Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1305: Lời nguyền ngon lành, giòm tan!

Chương 1305: Lời nguyền ngon lành, giòm tan!
Lục Tu Tiên Tử khóc một dòng sông:
“Bíp bíp ~ ngươi cái bíp ~~”
Ta còn chưa tự vả mà. Rõ ràng ta đã nhịn không nói câu đó ra khỏi miệng rồi, nhưng tên này lại đưa cho ta nguyên liệu Huyền Thánh bát phẩm tiếp.
“Cô nương, ngươi không sống nổi đâu.”
Rùa biển lớn nói.
Cảnh giới của Lục Tu cô nương này bị giới hạn ở lục phẩm, mà bây giờ Tống Thư Hàng lại không ngừng gửi đến một đống nguyên liệu luyện khí bát phẩm.
Mỗi ngày luyện chế một món trong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú là đã vượt quả cảnh giới của cô, thế này là muốn cô khô máu đây mà.
Lục Tu Tiên Tử rất muốn khóc.
“Yên tâm đi, Lục Tu cô nương, Tống Thư Hàng đã nói là sẽ tăng lương cho cô mà. Ta đây làm nhân chứng cho cô! Cô chỉ cần nhớ mỗi chùy hạ xuống là được tăng lương thì có động lực gấp bội luôn.”
Rùa biển lớn nói.
Quy tiền bối rất rành dùng tư tưởng AQ để khuyên nhủ người khác.


Bạch tiền bối vừa mới hoàn thành một cuộc giao dịch thì lại có người khác liên lạc tới.
Có điều lần này là một số lạ, tên tài khoản là ‘Đêm Tối Cho Ta Đôi Mắt Màu Đen’, đúng là một cái tên đầy chất văn nghệ, hiển nhiên đó không phải là đạo hiệu.
“Là Bạch đạo hữu hả, ta thấy trong news feed có đạo hữu đang chia sẻ quảng cáo của ngươi, ta có một đôi ngà Tượng Thánh, muốn đổi hai chiếc xương Kình Thánh, có được không?”
Đêm Tối Cho Ta Đôi Mắt Màu Đen hỏi.
Bạch tiền bối phân thân đáp:
“Không thành vấn đề, đổi. Đạo hữu gửi tọa độ cho ta, ta vượt không gian liên lạc với đạo hữu.”
Ngà Tượng Thánh và xương Kình Thánh không trao đổi tương đương, bình thường một chiếc ngà có thể đổi lấy 5 đến 8 chiếc xương Kình Thánh mới đúng.
Có vẻ như đối phương đang cần xương Kình Thánh gấp.
“Được, đạo hữu đợi một chút.”
Đêm Tối Cho Ta Đôi Mắt Màu Đen vui vẻ đáp.
Ước chừng sau thời gian năm sáu hơi thở.
Đêm Tối Cho Ta Đôi Mắt Màu Đen gửi tọa độ cho Bạch tiền bối phân thân.
Bạch tiền bối phân thân sử dụng thiên phú không gian, gửi hai chiếc vảy đi và lấy về một đôi ngà Tượng Thánh.
Lại hoàn thành một giao dịch nữa.
“Ố?”
Lúc Bạch tiền bối nhận được đôi ngà đó thì ngẩn ra.
Phần gốc của đôi ngà này còn dính máu tươi, cảm giác như mới cưa xuống vậy.
Chắc không phải Đêm Tối Cho Ta Đôi Mắt Màu Đen vừa xử lý một con Huyền Thánh Đại Tượng đấy chứ?
Trong khi đang suy nghĩ, Bạch tiền bối phân thân kiểm tra đôi ngà này từ trên xuống dưới một lượt.
Theo kết quả kiểm tra, đôi ngà này hoàn toàn không có vấn đề gì.
“Cho ngươi này, Thư Hàng.”
Bạch tiền bối phân thân đưa ngà Tượng Thánh cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cười nói:
“Bạch tiền bối, nếu như ngươi mở một cửa hàng trên mạng để buôn bán thì việc làm ăn chắc chắn sẽ đắt như tôm tươi ấy.”
Bạch tiền bối phân thân lắc đầu nói:
“Làm ăn phiền phức lắm, cũng nhàm chán nữa, còn không thú vị bằng đi đào kho báu.”
Bạch tiền bối cho rằng việc buôn bán phiền phức + nhàm chán mà còn giúp hắn giao dịch nguyên liệu, Tống Thư Hàng thấy vô cùng cảm động.
Hắn vươn tay ra nhận lấy đôi ngà.
Vào khoảng khắc nắm lấy ngà Tượng Thánh, hai tay hắn đột nhiên run lên, cặp thánh nha rơi xuống dưới đất.
“Làm sao thế?”
Bạch tiền bối phân thân nghi hoặc hỏi.
‘Ha ha ha ha, quả nhiên là dư nghiệt của Tam Thập Tam Thú Thần Tông, ta vừa xem danh sách vật phẩm của ngươi là đã đoán ra, ngươi đang luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Đi chết đi! Nhân danh chủ nhân của ta, đi tới cõi vĩnh hằng, mãi mãi chìm vào tử vong đi!’
Một giọng nói vang lên từ cặp thánh nha.
Sau đó, trong ngà Tượng Thánh có một hư ảnh ma tượng màu đen hiện lên.
Trên người ma tượng này lại được bao phủ bởi thánh quang, nó tung người nhảy vọt tới chỗ Tống Thư Hàng, hóa thành phù văn nguyền rủa chết chóc.
“Thì ra là thế… chẳng trách ta cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ nhưng lại không kiểm tra ra được.”
Ánh mắt của Bạch tiền bối phân thân đanh lại.
‘Đêm Tối Cho Ta Đôi Mắt Màu Đen’ chính là con ma tượng bát phẩm này.
Để lấy ngà voi giao dịch, tên này đã cứng rắn tự cắt ngà của mình xuống trao đổi. Bởi vì đây là ngà của chính nó nên sức mạnh của nó ẩn giấu trong chiếc ngà sẽ không khiến người khác chú ý.
Khi Tống Thư Hàng nhận lấy ngà voi, sức mạnh này được kích hoạt, hóa thành một lời nguyền chết chóc, tấn công hắn.
Tên này cũng liều lắm đấy chứ.
“Có điều tên đó coi thường ta quá.”
Bạch tiền bối phân thân cách không tung trảo, tay của hắn đâm vào hư không, xuất hiện ngay phía trên phù văn nguyền rủa chết chóc
Những ngón tay thon dài tóm gọn lấy phù văn nguyền rủa, bạo phát sức mạnh khủng bố của kình thánh bát phẩm, vây chặt phù văn lại.
“Vô dụng thôi, Bạch Thánh. Cho dù ngươi có vận dụng sức mạnh không gian cũng không thể ngăn nổi ta đâu. Lời nguyền đến từ cõi chết không ai cản nổi. Lời nguyền đã ra, nhất định phải có kẻ chết!”
Bên trong phù văn nguyền rủa, Ma Tượng Huyền Thánh cất giọng đầy âm u.
“Nếu như không ngăn được lời nguyền thì ta chém ngươi trước.”
Bạch tiền bối phân thân lạnh giọng nói.
Lúc trước Ma Tượng Huyền Thánh đã để lại tọa độ, hắn ta không chạy được xa đâu.
“Hề hề hề, bọn ta xin Bạch Thánh quang lâm bất cứ lúc nào.”
Ma Tượng Huyền Thánh cười hề hề, đáp:
“Hôm nay, tên dư nghiệt của Tam Thập Tam Thú Thần Tông này nhất định phải chết!”
Sức mạnh nguyền rủa bạo phát toàn bộ, tiếng cười quỷ dị của Ma Tượng Huyền Thánh vang lên liên tục.
Lúc này, từ trên người Tống Thư Hàng bản Đậu Đậu có một thân ảnh chui ra.
Đậu Đậu bị dọa nhảy dựng lên.
Đó là một thiếu nữ mặc quần áo màu tím nhạt, tóc dài màu hơi ngả nâu được cột thành đuôi sam xinh đẹp. Tóc mái dài che đi phần nào đôi mắt của cô.
Là Diệp Tư.
Diệp Tư còn đang tiếp nhận truyền thừa của Trình Lâm Tiên Tử, đáng lẽ lúc này cô phải đang hôn mê mới đúng. Thế mà giờ cô lại chui ra từ nhục thân của Tống Thư Hàng.
Ý thức của cô vẫn còn trong trạng thái hôn mê, hai mắt nhắm nghiền.
Sau khi hiện thân, mũi của cô hơi chun lại, như đang ngửi mùi gì đó.
Ngửi ngửi ngửi.
Chiếc mũi nhỏ đáng yêu chun lại, mãi cho đến khi đi tới phía trước lời nguyền ma tượng.
Ngay sau đó, Diệp Tư há miệng ra cắn lấy lời nguyền ma tượng.
Rộp rộp ~
Lời nguyền ma tượng đang bị Bạch tiền bối tóm bị cắn mất một miếng.
Giòn rụm.
Diệp Tư nhai thật kỹ, cứ như đang ăn món thịt chiên giòn vậy.
Nhai hai ba miếng, nuốt xuống.
Sau đó, cái mũi của diệp tư lại hít ngửi, tiếp tục xác định chỗ lời nguyền ma tượng, cô hé miệng đớp lấy, lại thêm một miếng nữa.
Bạch tiền bối phân thân: “…”
Tống Thư Hàng: “…”
Các đạo hữu bên cạnh: “…”
Bên trong lời nguyền truyền ra giọng nói tan vỡ của ma tượng kia:
“Không thể nào, lời nguyền kết liễu không gì cản nổi của chủ nhân ta mà lại bị ăn thế này ư, không thể nào như vậy được!”
“Không có gì là không thể!”
Tống Thư Hàng lạnh lùng nói:
“Chỉ một lời nguyền nhỏ nhoi mà còn dám xưng “không gì cản nổi”, mặt dày thế hả? Dù ngươi có cho thêm một lời nguyền nữa qua đây thì vẫn có kết cuộc tương tự thôi.”
Hắn đã đoán ra đối phương có lai lịch gì rồi, là giáo đồ của hành tinh có mắt kia, thành viên của giáo phái Chung Yên.
Hành tinh có mắt không những gây thù chuốc oán “X Tu” mà còn cả Tam Thập Tam Thú Thần Tông nữa… Không đúng, nên nói là đối đầu với Thú Thần Bộ mới đúng.
Mà bây giờ, Tống Thư Hàng không những đang tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công mà Bát Tu còn là sủng vật của hắn nữa.
Tóm lại, hắn đã định trước là phải đối đầu với hành tinh có mắt kia rồi!
Dứt lời, hắn lại nhìn sang Diệp Tư.
Sau khi nhận truyền thừa của Trình Lâm xong rốt cuộc Diệp Tư đã tiến hóa kiểu gì vậy? Sao lại ăn được cả lời nguyền thế này?
Năng lực ăn nguyền rủa này vốn là thiên phú mà linh quỷ đầu tiên của Tống Thư Hàng sở hữu. Bây giờ Diêp Tư sư tỷ cũng thức tỉnh sức mạnh này.
Sau khi trở thành linh quỷ của mình thì sẽ thức tỉnh thiên phú này ư? Hay là sau khi nhận truyền thừa của Trình Lâm thì Diệp Tư động tiến hóa ra đây?
Rộp rộp rộp ~
Sau khi lặp đi lặp lại năm lần, lời nguyền bát phẩm đáng sợ đó đã bị Diệp Tư ăn sạch.
‘Chuyện này chưa xong đâu, đừng tưởng thế mà đã kết thúc! Ta đã tập trung vị trí của các ngươi rồi, các ngươi cứ đợi đấy. Chết sẽ là kết cục của các ngươi!’
Ma tượng rú lên.
Diệp Tư thè lưỡi ra liếm môi, trông như vẫn còn thòm thèm.
Tiếp đó, mũi của cô lại đánh hơi.
Sau khi xác định không ngửi thấy mỹ vị nguyên rủa Diệp Tư lùi về đằng sau, co lại vào trong cơ thể của Tống Thư Hàng bản Đậu Đậu, tiếp tục hôn mê.
Bế quan được một nửa, đang đói bụng, đúng lúc ngửi thấy mùi thức ăn ngon, bèn đi ra đánh chén một bữa… Đây chắc hẳn chính là phản ứng của Diệp Tư khi nãy.
“Tống tiền bối, Tống tiền bối! Tại sao linh quỷ Diệp Tư sư tỷ của ngươi lại ăn được lời nguyền thế, làm sao mới mở được kỹ năng này vậy?”
Trong cơ thể Đậu Đậu, Vũ Nhu Tử vội hỏi.
Cô cũng có linh quỷ, nếu như tính năng này có thể học thì cô cũng muốn cho linh quỷ của mình học theo.
“Nguyên nhân cụ thể là gì ta cũng không rõ, đợi Diệp Tư tỉnh lại ta sẽ hỏi sau.”
Tống Thư Hàng cười đáp.
“Tống tiền bối nhất định phải nhớ hỏi đấy nhé.”
Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng cười gật đầu rồi cúi người nhặt đôi ngà Tượng Thánh ở dưới đất lên.
Bạch tiền bối phân thân tiến lên trước, vươn tay đặt lên hai chiếc ngà voi, huyền năng cường đại được rót vào chiếc ngà, tịnh hóa hoàn toàn cho nó.
“Thường thì một đôi ngà Tượng Thánh đủ để đổi năm đến tám chiếc xương Kình Thánh, Thư Hàng được lời rồi nhé.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
“Đi theo Bạch tiền bối lúc nào cũng may mắn.”
Tống Thư Hàng cười đáp.
Hắn vừa nói xong thì nảy ra một ý trong lòng.
Chuyện xảy ra vừa nãy… chính là ‘cầu phú quý trong nguy hiểm’ tiểu chuẩn đó nha.
Nguy hiểm là lời nguyền trí mạng của Ma Tượng Huyền Thánh, nhưng thu hoạch thì lớn gấp năm đến tám lần.
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đồng loạt im lặng gật đầu. Bọn họ muốn đi cùng Tống Thư Hàng quá.

….
Trong thế giới hạch tâm.
Công cuộc luyện chế khiên Vương Bá Chuyên Gia của Lục Tu Tiên Tử đã bước vào giai đoạn tiếp theo.
“Lần này nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì chắc sẽ lại là một pháp khí bát phẩm nữa.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Rùa biển lớn:
“Tất nhiên phải thế rồi, không nhìn xem là mai của ai.”
“Sau khi rèn xong ta muốn được nghỉ ngơi một lúc, tiêu hao nhiều quá rồi.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Bất kể là về thân thể hay tinh thần.
Thân thể mệt mỏi, tim cũng mệt nữa.
Tinh tinh ~ Đúng lúc này, bên cạnh Lục Tu Tiên Tử lại vang lên những âm thanh thanh thúy.
Mẹ nó, có thôi đi không!
Lục Tu Tiên Tử quay đầu sang liền nhìn thấy một đôi ngà voi còn dính máu.
“Được rồi, răng Tượng Thánh bát phẩm hả?”
Lục Tu Tiên Tử uể oải nói:
“Nhìn có vẻ vẫn còn dính máu, nói đi, lần này có phải đúng lúc có một con Tượng Thánh đi ngang qua, cuối cùng bị các ngươi chém rồi cắt mất ngà đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận