Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1283: Tu Luyện Làm Cho Ta Sung Sướng.jpg

Chương 1283: Tu Luyện Làm Cho Ta Sung Sướng.jpg
Buổi hòa nhạc của Tạo Hóa Pháp Vương cuối cùng cũng kết thúc.
Bên dưới, thây phơi chất chồng.
Chỉ có hai người sống sót là Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử.
Tống Thư Hàng nhờ có buff của Bạch tiền bối two nên mới có thể còn sống sót. Vũ Nhu Tử thì lại dựa vào chính bản thân cô, may mắn sống sót cho đến phút cuối. Giữa hai người chỉ nhìn là biết ai cao ai thấp.
"Buổi hòa nhạc của bần tăng xin được phép kết thúc tại đây, cảm ơn mọi người!”
Tạo Hóa Pháp Vương nhìn các vị đạo hữu ngã lăn quay trên đất, cảm thấy mỹ mãn tuyên bố kết thúc.
"Chúc mừng buổi hòa nhạc đầu tiên của Tạo Hóa tiền bối ở tu chân giới được diễn ra thành công tốt đẹp.”
Vũ Nhu Tử chúc mừng.
Cô đương nhiên có thể nhìn ra được uy lực “Buổi hòa nhạc” của Tạo Hóa tiền bối.
Theo thống kê sơ lược của cô, những đạo hữu lâm vào tâm ma kiếp kia có ít nhất khoảng 60% đã tỉnh lại từ trong tâm ma kiếp!
Nói cách khác, buổi hòa nhạc của Tạo Hóa tiền bối thật sự có hiệu quả với tâm ma kiếp. Hơn nữa hiệu quả còn cao hơn 60%.
Đây đúng là một con số kinh người.
Lần này, buổi hòa nhạc của Pháp Vương còn mời cả phóng viên của nhật báo tu sĩ và các kênh truyền thông uy tín khác của giới tu luyện tới. Chờ đến lúc những phóng viên thấy chết không sờn này tỉnh lại từ trong trạng thái đo đất, nhất định sẽ thống kê lại thành quả của buổi hòa nhạc rồi tuyên truyền khắp giới tu luyện cho mà xem.
Vũ Nhu Tử cũng đoán mức độ được hoan nghênh của Tạo Hóa Pháp Vương trong tương lai sẽ cao cỡ nào.
Từ giờ trở đi, các thế lực lớn ở khắp Chư Thiên Vạn Giới đều sẽ mời Tạo Hóa tiền bối tới biểu diễn. Đến lúc đó, tiền công biểu diễn của Tạo Hóa Pháp Vương nhất định sẽ lên vèo vèo.
"Cảm ơn, ha ha ha ha.”
Tạo Hóa Pháp Vương vui vẻ cười nói.
Tống Thư Hàng cũng ôm quyền chúc mừng Tạo Hóa Pháp Vương:
"Hơn nữa chỉ nghe hát trực tiếp thì mới có tác dụng với tâm ma. Tóm lại, Tạo Hóa tiền bối cứ chuẩn bị sẵn tâm lý là buổi biểu diễn nào cũng chật ních người đi nhé!”
—— hắn vẫn luôn lăn rất ngầu lòi trong sự chú ý của mọi người đên skhi buổi hòa nhạc của Tạo Hóa tiền bối kết thúc, mệt tim quá đi.
"Ha ha ha ha, vậy sao?”
Tạo Hóa Pháp Vương cười nói.
Tống Thư Hàng lại tò mò hỏi:
"Tạo Hóa tiền bối, có phải ngươi đã từng tu luyện công pháp gì đặc biệt không? Trong giọng hát của ngươi, có hiệu quả âm thanh của tự nhiên. Cũng nhờ nó nên khiến cho giọng hát của ngươi có thể giúp người khác vượt qua tâm ma kiếp.”
"Tống tiền bối, giọng hát của Tạo Hóa tiền bối vốn đã là âm thanh tự nhiên rồi mà.”
Vũ Nhu Tử đứng bên cạnh nói xen vào.
Tống Thư Hàng nhìn Vũ Nhu Tử rồi gật đầu —— không sai, bảo đảm cấu tạo của cô nàng Vũ Nhu Tử này khác với người bình thường, ít nhất thì thính giác cũng khác.
"Ồ? Tống tiểu hữu cũng có thể nghe được âm thanh đó à?”
Tạo Hóa Pháp Vương ngừng cười, nghiêm mặt nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Quả nhiên, Tạo Hóa tiền bối cũng biết giọng hát của hắn có chứa âm thanh tự nhiên!
Tống Thư Hàng gật đầu.
" m thanh đó xuất hiện sau khi ta mở khẩu khiếu lúc vừa tu hành. Nhưng đến nay chỉ khi nào ta cất giọng hát thì nó mới xuất hiện, hoàn toàn không thể khống chế được. Hơn nữa chỉ có bản thân ta mới có thể nghe được âm thanh này, những người khác hoàn toàn không thể nào nghe ra được.”
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Sau đó hắn lại nhìn Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử rồi nói tiếp:
"Nói không chừng các ngươi là hai người duy nhất có thể cảm ứng được âm thanh ẩn chứa trong giọng hát của ta đấy, hai người các ngươi là tồn tại đặc biệt.”
Không đâu, chỉ có Vũ Nhu Tử là tồn tại đặc biệt thôi. Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
"Nên giọng hát của Tạo Hóa tiền bối hay như thế là do thiên phú khẩu khiếu kia ư?”
Vũ Nhu Tử chớp mắt hỏi.
Tạo Hóa Pháp Vương nghiêm túc nói:
"Đối với ca sỹ thì thiên phú chỉ là nền tảng mà thôi, không thể thiếu rèn luyện về sau, hơn nữa sáng tác cũng rất quan trọng.”
Vũ Nhu Tử gật đầu cật lực:
"Ta hiểu rồi, Tạo Hóa tiền bối. Nếu như có thể, tương lai ta nhất định sẽ theo tiền bối ngài học hát!”
"Tốt, chỉ cần cô chịu thì ta sẽ nhận cô làm đệ tử.”
Tạo Hóa tiền bối nói.
Không hiểu sao Tống Thư Hàng lại lo lắng thay cho Linh Điệp Tôn Giả.
Nhưng âm thanh tự nhiên trong giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương thật sự chỉ đơn giản là “Thiên phú khẩu khiếu” thôi sao? Có thể cưỡng ép thay thế cảnh tượng trong tâm ma kiếp như thế chắc hẳn không hề đơn giản mới đúng.
Tống Thư Hàng cũng không suy nghĩ nhiều nữa, dù sao thì năng lực này cũng là chuyện tốt đối với Tạo Hóa tiền bối.
Hắn nhìn xuống chỗ ngồi của mình dưới khán đài.
Tước yêu Tiểu Thải vẫn đang trong trạng thái tâm ma kiếp.
"Tiểu Thải.”
Tống Thư Hàng thở dài, sau đó nhảy xuống bên cạnh Tiểu Thải, đỡ cô lên.
"Tạo Hóa tiền bối, ta có thể nhờ ngươi hát thêm một bài nữa không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Ánh mắt Tạo Hóa Pháp Vương sáng lên:
"Tuy rằng khán giả chỉ còn lại ngươi và Vũ Nhu Tử, nhưng hát thêm một bài cũng không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng giơ Tiểu Thải lên rồi nói:
"Tạo Hóa tiền bối, ngươi có thể dùng đệ tử Tiểu Thải của ta làm Microphone hay không?”
Tạo Hóa Pháp Vương rất chi là thấu tình đạt lý.
Đây chính là nỗi khổ riêng của người làm thầy.
"Không thành vấn đề, vậy thì ta sẽ hát thêm một bài cho Tiểu Thải sư điệt nhé, các ngươi có muốn nghe bài gì không? Mấy bài hát đang thịnh hành cũng được.”
Tạo Hóa Pháp Vương đón lấy Tiểu Thải, cầm cô thay Microphone.
"Ta muốn nghe ‘Trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất’.”
Vũ Nhu Tử giơ tay nói.
"Nếu như Linh Điệp tiền bối nghe được bài này thì sẽ buồn lắm đấy.”
Tống Thư Hàng cười nói —— nói đi nói lại, hình như từ trước đến nay chưa nghe Vũ Nhu Tử nhắc đến mẹ bao giờ.
Vũ Nhu Tử suy nghĩ một chút rồi lại nói:
"Cũng đúng, vậy thì đổi thành trên đời chỉ có cha là tốt nhất.”
"Vậy thì mẹ cô thì tính sao bây giờ?”
Tạo Hóa Pháp Vương lại hỏi.
Vũ Nhu Tử khoát tay nói:
"Không sao cả, mẹ ta rất yêu ta, không cần sợ bà sẽ ghen tị đâu.”
Tống Thư Hàng:
"Vậy thì đổi thành trên đời chỉ có cha mẹ là tốt nhỉ?”
"Vậy còn... Ông bà thì sao, ông bà... tỏ vẻ không phục. Tình yêu của ông bà cũng là yêu, chỉ hát cha mẹ thì ông bà không phục.”
Một giọng nói run rẩy vang lên —— là của Quy tiền bối. Cảnh giới thật sự của nó là mạnh nhất ở đây nên cũng là người tỉnh lại nhanh nhất.
Tống Thư Hàng: "Vậy hát kiểu gì đây?”
"Được rồi, đổi bài khác đi.”
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Lúc đang nói chuyện, Tiểu Thải trong tay Tạo Hóa Pháp Vương đột nhiên kêu lên một tiếng:
"Chíp ~~”
Sau đó, cặp mắt nho nhỏ của cô từ từ mở ra.
Ánh mắt của Tạo Hóa Pháp Vương, Vũ Nhu Tử, Tống Thư Hàng lập tức tập trung lên người cô.
Tiểu Thải mơ màng chớp mắt.
Ngay sau đó, cô phát hiện mình đang bị người khác nắm trong tay nên lập tức vùng vẫy .
"Chớ có lộn xộn, Tiểu Thải.”
Tống Thư Hàng vươn tay ra đón lấy Tiểu Thải trong tay Tạo Hóa Pháp Vương.
Tiểu Thải nghiêng đầu hỏi:
"Gì thế này?”
Vũ Nhu Tử cười hì hì nói:
"Vừa rồi Tống tiền bối thấy cô vẫn chưa tỉnh lại nên đặc biệt mời Tạo Hóa tiền bối hát một bài cho cô. Giọng hát của Tạo Hóa tiền bối có uy lực giúp vượt qua tâm ma kiếp đấy.”
Tiểu Thải gật đầu, xong lại hỏi tiếp:
"Nhưng sư phụ à, tại sao ta lại bị Tạo Hóa tiền bối cầm thế này?”
"Bởi vì Tống tiểu hữu muốn ta cầm cô như Microphone, như vậy thì sẽ có hiệu quả tốt nhất.”
Tạo Hóa Pháp Vương cười lớn nói.
Tiểu Thải kích động đến nước mắt giàn giụa:
"Sư phụ, ngươi thật là tốt, cảm ơn.”
—— nếu không phải bản tước tỉnh lại sớm một bước thì đã trở thành Microphone của Tạo Hóa tiền bối rồi! Tiểu Thải nghĩ lại mà lòng hãy còn sợ hãi. Suýt chút nữa là cô lãnh đủ rồi.
Nhưng đây là sự yêu thương và quan tâm của sư phụ dành cho cô, cô có thể làm gì được đây? Chỉ có thể rưng rưng nước mắt cảm ơn ý tốt của sư phụ thôi.
"Không cần khách sáo.”
Tống Thư Hàng nói:
"Đây là điều mà vi sư nên làm.”
Tiểu Thải khóc thêm một dòng sông —— mong lần sau sư phụ có thể dùng cách chính xác hơn để yêu thương cô.
"Tâm ma kiếp của ngươi đã qua rồi à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
"Đúng vậy, sư phụ. Cuối cùng ta cũng chiến thắng tâm ma kiếp, từ này về sau, tình yêu đã không còn là tâm ma của ta nữa!”
Tiểu Thải vỗ cánh đầy tự tin.
"Cô đột phá tâm ma kiếp như thế nào? Có thể nói một chút không?”
Vũ Nhu Tử tò mò hỏi.
"Đương nhiên là được rồi, lúc trước ta lâm vào trong tâm ma rất lâu, đó là tổn thương tình cảm trước đây, cũng là điểm yếu lớn nhất của ta. Nhưng hôm nay bên tai ta lại có một âm thanh tự nhiên vang lên, nó vẫn luôn ở bên tai khích lệ và an ủi ta. Mỗi lần tâm ma kiếp dùng tổn thương tình cảm hòng đánh bại ta thì âm thanh tự nhiên kia sẽ xuất hiện.”
Tiểu Thải nói.
Ánh mắt Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử sáng lên —— đây chính là hiệu quả trong giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương.
"Trải qua vô số lần thất bại và an ủi, cuối cùng ta cũng chiến thắng tâm ma.”
Tiểu Thải tuyên bố:
"Từ hôm nay trở đi, tình yêu đã không thể trói buộc được ta nữa. Bởi vì ta còn những thứ quý giá hơn cả tình yêu!”
"Đúng, tình yêu không phải thứ quan trọng nhất trên đời này, ngươi còn có tình bạn và tình thân nữa.”
Tống Thư Hàng nói.
Tiểu Thải thộn mặt ra hỏi:
"Sư phụ, thứ quý giá hơn tình yêu không phải “Tu luyện” à?”
"Hở?”
"Đối với tu sĩ chúng ta, tu luyện mới là chuyện quan trọng nhất. Tình yêu chẳng qua là chỉ một đợt gợn sóng trong sinh cuộc đời dài đằng đẵng này. Nên trong kiếp sống tu luyện dài dằng dặc, ta lại thích tu luyện hơn, tu luyện mới có thể để khiến ta vui vẻ và thỏa mãn.”
Tiểu Thải vỗ cánh nói.
"Ta yêu tu luyện, tu luyện làm cho ta vui vẻ. Jpg.”
"Không tu luyện, thà đi chết.jpg.”
"Một giây không tu luyện, toàn thân ta lập tức khó chịu.jpg”
"Ta không cần tình yêu, bây giờ trong lòng ta chỉ có một việc, đó chính là tu luyện.jpg”
"Ttình yêu đã là thứ thừa thải, ta thích tu luyện hơn mọi thứ trên đời này.jpg”
Tiểu Thải tuôn ra từng câu như đang đọc bản tuyên ngôn.
Đây là lời tuyên ngôn của kẻ FA sao?
Không đúng, cô là tước yêu. Vậy nên đây là lời tuyên ngôn của chim FA ư?
Tống Thư Hàng nhìn Tiểu Thải, không hiểu sao cứ luôn có cảm giác trải qua lần tâm ma kiếp này, thế giới quan của Tiểu Thải đã bị bóp méo rồi.
"Sư phụ, kế tiếp xin sư phụ hãy truyền thụ đao pháp cao thâm hơn cho ta. Ta sẽ theo sát bước chân của sư phụ, sớm ngày bước vào cảnh giới đại yêu ngũ phẩm. Đến khi đó, ta mới có thể xứng với đạo hiệu “Kim Cương Quân Tử Đao” mà sư phụ đã ban cho!”
Tiểu Thải vui vẻ nói.
Đúng vậy, kiếp mà Tiểu Thải độ lần trước là từ tam phẩm tấn thăng lên tứ phẩm, bây giờ cô đã là tước yêu tứ phẩm rồi.
"Đao pháp của vi sư không phải chuyện đùa, ngươi phải chuẩn bị sẵn tinh thần chịu khổ đi.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Tiểu Thải đáp lại cực kỳ đanh thép:
"Sư phụ, chịu được đau khổ trong đau khổ, mới là tước yêu trên tước yêu, ta đã chuẩn bị sẵn sàng.”
"Tốt, bây giờ ngươi vào trong thế giới của vi sư nghỉ ngơi một thời gian, củng cố cảnh giới trước đã. Chờ đến khi ngươi củng cố cảnh giới xong, vi sư sẽ truyền thụ cho ngươi một môn đao pháp vô cùng tinh thâm.”
Tống Thư Hàng nói.
Tiểu Thải lại giục:
"Sư phụ, thời gian rất quý giá, không nên lãng phí vào việc nghỉ ngơi làm gì! Nghỉ ngơi là chuyện mà người chết mới làm. Bây giờ chúng ta mà bắt đầu tu luyện đi! Xin sư phụ cứ yên tâm, cơ thể của ta không có vấn đề gì đâu.”
Tống Thư Hàng:
"...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận