Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1346: Có phải còn thiếu một loại tài liệu vượn không?

Chương 1346: Có phải còn thiếu một loại tài liệu vượn không?
Là thần thánh phương nào mà có thể vượt qua thế giới hạch tâm, trực tiếp tấn công hắn thế này?
“Chết tiệt! Người ta nói đâm người không đâm eo, chém người không chém thận, thế mà ai cũng nhắm vào thận của ta là sao, tưởng ta không đề phòng thật đấy à?” Tống Thư Hàng cả giận nói.
Thuẫn [Vương Bá Chuyên Gia] trên tay trái của Tống Thư Hàng bỗng nhiên xòe ra che bên hông của hắn.
Thuẫn thần tự động hộ thể.
Keng~
Hàn quang đánh vào thuẫn Vương Bá Chuyên Gia, tạo thành một tiếng vang giòn giã. Nhưng mà lực độ lại rất nhỏ.
Tống Thư Hàng cười lạnh, lực độ yếu như vậy, cho dù hàn quang này có đâm thẳng vào eo thì cũng không phá nổi phòng ngự của hắn.
Kẻ đánh lén quá sơ suất, cũng quá coi thường hắn rồi!
Sau khi ngăn cản đòn đánh lén của hàn quang, Tống Thư Hàng thuận thế rung tay một cái, thuẫn Vương Bá Chuyên Gia lập tức đè lên hàn quang.
Hàn quang bị đè ra đất.
Bùm~~ một tiếng, trên hàn quang bắn ra hai hàng rào bảo hộ xa hoa.
Tống Thư Hàng bị hàng rào bảo hộ đỡ lấy đưa lên cao.
Cái hàng rào bảo hộ này trông quen thế nhỉ?
Đậu xanh, đây không phải là kiểu dáng của hàng rào bảo hộ trên Lưu Tinh Kiếm à, nó cùng loại với hàng rào bảo hộ trên “bảo đao Bá Toái” của hắn, có điều hàng rào bảo hộ này mảnh hơn một chút mà thôi.
Tống Thư Hàng vội thu hồi thuẫn bảo vệ.
Ngay sau đó, hắn đã nhìn thấy Lưu Tinh Kiếm tủi thân nằm bẹp dưới đất, “hàng rào bảo hộ” bên trên cũng đang bung ra..
“Là Lưu Tinh Kiếm của Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng vội nhặt Lưu Tinh Kiếm lên.
Lưu Tinh Kiếm phát ra tiếng kêu “ong ong ong”, biểu đạt sự bất mãn của mình với Tống Thư Hàng.
Nó vất vả vượt không gian tới bên cạnh Tống Thư Hàng, đang định thể hiện sự thân mật của mình với hắn, nào ngờ còn chưa kịp tới gần thì đã bị Tống Thư Hàng dùng thuẫn đè bẹp dí rồi.
“Xin lỗi, ta còn tưởng là có người muốn chém thận của ta.” Tống Thư Hàng vội an ủi Lưu Tinh Kiếm.
Đồng thời hắn cũng học theo Bạch tiền bối, vung kiếm lên.
Pặc~ một tiếng, hàng rào bảo hộ trên thân kiếm đã được thu vào.
Sau khi được Tống Thư Hàng xin lỗi + an ủi, Lưu Tinh Kiếm cuối cùng cũng không rung với kêu nữa.
Theo thực lực của Bạch tiền bối tăng lên, linh tính của Lưu Tinh Kiếm cũng ngày càng cao, chờ đến khi Bạch tiền bối lên tới cửu phẩm thì kiếm linh của Lưu Tinh Kiếm có thể sẽ mở miệng nói chuyện được.
Tống Thư Hàng tạm biệt Lục Tu Tiên Tử với Thất Tu Thánh Quân, sau đó cầm Lưu Tinh Kiếm rời khỏi Điện Hàn Đông.
Khi hắn đang đi ra khỏi Điện Hàn Đông thì bỗng nhiên nhớ tới một việc.
“Không đúng, ta nhớ rõ Lưu Tinh Kiếm đang ở chỗ Bạch tiền bối phân thân, bị nhốt chung vào phòng tối của Thiên Đạo mà.” Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn Lưu Tinh Kiếm.
Lúc đầu Lưu Tinh Kiếm phụ trách bảo vệ Bạch tiền bối bản thể. Lúc bị nhốt vào “phòng tối của Thiên Đạo” thì Lưu Tinh Kiếm đang ở bên cnahj Bạch tiền bối phân thấn… Khi chiến đấu với rùa tai ương khổng lồ, phân thân của Bạch tiền bối còn dùng đến Lưu Tinh Kiếm. Sau khi thuyền tiên bị phá hủy, cũng là Lưu Tinh Kiếm đưa Tống Thư Hàng, A Thập Lục và Vũ Nhu Tử bay trong phòng tối của Thiên Đạo.
Vậy sao bây giờ Lưu Tinh Kiếm lại ra khỏi phòng tối của Thiên Đạo, đến chỗ hắn thế này?
Lưu Tinh Kiếm nhẹ nhàng nhếch mũi kiếm lên, biểu đạt sự đắc ý của mình.
“Bạch tiền bối đã câu được rùa tai ương khổng lồ, hơn nữa cũng đã nghiên cứu ra được thiên phú pháp thuật siêu thời không mạn bộ của chúng nó ư?” Tống Thư Hàng hỏi.
Lưu Tinh Kiếm nhẹ nhàng xoay thân kiếm, bên mé hàng rào bảo hộ đã được thu hồi chợt rơi ra một sợi dây đeo.
“Vòng tay pháp khí của mình!” Tống Thư Hàng nhặt nó lên.
Đồng thời ý thức của hắn cũng đảo qua bên trong vòng tay pháp khí.
Bên trong có các tài liệu bát phẩm là [lừa, lạc đà, sư tử, hổ, báo, sói, hồ ly, chồn, gà, hạc, nhạn, ưng, chuột, cá mập], mỗi loại có từ hai đến ba phần. Ngoài những tài liệu bát phẩm chính này ra thì còn có một vòng tay không gian chứa các loại tài liệu khác.
Bạch tiền bối gửi các tài liệu bát phẩm chính mà hắn đang cần qua ư?!
“Bạch tiền bối đã nắm giữ được thiên phú siêu thời không mạn bộ rồi à?” Tống Thư Hàng vui vẻ nói, vậy có nghĩa là Bạch tiền bối và bản thể của Tống Thư Hàng cũng có thể thoát khỏi “phòng tối của Thiên Đạo” ư?
Lưu Tinh Kiếm lắc thân kiếm.
“Nghĩa là sao?” Tống Thư Hàng lấy làm khó hiểu.
Lúc này, trên thân Lưu Tinh Kiếm bộc phát ra một đạo khí thế, ngay sau đó nó đột nhiên biến mất, trốn vào hư không.
Chẳng có không gian dao động, cách mà Lưu Tinh Kiếm đã dùng đúng là năng lực siêu thời không mạn bộ của rùa tai ương khổng lồ.
“Chẳng lẽ Lưu Tinh Kiếm đang nắm giữ năng lực siêu thời không mạn bộ ư?” Tống Thư Hàng nghi hoặc nói.
Có phải là Bạch tiền bối đã giải phẫu một con rùa tai ương khổng lồ rồi ráp bộ phận cơ thể nào đó của nó vào cho Lưu Tinh Kiếm không nhỉ?
Sở dĩ Tống Thư Hàng nghĩ vậy là vì hắn cứ cảm thấy rùa tai ương khổng lồ không phải là “vật sống”. Tuy rằng chúng nó rất mạnh, nhưng trên người lại không có cảm giác “cảnh giới thực lực”. có thể chúng là một thứ gì đó như pháp khí hoặc thú máy chẳng hạn.
Trong lúc suy tư, Tống Thư Hàng đã quay lại phòng rèn của Lục Tu Tiên Tử.
“Sao ngươi lại tới nữa thế?” Lục Tu Tiên Tử nhướng mày hỏi.
“Ha ha, à thì… Bạch tiền bối đã gửi những tài liệu mà chúng ta đào được tới. Ta về để giao những tài liệu này cho cô ấy mà.” Tống Thư Hàng vừa nói xong thì mở vòng tay không gian, đổ hai phần tài liệu bát phẩm ra.
Sau đó hắn lại lấy rất nhiều tài liệu phụ trợ ra. Cộng thêm phần tài liệu nhận được từ lão giả Tam Thập Tam Thú Thần Tông và mớ hắn kiếm được khi làm thần y ở “thú giới”, chắc cũng đủ để luyện chế hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Thất Tu Thánh Quân nhìn đám tài liệu chất đầy đất, khoé miệng co giật liên hồi.
Lục Tu Tiên Tử thuận tay thu hồi đống tài liệu này: “Vậy là chỉ còn thiếu năm loại tài liệu chính nữa thôi.”
“Ta sẽ nghĩ cách thu thập thật nhanh.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
“Còn ta sẽ tăng tốc chế tạo cho xong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.” Lục Tu Tiên Tử nói thêm.
“Mong là có thể làm kịp.” Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Trong thân thể hắn, dưới sự thôi hoá của viên đan dược mà Vân Tước Tử đã cho, khúc “tiên cốt” thứ tư đã thành hình hơn phân nữa rồi.
Hiện giờ hắn căn bản không cần chủ động tu luyện, cảnh giới vẫn cứ tăng đều đều.
Bàn tay vàng - linh quỷ Diệp Tư dù đang bế quan vẫn có thể giúp hắn tôi luyện tiên thiên chân nguyên, tăng hiệu quả tu luyện.
Thế giới hạch tâm và suối nguồn sự sống cũng sẽ không ngừng phản hồi năng lượng tinh thuần cho hắn.
Cộng thêm đan dược mà Vân Tước Tử vừa cho hắn ăn…
Công lực cứ tăng mãi không ngừng.
Tống Thư Hàngbắt đầu nghiêm túc cân nhắc chuyện có nên học theo thủ đoạn của “Truyền Công Cuồng” Thiên Nhai Tử đạo trưởng hay không.
Nhưng nghĩ xong lại thấy mệt tim hết sức...
Khi Thiên Nhai Tử đạo trưởng truyền công thì rất chi là tiên phong đạo cốt: “Vị tiểu hữu này, bần đạo thấy ngươi có thiên tư phi phàm, muốn truyền mấy chục năm công lực cho ngươi, ngươi có chịu nhận không?”
Còn hắn thì sao?
Hắn còn quá trẻ, hoàn toàn không có tiên phong và đạo cốt.
Quan trọng nhất là, hắn chỉ mới tu luyện có bốn tháng, không có tới nổi một năm công lực ấy chứ.
Vậy lời thoại của hắn phải là gì đây?
[Tiểu huynh đệ, ta thấy ngươi cốt cách kinh kỳ, là một kỳ tài tu chân nghìn năm có một. Ta muốn truyền khoảng mười ngày công lực cho ngươi, ngươi có muốn hay không?]
Sẽ bị người ta xem là thần kinh giẫm đinh mất thôi.
Lúc này, Bạch tiền bối two lại hỏi: [Có phải trong năm loại tài liệu ngươi còn thiếu có một loại là vượn hay không?]
Bạn cần đăng nhập để bình luận