa ẩn mà Tống Đầu Gỗ để lại cứ như được tạo riêng cho hắn vậy.
Tổ hợp Tiểu Thải + Diệt Phượng Công Tử giúp Tống Thư Hàng lấy được phần bí văn đầu tiên từ bí tịch của tổ chức yêu quái toàn thế giới chung tay kết thành người một nhà.
Quen biết với Sở các chủ của Bích Thủy Các giúp Tống Thư Hàng lấy được manh mối thứ hai là quyển trục giải mã.
Nếu như không có bí pháp giám định, mấy ai có thể nắm được cách lấy phó bản từ bí tịch của phân bộ Hắc Mã chứ?
Càng nghĩ kĩ càng thấy đáng sợ.
“Truyền thừa ẩn mà Tống Đầu Gỗ để lại chắc không phải dành riêng cho mình đấy chứ?”
Ý nghĩ này cứ quanh quẩn trong đầu của Tống Thư Hàng.
“Ngươi đang nghĩ gì thế?”
Rùa biển lớn hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu:
“Không có gì, Quy tiền bối, chúng ta về phân bộ Hắc Mã đi. Bây giờ ngươi còn mở cửa không gian được nữa không?”
“Tất nhiên là được.”
Rùa biển lớn đáp.
“Chúng ta trở về…”
Tống Thư Hàng mới nói được một nửa thì đột nhiên đơ người ra.
Hình như gần đây mỗi lần hắn đi qua cửa không gian thì đều xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
“À mà, Quy tiền bối, cửa không gian có an toàn không? Chắc sẽ không ném ta lại giữa đường nữa đấy chứ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Rùa biển lớn:
“Nhìn trời, ta cũng đang muốn hỏi ngươi đây. Lúc trước sao tự nhiên ngươi lại biến mất thế?”
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời, sau khi đi qua cửa ta liền rơi vào một đường hầm không gian. Đường hầm đó dài tít tắp, có chạy thế nào cũng không tới điểm cuối. Hơn nữa không gian phía sau ta còn liên tục sụp đổ, ép ta vắt giò chạy thục mạng. Suýt chút nữa ta đã cho rằng mình phải chạy trong đó vĩnh viễn ấy chứ.”
Rùa biển lớn nghe thế, suy nghĩ một chốc rồi đáp:
“Chuyện này chỉ có một khả năng. Lúc ngươi bước vào cửa truyền tống thì đã bị kẻ khác động tay chân.”
“Ai chứ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Rùa biển lớn:
“Nhìn trời, làm sao mà ta biết được? Về rồi nói sau, trước tiên ra khỏi Điện Hàn Đông đi đã rồi ta mở một cánh cửa truyền tống cho ngươi.”
Tống Thư Hàng:
“Lần này không có vấn đề gì chứ?”
“Yên tâm đi, không có kẻ nào động tay chân trên người ngươi, chắc chắn sẽ không sao.”
Rùa biển lớn đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn cứ cảm thấy Quy tiền bối chỉ đang tự an ủi bản thân mình thôi vậy.
Cửa không gian mở ra.
“Lần này ta sẽ đi sau ngươi để phòng ngừa.’
Rùa biển lớn nói.
Tống Thư Hàng cắn chặt răng, chui vào trong cửa không gian… Nếu cửa không gian mà còn xảy ra vấn đề, sau này hắn nhất định sẽ cố hết sức không di chuyển bằng nó nữa.


Lần này không xảy ra chuyện gì cả.
Tống Thư Hàng và Rùa biển lớn thuận lợi về đến phân bộ Hắc Mã, xuất hiện trong căn phòng của họ.
“Bá Tống tiền bối, cuối cùng thì ngươi cũng về rồi.”
Cô bé Thiện nhìn thấy Tống Thư Hàng thì vui sướng nhảy cẫng lên.
“Ngươi vẫn đợi ta à?”
Tống Thư Hàng cười hỏi.
Thiện:
“Vì bên ngoài có rất nhiều người bệnh bị nhiễm mới tới mà ngươi lại biến mất, phân bộ trưởng và Quy đại sư đều bận đến chóng cả mặt. Bây giờ mọi người đều đang đợi ngươi về đấy.”
“Có nhiều người bệnh lắm à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiện gật đầu.
“Vậy thì bắt đầu làm việc thôi, nếu đã nhiều bệnh nhân thế thì tranh thủ mỗi lần đưa mười đến mười lăm người vào đây cho nhanh.”
Tống Thư Hàng nói.
Thiện :
“Không thành vấn đề, vậy ta ra ngoài thông báo cho phân bộ trưởng và Quy đại sư nhé.”
“Được rồi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Thiện đứng dậy đi tìm Quy đại sư.
Sau khi đi được vài bước, cô bé đột nhiên nhớ ra một chuyện nên vòng lại chỗ Tống Thư Hàng.
Cô bé vươn tay đặt một viên kẹo vào tay hắn:
“Tặng cho ngươi đấy, Bá Tống tiền bối.”
Tống Thư Hàng nghi hoặc ngẩng đầu lên.
“Bá Tống tiền bối, kẹo này ngọt lắm, ăn nó xong thì tiền bối sẽ không còn thấy buồn nữa.”
Nói xong, Thiện lại nhảy nhót ra khỏi phòng.
Tống Thư Hàng: “…”
Đau lòng ư? Cô bé đang nói đến chuyện hắn vùi đầu vào lòng mỹ nhân rắn công đức mà khóc lúc trước à?
Đây đúng là một kí ức tăm tối nghĩ lại mà kinh.
************
Mặt trời ngả về Tây.
Một ngày ở thú giới lại sắp kết thúc.
Vì Tống Thư Hàng nâng cao năng suất chữa trị nên tất cả các bệnh nhân đều được xử lý xong xuôi cả rồi.
Hắn thu được một chút sức mạnh công đức, một lượng lớn tà năng Cửu U và đủ loại nguyên liệu luyện khí rất đa dạng.
Nếu như bây giờ bắt đầu luyện chế ba mươi ba loại pháp khí tổ hợp thì giai đoạn đầu không cần lo đến chuyện cần nhiều nguyên liệu luyện khí nữa.
Tống Thư Hàng cất nguyên liệu luyện khí đi, trong lòng thầm nghĩ xem làm thế nào để nhờ các thành viên trong phân bộ Hắc Mã giúp đỡ hắn lấy phó bản ra.
Đúng lúc này, Thiện lại nói:
“Bá Tống tiền bối, tạm thời không còn bệnh nhân nữa rồi. Đúng rồi, Quy đại sư nhờ ta chuyển lời, hỏi ngươi lấy nguyên liệu luyện khí hay muốn đổi thành những thứ khác không? Ví dụ như dược liệu hay đan dược gì đó chẳng hạn?”
“Cứ nguyên liệu luyện khí thôi, sắp tới có lẽ ta sẽ luyện chế một pháp khí đặc biệt, cần rất nhiều tài liệu.”
Tống Thư Hàng đáp.
Thiện gật đầu:
“Vậy ta sẽ chuyển lời tới Quy đại sư. À mà tiền bối có chuyện gì muốn nhờ ta nói với Quy đại sư không?”
“Ừm, đúng rồi, ngươi mời đại sư tới chỗ này giúp ta... từ từ đã, không vội. Thiện này, ngươi phối hợp với ta làm một thí nghiệm nữa được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiện gật đầu ngay:
“Đương nhiên là được.”
Lần nào Tống tiền bối thí nghiệm cũng mang đến rất nhiều lợi ích cho cô bé.


Cũng như lần trước, trước tiên Tống Thư Hàng dùng Kình Thôn thuật để nuốt một viên linh thú tinh rồi vươn tay ấn vào lưng của Thiện, độ sức mạnh của viên linh thú tinh đó vào cơ thể của cô bé.
“Thi triển Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Thiện trả lời:
“Bá Tống tiền bối, ta mới đạt cảnh giới nhất phẩm, chỉ có thể dùng một phần tôi thể chi pháp của Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp thôi.”
Tôi thể chi pháp phần lớn là các chiêu thức như quyền pháp, thối pháp, kiếm pháp, khi tu luyện phải di chuyển không ngừng.
“Chỉ cần thi triển là được.”
Tống Thư Hàng nói.
Với thực lực hiện giờ của hắn, cộng thêm sự tinh diệu của Quân Tử Vạn Lý Hành, theo sát sau lưng một tu sĩ nhất phẩm chẳng phải là chuyện khó khăn gì.
Thiện theo lời bắt đầu thi triển công pháp tôi thể, cơ thể nhỏ bé di chuyển khắp phòng.
Tống Thư Hàng bám theo ngay sau lưng cô bé như một cái bóng. Tay phải của hắn vẫn luôn ấn sau lưng Thiện, linh lực trong linh thú tinh không ngừng chảy vào người cô bé.
Sau khi vào trong cơ thể của Thiện, linh lực lại nhanh chóng bị Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp đồng hóa.
Hơn mười phút sau.
Thiện ngừng lại, kết thúc đợt tu luyện.
Thiên phú tu luyện của cô bé chỉ vào mức bình thường, trước đây mỗi khi luyện công pháp xong, cô bé đều cảm thấy cả cơ thể lẫn tinh thần đều mỏi mệt. Nhưng lần này cô bé lại cảm thấy tinh thần phấn chấn, trong người như có một nguồn sức mạnh dùng không hết.
“Trạng thái tốt lắm, luyện thêm một lần nữa thử xem.”
Tống Thư Hàng cổ vũ:
“Bây giờ ngươi thử vừa tu luyện vừa minh tưởng bí tịch của tổ chức, tốt nhất là có thể đọc hẳn bí tịch ra, ngươi có làm được không?”
“Được!”
Thiện đáp.
Đây là lần đầu tiên cô bé thử nhất tâm nhị dụng như thế.
Đầu tiên cô bé thầm nhớ lại nội dung bí tịch của tổ chức.
Tiếp đó, Thiện di chuyển rồi thi triển công pháp tôi thể.
Cơ thể mảnh mai không ngừng di chuyển, miệng nhẩm đọc bí tịch.
Kình Thôn thuật + Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công kết hợp với Thần Thú Diệt Thế Đại Pháp + bí tịch của liên minh nhân loại.
Bốn loại công pháp cùng khởi động một lúc.
Cuối cùng… Tống Thư Hàng cũng cảm nhận được một loại cộng minh!
Cảm giác giống hệt khi dùng cơ thể của Diệt Phượng tiền bối để tu luyện bí tịch của liên minh yêu quái vậy.
Thành công rồi.
Tống Thư Hàng vui mừng.
Tiếp đó, nhân cơ hội này, hắn lấy ngay nội dung phó bản được cất giấu trong bí tịch của liên minh nhân loại ra. Đến lúc ba manh mối cùng hợp lại, hắn sẽ có được Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công hoàn chỉnh.
Đúc thành pháp khí tổ hợp của Tam Thập Tam Thú kia trước ngũ phẩm! Đây chính là mục tiêu của Tống Thư Hàng lúc này.
“Bá Tống tiền bối, người ta nóng quá.”
Đúng lúc này Thiện lại kêu lên.
Cô bé cảm thấy người mình như bốc lửa vậy.
“Đừng sợ, đây là do công pháp của cả hai chúng ta cộng minh với nhau. Ngươi có chịu được nữa không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiện:
“Tạm thời vẫn còn trụ được.”
Nhưng cô bé không biết mình còn cầm cự được bao lâu nữa.
“Tiếp tục kiên trì thêm một lúc nữa thử xem… ựa ~~”
Nói dược một nửa, Tống Thư Hàng đột nhiên cảm thấy cổ họng của mình như bị đánh mạnh.
Ý thức của hắn bắt đầu trở nên mơ hồ.
Hắn cảm giác nửa tỉnh nửa mê như người bị say rượu vậy.
Trong trạng thái quỷ dị này, cơ thể của hắn điên cuồng thúc giục bí pháp Cương Thủ.
Cuối cùng, trong ánh mắt không dám tin của Thiện, cơ thể của Tống Thư Hàng bị tan ra… hóa thành hai cánh tay bằng sắt màu đen gắn liền với nhau.
Tuy rằng tên gọi của công pháp Cương Thủ này hơi quê một chút, nhưng lai lịch của nó không hề nhỏ.
Nó là môn công pháp mà đệ tử của luyện khí đại tông thượng cổ Huyền Trọng Phái bắt buộc phải tu luyện – thần kỹ rèn sắt.
Cánh tay bằng sắt đen mà Tống Thư Hàng biến thành dang ra.
Ngay sau đó, xương cá voi, vảy lân và nguyên liệu luyện khí bị đổ hết ra…
Bạn cần đăng nhập để bình luận