Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1254: Búa lớn một trăm, búa nhỏ năm mươi

Chương 1254: Búa lớn một trăm, búa nhỏ năm mươi
Tính năng dịch chuyển không gian này này vốn là quyền lợi sau khi trở thành “X Tu”, mượn sức mạnh của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao để tiến hành triệu hoán vượt không gian.
Mà hiện giờ Tống Thư Hàng đã trở thành ứng cử viên của Bát Tu, Lục Tu Tiên Tử cũng miễn cưỡng có thể sử dụng tính năng này, chỉ có điều lúc xuyên qua đây thì sẽ khá là đau.
Tống Thư Hàng: “…”
Không ngờ Lục Tu Tiên Tử lại tới thật.
Cô vẫn như cũ, mặc váy dài màu xanh nhạt, trên váy thêu bươm bướm sinh động như thật, xẻ tà đến đùi, để lộ đôi chân trắng ngần, kết hợp cả vẻ quyến rũ và sự nho nhã lại với nhau. Tóc dài màu vàng kim như những sợi tơ vàng, phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Nhìn Lục Tu Tiên Tử xinh đẹp rực rỡ, trong đầu Tống Thư Hàng đột nhiên nảy ra một suy nghĩ… Về sau nếu lúc lên mạng tám chuyện, nếu bắt gặp một tin nhắn kiểu như “có tin tối nay ta sẽ lần theo đường truyền tới tẩn cho ngươi một trận không” thì phải cẩn thận chút.
Bởi vì nói không chừng người ở phía bên kia thật sự có thể lần theo đường truyền internet đển PK thật ấy chứ.
“Bảy đạo hiệu tiểu hữu, ngươi làm sao thê?”
Sau khi vượt không gian tới đây, Lục Tu Tiên Tử liếc mắt một cái đã thấy ngay Tống Thư Hàng trong hình dạng hai cánh tay, khiến cô giật nảy mình.
Tống Thư Hàng nghiêm túc đáp:
“Đang luyện công.”
“Xì ~”
Rùa biển lớn đứng bên cạnh không nhịn được bèn phì cười.
Lục Tu Tiên Tử chớp mắt:
“Bây giờ ngươi đang luyện công gì?”
“Cương Thủ!”
Tống Thư Hàng đáp.
“Phì, ta đã từng nhìn thấy hàng trăm hàng nghìn tu sĩ luyện Cương Thủ rồi, nhưng tự biến mình thành thành hai cánh tay sắt thế này thì mới thấy lần đầu thôi đấy.”
Lục Tu Tiên Tử cũng phì cười thành tiếng.
Dứt lời, cô lấy ra một chiếc máy ảnh kỹ thuật số, nhắm ngay vào Tống Thư Hàng chụp liền mấy bức, rồi còn tự sướng chung nữa chứ.
“Nếu như tổ sư của Huyền Trọng Phái nhìn thấy dáng vẻ này của ngươi thì chắc chắn sẽ được an ủi lắm đây.”
Lục Tu Tiên Tử mỉm cười.
Tống Thư Hàng: “…”
Cất máy ảnh đi, Lục Tu Tiên Tử lại nhìn xuống đống nguyên vật liệu luyện khí nằm trên đất, trong đó còn có cả mấy khúc xương cá voi và vảy lân.
“Ấy?”
Nhìn thấy xương cá voi, Lục Tu Tiên Tử kinh ngạc bật thốt.
Cô ngồi xổm xuống, cẩn thận vươn tay ra chạm vào chúng.
Chỉ đụng nhẹ một cái rồi lập tức rút tay về.
“Xương Huyền Thánh bát phẩm, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa khí tức sinh mệnh vô cùng mạnh mẽ… vừa róc ra à?”
Cô ngẩng đầu lên nhìn Tống Thư Hàng.
Hiện giờ Tống Thư Hàng mới đang ở cảnh giới tứ phẩm và là bát phẩm hàng dỏm.
Vậy… hắn lấy được đống xương cá voibát phẩm này từ đâu đây?
Thiện đứng bên cạnh nghe thế lập tức dành tặng Tống Thư Hàng một ánh mắt ngưỡng mộ, hình tượng Bá Tống tiền bối trong lòng cô bé lại càng vĩ đại hơn cả.
“Lấy được ở hiện thế vào mấy ngày trước, còn tươi lắm.”
Tống Thư Hàng nói.
“Còn đống vảy lân này thì sao?”
Lục Tu Tiên Tử không nhịn được mà hỏi tiếp.
Tống Thư Hàng:
“Lấy được cùng lúc với xương cá voi.”
Lục Tu Tiên Tử trầm mặc một lúc rồi bật ngón tay cái lên với Tống Thư Hàng:
“Lợi hại.”
“Ha ha ha ha.”
Tống Thư Hàng cười ngượng ngùng:
“Thực ra là do ta may mắn thôi, vừa hay ta có quen biết với chủ nhân của đống xương này. Tu vi của hắn tăng tiến, vứt bỏ thân xác cũ nên đưa xác phàm của mình cho bọn ta, ta cũng được chia một chút.”
“Nhìn trời, vậy tiệc Kình Thánh mà các ngươi ăn cũng là cơ thể của vị đạo hữu đó à?”
Lúc này, rùa biển lớn đứng bên cạnh cũng không thể nhịn được nữa mà lên tiếng:
“Sao các ngươi có thể như thế được, vị Kình đạo hữu đó coi các ngươi là bạn bè, thế mà các ngươi lại ăn hắn à?”
Rùa biển lớn cảm thấy mình nên xác định lại quan hệ với Tống Thư Hàng, ngộ nhỡ đến lúc xích mích, Tống Thư Hàng xẻ nó ra ăn luôn thì sao?
Tống Thư Hàng:
“…Thật ra người nhận được nhục thân của Cật Qua Huyền Thánh là Bắc Phương Đại Đế, đề nghị ăn tiệc Kình Thánh cũng là Đại Đế đưa ra. Nếu như Quy tiền bối muốn bất bình thay Cật Qua Huyền Thánh thì nên đi tìm Đại Đế ấy.”
Quy tiền bối đột nhiên tịt ngòi.
Qua hồi lâu, nó thở dài một hơi:
“Nhìn trời ~~”
“Hơn nữa Quy tiền bối à, ngươi không phải là cá voi, làm sao biết được suy nghĩ của Cật Qua Huyền Thánh?”
Tống Thư Hàng bổ sung.
Phải biết rằng lúc ấy, Cật Qua Huyền Thánh tự mình đi theo Biệt Tuyết Tiên Cơ vào trong bếp, hơn nữa còn đích thân cắt nhục thân của mình ra nữa cơ.
Tự tưởng tượng ra hình ảnh đó còn thấy kinh dị.
“Bảy đạo hiệu này, khụ~~ Tống đạo hữu, ngươi lấy nhiều nguyên liệu ra thế này là định luyện khí à?”
Đúng lúc này, Lục Tu Tiên Tử lại hỏi.
Tống Thư Hàng gật nắm đấm, đáp:
“Đúng thế, vốn định luyện chế một pháp khí bản mệnh.”
“Ngươi tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, muốn luyện chế pháp khí phối hợp với công pháp à?”
Lục Tu Tiên Tử lại hỏi.
Tống Thư Hàng lại gật nắm đấm:
“Ta đang định luyện chế Nghịch kình Võ Sĩ.”
“Thế là ta quấy rầy ngươi rồi hả?”
Lục Tu Tiên Tử ngượng ngùng nói:
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tự biến bản thân thành hai cánh tay sắt để luyện khí cũng sáng tạo lắm đấy. Vậy ngươi cứ luyện đi nhé, ta tránh đi một lát.”
“Khụ ~ không cần đâu.”
Tống Thư Hàng thở dài, nói:
“Bây giờ ta lại không định luyện chế nữa.”
“Bị ta làm gián đoạn à?”
Lục Tu Tiên Tử hỏi.
Tống Thư Hàng lắc nắm đấm, đáp:
“Nói ra thì hơi ngại, khi chuẩn bị luyện chế pháp khí ta đột nhiên phát hiện ra mình hoàn toàn chẳng biết luyện chế thứ này kiểu gì, đến việc phải bắt đầu thế nào ta cũng không biết nốt.”
Hiện thực không phải game, trong game chỉ cần có nguyên liệu và các bước, đặt nguyên liệu vào trong giao diện luyện khí, bấm nút “xác nhận” là xong.
Nhưng trong hiện thực không có cách luyện khí nào như thế cả.
Rùa biển lớn:
“Phì…”
Lục Tu Tiên Tử: “…”
Thiện chớp chớp mắt.
“Về sau ta phải học luyện khí mới được, nhìn trời, đến lúc cần mới hận mình hiểu biết quá ít.”
Tống Thư Hàng nói.
“Để ta giúp ngươi luyện chế nhé.”
Đúng lúc này, Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng: “Hả?”
“Nếu như ngươi tin ta thì có thể nói cho ta biết cấu tạo bên ngoài và phụ kiện cụ thể của Nghịch kình Võ Sĩ mà ngươi định luyện chế, ta sẽ thay ngươi luyện ra hình dạng ban đầu của pháp khí. Cuối cùng, ngươi tạo ra hạch tâm pháp khí dựa vào khẩu quyết rồi đưa vào hình dạng ban đầu của nó là được.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng:
“Thế cũng được à?”
“Có gì mà không được, pháp khí thông dụng trong các môn phái toàn thế cả. Phương pháp luyện chế pháp khí thông dụng này là do Huyền Trọng Môn bọn ta nghiên cứu và quảng bá đấy.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng nghe ra được một tin quan trọng từ lời nói của Lục Tu:
“Lục Tu Tiên Tử là người của Huyền Trọng Phái ư?”
Chính là đại tông rèn khí thượng cổ kia á?
“Nếu không ngươi nghĩ bí pháp Cương Thủ của ngươi là ở đâu ra? Lúc đó Thất Tu cũng lấy được bí pháp đó từ chỗ ta rồi mới truyền cho ngươi đấy.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng vô thức nhìn xuống cánh tay mảnh khảnh của Lục Tu Tiên Tử, tự tưởng tượng ra hình ảnh tiên tử vung búa.
“Có muốn ta giúp ngươi luyện chế không? Huyền Trọng Phái bọn ta là đại tông rèn khí, truyền thừa lâu đời, danh tiếng tốt, giá cả hợp lí.”
Lục Tu nói:
“Nếu như không cần thì ta lượn đây. Hiếm khi đến thú giới một chuyến, ta còn muốn đi mua một đống đồ nữa.”
Tống Thư Hàng lập tức trả lời:
“Muốn chứ!”
“Vậy thì nói cho ta biết cấu tạo bên ngoài và quy cách linh kiện đi kèm của Nghịch kình Võ Sĩ đi, ta luyện chế hình dạng ban đầu của pháp khí cho ngươi.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng hỏi:
“Thế giá cả luyện khí của tiên tử ra sao?”
Tất nhiên tiên tử không giúp đỡ không công rồi, vừa nãy cô có nói là giá cả rất hợp lí.
“Tống tiểu hữu khá lắm.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
“Phải xem ngươi lựa chọn phương pháp nào. Huyền Trọng Phái bọn ta có hai cách luyện khí là búa lớn và búa nhỏ, ngươi chọn loại nào?”
Tống Thư Hàng:
“Gía cả ra sao?”
“Búa lớn một trăm, búa nhỏ năm mươi, giá cả rõ ràng, nghìn năm không tăng giá, không lừa già dối trẻ.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng:
“Nhân dân tệ à?”
Lục Tu Tiên Tử:
“… Ngươi làm thế sẽ mất đi người bạn như ta đấy.”
“Thôi được, linh thạch mấy phẩm?”
Tống Thư Hàng lại hỏi.
“Linh thạch nhất phẩm.”
Lục Tu Tiên Tử đáp.
Tống Thư Hàng không dám tin:
“Rẻ như thế á?”
Mức quy đổi giữa các linh thạch là mười đổi một, nếu phẩm chất kém thì mười ba hoặc mười lăm đổi một.
Nếu tính theo mười đổi một, một trăm viên linh thạch nhất phẩm chỉ có giá bằng một viên linh thạch tam phẩm.
“Đúng thế, giá cả hợp lí mà.”
Lục Tu Tiên Tử mỉm cười ngọt ngào.
Rùa biển lớn đứng bên cạnh mỉm cười:
“Tống Thư Hàng, tốt nhất ngươi nên hỏi kĩ xem đây là giá trọn gói hay là giá giá khác.”
Tống Thư Hàng: “?”
Lục Tu Tiên Tử nhìn Rùa biển lớn:
“Ồ, không ngờ lại gặp được một đạo hữu rành nghề thế này.”
Rùa biển lớn:
“Hết cách rồi, dù sao ta cũng sống quá lâu, nhìn thấy đủ loại chuyện rồi.”
Trong lòng Tống Thư Hàng có dự cảm không lành:
“Cách tính giá cả này chẳng lẽ là?”
“Đúng thế, búa lớn mỗi búa một trăm viên linh thạch, búa nhỏ mỗi búa năm mươi linh thạch. Gía cả hợp lí rõ ràng, không dối già gạt trẻ.”
Lục Tu Tiên Tử đáp.
Tống Thư Hàng:
“Nếu như vừa rồi Quy tiền bối không nhắc nhở ra thì có phải tiên tử đã cho ta vào bẫy rồi không? Cô làm như thế sẽ mất đi người bạn như ta đấy.”
“Đây đâu phải là bẫy, hơn nữa nếu như lúc này vị Quy tiền bối này không nói thì một lúc nữa ta cũng sẽ nhắc nhở ngươi mà.”
Lục Tu Tiên Tử nhếch môi:
“Vả lại, ngươi thấy có chuyện đệ tử chân truyền của Huyền Trọng Phái như ta đích thân ra tay, mà làm một chuyến chỉ thu có một trăm viên linh thạch nhất phẩm thôi không?”
Tống Thư Hàng:
“Có thể tính giá hữu nghị không?”
“Đây đã là giá hữu nghị rồi đấy cưng ạ.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Địa Hải Quy:
“Ta nói câu công bằng nhé, giá này đúng là không đắt đâu. Nghe thì rất khoa trương nhưng một lần luyện khí thực ra cũng chỉ có giá bằng một viên linh thạch thất phẩm thôi.”
“Kiếm được một viên linh thạch thất phẩm của ngươi, ta phải vung búa vạn lần, ngươi có thấy đắt không?”
Lục Tu Tiên Tử trả lời:
“Chính vì vậy, đây đã là giá hữu nghị rồi.”
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời, nghe thế ta lại cảm thấy rẻ quá chừng. Ok, Lục Tu Tiên Tử.”
“Có phòng luyện khí không?”
Lục Tu Tiên Tử hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Có, tiên tử đừng kháng cự, để ta đưa cô đến đó.”


Chỉ bằng một ý niệm, Tống Thư Hàng đã đưa rùa biển lớn và Lục Tu Tiên Tử vào Điện Hàn Đông trong hạch tâm thế giới.
Hắn lại ngưng tụ ra một con mắt công đức giao cho Thiện.
“Thiện tiểu hữu, nếu như có chuyện muốn tìm ta thì liên lạc qua nó nhé.”
Tống Thư Hàng nói.
Thiện gật đầu.
Sau khi dặn dò xong, Tống Thư Hàng trong hình dáng tay sắt cũng đi vào phòng luyện khí ở Điện Hàn Đông.
Lúc này, Lục Tu Tiên Tử đã buộc mái tóc vàng óng của mình lên, trong tay xuất hiện hai cây búa một lớn một nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận