Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1359: Một Viên Kim Đan Định Đại Đạo, Kim Đan, Kim Đan!

Chương 1359: Một Viên Kim Đan Định Đại Đạo, Kim Đan, Kim Đan!
Hình thái thứ nhất của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, đồng thời cũng là hình thái cơ bản độc quyền của Tống Thư Hàng – Thánh thành không bao giờ thất thủ.
Nham thạch Lạc Đà Mãnh Sĩ mở rộng ra hóa thành nền. Trụ Thánh Tượng Thống Soái chống đỡ toàn bộ kết cấu pháp khí. Gai ngược Thử Ma Ngược Sát trải ra, treo đầy trên bốn bức tường vương giả...
Hình thức ban đầu của thành lũy khổng lồ đã hình thành.
Đây là pháo đài siêu khổng lồ cao đến ba trăm mét!
Bảo tháp Thất Thải Thạch Điêu tách ra, tạo thành hơn trăm tháp bắn tên bên trong thành lũy.
Cự pháo Hải Đồn m Ba huyễn hóa ra hơn trăm khẩu pháo đặt trên tường thành.
Cờ xí Hắc Báo Thống Soái cắm trên tường thành bay phấp phới trong gió.
Trống trận Hùng Viêm Quân Đoàn gõ vang, kèn lệnh Bá Kê Ngâm Xướng thổi lên. Lại có tiếng đàn từ chỗ sâu trong thành lũy vọng ra, buff thêm đủ loại thuộc tính phụ trợ cho Tống Thư Hàng.
Chiến xa Hà Long Thần Hành xuất hiện dưới chân Tống Thư Hàng.
Găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, thuẫn Vương Bá Chuyên Gia, mũ giáp Độc Giác Ngưu Vương, Hộ Tâm Kính Xuyên Sơn Giáp, chiến giáp Cự Giải Hoàng Kim, áo choàng Ngọc Thố Tiên Tử, nhẫn Khuyển Thần Tướng Quân, nhẫn Hắc Dương Dũng Sĩ, giày Thiên Lý Thần mã, một bộ pháp khí hoàn chỉnh trang bị trên người Tống Thư Hàng.
Mũ xung thiên Tiên Hạc Quân Tử treo lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, không ngừng xoay tròn.
Chàng giác Dã Trư Bá Giả ở phía trước mở đường cho Tống Thư Hàng.
Gai m Ảnh Xà Vương.
Cung Cự Lộc Lão Quân.
Nỏ Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Mũi tên Lang Nha Tê Liệt.
Lợi kiếm Lão Viên Thánh Sư.
Phất trần Tiên Lư Tông Sư.
Từng món được bày biện trên chiến xa.
Song đao Ô Tặc Bạo Quân xuất hiện trên hai tay Tống Thư Hàng.
Thật sự là vũ trang tận răng!
“Tới đây, đánh thẳng mặt ta đi!”
Tống Thư Hàng vung song đao trong tay, dùng giọng nói khàn khàn quát.
Lúc này đây, Tống Thư Hàng oai phong lẫm liệt không nói nên lời.
Đặc biệt là sau khi có lực lượng của Vân Tước Tử bổ sung vào, trên pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của hắn tỏa ra một loại uy nghiêm không thể khinh nhờn.
Ngầu chết người!
‘Thánh thành không bao giờ thất thủ’ chính là tên của bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú này của Tống Thư Hàng.
Mỗi một vị đệ tử Thú Thần Tông khác nhau, pháp khí tổ hợp tam thập tam thú chế tạo ra sẽ tổ hợp thành hình thái khác nhau.
Nghe tên là biết Thánh thành không bao giờ thất thủ là pháp khí thiên về phòng ngự, năng lực phòng ngự vô cùng đáng sợ.
Bây giờ ba mươi ba món pháp khí đều ở cấp bậc bát phẩm sơ giai. Nhưng sau khi chúng hợp lại thành thánh thành, lực phòng ngự chính diện của thánh thành đã gần đạt đến cấp cửu phẩm.
“Quá... quá khủng!”
Xích Tiêu Kiếm thở dài cảm thán.
Xích Tiêu Kiếm, Tống Thư Hàng two và Vân Tước Tử ở bên trong thánh thành, được Thánh thành không bao giờ thất thủ bảo vệ nghiêm ngặt.
“Đây cũng là lần đầu tiên ta thấy được pháp khí bá đạo như vậy đấy.”
Vân Tước Tử gật đầu nói.
Trước kia cô từng thấy có đại lão luyện chế loại pháp khí xa hoa lộng lẫy kiểu như cung điện trên không, nhưng những pháp khí này đều dùng để hưởng lạc, không có bao nhiêu ý nghĩa thực tế.
Cũng có một số đại lão luyện chế động phủ của mình thành pháp khí, ví dụ như Bắc Phương Đại Đế đã luyện chế Điện Hàn Đông của bản thân thành pháp khí cửu phẩm. Song làm vậy cũng chỉ để tiện mang theo bên người mà thôi chứ Đại Đế sẽ không gọi Điện Hàn Đông ra đánh nhau với kẻ địch.
Cuối cùng còn có một số là pháp bảo hệ không gian dị thứ nguyên, thế nhưng loại pháp bảo này thuộc dạng vật thể ‘không nhìn thấy’. Ví dụ như thế giới Kim Liên của Nho gia và thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng. Loại pháp bảo này rất quý giá song chúng không có tác động sâu vào thị giác, không khí phách như Thánh thành không bao giờ thất thủ của Tống Thư Hàng.
Hình thái chân thực của bộ pháp khí này siêu khổng lồ, vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người có mặt ở đây.
Ngay cả Bạch tiền bối two cũng không ngờ rằng cuối cùng Tống Thư Hàng sẽ tổ hợp ra một thứ khổng lồ đến vậy.
Là pháp khí một người dùng mà lại vĩ mô thế này... thật sự là quá khủng.
Vấn đề duy nhất chính là...
“Sao ta lại xuất hiện bên ngoài cổng thành chứ?”
Ngoài mặt Tống Thư Hàng làm ra động tác vung song đao cực ngầu nhưng trong lòng lại đần mặt ngơ ngác.
Nếu đã là Thánh thành không bao giờ thất thủ, nếu đã là pháp khí hệ phòng ngự, đáng lẽ hắn phải ở bên trong điều khiển thánh thành tiến hành phòng ngự mới đúng chứ?
Nhưng bây giờ hắn được vũ trang tận răng, cưỡi chiến xa, điều khiển hàng loạt vũ khí, bị ném bên ngoài cổng thành là ý gì?
Thánh thành không bao giờ thất thủ vừa ra sân đã muốn bán chủ nhân rồi à?
Chủ nhân vừa chết, Thánh thành không bao giờ thất thủ sẽ sụp đổ, lẽ nào danh hiệu ‘không bao giờ thất thủ’ chỉ dùng để bán manh thôi sao?
Trong lòng Tống Thư Hàng có một đồng cỏ rộng lớn, trên đó có mấy vạn con thần thú đang nhảy nhót, xoay tròn.
“A!”
Ở đằng xa, thấy kiếm khí của mình không có hiệu quả, người khổng lồ thiên kiếp sải bước đi tới, vung kiếm ánh sáng thiên kiếp chém về phía Thánh thành không bao giờ thất thủ và Tống Thư Hàng.
Trước đó bị mỹ nhân rắn công đức chém một đao, thân thể thu nhỏ lại một vòng, bây giờ người khổng lồ thiên kiếp chỉ cao một trăm năm mươi mét, chỉ cao bằng một nửa tường thành.
Kiếm ánh sáng thiên kiếp chém xuống, Tống Thư Hàng bất giác rùng mình.
Lẽ nào muốn ta đánh trực diện với người khổng lồ thiên kiếp?
Đúng lúc này trong Thánh thành không bao giờ thất thủ, trống trận đánh dồn dập, tiếng kèn lệnh vang lên liên hồi.
Kiếm của người khổng lồ như bị thứ gì đó hút lấy, chém lên trên tường thành.
Năng lượng va chạm với nhau tạo ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Một kiếm toàn lực của người khổng lồ lại chẳng làm gì được tường thành, ngay cả một vết xước nhỏ cũng không có.
Ngược lại người khổng lồ còn bị gai ngược Thử Ma Ngược Sát trên tường thành đâm khắp người.
Ngay sau khi thánh thành bị công kích, găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ trên cánh tay Tống Thư Hàng chợt nóng lên.
Tiếp đó có một cặp con ngươi dựng đứng mở ra ở vùng trời bên trên thánh thành.
Một hư ảnh thần thú cá voi mập do ba mươi ba loài thú tổ hợp thành hiện ra.
Thần thú cá voi mập gầm thét một tiếng.
Cự pháo Hải Đồn m Ba và bảo tháp Thất Thải Thạch Điêu bắt đầu công kích như vũ bão, trên thân người khổng lồ thiên kiếp không ngừng nổ tung. Hư ảnh thần thú cá voi mập hóa thành một dòng thác năng lượng, đập mạnh vào người khổng lồ thiên kiếp.
Người khổng lồ thiên kiếp bị đụng bay lên không trung, trong lúc bay thân thể nó không ngừng thu nhỏ lại, lúc rơi xuống đất đã thu nhỏ chỉ còn cao chưa đến trăm mét.
“Hừ hừ~”
Ở phía trước Tống Thư Hàng, chàng giác Dã Trư Bá Giả chủ động phát động công kích, đánh về phía người khổng lồ thiên kiếp.
Lúc này máu nóng trong người Tống Thư Hàng nhìn cũng sôi trào.
Trong tiếng trống trận, tiếng kèn lệnh, tiếng đàn đều mang theo lực lượng khiến máu trong người sôi trào.
Tống Thư Hàng giật mạnh dây cương, chiến xa Hà Long Thần Hành vọt tới trước, xông về phía người khổng lồ thiên kiếp.
Hắn không hề sợ hãi!
Tống Thư Hàng không phải nhất thời nóng đầu mới xông lên, cũng không phải bị tiếng trống trận, tiếng kèn lệnh và tiếng đàn tác động. Lúc hắn xông lên, Thánh thành không bao giờ thất thủ ở phía sau vậy mà cũng di động theo.
Đây chính là nguồn sức mạnh của hắn!
Khi chiến xa Hà Long Thần Hành của Tống Thư Hàng tông vào người khổng lồ rồi cán luôn qua thân thể nó, Thánh thành không bao giờ thất thủ như mọc thêm chân, chạy xình xịch về trước, sau đó cũng cán qua thân thể người khổng lồ thiên kiếp không chút thương tiếc.
Cảnh tượng này thật tàn nhẫn.
Xình xịch xình xịch~
Chiến xa Hà Long Thần Hành chở Tống Thư Hàng cán qua người khổng lồ từ đầu đến chân, lại chạy thêm mấy trăm nữa mới dừng lại.
Người khổng lồ thiên kiếp ngọ ngoạy bò dậy, lúc này thân thể nọ lại thu nhỏ hơn phân nửa, chỉ còn sót cao chừng năm mươi mét.
Lúc này thanh kiếm ánh sáng thiên kiếp dài trăm mét đang cầm trong tay nhìn hệt như một thanh trường thương.
Tống Thư Hàng rất vừa lòng với bộ pháp khí Thánh thành không bao giờ thất thủ này, chỉ có điều tiêu hao lớn quá.
Số năng lượng do Vân Tước Tử rót vào đã tiêu hao gần hết.
“Một kích cuối cùng!”
Tống Thư Hàng trầm giọng nói.
Hắn lại giật mạnh dây cương.
Chiến xa Hà Long Thần Hành quay đầu, xông về phía người khổng lồ thiên kiếp lần nữa.
Chàng giác Dã Trư Bá Giả đi trước mở đường.
Ở sau lưng, cự pháo và tháp bắn tên trên thánh thành không ngừng oanh tạc.
Toàn thân người khổng lồ thiên kiếp bị bắn nổ tung, run rẩy không ngừng.
Bị chàng giác Dã Trư Bá Giả đè trên chân, thiên kiếp người khổng lồ ngã ầm xuống đất.
Sau đó, lịch sử lập lại.
Tống Thư Hàng lái chiến xa Hà Long Thần Hành cán qua thân thể người khổng lồ thiên kiếp.
Thánh thành không bao giờ thất thủ chạy theo sau, tàn nhẫn cán qua thân thể người khổng lồ thiên kiếp.
Chính diện cán một lần, sau đó quay đầu cán thêm lần nữa.
Nhìn đi, độ thiên kiếp đơn giản thế đấy!
Sau hai lần bị cán, người khổng lồ thiên kiếp đưa tay ra, ngửa mặt lên trời gầm thét.
Cuối cùng, thân thể nó tiêu tán trong sự không cam lòng.
Nó có thần binh kiếm ánh sáng thiên kiếp, nó có một thân kiếm thuật cực ngầu, nó là hóa thân thiên kiếp, nhưng tất cả những điều này đều vô dụng.
Kiếm của nó không chém nổi mai rùa đen không bao giờ thất thủ.
Mà khôi giáp trên người nó lại không ngăn được sức cán của thánh thành.
Người khổng lồ thiên kiếp tan biến.
Chiến xa Hà Long Thần Hành dưới chân Tống Thư Hàng cũng tan biến, hóa thành một luồng sáng lấp lánh về lại thân thể Tống Thư Hàng.
Cùng lúc đó các pháp khí rời hợp thành Thánh thành không bao giờ thất thủ cũng lần lượt tan biến.
Chúng hóa thành từng luồng ánh sáng chui về lại cơ thể Tống Thư Hàng.
Chỉ để lại găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ ở trên bàn tay phải của Tống Thư Hàng.
“Kết thúc.”
Tống Thư Hàng mất sức ngã xuống đất.
Không có bộ trang bị toàn thân che đậy, lúc này thân thể hắn gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, đây là hậu quả sau khi năng lượng trong cơ thể bị rút đi quá mức trước đó.
Tống Thư Hàng run rẩy móc ra mấy viên đan dược bổ sung năng lượng rồi nhét vào trong miệng.
“Xem ra lần này không cần lão phu ra tay rồi.”
Xích Tiêu Kiếm trầm giọng nói, giọng điệu như một tông sư.
Lời vừa dứt, một bàn tay nhỏ màu vàng vươn ra bắt lại Xích Tiêu Kiếm.
Mỹ nhân rắn công đức đã ngưng tụ lại thân hình, cô tóm lấy Xích Tiêu Kiếm, há miệng nuốt nó vào bụng.
Xích Tiêu Kiếm:
“...”
Khoan đã, cho lão phu thêm chút thời gian diễn sâu đi mà!
Nếu Tống Thư Hàng đã độ kiếp thành công, vậy kế tiếp hẳn là giai đoạn Huyền Thánh giảng pháp nhỉ? Tuy nơi này là thế giới ma kiếp nhưng chắc cũng có Ma Thánh giảng pháp tương tự như Huyền Thánh giảng pháp chứ?
Cho lão phu thêm chút thời gian để lão phu diễn cho xong đi mà.
Mỹ nhân rắn công đức liếm khóe miệng, trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn.
“Sau khi độ kiếp xong, kế tiếp chắc là đến quá trình tấn thăng rồi.”
Vân Tước Tử bản thu nhỏ nói.
“Chắc chắn Thư Hàng sẽ tấn thăng ngũ phẩm.”
Nói xong, Xích Tiêu Kiếm lại nhìn về đằng xa.
Vị đại lão chiếm đoạt thân thể cũ của Vân Tước Tử đâu rồi?
Đã chết rồi hay là có thể làm cho thân thể của Vân Tước Tử tấn thăng bát phẩm?
“Vân Tước Tử tiên tử, còn cô thì sao?”
Tống Thư Hàng two hỏi.
“Ta không còn liên quan gì đến thiên kiếp lần này nữa rồi.”
Vân Tước Tử bản thu nhỏ đáp.
“Vậy ta đi trước một bước, ta sắp ngưng tụ kim đan rồi.”
Tống Thư Hàng two nói.
Bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú số 2 ngưng tụ thành một đoàn bên cạnh hắn tạm thời dừng lại.
Sau đó hắn sải bước đi tới bên cạnh bản thể.
Sau khi độ thiên kiếp xong, linh lực trong thiên địa rót vào trong bản thể của Tống Thư Hàng.
Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng bản thể lại sinh ra cộng minh với bộ thân thể dự bị.
Hư đan cá voi mập trong khí hải đan điền của cả hai phát ra tiếng kêu dài, hóa hư thành thực.
Rốt cuộc có thể ngưng tụ ra kim đan mấy long văn đây?
Tống Thư Hàng có chút hồi hộp.
Ầm~~
Đột nhiên bên cạnh Tống Thư Hàng bỗng vang lên tiếng nổ mạnh.
Là thanh kiếm ánh sáng thiên kiếp kia!
Bản thể của nó là tên lửa thiên kiếp, sau khi người khổng lồ thiên kiếp biến mất, cuối cùng nó cũng nổ tung...
Bạn cần đăng nhập để bình luận