Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1333: Cả Bộ Bát Phẩm, Không Phải Là Mơ, Không Phải Là Mơ!

Chương 1333: Cả Bộ Bát Phẩm, Không Phải Là Mơ, Không Phải Là Mơ!
Cuối cùng Tống Thư Hàng chuyển cả núi bộ phận thân thể của Vân Tước Tử vào trong khe núi, cũng thiết lập nơi này thành cấm địa.
Tiếp theo đến Điện Hàn Đông xem thử.
Tống Thư Hàng đứng dậy, đi về hướng Điện Hàn Đông. Hắn định đến xem thử Lục Tu Tiên Tử chế tạo pháp khí thế nào rồi.
Hắn nhớ trước đó Lục Tu Tiên Tử đang chế tạo chiếc găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ thứ hai và thuẫn Vương Bá Chuyên Gia. Nếu chiếc găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ thứ hai đã chế tạo xong thì hắn có thể lấy dùng luôn.
Chứ cứ để hai tay không thế này, hễ sơ ý tiếp xúc với vật thể là lại khởi động bí pháp giám định thì phiền quá.
Hơn nữa lúc lắp ráp thuẫn Vương Bá Chuyên Gia thì hắn phải đóng thánh ấn lên, tăng cường mối liên hệ giữa hắn với pháp khí bản mệnh.
Tống Thư Hàng không chọn dịch chuyển thẳng đến Điện Hàn Đông bởi vì hắn cần chút thời gian để ổn định lại nội tâm đang chứa đầy hai chữ ‘Đờ mờ’.
Khi Tống Thư Hàng đi được chừng nghìn mét, ý thức đột nhiên trở mơ hồ.
“Chuyện gì thế này?”
Tống Thư Hàng nhíu mày.
Hắn lui về phía sau mấy bước, cảm giác nhức đầu, ý thức mơ hồ lập tức biến mất. Nhưng khi hắn lại tiến về trước mấy bước, não bắt đầu căng ra, tinh thần bị kích thích.
Tống Thư Hàng cắn răng, cố đi thêm mấy bước nữa.
Bịch~~
Thân hình hắn ngã xuống đất, mất đi ý thức.
Kiếm Cổ Vô Hình bay lượn trên không trung thấy vậy thì cả đám bay xuống, cẩn thận nâng Tống Thư Hàng lên, đưa hắn đến chân núi đao kiếm.
Tuy Kiếm Cổ Vô Hình là sủng vật khế ước của Bạch tiền bối nhưng dù sao cũng đã sinh sống trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng một thời gian dài, rất quen thuộc với khí tức của Tống Thư Hàng. Thế nên khi hắn hôn mê thì chúng nó đã chủ động cứu viện, chuyển hắn đến bãi cỏ mềm mại.
...
Không biết qua bao lâu, Tống Thư Hàng lại mở mắt.
Sau đó hắn phát hiện mình đang nằm trong một đống bảo vật, ngoài ra còn có một đôi tay đang ấn huyệt thái dương, nhẹ nhàng xoa bóp giúp hắn.
“???”
Tống Thư Hàng ngẩn người chẳng hiểu gì.
“Ồ, rốt cuộc Thư Hàng cũng tỉnh lại rồi.”
Tiếng của Bạch tiền bối vang lên.
Tống Thư Hàng vừa quay đầu qua đã thấy Bạch tiền bối đang lái máy kéo tay cầm, chạy cực ngầu trong hư không.
Máy kéo tay cầm biết bay, phương tiện giao thông cần thiết khi đi ra ngoài, ngài xứng đáng có được nó.
Mà ngươi đang xoa huyệt thái dương giúp hắn chính là Tô thị A Thập Lục.
“Ừ, cuối cùng cũng tỉnh rồi.”
Tống Thư Hàng thở dài một hơi rồi hỏi:
“Cảm ơn Thập Lục, ta ngủ bao lâu rồi thế?”
“Tính sơ thì hẳn đã qua 24 tiếng rồi.”
Tô thị A Thập Lục trả lời.
Tống Thư Hàng:
“Lâu vậy à?”
“Tống tiền bối, ngươi còn nói mớ nữa.”
Vũ Nhu Tử ngồi ở cuối đầu xe, thân thể cô cũng bị chôn trong đống bảo vật giống như Tống Thư Hàng, chỉ lộ ra mỗi cái đầu.
“Ta nói gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đệch mợợợ~~”
Vũ Nhu Tử cười khúc khích đáp.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Hơn nữa lúc ngươi ngủ trông có vẻ rất đau khổ. Lại nằm mơ thấy chuyện gì à?
Tô thị A Thập Lục hỏi.
“Đúng là đã xảy ra một chuyện, sợ rằng không đơn giản chỉ là mơ đâu. Trong lúc ta ngủ, món pháp khí sống lại mà Bạch tiền bối chế tạo cho ta đã bị kích hoạt.”
Tống Thư Hàng cười khổ.
Bạch tiền bối xoay đầu lại:
“Ơ? Ngươi vẫn đang sống sờ sờ ra đây mà?”
“Vậy nên ta mới thấy vi diệu. Vừa rồi lúc đang ngủ, ta tiến vào trong cơ thể rùa tai ương khổng lồ. Món pháp khí sống lại kia bị kích hoạt, tạo ra một bộ thân thể Bá Tống Huyền Thánh dự bị, bây giờ bộ thân thể đó vẫn đang nằm trong thế giới hạch tâm của ta.”
Tống Thư Hàng giải thích.
Hắn cứ tưởng rằng mình gặp ác mộng nhưng vừa rồi hắn đã thử cảm ứng thế giới hạch tâm, phát hiện dưới chân núi đao kiếm lại có một Bá Tống Huyền Thánh đang nằm thật, đồng thời còn có một đống bộ phận thân thể Vân Tước Tử chất cao như núi trong khe núi. Tất cả chứng tỏ một điều, chuyện lúc trước hắn trải qua không phải là mơ, mà là sự thật tàn khốc.
“Còn có chuyện thần kỳ như vậy nữa à? Bản thể chưa chết nhưng pháp khí sống lại lại bị kích hoạt, đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói đến loại chuyện này đấy.”
Bạch tiền bối xoa cằm:
“Vậy chờ sau khi chúng ta trở về hiện thế, để ta kiểm tra bộ thân thể dự bị của ngươi, xem thử rốt cuộc tại sao lại vậy.”
“Ừ.”
Tống Thư Hàng gật đầu.
“À đúng rồi, ý thức của ngươi có thể khống chế cả hai thân thể cùng một lúc không?”
Bạch tiền bối lại hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu:
“Không được, dù dùng nhất tâm nhị dụng cũng không được.”
“Tiếc thật, thôi thì ngươi cứ xem như mình có một cái phân thân đi, cảm giác cũng tuyệt lắm.”
Bạch tiền bối trả lời.
“Nói không chừng là do Tống tiền bối ngươi còn chưa quen, thử thêm mấy lần biết đâu có thể khống chế cả hai thân thể cùng một lúc.”
Vũ Nhu Tử nói.
“Chắc là vậy.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây, ngươi có rất nhiều thứ cần phải kiểm tra. Ví dụ như phải xem thử thân thể dự bị có đồng bộ cảnh giới với thân thể của ngươi hay không, đồng thời còn phải kiểm tra xem lúc bản thể thăng cấp, thân thể dự bị có thăng cấp theo không. Nếu có, vậy sau này lúc bản thể bế quan, ngươi có thể dùng thân thể dự bị tung tăng ở bên ngoài rồi.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Khi cảnh giới của tu sĩ ngày càng cao, bế quan là chuyện không thể tránh khỏi. Đặc biệt là từ ngũ phẩm trở đi, nói không chừng một lần bế quan là hơn trăm năm.
Bây giờ Tống Thư Hàng cũng sắp tiến vào cảnh giới ngũ phẩm.
Nếu sau này có một ngày hắn cần bế quan trong thời gian dài, hắn vẫn còn một bộ thân thể dự bị để tiện cho việc hành động ở bên ngoài.
Tống Thư Hàng im lặng gật đầu.
Máy kéo tay quay tiếp tục tiến về trước.
“Đúng rồi, Bạch tiền bối, bây giờ chúng ta đang ở đâu?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối trả lời:
“Chúng ta đang ở bên trong lỗ hổng trên bức tường ngăn kia. Trong lúc ngươi ngủ, lỗ hổng trên tường đã phun ra hết vật chất, chúng ta kiếm được không ít thứ tốt. Bây giờ chúng ta đang tiến vào bên trong lỗ hổng, xem thử có thể rời đi phòng tối thiên đạo bằng con đường này hay không.”
“Những thứ trong đầu xe đều là chiến lợi phẩm lần này ư?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừ, pháp khí không gian chứa không hết, cuối cùng đánh phải để trong đầu xe. Những thứ ở đây đều là một ít bảo vật khá gân gà, vứt thì tiếc, cất đi thì lại không có tác dụng mấy. Chờ đến khi rời khỏi đây, bảo vật trong đầu xe chia ra làm bốn phần, chúng ta mỗi người một phần.”
Bạch tiền bối nói.
Trong pháp khí không gian cũng chứa đầy bảo vật rồi ư?
Nói vậy lần này kiếm bộn thật rồi.
Tống Thư Hàng nhắc nhở:
“Bạch tiền bối, trong tay còn có vòng tay pháp khí mà ngài luyện chế cho ta, có thể chứa được một ít nữa, chúng ta quay lại đào thêm chút bảo vật nữa đi?”
“Chứa đầy rồi.”
Bạch tiền bối trả lời, đầu cũng không thèm quay lại.
Vòng tay pháp khí của Tống Thư Hàng là do hắn luyện chế ra, ngoài Tống Thư Hàng, cũng chỉ có Bạch tiền bối có thể mở pháp khí này. Lúc Tống Thư Hàng ngủ say thì Bạch tiền bối đã nhét đầy bảo vật vào pháp khí của Tống Thư Hàng.
“Kiếm được nhiều bảo vật đến vậy á?”
Tống Thư Hàng cảm thán.
“Ừ, tự ngươi nhìn đi, tài liệu luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú đã kiếm được kha khá rồi, chỉ còn thiếu chín loại nữa thôi.”
Bạch tiền bối lại tặng thêm cho một câu đầy bất ngờ.
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt, vội vận dụng ý thức quét qua không gian bên trong vòng tay pháp khí của bản thân.
Trước khi ngủ, hắn đã thu thập được mười loại trong ba mươi ba loại tài liệu, gồm có cá voi, rùa, thỏ, trâu, voi, ngựa, dê, rắn, hươu.
Mà bây giờ trong trong pháp khí không gian của hắn lại có thêm các loại tài liệu là lừa, lạc đà, sư tử, hổ, báo, sói, cáo, chồn, gà, hạc, nhạn, ưng, chuột, cá mập.
Mỗi loại tài liệu đều đạt cấp bậc Huyền Thánh bát phẩm...
Hơn nữa mỗi loại tài liệu đều có từ hai phần trở lên. Những tài liệu này đa số đều là các bộ phận như răng, móng, lông, lớp da lột ra. Mỗi một yêu thánh bát phẩm đều có thể cung cấp mấy phần.
Bây giờ hắn chỉ còn thiếu chín loại tài liệu luyện khí nữa là cua, tôm, mực, cá heo, tê tê, heo, mèo, gấu, vượn là có thể góp đủ bộ trang bị, triệu hồi rồng thần...
“Ta đang nằm mơ ư?”
Tống Thư Hàng vẫn cảm thấy không chân thật.
Mới đầu hắn chỉ muốn luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, thậm chí còn không nghĩ đến chuyện sẽ xa xỉ đến mức dùng tài liệu bát phẩm để luyện chế bộ tổ hợp pháp khí này.
Lúc đầu do trong tay vừa lúc có sẵn xương Kình Thánh và mai rùa Quy Thánh nên hắn mới nghĩ đến chuyện dùng tài liệu bát phẩm luyện chế pháp khí bản mệnh.
Còn ba mươi mốt loại còn lại, Tống Thư Hàng chỉ định dùng tài liệu tứ, ngũ phẩm bình thường để chế tạo.
Nhưng không ngờ sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy, đa số tài liệu luyện chế pháp khí đã được tìm thấy, chỉ còn thiếu chín loại, hơn nữa toàn bộ đều là tài liệu cấp bậc bát phẩm. Trong đó miếng da rắn kia vốn là tài liệu cấp bậc cửu phẩm nhưng giờ đã rớt cấp, trở thành tài liệu bát phẩm.
“Nếu chín loại tài liệu còn lại mà không dùng tài liệu cấp bát phẩm thì cứ có cảm giác mọi thứ sẽ không hoàn chỉnh ấy.”
Tống Thư Hàng cười khổ.
Cả bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú đều dùng tài liệu bát phẩm chế tạo, mới nghĩ thôi đã muốn kích động đến nổ tung rồi!
“Trong tay ngươi còn mấy phần răng chó, xương cá voi, vảy cá voi, ngoài ra còn có bảo thạch thế kiếp. Nếu mang những thứ này đi ra ngoài đổi thì hẳn là có thể đổi được mấy phần tài liệu cấp bát phẩm.”
Bạch tiền bối lên tiếng.
“Một bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú bát phẩm, nghĩ thôi đã thấy ngầu rồi. Nếu như ba mươi ba món pháp khí tổ hợp lại, có khi nào đạt đến cấp bậc cửu phẩm không?”
Tống Thư Hàng hưng phấn mơ tưởng.
Bạch tiền bối cười nói:
“Sự chênh lệch giữa bát phẩm và cửu phẩm rất lớn, không phải cứ chất chồng số lượng là có thể bù đắp được. Cho dù ba mươi ba món pháp khí có hợp lại cũng rất khó đạt tới uy lực cửu phẩm. Hơn nữa nếu muốn dùng pháp khí Kiếp Tiên thì ngươi phải bỏ ra năng lượng tương ứng. Thanh Xích Tiêu Kiếm trong tay ngươi là ngoại lệ. Lúc ngươi sử dụng nó, nó hoàn toàn là đang tiêu hao năng lượng tự thân, năng lượng của ngươi chỉ xem như là ngòi nổ chiêu thức thôi. Vậy nên sau mỗi lần sử dụng, nó phải nghỉ ngơi rất lâu mới khôi phục lại lực lượng, Xích Tiêu Kiếm rất vất vả đấy.”
Tống Thư Hàng gật đầu xác nhận, quả thật Xích Tiêu Kiếm tiền bối rất vất vả.
Vừa nói xong, Bạch tiền bối đột nhiên thắng xe lại:
“Hầy, ngõ cụt.”
Máy kéo tay cầm đã chạy đến điểm cuối nhưng lại đụng phải ngõ cụt.
Quả nhiên, muốn thoát khỏi phòng tối thiên đạo chẳng dễ chút nào.
××××××××
Ở một nơi khác.
Trong vũ trụ.
Trận đại chiến giữa Tam Thập Tam Thú Thần Tông và thần minh cuối cùng cũng kết thúc.
Vốn dĩ lúc hành tinh mọc mắt nhúng tay vào cuộc chiến, thành viên Tam Thập Tam Thú Thần Tông đã định rút lui rồi.
Nhưng không ngờ cuộc đời luôn tràn đầy bất ngờ.
Hành tinh mọc mắt bị bắt đi, nhốt vào phòng tối.
Những ký ức có liên quan đến hành tinh mọc mắt trong đầu tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng, trở nên trong suốt.
Vậy là Tam Thập Tam Thú Thần Tông và thần minh lại sống mái với nhau.
Lúc này lão giả cầm cung bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.
Lúc kiểm kê, hai tay hắn lại tự động chọn ra một số chiến lợi phẩm rồi để riêng qua một bên.
“Lạ thật, sao ta lại để riêng những chiến lợi phẩm này ra thế nhỉ?”
Chính lão giả cầm cung cũng cảm thấy khó hiểu với hành động của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận