Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1291: Thu phân, tiện an táng, kỵ cưới gả

Chương 1291: Thu phân, tiện an táng, kỵ cưới gả
Ý thức của Tống Thư Hàng cẩn thận đến gần Tạo Hóa Tiên Tử, thử nói chuyện với cô ấy.
Yêu cầu kết nối của hắn nhanh chóng được hưởng ứng.
Tống Thư Hàng chỉ cảm ứng được một tiếng ‘ong ~”, vô số âm thanh lộn xộn nổ tung trong ý thức của hắn.
m thanh này còn loạn xạ hơn ngàn vạn lần lúc hắn tiếp xúc với bí pháp giám định. Trong tạp âm mà Tạo Hóa Tiên Tử truyền đến có tới hàng trăm triệu, thậm chí là hàng tỷ âm thanh hỗn loạn, đủ các loại âm tiết, những từ ngữ, thanh điệu vô nghĩa tập hợp lại với nhau.
Giống như đem các ca khúc của đủ loại ngôn ngữ vứt vào máy ép, nghiền thành bột phấn vậy.
Ý thức của Tống Thư Hàng bị trùng kích kịch liệt, lập tức bước vào chế độ tự bảo vệ, không tiếp thu mọi thứ bên ngoài nữa.
“Tống tiền bối, ngươi làm sao vậy?”
Vũ Nhu Tử phát hiện ra ý thức thể của Tống Thư Hàng đang trong trạng thái bất thường.
Tô thị A Thập Lục:
“Thư Hàng bị làm sao thế?”
“Ta cũng không biết, chỉ cảm giác được ý thức thể của Tống tiền bối chấn động kịch liệt sau đó thì không có phản ứng gì nữa.”
Vũ Nhu Tử đáp.
Dứt lời, Vũ Nhu Tử để ý thức của mình đến gần ý thức của Tống Thư Hàng, thử tiếp xúc với hắn.
Nhưng cho dù Vũ Nhu Tử có làm cách nào cũng không nhận được hồi âm từ Tống Thư Hàng.
“Bạch tiền bối, ngươi mau qua đây xem ý thức của Thư Hàng đi, nó lạ lắm.”
Tô thị A Thập Lục vội vàng cầu cứu Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối ngồi xổm xuống bên người các cô, vươn tay đặt lên người Đậu Đậu.
Một lúc sau, Bạch tiền bối ,ới nói:
“Không cần lo lắng, ý thức của Thư Hàng không sao cả. Chỉ là bị trùng kích mạnh, đợi giảm xóc xong là hồi phục ngay.”
Vũ Nhu Tử:
“Sao Tống tiền bối lại bị trùng kích chứ?”
“Ta nghĩ chắc là do ‘Tạo Hóa Tiên Tử’, Vũ Nhu Tử, A Thập Lục, cả hai ngươi phải cẩn thận chút, đừng đến gần để trao đổi với ý thức của Tọa Hóa Tiên Tử. Đợi Thư Hàng tiểu hữu tỉnh lại rồi hỏi hắn xem đã xảy ra chuyện gì.”
Bạch tiền bối nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Được, Bạch tiền bối.”
Nhưng Bạch tiền bối vừa dứt lời liền nghe thấy ý thức của Vũ Nhu Tử phát ra một tiếng kêu thảm thiết:
“A ~~~”
“Vũ Nhu Tử, cô sao thế?”
Tô thị A Thập Lục sốt ruột hỏi ngay.
Nhưng ý thức thể của Vũ Nhu Tử đã không đáp lại nữa.
Bạch tiền bối: “…”
Tô thị A Thập Lục: “…”
Không cần phải nói, chắc chắn là vì Vũ Nhu Tử cô nương quá tò mò, lặng lẽ đến gần Tạo Hóa Tiên Tử, sau đó thì không có sau đó nữa, cô vinh dự nối gót Tống Thư Hàng rồi.
Bạch tiền bối sụy nghĩ chốc lát rồi nói:
“Sau khi Thư Hàng đi vào cơ thể của Đậu Đậu thì bắt đầu lảm nhảm. Còn thuộc tính tò mò của Vũ Nhu Tử sẽ bị phóng đại. Tiểu Thập Lục không vấn đề gì chứ?”
Tống Thư Hàng ‘version Đậu Đậu’ không nhịn được nói:
“Bạch tiền bối, lảm nhảm với tò mò ta đều là do ta hết à?”
“Không phải do ngươi, nhưng chắc hẳn có liên quan đến việc nhập vào người ngươi.”
Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng trở nên lảm nhảm rất có thể là do chó hay sủa. Lòng tò mò của Vũ Nhu Tử lớn hơn có khả năng là vì bẩm sinh Đậu Đậu khá tò mò.
Tô thị A Thập Lục trả lời:
“Ta thấy bản thân không có vấn đề gì. Lại còn tỉnh táo và bình tĩnh hơn thôi.”
Bạch tiền bối gật đầu… sau khi nhập vào cơ thể của Đậu Đậu, biến dị của A Thập Lục là càng bình tĩnh hơn à?
Nhưng mà Đậu Đậu với “bình tĩnh” có liên quan gì đến nhau đâu chứ?
Bạch tiền bối ngẫm nghĩ một hồi, có khi thế thật!
Trước mỗi lần chuẩn bị bỏ nhà ra đi, Đậu Đậu đều rất tỉnh táo. Nó chuẩn bị cẩn thận để thoát khỏi động phủ của Hoàng Sơn Chân Quân, tránh khỏi Chu Ly, thành công thoát thân. Sự bình tĩnh của Đậu Đậu đều dùng hết trong việc “bỏ nhà ra đi” rồi.
“A Thập Lục ngươi có thích ứng được không? Nếu như thật sự không cầm cự được thì ta sẽ giải trừ bí pháp trên cơ thể của ngươi trước.”
Bạch tiền bối nói.
A Thập Lục lắc đầu:
“Yên tâm đi Bạch tiền bối. Ta không sao hết.”
“Vậy thì nghỉ ngơi đi, ta ngồi minh tưởng một lát, có chuyện gì thì gọi ta.”
Bạch tiền bối nói.
Tô thị A Thập Lục khống chế cơ thể của Đậu Đậu, tìm một chỗ để nghỉ ngơi.
Mà Đậu Đậu hiện giờ lại đang nghiên cứu những điểm thú vị trên người Tống Thư Hàng.
Nó có thể cảm ứng ra thể chất của Tống Thư Hàng rất tốt, rõ ràng chỉ là cảnh giới tứ phẩm nhưng thân thể lại có cường độ của ngũ phẩm rồi.
Bởi vì chỉ là đổi ý thức, Đậu Đậu có thể khống chế cơ thể của Tống Thư Hàng thực hiện những động tác cơ bản, ví dụ như chạy nhảy, ăn cơm, uống nước.
Nhưng nó không dùng được tiên thiên chân nguyên trong người Tống Thư Hàng, cũng không thể sử dụng thế giới hạch tâm của hắn.
“Ố? Thư Hàng tạo ra cái găng tay mới này từ khi nào thế?”
Khi đang nghiên cứu cơ thể của Tống Thư Hàng, Đậu Đậu phát hiện ra găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ bên tay phải của hắn.
“Đây là pháp khí bản mệnh của hắn, bát phẩm đấy.”
Rùa biển lớn cất giọng.
“Yo, đây là một trong bộ ba mươi ba pháp khí mà Thư Hàng đã từng nói tới đấy à.”
Đậu Đậu nói, nhưng vừa dứt lời thì nó đột nhiên ngẩn ra.
“Đợi chút, vị Quy tiền bối này, lúc nãy ngươi nói pháp khí này mấy phẩm cơ? Thính giác của cơ thể Tống Thư Hàng kém hơn bản thể của ta nhiều, hình như ta không nghe rõ lời của ngươi thì phải.”
Đậu Đậu nói.
Rùa biển lớn:
“Bát phẩm.”
Đậu Đậu: “Phụt ~~”
Bát phẩm á? Không ngờ tên Tống Thư Hàng này lại làm ra được một pháp khí bản mệnh bát phẩm… Nếu như lên nhóm Cửu Châu số một nói chuyện này thì không biết sẽ kích thích bao nhiêu vị đạo hữu đây?
Đậu Đậu lấy di động từ trong ngực ra, chuẩn bị tám chuyện này lên nhóm Cửu Châu số 1.
Nhưng khi chuẩn bị gửi tin nhắn, Đậu Đậu đột nhiên dừng lại.
“Không được, ta không nên làm như vậy. Đây là chuyện cá nhân của Tống Thư Hàng, trước khi gửi lên nhóm Cửu Châu số 1 phải được sự đồng ý của hắn mới đúng. Đây là phép lịch sự cơ bản nhất.”
Đậu Đậu nói xong thì lại cất điện thoại đi.
Sau khi cất xong, Đậu Đậu lại nhíu mày.
Khốn thật, cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai!
************
Ngày 23 tháng 9 năm 2019, Thu Phân.
Đúng tám giờ sáng.
Khi ý thức của Tống Thư Hàng tỉnh lại đã là sáng sớm rồi.
“Ơ? Sáng rồi à?”
Tống Thư Hàng lên tiếng.
“Ha ha ha, Tống tiền bối cũng tỉnh rồi à?”
Vũ Nhu Tử đáp.
Tống Thư Hàng:
“Ta hôn mê bao lâu rồi?”
Mà “cũng” là ý gì? Ngoài hắn ra thì còn có ai khác bị ngất xỉu nữa à?
“Tống tiền bối hôn mê từ hôm qua tới giờ, bây giờ là tám giờ sáng ngày 23, Đậu Đậu sắp cưới rồi. Nửa trận đầu sẽ do ta phụ trách, ta cũng vừa tỉnh lại, mới nhận được quyền khống chế cơ thể của Đậu Đậu từ tay A Thập Lục thôi.”
Vũ Nhu Tử nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Thư Hàng vẫn ổn chứ?”
“Vẫn ổn, ý thức đã tỉnh lại rồi. Lúc trước, ta cảm thấy ý thức của mình như bị nổ tung vậy.”
Tống Thư Hàng nói với giọng đầy khổ não.
Tô thị A Thập Lục:
“Chắc không có thay đổi gì chứ? Sau khi Vũ Nhu Tử tỉnh lại thì lập tức nói tự nhiên cô ấy có thêm rất nhiều kiến thức về phương diện âm nhạc.”
“Ỳ ý á à a ~~ Hey!”
Tạo Hóa Tiên Tử cất tiếng.
“Còn có tính năng này cơ à? Để ta xem xem.”
Tống Thư Hàng nghĩ kĩ một hồi rồi cười khổ nói:
“Ta chẳng có thay đổi gì cả.”
“Xem ra ngươi không có thiên phú về mặt âm nhạc rồi.”
Tô thị A Thập Lục cười nói.
“Đừng nói cái này vội, hôn lễ của Đậu Đậu tiến hành đến đâu rồi?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tô thị A Thập Lục:
“Đến lúc phải vào kiệu hoa rồi, theo kế hoạch, cô dâu sẽ được đưa đến tận nhà chú rể.”
“Chú rể không đến đây à?”
Tống Thư Hàng hỏi tiếp.
Vũ Nhu Tử:
“Hoàng Sơn Chân Quân nói hôn lễ sẽ tổ chức theo phong tục ở quê nhà đối phương, chú rể không đến đón dâu, nhưng sẽ cử đội ngũ rước dâu xa hoa tới đón Đậu Đậu. Đúng rồi, phục trang của Đậu Đậu là ta chọn đấy, đẹp lắm luôn.”
Khi cô đang nói, bên ngoài đã vang lên từng chuỗi tiếng nổ, nghe giống như tiếng đốt pháo hay pháo hoa vậy, nhưng to rõ hơn một chút.
“Người đón dâu tới rồi, Vũ Nhu Tử chuẩn bị sẵn sàng.”
Tiếng của Tô thị A Thập Lục vang lên.
Vũ Nhu Tử:
“Đã biết, lát nữa chỉ cần bước lên kiệu hoa một cách tao nhã là được rồi, ta làm được.”
Đúng lúc này, cửa phòng của cô dâu Đậu Đậu bị đẩy ra.
Vài vị tiên tử nũng nịu mỉm cười rạng rỡ đi vào. Tuy nhiên lại không nhìn thấy bóng dáng Bạch tiền bối đâu cả.
“Bạch Tôn Giả và Đậu Đậu đang nhập vào cơ thể của ta đâu? Bọn họ không phải là phù rể à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tô thị A Thập Lục đáp:
“Bạch tiền bối và Đậu Đậu đứng đợi chúng ta ở trạm giữa, bọn họ làm phù rể là còn có nhiệm vụ khác.”
“Ồ, hôm nay Tiểu Đậu Đậu xinh đẹp quá.”
Lệ Chi Tiên Tử cũng đã đứng trong đội ngũ phù dâu.
“Chào buổi sáng Lệ Chi tỷ tỷ.”
Vũ Nhu Tử ngọt ngào chào hỏi.
“Đậu Đậu dẻo miệng thật đấy, nhưng hôm nay là ngày ngươi lấy chồng đấy, thật sự không sao ư? Sẽ không chơi trò biến mất giữa đường đấy chứ?”
Lệ Chi Tiên Tử bước lên trước, nhẹ nhàng xoa đầu Đậu Đậu.
Có vẻ như Lệ Chi Tiên Tử vẫn chưa biết chuyện Đậu Đậu bị đổi ý thức thì phải?
Hoàng Sơn Chân Quân không nói chuyện này cho tiên tử ư?
“Yên tâm đi, Lệ Chi tỷ tỷ.”
Vũ Nhu Tử đáp.
Lệ Chi Tiên Tử ngồi xổm xuống, chỉnh sửa lại quần áo cho nó.
Hôm nay Đậu Đậu mặc váy màu đỏ, nom rất đáng yêu.
Váy này là do Vũ Nhu Tử chọn… nếu như Đậu Đậu thật có mặt ở đây, chắc chắn sẽ không mặc quần áo kiểu này đâu.
Tống Thư Hàng để ý thấy chiếc váy này giống hệt với váy mà Đậu Đậu mặc trong cảnh ‘Đậu Đậu lấy chồng’ mà hắn nhìn thấy khi nhập mộng con cá sấu xấu xí kia!
Lệ Chi Tiên Tử sửa sang lại cho Đậu Đậu, thuận miệng nói:
“Nghe nói phù rể Tống Thư Hàng tiểu hữu cũng dẻo miệng lắm, phải một câu Lệ Chi tỷ tỷ, trái một câu Lệ Chi tỷ tỷ. Coi như hôm nay hắn thức thời, nếu như hắn dám mở miệng nói một tiếng ‘má mì’, ta sẽ thưởng cho hắn một vòng đại phong xa.”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta cũng chỉ trêu tiên tử có mấy ngày, gọi mấy tiếng Lệ Chi má mì thôi, sau đó cũng có gọi nữa đâu.
“Được rồi, xuất phát đi.”
Lệ Chi Tiên Tử vươn tay ra ôm Đậu Đậu lên.
“Lệ Chi tỷ tỷ, ta tự đi được mà.”
Vũ Nhu Tử nói.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Hôm nay cứ để ta ôm ngươi đi, đợi ngươi lấy… không đúng, đợi ngươi gả cho người ta rồi, ta có muốn ôm cũng khó.”
Tin tức hôm nay truyền nhân duy nhất của Tam Thập Tam Thú Thần Tông Phù Sinh Tiên Tử sẽ lấy con trai duy nhất của Hoàng Sơn Chân Quân đã truyền đi khắp nơi rồi.
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 bừng tỉnh, hóa ra người Đậu Đậu phải lấy không phải là một vị khuyển gia mà là một cô em kìa.
Vũ Nhu Tử:
“Có lý.”
Sau đó, cô thuận theo bản năng, cọ đầu vào ngực Lệ Chi Tiên Tử.
“Lệ Chi Tiên Tử đầy đặn quá, còn lớn hơn tưởng tượng của ta nữa.”
Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận