Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1258: Ngày May Mắn Của Tinh Cầu Mắt To

Chương 1258: Ngày May Mắn Của Tinh Cầu Mắt To
Đây mới chỉ là dư âm của công kích ánh sáng do con mắt cực lớn trên tinh cầu kia bắn ra mà thôi! Toàn bộ công kích ánh sáng đã bị Cửu Tu Phượng Hoàng Đao chặn lại, vậy mà chỉ chút dư âm lại khiến cho Thất Tu cấp Huyền Thánh rơi vào ảo cảnh không cách nào thoát ra được.
May là đúng lúc này Cửu Tu Phượng Hoàng Đao đã truyền một luồng lực lượng ấm áp tới, giúp Thất Tu Thánh Quân tỉnh táo lại.
“Rốt cuộc tinh cầu này có lai lịch gì đây?”
Một cảm giác bất lực cùng cực chợt dâng lên trong lòng Thất Tu.
Lúc này Cửu Tu Phượng Hoàng Đao bỗng truyền một ý niệm vào đầu hắn.
Do Phượng Hoàng Đao mới hoàn thành thất chuyển, còn chưa đạt tới trạng thái mạnh nhất nên ý niệm mà nó truyền tới khá là mơ hồ, nhưng Thất Tu vẫn hiểu được đại khái ý nó muốn biểu đạt.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao bảo hắn nhanh chóng liên lạc với Tứ Tu hoặc Lục Tu, thông qua cách thức triệu hồi không gian để rời khỏi nơi này.
Bản thân Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng không sợ tinh cầu khổng lồ kia, vừa rồi nó trở lại vì bảo vệ Thất Tu. Chỉ cần Thất Tu thành công rời khỏi chiến trường thì Cửu Tu Phượng Hoàng Đao tự có thủ đoạn đối phó hoặc là rời đi.
“Ta hiểu rồi.”
Thất Tu nói.
Trong đầu hắn lập tức liên hệ với Tứ Tu...
Bởi vì Lục Tu rất hay ngủ nên chưa chắc sẽ liện hệ được với cô ấy, mà Tứ Tu thì hầu như không ngủ không nghỉ cả ngày. Thế nên vào thời điểm quan trọng thế này, đương nhiên Thất Tu sẽ lựa chọn liên lạc với Tứ Tu.
[Chuyện gì?]
Tứ Tu trả lời lại rất nhanh.
[Tứ Tu~ Chỗ ta xảy ra chuyện, ngươi triệu hồi ta qua đó đi.]
Thất Tu Thánh Quân nói.
Chịu sự tác động của tinh cầu mọc mắt, ngay cả năng lực câu thông tâm linh cũng bị đứt quãng không liên tục.
Tứ Tu:
[Ok, hiểu rồi.]
Chừng hai hơi thở sau...
Một con Bạch Ngọc Sư Tử vô cùng đáng yêu, mang khuôn mặt ngơ ngác xuất hiện bên cạnh Thất Tu Thánh Quân.
“Định mệnh, Tứ Tu, sao ngươi lại tới đây?”
Thất Tu hỏi.
Tứ Tu cũng đặt câu hỏi y như vậy:
“WTF, sao ta lại tới đây?
Mới nãy, Tứ Tu đang ở trên mặt trăng triệu hồi Thất Tu.
Bình thường thì đáng lẽ Thất Tu sẽ được triệu hồi qua giống như thú triệu hồi mới phải, nhưng không biết sao trong lần sử dụng chức năng triệu hồi này, Tứ Tu lại bị kéo ngược tới bên cạnh Thất Tu.
Đây là... triệu hồi ngược ư?
Lúc này, Thất Tu và Tứ Tu chỉ biết im lặng nhìn trời.
“Chắc chắn là do con mắt của tinh cầu ở phía đối diện giở trò rồi.”
Thất Tu Thánh Quân suy đoán.
Cùng lúc này, Tứ Tu cũng mở miệng hỏi:
“Mà kẻ địch lần này là ai vậy? Sao ngay cả ngươi cũng phải chạy trốn thế?”
Thất Tu:
“...”
Tứ Tu:
“...”
Tứ Tu xoay đầu lại, nhìn về phía tinh cầu mọc mắt to lớn kia.
“Ôi mẹ ơi, đừng nói với ta nó là kẻ địch lần này nhé?”
Tứ Tu trợn to hai mắt hỏi.
Thất Tu gật đầu đầy đau khổ.
“CMN, thế này thì đánh kiểu gì đây! Thất Tu, bây giờ ngươi đã tấn thăng bát phẩm, một kích toàn lực mạnh bao nhiêu?”
Tứ Tu hỏi.
Thất Tu:
“Ta vừa mới tấn thăng, chưa kịp củng cố cảnh giới, thực lực cũng chỉ mạnh hơn thất phẩm đỉnh phong một chút thôi. Nếu bây giờ cưỡng ép sử dụng huyền năng bát phẩm tung ra một kích toàn lực thì sẽ có uy lực bằng với sức nổ của mấy quả bom hạt nhân nổ cùng một lúc.”
Đạt được uy lực mạnh như vậy là do công pháp mà Thất Tu tu luyện là công pháp phối hợp với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, hắn vừa lên cấp đã có thể nắm giữ một vài thủ đoạn công kích cấp bát phẩm.
Bom hạt nhân có sức nổ rất kinh khủng, gây ra những vụ nổ được xếp vào hàng thiên tai đối với người bình thường.
Nhưng đó cũng chỉ là đối với người bình thường mà thôi, hãy xem lại đối tượng bị tấn công bây giờ là gì đi, là một tinh cầu cực lớn đấy.
Cho dù công kích có uy lực ngang với sức nổ của bom hạt nhân đánh trúng nó thì cũng chỉ tạo ra được một vết thương nho nhỏ, cùng lắm chỉ có cảm giác như bị kim đâm mà thôi.
“Tên này to con quá, chẳng làm gì được nó đâu.”
Tứ Tu cười khổ nói.
Nó sống lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải kẻ địch có thể hình lớn thế này.
Đối mặt đối thủ cấp tinh cầu, ngay cả Kiếp Tiên cửu phẩm cũng đánh không nổi huống chi là nó.
Đại năng cấp Kiếp Tiên mạnh đến mức có thể hủy thiên diệt địa. Nếu để một đại năng cấp Kiếp Tiên mặc sức tung hoành mà không ai ra tay ngăn cản, chắc chắn vị đại năng đó đủ sức cày nát cả thế giới, hủy diệt toàn bộ bề mặt của một hành tinh có sự sống giống như Diệt Thế Ma Thần trong truyền thuyết.
Thế nên có gọi Kiếp Tiên là thần cũng không quá, bọn họ thật sự có thể làm được những chuyện mà chỉ có những vị thần trong thần thoại mới làm được.
Nhưng cho dù là Kiếp Tiên mạnh như thần cũng khó mà làm được chuyện đánh nổ cả một tinh cầu.
Có lẽ phải điều động được Trường Sinh Giả cùng đẳng cấp với thánh nhân Nho gia hay thiên đế Thiên Đình Viễn cổ mới mong đánh nổ được tinh cầu này.
“Bây giờ phải làm sao đây?”
Tứ Tu hỏi.
Thất Tu Thánh Quân:
“Sao ta biết được chứ? Giờ ta cũng đang tuyệt vọng lắm đây.”
“Hay là liên lạc với Lục Tu bảo cô ấy triệu hồi chúng ta qua thử xem. Tu vi của cô ấy cao hơn ta, có lẽ sẽ triệu hồi chúng ta qua được cũng không chừng.”
Tứ Tu đưa ra ý kiến.
“Trước hết cứ chờ chút đã.”
Thất Tu đáp.
Hắn nắm chặt Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, phượng hoàng đao vẫn đang giằng co với tinh cầu mọc mắt kia.
Lửa trên phượng hoàng đao ngọn lửa càng ngày càng lớn, lúc này ngọn lửa đã lan rộng ra, hóa thành hình dạng một tiểu hành tinh.
Tuy hành tinh lửa này nhỏ hơn tinh cầu mọc mắt rất nhiều nhưng ít ra cũng có kích cỡ mang cấp bậc hành tinh.
Thất Tu lại liên hệ với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lần nữa.
Hắn sợ nếu để Lục Tu sử dụng pháp thuật triệu hồi, cô ấy cũng bị kéo ngược tới đây, như vậy nhất mạch X Tu bọn họ sẽ bị tóm cổ cả đám.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao không trả lời Thất Tu.
Lúc này nó không thể phân tâm, toàn bộ lực lượng đều dùng để chống cự lại tinh cầu mọc mắt ở phía đối diện.
Tinh cầu kia lại mở ra một mắt nhỏ.
Hai con mắt Một lớn một nhỏ đột nhiên bắn ánh sáng về phía mặt trời nhỏ do phượng hoàng đao biến thành.
Luồng ánh sáng do con mắt to bắn ra vẫn là dạng đường thẳng, còn ánh sáng của con mắt nhỏ lại hóa thành hình lưới muốn bọc Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lại.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao liên tục điều khiển ngọn lửa ngăn chặn công kích ánh sáng, đồng thời thiêu đốt luôn cả lưới ánh sáng.
Hai bên cứ giằng co không ngừng nghỉ.
Năm hơi thở sau...
Đột nhiên, con mắt nhỏ trên tinh cầu lại bắn ra một luồng ánh sáng khác.
Lần này ánh sáng không biến thành lưới mà đâm thẳng vào hư không.
“Nguy rồi!”
Thất Tu kêu lên.
Luồng ánh sáng kia xuyên thấu không gian, lần theo khí tức của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, đi đến chỗ Lục Tu đang ở.
Rõ ràng tinh cầu mọc mắt này muốn hủy diệt tất cả mọi thứ có liên quan đến Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
[Lục Tu cẩn thận!]
Trong đầu Thất Tu tức tốc gửi cảnh báo qua cho Lục Tu.
××××××××××××××××××××
Trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng
Keng keng keng keng~
+100
+50
Hai tấm phù văn tính giá cuối cùng bay lên, sau đó lại hóa thành một con số khiến Tống Thư Hàng cảm thây như dằm trong tim.
[51050]
Con số này mới chỉ là cái giá khi dùng xương Kình Thánh rèn phần khung cho găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ thôi đấy!
Tiếp theo còn phải chế tạo vỏ ngoài cho găng tay và rất nhiều linh kiện nhỏ khác.
51050 vẫn chưa phải là con số cuối cùng đâu.
Dùng xương Kình Thánh bát phẩm chế tạo pháp khí là phải xa xỉ thế đấy.
Cái giá này đã vượt xa giá mà một món pháp khí tứ phẩm nên có.
Chỉ riêng chi phí chế tạo đã đủ mua không ít pháp khí tứ phẩm thành phẩm rồi.
“Rất tốt, hoàn mỹ.”
Lúc này, Lục Tu tiên tử mỉm cười nói.
Vật mà Lục Tu đang chế tạo đương nhiên không phải là Nghịch Kình Võ Sĩ tứ phẩm thông thường. Nếu dùng xương Kình Thánh bát phẩm làm tài liệu lại chỉ có thể chế tạo ra găng tay cấp tứ phẩm, vậy chẳng khác nào đang nói Huyền Trọng Phái bọn cô lừa người.
Dùng xương Kình Thánh bát phẩm làm tài liệu luyện khí, ít nhất cũng phải chế tạo ra găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ cấp bậc thất phẩm mới không tính là lỗ vốn.
Sau đó nhờ một vị tiền bối phong ấn lại, vậy là Tống Thư Hàng có thể dùng nó như một pháp khí tứ phẩm, dùng mãi đến thất phẩm mà không cần thăng cấp tiếp.
Dĩ nhiên Lục Tu sẽ không nói cho Tống Thư Hàng biết chuyện cô đang chế tạo găng tay thất phẩm, nếu không làm sao thấy được vẻ mặt đau lòng của Tống Thư Hàng chứ?
Ngay lúc Lục Tu buông hay cây búa xuống, trong đầu chợt vang lên tiếng cảnh báo của Thất Tu.
Cẩn thận?
Cẩn thận cái gì?
Lục Tu cau mày, quét mắt nhìn xung quanh. Nơi này là không gia riêng của Tống Thư Hàng tiểu hữu, ở đây sẽ có nguy hiểm gì chứ?
Trong lúc Lục Tu tiên tử đang suy nghĩ, thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng đột nhiên chấn động.
Một luồng thánh quang âm lãnh cưỡng ép chui vào thế giới hạch tâm.
Luồng thánh quang này toát ra hơi thở chết chóc rét lạnh như muốn hủy diệt vạn vật.
“Đệch!”
Vừa nhìn thấy thánh quang, Tống Thư Hàng buột miệng kêu lên.
Lại là loại thánh quang này!
Lần trước, chính loại thánh quang chứa đầy hơi thở chết chóc này đã thiêu chết Âm Lãnh Tôn Giả bị nhốt trong Điện Hàn Đông, sao giờ thứ này lại xuất hiện nữa?
Ngay lúc luồng thánh quang âm lãnh này hiện thân, thế giới hạch tâm lại chủ động huyễn hóa ra thánh liên, triển khai thế phòng ngự.
Nụ hoa thánh liên nở rộ, bao bọc bảo vệ Tống Thư Hàng, rùa biển lớn và Lục Tu tiên tử.
Hình chiếu hoa sen trong thế giới hạch tâm phòng bị nghiêm ngặt như gặp phải đại địch.
Bây giờ thế giới hạch tâm đang trong giai đoạn thăng cấp, đây chính là thời điểm nó yếu nhất.
“Có chuyện gì vậy?”
Lục Tu tiên tử hỏi.
Vừa rồi Thất Tu đột nhiên dùng năng lực tâm linh nhắc nhở cô, sau đó loại thánh quang đầy hơi thở chết chóc này xuất hiện, Tống Thư Hàng bắt đầu cảnh giác cao độ.
“Có thứ phiền toái sắp đến rồi.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Tích tắc tích tắc~~
Trong hư không vang lên tiếng kim đồng hồ chuyển động.
Sau mười lăm tiếng tích tắc, trong thánh quang cưỡng ép xông vào thế giới hạch tâm chợt hiện lên cảnh tượng vũ trụ tinh không.
Một tinh cầu khổng lồ lẳng lặng đứng im trong vũ trụ tối tăm.
Lúc này trên tinh cầu kia đột nhiên mở ra hai con mắt, một con mắt lớn là mắt chính và một con mắt nhỏ là mắt phụ, nhiều hơn một con mắt so với lần xâm nhập vào thế giới hạch tâm lúc trước.
Hai con mắt một lớn một nhỏ tựa như xuyên thấu giới hạn về thời gian và không gian, nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Những nơi mà hai con mắt kia nhìn đến tựa như biến thành vùng đất chết, đầy hơi thở chết chóc và rét lạnh.
“Lại là thứ này, nhìn trời, lúc trước quên hỏi Đại Đế về lai lịch của thứ này rồi. Lẽ nào nó vẫn nhớ mối thù lúc trước nên giờ đến để trả thù? Thù dai thật đấy.”
Rùa biển nói.
“Rốt cuộc nó là thứ gì vậy?”
Lục Tu tiên tử bất giác rùng mình hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Hình như là thần của một tổ chức tên là giáo phái Chung Yên thì phải?”
Có lẽ chỉ có vũ khí cấp tinh cầu mới có thể chống lại loại tồn tại cấp tinh cầu thế này nhỉ?
Lúc này đây hắn chợt nhớ đến sủng vật số 1 kiêm chức vũ khí mạnh nhất của của Bạch tiền bối two.
Tiếc là sủng vật số 1 của Bạch tiền bối two vẫn chưa thành phẩm, mới chỉ là bản bán thành phẩm thôi.
Ở bên kia, thánh quang âm lãnh chậm rãi thiêu đốt.
Hôm nay nhất định là ngày may mắn của tinh cầu mọc mắt thần bí kia.
Vốn dĩ nó chỉ muốn giết chết kẻ thù không đội trời chung là Cửu Tu Phượng Hoàng Đao và X Tu, không ngờ trong lúc đuổi giết X tu lại nhận được khuyến mãi mua một tặng một, tình cờ gặp được mấy con chuột nhắt đã chạy trốn mấy ngày trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận