Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1362: Đến cả vốn ta cũng không có à?

Chương 1362: Đến cả vốn ta cũng không có à?
Bạch tiền bối two đến hiện thế ư?
Chẳng phải chúa tể Cửu U không cách nào bước vào hiện thế sao?
Cho dù có cưỡng chế đi vào hiện thế thì cũng sẽ bị thiên kiếp về chứ nhỉ?
Lúc đầu, quả cầu kim loại thể lỏng tìm đủ mọi cách để lẻn tới hiện thế, nhưng chỉ kịp hiện thân gào lên một câu thì đã bị thiên kiếp cho nổ tanh bành xác pháo rồi. Nếu không phải sau này mượn được cơ thể của Vân Tước Tử tiên tử thì chắc bây giờ nó vẫn còn đang ngồi nghịch bùn ở thế giới Cửu U ấy chứ.
Nhưng bây giờ Bạch tiền bối two lại dùng chân thân để tới hiện thế ư?
[Không thể nào, sao ngươi vẫn có thể mở thông đạo tới hiện thế chứ!]
Quả cầu kim loại thể lỏng xuất hiện rồi gào lên, đến cả việc áp chế xương cốt bất hủ nó cũng vứt sang một bên, liên tục gào lên với Bạch tiền bối two.
Chân thân của chúa tể Cửu U không cách nào đến hiện thế, đây là quy tắc không thể nào thay đổi được, trừ phi…
“Đơn giản thôi ấy mà, vì ta vẫn chưa dùng cơ hội được vào hiện thế một lần của mình.”
Bạch tiền bối two đáp, chẳng buồn quay đầu lại nhìn.
Sau khi mỗi một vị chúa tể Cửu U được sinh ra đều sẽ có một cơ hội ddocjw đến hiện thế!
“Chưa dùng? Sao có thể như thế được, ngươi thành đạo sớm hơn ta, lẽ nào bao nhiêu năm qua ngươi toàn trốn ở Cửu U, không dùng cơ hội duy nhất này ư? Chẳng lẽ sau khi thành đạo, ngươi không muốn báo thù ai, không có chuyện gì muốn hoàn thành, không có mối quan hệ nào phải xử lý sao?”
Quả cầu kim loại thể lỏng hỏi.
“Đúng thế. Ta đâu có giống ngươi, năm đónhân duyên của ta tốt lắm, ai gặp cũng thích ta cả, cũng chẳng có kẻ thù sinh tử gì hết. Cho dù có thì cũng đã bị ta xử lý xong trước khi thành đạo rồi. Cho nên ta vẫn chưa dùng đến cơ hội được vào hiện thế đó.”
Bạch tiền bối two đáp.
Thành đạo? Cơ hội đến hiện thế? Một lần duy nhất?
Khi Tống Thư Hàng nghe thấy mấy từ đó thì bắt đầu cảm thấy bất an… Hình như Bạch tiền bối two chỉ có một cơ hội để đến hiện thế. Hắn muốn dùng cơ hội duy nhất này để tăng long văn cho mình ư?
Cái giá lớn như thế khiến Tống Thư Hàng cảm thấy lo lắng không yên.
Xét từ góc độ lý trí… hắn hoàn toàn không đáng để Bạch tiền bối two trả cái giá lớn đến vậy. Cho dù sau khi đúc xong pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú thì Bạch tiền bối sẽ thưởng cho hắn, nhưng nếu dùng đến cơ hội duy nhất thế này thì không khoa học chút nào!
“Không thể nào, ta không tin. Nếu như ngươi có cơ hội này thì tại sao lại có thể nhịn tới lúc này chứ?”
Quả cầu kim loại thể lỏng kêu lên.
Lúc này, bản thể của Bạch tiền bối two đã bước vào trong hiện thế:
“Nhưng đúng là ta vẫn chưa dùng đến nó mà. Ta khác với ngươi… chuyện đầu tiên ngươi làm sau khi thành đạo chính là xông vào hiện thế san bằng Nho gia nhất mạch. Mà ta thì luôn cảm thấy chẳng có việc gì đáng để dùng đến nó cả. Thế nên ta cứ để nó lại đấy. Về sau thì đến phiên ngươi thành đạo, thiên đạo biến thành vị đó của ngươi, ta càng không dám tùy tiện dùng đến quyền hạn này.”
“Vậy thì tại sao bây giờ ngươi lại muốn dùng cơ hội này chứ?”
Quả cầu kim loại thể lỏng hỏi.
Bạch tiền bối two:
“Vì nếu muốn thay đổi đan văn của tu sĩ, chỉ quyền hạn của chúng ta thôi thì không đủ. Ta còn phải dùng đến quyền hạn của thiên đạo nữa. Quan trọng nhất chính là vị đó của ngươi đã tiến vào trạng thái bị động, chỉ cần ta không phạm quy thì sẽ không thu hút sự chú ý của nó.”
Cho nên ta có thể tha hồ quẩy ~
Trong khi nói chuyện, Bạch tiền bối two đã đứng trong hiện thế.
Hiện thế nơi hắn đến không phải Trái Đất mà là một thế giới tràn ngập các loại thực vật quỷ dị trong chư thiên vạn giới.
Xung quanh là cây cối cao chọc trời.
Bạch tiền bối two chỉ tay lên trời rồi nói:
“Dùng thân thể Cửu U, giữ quyền thiên đạo. Phạm vi quyền lực chỉ định, Bảo Thực Linh Giới.”
Vừa mới dứt lời, hình ảnh của Bạch tiền bối two trong không trung bắt đầu thay đổi.
Áo khoác đen trên người hắn biến thành áo tiên màu trắng, lại có ánh sáng của thánh pháp uy nghiêm bao phủ phía sau, khiến người ta không dám nhìn thẳng vào dung mạo của hắn.
Gió lùa qua, thổi cánh hoa trên cây rơi xuống..
Cánh hoa thi nhau rơi xuống như mưa, như đang nghênh đón Bạch tiền bối two vậy.
Bạch tiền bối two áo trắng giơ tay ra hứng lấy cánh hoa, nhoẻn môi mỉm cười.
Hắn vừa mỉm cười thì vạn vật trong thiên địa đều ảm đạm thất sắc.
[Cảm giác này…]
Tống Thư Hàng thấy cảnh tượng này rất quen.
Trong một thoáng, Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy cả trời đất, dù là Bảo Thực Linh Giới hay thế giới ma kiếp đều biến thành hai màu đen trắng.
Chỉ có Bạch tiền bối tóc đen phấp phới, cầm hoa mỉm cười trong không trung là sắc màu rực rỡ duy nhất.
Cả thế giới, cả vũ trụ đều lấy Bạch tiền bối làm trung tâm, làm nền cho mị lực vô hạn của hắn.
“Cả cơ hội sử dụng quyền hạn của thiên đạo ngươi cũng dùng luôn. Rốt cuộc tiểu tu sĩ này là ai, đáng để ngươi trả giá nhiều đến thế ư?”
Quả cầu kim loại thể lỏng hung tợn trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng.
Cơ hội đến hiện thế một lần duy nhất của nó đã dùng vào việc tiêu diệt Thánh Nhân Nho Gia.
Cơ hội sử dụng quyền lực thiên đạo một lần duy nhất thì dùng cho Thiên Đình viễn cổ.
Nhưng nó không ngờ ‘Bạch’ lại chưa dùng cả hai cơ hội này.
“À, đó chỉ là một tiểu đạo hữu ta vừa quen được hơn hai tháng thôi.”
Bạch tiền bối two thành thật trả lời.
Quả cầu kim loại thể lỏng:
“Hai tháng? Đùa gì thế hả… Trừ khi, hắn giỏi kể chuyện cười lắm ư?”
“Không, hắn kể chuyện cười nhạt nhẽo lắm. Kể từ khi quen biết cho tới nay, hắn chỉ mới kể được đúng một chuyện miễn cưỡng đạt chuẩn, hơn nữa ta còn cười gượng đây này. Nhạt nhẽo hơn cả chuyện cười của yêu sủng nhà hắn nữa.”
Bạch tiền bối two nói.
“Thế thì tại sao chứ? Kiếp trước hắn có lai lịch gì?”
Quả cầu kim loại thể lỏng thốt lên với vẻ không dám tin.
Bạch tiền bối two lắc đầu:
“Không có, hắn không phải là chuyển thế của đại năng nào cả, cũng chẳng phải người quen của ta sống lại.”
“Ta không hiểu.”
Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
Bạch tiền bối two:
“Không sao, không hiểu cũng chẳng sao. Dù sao thì đợi chuyện này kết thúc ngươi cũng sẽ quên tất cả thôi ấy mà.”
Hiện giờ hắn đang sử dụng quyền của thiên đạo, tuy rằng không chơi chết quả cầu này được, nhưng… làm nó quên đi một phần kí ức thì không thành vấn đề.
“Ngươi muốn làm gì ta hả? Ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng có hòng nhé.”
Quả cầu kim loại thể lỏng hét lên… Nó còn đang nghĩ, nếu như tiểu tu sĩ kia quan trọng với Bạch như thế thì nhất định phải tìm cơ hội chơi chết hắn ta.
Bạch tiền bối two cũng không thèm để ý đến nó, hắn vẫy tay với Tống Thư Hàng:
“Qua đây nào, ta thêm đủ chín long văn cho ngươi.”
Tống Thư Hàng được gọi đến Bảo Thực Linh Giới.
Khi vừa đặt chân đến đây, hắn lại cảm giác được cả thế giới này đều đang bày tỏ thiện ý với mình. Lại có thứ như ‘khí vận’ âm thầm bao bọc lấy hắn.
Đó là vì Bạch tiền bối two đã sử dụng quyền của thiên đạo tại thế giới này trong một thời gian ngắn.
Trong thế giới này, tạm thời Bạch tiền bối two chính là thiên đạo.
“Nào, trước tiên hãy chuyển kim đan của ngươi ra đây.”
Bạch tiền bối two đặt một tay lên vùng khí hải đan điền của Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó, kim đan cá voi mập sống động như thật hiện lên, xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối two, trên kim đan còn có một tầng áo giáp bảo vệ.
“Kim đan của ngươi… đặc sắc đấy.”
Bạch tiền bối two nói.
“Ha ha ha ha.”
Tống Thư Hàng cười gượng một tràng.
Bạch tiền bối two giơ tay ra điểm lên kim đan cá voi mập, lớp giáp trên kim đan tự động rút đi, để lộ ba đường long văn thô dài đến bất thường ở bên trong.
Tất cả long văn đều rất mập mạp, giống như bị béo phì vậy.
Bạch tiền bối two lại vươn tay ra gạt một cái.
Kim đan cá voi mập bị phóng to ra đến kích thước của một người bình thường.
Ba đường long văn thô to trên kim đan cũng phóng đại theo.
Tống Thư Hàng thở dài:
“Đếm đi đếm lại vẫn chỉ có ba cái. Ta còn tưởng rằng ít nhất mình cũng phải có năm long văn, cộng thêm đại công đức và thánh ấn thì có thể lên đến bảy cái. Không ngờ tư chất của ta chỉ là một long văn.”
Tuy rằng đạo tâm của hắn đã vượt qua được chướng ngại tâm lý này nhưng vẫn có cảm giác hụt hẫng.
“Ai nói tư chất của ngươi là một long văn?”
Bạch tiền bối two hỏi ngược lại.
“Ơ? Chẳng lẽ ta không phải là một long văn à?”
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Trong nháy mắt, hắn nghĩ tới vô số khả năng.
Ví dụ như long văn tàng hình trong truyền thuyết, chỉ khi điên máu mới xuất hiện chẳng hạn.
Hay là long văn nhỏ tới mức không thể nhìn thấy, cần phải phóng to ngàn lần mới thấy?
Hoặc cũng có khi là mấy long văn hợp lại thành một ấy chứ!
Thậm chí có thể là long văn biết mang thai sinh con cũng nên?
Đủ loại khả năng nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn.
“Đương nhiên không phải. Ngươi xem này, long văn này là thánh ấn bát phẩm của ngươi hỗ trợ ngưng tụ. Thân là thánh ấn bát phẩm, nó có tư cách này. Ừm… nói chính xác thì, nó và vài thứ khác cùng giúp ngươi bổ sung một long văn.”
Bàn tay của Bạch tiền bối two chỉ vào ba long văn.
Ngay sau đó, long văn này biến hóa, cuối cùng hóa thành một thánh ấn vuông vức. Mà bên dưới thánh ấn chính là bộ dạng của mỹ nhân rắn công đức.
Mỹ nhân rắn công đức giơ cánh tay mảnh khảnh lên, thánh ấn lơ lửng giữa hai tay cô, hình thành một đạo long văn.
‘Thánh ấn + mỹ nhân rắn công đức’ mới tạo thành một đạo long văn thôi á?
“Sau đó là long văn thứ hai này, nó cũng là do hai loại sức mạnh tập hợp lại mà ngưng tụ thành.”
Bạch tiền bối two lại chỉ vào long văn thứ hai.
Long văn cũng bắt dầu biến hóa, biến thành hình dáng của một con viễn cổ thánh viên, tay nó còn kéo một quyển thánh điển Nho gia.
Đây là hai loại công pháp tôi thể thuộc hàng đỉnh cấp của chư thiên vạn giới, Nho Gia Kim Cương Thân + Thánh Viên Long Lực Thần Công, chúng giúp tạo thành một long văn cho Tống Thư Hàng.
“Cái giá để tăng thêm một long văn lớn đến thế ư?”
Tống Thư Hàng nuốt nước bọt.
“Bình thường thì không cần phải trả một cái giá lớn tới vậy. Theo lý thì thánh ấn và ánh sáng công đức đã cụ thể hóa có thể tăng thêm hai đạo long văn. Nhưng chính ngươi cũng thấy đấy, kim đan của ngươi không phải kim đan bình thường mà là kình đan.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Còn đạo long văn cuối cùng này ấy à.”
Bạch tiền bối two vươn tay ra chỉ.
Đạo long văn cuối cùng cũng hiện ra hình dạng thật sự của mình.
Đó là một bức tường hùng vĩ, còn có cả chiến xa ở cổng thành nữa… pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú ‘thánh thành không bao giờ thất thủ” phiên bản thu nhỏ.
Vậy là bộ pháp khí bản mệnh bát phẩm cường thế tăng thêm một long văn cho Tống Thư Hàng. Pháp khí bản mệnh đáng sợ cỡ này, dù ném cho bất kỳ tu sĩ nào thì kim đan của họ bảo đảm đều sẽ tăng long văn gọn ơ ấy chứ.
“Đợi chút, đợi chút đã!”
Tống Thư Hàng cuống lên:
“Nếu như cả ba đạo long văn đều do ngoại lực tạo thành… thế thì bản thân ta không có long văn nào ư?”
Thế này không tu chân chút nào.
Cho dù là tu sĩ kém cỏi đến đâu đi chẳng nữa thì ít nhất cũng có một đạo long văn làm vốn mới đúng.
Đến quyền giữ vốn hắn cũng không có luôn à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận