Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1256: Đệ Thất Thánh, Vị Thánh Đã Định Trước Sẽ Được Mọi Người Nhớ Kỹ

Chương 1256: Đệ Thất Thánh, Vị Thánh Đã Định Trước Sẽ Được Mọi Người Nhớ Kỹ
“Trạng thái bây giờ của ta không tiện lau mồ hôi cho Lục Tu Tiên Tử.”
Tống Thư Hàng nói.
Bây giờ hắn đang ở hình dạng một đôi cánh tay sắt thép, do cánh tay khá thô to nên khó mà làm được những động tác kiểu như lau mồ hôi.
Thật ra hắn đã thử khống chế để thân thể khôi phục hình người nhiều lần nhưng lần nào cũng thất bại. Có lẽ hắn phải nghỉ ngơi trong một quãng thời gian để thân thể và tinh thần hồi phục, lúc đó mới có thể khống chế thân thể biến hóa lại.
Lục Tu Tiên Tử bật cười, sau đó phun ra một luồng hồn khí rồi nói:
“Các ngươi hãy lui về phía sau một chút, giờ ta phải tiếp tục dẫn nhiều lửa phượng hoàng vào, tiến vào giai đoạn rèn tiếp theo.”
“Tiên tử, xương Kình Thánh sắp thành hình rồi ư?”
Tống Thư Hàng vừa lui về phía sau vừa hỏi.
“Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, đây là xương Huyền Thánh bát phẩm đấy. Nhưng chờ ta dẫn lửa phượng hoàng vào lần nữa, đập thêm mấy nghìn búa là có thể biến nó thành hình dạng ban đầu của pháp khí Nghịch Kình Võ Sĩ.”
Nói vậy là còn phải chịu cảnh spam +100 với +50 thêm mấy nghìn lần nữa ư? Đắng lòng quá đi mất!
Lục Tu Tiên Tử:
“Đừng có trưng cái vẻ mặt nhăn nhó đó ra nữa, vì luyện chế món pháp khí này cho ngươi, ta đã dẫn cả lửa Cửu Tu Phượng Hoàng ra luôn đây này. Tăng chất lượng lại không tăng giá, ngươi lời rồi còn gì, thế nên ngươi phải vui lên mới đúng.”
Tống Thư Hàng cố nặn ra một một nụ cười:
“Cảm ơn tiên tử, nếu tiên tử có thể đóng chức năng tính giá lại luôn thì ta sẽ càng cảm kích hơn.”
“Qúy khách à, không thể làm vậy được.”
Lục Tu Tiên Tử chau mày nói:
“Phù văn tính giá là thú vui chỉ có trong khi Huyền Trọng Phái bọn ta luyện khí. Luyện khí là một chuyện rất khô khan nhàm chán, nếu ngay cả chút thú vui do phù văn tính giá mang đến cũng bị tước bỏ thì bọn ta sẽ mất đi động lực luyện khí.”
Dứt lời, Lục Tu Tiên Tử phất tay, càng nhiều ngọn lửa được gọi tới. Lửa bao phủ cả người Lục Tu Tiên Tử, trạng thái của cô ấy bây giờ nhìn hệt như lúc Tống Thư Hàng mượn dùng Xích Tiêu kiếm sử dụng Phần Thiên Hỏa Diễm Đao.
Rùa biển lớn cứ lùi rồi lại lùi.
“Không ổn rồi, cơ thể sắp rơi vào tình trạng mất nước rồi, ngọn lửa này bá đạo thật đấy.”
Rùa biển nói.
Tống Thư Hàng lui về phía sau theo Quy tiền bối, hắn cảm giác thân thể dạng lỏng của mình đang bị bốc hơi.
“Quy tiền bối, có phải thân thể ta đã nhỏ đi một chút rồi không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Rùa biển liếc mắt nhìn hắn, sau đó lắc đầu đáp:
“Chẳng những không nhỏ đi... thậm chí bây giờ hai cánh tay thép do ngươi biến thành còn to hơn một chút.”
Tống Thư Hàng ngạc nhiên hỏi lại:
“To hơn á? Chẳng lẽ thân thể ta không bị bốc hơi à?”
“Hay là do nguyên lý nóng nở lạnh co?”
Rùa biển suy đoán.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn xoay nắm đấm, tiếp tục nhìn về phía Lục Tu Tiên Tử.
Thân hình tiên tử bị lửa bao trùm, loáng thoáng thấy được bóng dáng cô chập chờn trong lửa, hai cánh tay mảnh khảnh vung hai cây búa một lớn một nhỏ đập xuống liên hồi nhìn hết như đang mua.
Ting ting ting ting~~
+100
+50
+100
+50
...
Phù văn tính giá lại bắt đầu spam, chiếm hết tầm mắt của Tống Thư Hàng.
Chắc chắn vị tiền bối Huyền Trọng Phái phát minh ra loại phù văn tính giá này là một người rất rỗi hơi, chứ người bình thường không thể nào phát minh ra loại phù văn thế này.
Nhưng ngay lúc này, trong lòng Tống Thư Hàng và Quy tiền bối chợt có cảm ứng.
Hai người đồng thời ngẩng đầu (nắm đấm) nhìn lên phía trên, thế nhưng lại chỉ nhìn thấy trần của Điện Hàn Đông.
“Loại cảm giác này là... lại có người tấn thăng Huyền Thánh à?”
Rùa biển lớn nói.
Năm nay bị sao thế này? Lẽ nào các Tôn Giả thất phẩm đã hẹn trước là cùng nhau lên cấp trong năm nay? Hay là có liên quan đến sự kiện thủy triều linh lực?
Hiện này Thiên Đạo sắp thay đổi, đồng thời đợt thủy triều linh lực tiếp theo cũng sắp kéo tới, quãng thời gian sắp tới đây đúng là thịnh thế của tu luyện giả trong chư thiên vạn giới!
“Màn hình nhân tiền hiển thánh đâu? Là ai đang tấn thăng thế?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Nhìn trời, ta cũng đâu biết, ngay cả màn hình nhân tiền hiển thánh cũng chẳng thấy đâu.”
Rùa biển phàn nàn.
Lúc này Tống Thư Hàng mới chợt nhớ ra bây giờ bọn họ còn đang ở trong thế giới hạch tâm.
Sau khi không ngừng tiến hóa, thế giới hạch tâm của hắn đã trở nên đặc biệt hơn.
Mặc dù trong thế giới hạch tâm vẫn cảm ứng được có Huyền Thánh sắp nhân tiền hiển thánh, nhưng nếu không có mệnh lệnh của Tống Thư Hàng thì màn hình nhân tiền hiển thánh không thể tiến vào thế giới hạch tâm được.
Tâm niệm vừa động, Tống Thư Hàng ra lệnh cho thế giới hạch tâm chiếu màn hình nhân tiền hiển thánh.
Ngay sau đó trên trần nhà Điện Hàn Đông xuất hiện một hình chiếu.
Thế giới hạch tâm không cho màn hình nhân tiền hiển thánh đi vào trực tiếp, mà là thông qua trung gian rồi chiếu lại hình ảnh nhân tiền hiển thánh vào.
Đây là cách thức bảo mật có sẵn của thế giới hạch tâm.
Trong hình có một nam tử đang ngồi xếp bằng, đạo bào trên người hắn đã rách vài chỗ, mái tóc dài rối loạn nhưng chút rối loạn này không hề ảnh hưởng đến khí chất của hắn.
Nam tử chỉ ngồi im ở đó, hư không quanh người hắn lại như đang sụp đổ.
“Thất Tu tiền bối!”
Tống Thư Hàng vừa liếc mắt đã nhận ra người này.
Trước đó Lục Tu Tiên Tử có thông báo với hắn là Thất Tu đã đi độ kiếp, hắn đã trở thành ứng cử viên cho vị trí Bát Tu.
Không ngờ chỉ mới đó mà Thất Tu Thánh Quân đã độ kiếp thành công, tấn thăng Huyền Thánh bát phẩm.
“Thất Tu tiền bối độ kiếp mất bao nhiêu thời gian?”
Tống Thư Hàng hiếu kỳ hỏi.
“Tính ra được mấy ngày rồi, theo như lời Tứ Tu nói thì Thất Tu đã chuẩn bị độ kiếp vào tuần trước sau khi ta bắt đầu ngủ, đến giờ chắc chừng hai ba ngày gì đấy.”
Lục Tu Tiên Tử vừa đập búa liên hồi vừa trả lời.
Sở dĩ hôm nay Lục Tu mới thông báo cho Tống Thư Hàng là vì hôm nay cô mới vừa tỉnh ngủ.
Mà lúc này khắp chư thiên vạn giới đều đang sôi trào.
Gần đây các tu luyện giả thật sự may mắn vô cùng.
Trong vòng một tháng, bọn họ đã chứng kiến sự ra đời của sáu Huyền Thánh, bây giờ lại đến vị thứ bảy!
Dù ở thời đại viễn cổ cũng khó gặp được cảnh các Tôn Giả tụ tập lại độ kiếp trở thành Huyền Thánh, nhân tiền hiển thánh liên tiếp thế này.
Thất Tu Thánh Quân... bây giờ hẳn phải gọi hắn là Thất Tu Thánh Quân, hắn đang ngồi điều tức khôi phục trạng thái.
Một lát sau, thánh ấn bắt đầu ngưng tụ hóa hình ngay cạnh hắn.
Trên thánh ấn hiện lên ba đạo hiệu.
Thất Tu, Mặc Nhiễm và Huyền Dạ.
Ba đạo hiệu này đều là những đạo hiệu mà Thất Tu Thánh Quân đã từng sử dụng. Trước khi trở thành Thất Tu, chắc hẳn hắn đã dùng đạo hiệu Mặc Nhiễm hoặc là Huyền Dạ.
Thất Tu tiền bối mở mắt ra, sau khi suy nghĩ một lát, hắn đưa tay điểm nhẹ lên cái tên Thất Tu. Sau khi trở thành Thất Tu, những đạo hiệu trước kia đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Cho dù không còn là chủ nhân của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao nhưng hắn vẫn là Thất Tu, điều này sẽ không thay đổi.
Thánh hào đã được xác định.
Thánh ấn lấy hai chữ Thất Tu làm dấu ấn, ngưng tụ thành hình.
Ánh sáng rực rỡ của thánh ấn bao phủ cả người Thất Tu tiền bối, thêm vào một tầng uy nghiêm Huyền Thánh cho hắn.
Nghìn năm đệ thất thánh, Thất Tu Thánh Quân.
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới tỏ vẻ bọn họ sẽ nhớ kỹ đạo hiệu này.
Đây đúng là một đạo hiệu đã được định trước sẽ lưu danh sử sách tu chân giới, hơn nữa còn được người ta nhớ kỹ.
Một ngày nào đó trong tương lai, khi bọn hậu bối trong tu chân giới nhắc đến thời kỳ hưng thịnh của tu chân giới, quãng thời gian mà Huyền Thánh xuất hiện không ngừng, chắc chắn bọn họ sẽ nhớ đến bảy vị Huyền Thánh.
Nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh, đương nhiên đạo hiệu này sẽ được mọi người nhớ kỹ, dù sao cũng là đệ nhất thánh mà.
Thế nhưng đạo hiệu của đệ nhị, tam, tứ, ngũ thánh thì chưa chắc được người ta nhớ hết.
Còn nghìn năm đệ ngũ thánh Bạch Thánh Quân đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người, thuộc về loại muốn quên cũng không thể quên được.
Về phần nghìn năm đệ thất thánh Thất Tu Thánh Quân, đạo hiệu này vừa dễ đọc lại dễ nhớ, thế nên chắc chắn sẽ được người ta nhớ kỹ.
Các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lại nhìn lên trời, chờ đợi phần Huyền Thánh giảng pháp sắp diễn ra.
Vị Thất Tu Thánh Quân này sẽ giảng pháp của hệ nào đây?
Đạo gia? Nho môn? Phật tông? Mật tông hay Ma đạo?
Từ nghìn năm đệ nhất thánh đến nghìn năm đệ thất thánh, ngoài đệ ngũ thánh còn kiêm thêm thánh kỵ sĩ ra thì những vị thánh khác đều là tu chân giả.
Điều này khiến cho tu luyện giả của những hệ khác trong chư thiên vạn giới cảm thấy rất áp lực.
Phần nhân tiền hiển thánh kết thúc.
Tiếp theo sẽ đến phần Huyền Thánh giảng pháp.
Hiển nhiên Thất Tu tiền bối đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Trước khi độ kiếp, hắn đã chuẩn bị xong bản thảo giảng pháp.
Sau khi ho nhẹ một tiếng cho thanh giọng, hắn bắt đầu giảng giải về chủ đề kỹ thuật tu chân toàn tập cho các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới nghe.
Nào là luyện đan, trồng linh dược, kỹ xảo đào mỏ, chế tạo pháp khí, nuôi dưỡng linh thú, may đạo bào, chế tạo phù văn, bố trí trận pháp thậm chí còn có một số kiến thức về tiên trù...
Nội dung mà Thất Tu tiền bối nói rất phong phú đa dạng, bởi vì thời gian có hạn nên ở mỗi phương diện hắn chỉ chọn điểm chính để nói, nhưng mỗi một điều mà hắn nói lại mang đến lợi ích vô cùng to lợi cho người nghe.
Bài giảng pháp của Thất Tu tiền bối mang đến lợi ích lâu dài chứ không tập trung vào lợi ích trước mắt.
Mặc dù những nội dung này không thuộc dạng để tu luyện giả lĩnh ngộ ngay lập tức, từ đó tu vi tăng vọt tức thì, nhưng lại giúp các tu sĩ tu luyện thuận lợi hơn trên con đường về sau.
“Không hổ là Thất Tu tiền bối, hiểu biết rộng thật đấy.”
Tống Thư Hàng hâm mộ vô cùng.
Thật ra hình tượng tu sĩ trong mộng của hắn, ngoài kiếm tiên và tu sĩ Nho gia tiêu sái ra thì còn có hình tượng đại tiền bối kiến thức uyên bác giống như Thất Tu tiền bối đây.
Hắn còn nhớ trước kia nếu nhận được sự thừa nhận của Thất Tu tiền bối về phù đạo hay luyện đan, Dược Sư tiền bối và Thất Sinh Phù Phủ Chủ tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 sẽ vui vẻ cả ngày.
Bất kể là về trận pháp, đan đạo, luyện khí hay chế phù, Thất Tu tiền bối đều đứng top 3 trong nhóm Cửu Châu số 1. Hắn là một tu sĩ rất toàn năng, giống như một cuốn sách giáo khoa sống vậy.
Tống Thư Hàng hy vọng một ngày nào đó trong tương lai, hắn cũng có thể trở thành một nhân vật giống như Thất Tu tiền bối.
Để rồi sau khi có nhiều người mới non nớt gia nhập vào nhóm Cửu Châu số 1, hắn cũng có thể vận dụng lượng kiến thức phong phú của mình để giúp đỡ những người mới giống như Thất Tu tiền bối từng làm, đồng thời cũng thông qua đó xây nên hình tượng một đại tiền bối đáng tin trong lòng người mới.
“Ta vẫn còn trẻ, chờ sau này tấn thăng Tôn Giả thất phẩm, nói không chừng ta cũng có được lượng kiến thức phong phú giống như Thất Tu tiền bối ấy chứ.”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Do nội dung bài giảng pháp của Thất Tu tiền bối rất thực dụng nên dù trong quá trình giảng pháp không có âm thanh hay dị tượng đại đạo, nhưng tu luyện giả trong chư thiên vạn giới vẫn nghe như mê như say.
Bọn họ hận không thể nghe Thất Tu Thánh Quân giảng pháp mấy ngày mấy đêm, nhưng tiếc là thời gian của phần Huyền Thánh giảng pháp có hạn.
Bài giảng pháp của Thất Tu tiền bối đã sắp kết thúc.
Các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới không ngừng biểu đạt sự luyến tiếc của bản thân.
Cuối cùng Thất Tu tiền bối đã kết thúc phần giảng pháp dưới ánh nhìn đầy quyến luyến của các tu luyện giả.
Sau đó vô số lực lượng công đức cuồn cuộn kéo đến, ngưng tụ lại rồi buông xuống.
Lúc này hai mắt Thất Tu tiền bối khẽ híp lại.
Tiếp theo, hắn muốn xem thử tâm ma kiếp quỷ dị mà gần đây những người độ kiếp gặp phải có ảnh hưởng đến hắn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận