Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1369: Sao Ta Có Thể Tìm Đường Chết Như Vậy Chứ?

Chương 1369: Sao Ta Có Thể Tìm Đường Chết Như Vậy Chứ?
Lúc trước Bạch tiền bối từng nhắc nhở hắn, đây là Huyền Ma giảng pháp, lúc giảng pháp phải chú ý đến bản thảo. Một vài bản phảo giảng pháp có thể nhận được 32 cái like ở hiện thế, thế nhưng đem đến thế giới Cửu U thì chỉ có một con đường chết.
Dù sao sinh vật ở hai thế giới không giống nhau, thuộc tính bất đồng, phương thức suy nghĩ cũng hoàn toàn trái ngược nhau.
Đặc biệt, nếu mang những bài giảng pháp thuộc các hệ Phật môn, Nho gia, thánh quang đến thế giới Cửu U thì chỉ có một con đường là bị vùi dập.
Mà bản thảo Tạo Hóa Tiên Tử lặng lẽ đưa lên chính là bài giảng pháp của Nho gia.
Không thể giảng được!
Sao ta có thể tìm đường chết như vậy chứ?
Tìm đường chết cũng phải nhìn trường hợp, lúc này tuyệt đối không thể mắc bệnh Tam Lãng được.
Tống Thư Hàng lập tức ngậm chặt miệng mình, không đọc ra bài giảng pháp này nữa.
Bản thảo giảng pháp thuộc Nho gia này vừa xuất hiện, kết quả giảng pháp nhất định sẽ toàn là đánh giá kém. Đến lúc đó hắn sẽ không thoát khỏi việc bị giày vò suốt 365 ngày.
Vẫn nên tiếp tục giảng ‘Đạo Tâm Chủng Ma’ của mình thì hơn, Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
“Khụ!” Hắn hắng giọng một cái: “Kế đến chúng ta tiếp tục giảng giải về phần ‘lập ma ý’ sau phần ‘dựng đạo tâm’.”
Tu luyện giả trong chư thiên vạn giới: “…”
Tà ma ở thế giới Cửu U: “…”
Sau hai câu ‘Hiếu là gì? Yêu là gì?’ hỏi thẳng vào tâm linh của Bá Nho Huyền Ma vừa rồi, mọi người đang mong đợi đoạn sau, trực giác nói cho bọn họ biết phần phía sau sẽ rất đặc sắc.
Không ngờ Bá Nho Huyền Ma vừa chuyển ý lại quay lại giảng pháp về nội dung trước đó.
Ngay cả quần ta cũng cởi rồi, ngươi lại cho ta nghe cái này à?
Chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U lập tức bùng nổ đủ loại nghị luận.
Nhưng Tống Thư Hàng là Huyền Thánh bát phẩm hàng dỏm, hắn căn bản không cách nào nhìn thấy bình luận của mọi người nên không biết tu sĩ chư thiên vạn giới và tà ma thế giới Cửu U đã bùng nổ.
Hắn tiếp tục mở miệng giảng giải phần thứ hai của ‘Đạo Tâm Chủng Ma’ là ‘lập ma ý’.


Sau khi giảng pháp hoảng chừng năm sáu câu…
Tống Thư Hàng đột nhiên ngáp một cái, nước mắt mệt mỏi tràn ra khỏi mi.
Từng cơn buồn ngủ ập đến.
Hắn thực sự mệt chết đi được, hơn nữa cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Tuy rằng thời gian bên ngoài thoáng cái đã nhảy đến ngày 1 tháng 10, nhưng từ lúc ‘hôn lễ của Đậu Đậu’ bắt đầu thì Tống Thư Hàng đã bắt đầu bận rộn cho đến tận bây giờ.
Lúc hôn lễ của Đậu Đậu bắt đầu, ý thức của hắn, Vũ Nhu Tử và A Thập Lục tiến hành hoán đổi với Đậu Đậu. Giữa đường lại gặp phải chuyện Đậu Đậu bị cướp dâu.
Tiếp đó là đại chiến với đám ngụy thần con mắt hỏa diễm, tham dự cuộc chiến giữa Tam Thập Tam Thú Thần Tông VS ngụy thần, khiến rất nhiều ngụy thần mang thai, bị giam trong phòng tối của thiên đạo, chịu đựng các loại giày vò bên trong đó.
Mấy lần bị Vân Tước Tử kéo vào thế giới thiên kiếp chịu khổ, gom góp tài liệu luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, lại bị kéo vào thế giới ma kiếp độ ma kiếp.
Lắp ráp pháp khí tổ hợp tam thập tam thú x2, bản thể và thể sống lại bị ép khô một lần, chính diện đối chọi với ma kiếp bát phẩm, độ xong ma kiếp bát phẩm, bắt đầu ‘ma tiền hiển thân’, lại bắt đầu ‘Huyền Ma giảng pháp’.
Dù là thân thể làm bằng sắt thì cũng ăn không tiêu.
Mệt như chó ấy.
Không đúng, lúc một người cảm thấy mình mệt như chó thì thật ra đó hoàn toàn là ảo giác. Bởi vì chó không sống mệt mỏi như ngươi đâu.
Tống Thư Hàng bây giờ là mệt hơn cả chó mới đúng.
Bằng thể chất ngũ phẩm của hắn mà sống được đến giờ đã là kỳ tích rồi.
Hơn nữa hiện giờ hắn không có trạng thái để giảng pháp, tinh thần rơi vào tình trạng uể oải tột độ. Hơn nữa lại còn đọc lời thoại một cách máy móc, cơn buồn ngủ càng ngày càng dữ dội, mí mắt của hắn trĩu xuống, không thể cố nổi.
Sau khi ngáp một cái, trong lòng hắn cố gắng làm mình tỉnh táo hơn.
Nhưng dù lòng hắn mong muốn tỉnh táo cỡ nào đi nữa thì thân thể lại trở nên mềm oặt.
Ngáp hết cái này đến cái khác, hoàn toàn không thể ngừng lại được.
Cứ như vậy, trong sự kiện lớn cấp thế giới như Huyền Ma giảng pháp này, sau khi ngáp liên tục bốn cái thì Tống Thư Hàng ngẹo đầu, ngủ thiếp đi.
Bá Tống Huyền Ma ngủ rồi.
Hơn nữa còn ngủ rất ngon nữa chứ.
Trước ánh nhìn lom lom của hàng tỉ con mắt thuộc chư thiên vạn giới + thế giới Cửu U, hắn cứ ngủ ngon lành như thế.
Khiến hàng tỉ người đang online nghẹn thở thưởng thức hình ảnh livestream [Bá Tống Huyền Thánh, Bá Nho Huyền Ma] đi ngủ.
Chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U hoàn toàn yên tĩnh.
Tiếp đó, lại bùng nổ lần nữa.
“Bá Nho Huyền Ma bị sao thế, chết rồi ư?”
“Không thể nào, lúc trước hắn còn khỏe mạnh lắm mà.”
“Ta cảm thấy hình như Bá Tống Huyền Thánh ngủ gục rồi thì phải?”
“Không thể nào, sao có thể ngủ vào lúc thế này chứ?”
Điên rồi à? Trong quá trình giảng pháp mà cũng có thể ngủ ư?
“Trước kia lúc Huyền Thánh giảng pháp có xuất hiện loại chuyện tương tự như này không? Có ai ngủ lúc đang Huyền Thánh giảng pháp hay không vậy?”
“Ta chỉ nhớ lúc trước có Thường Viễn Tử Huyền Thánh nhân cơ hội Huyền Thánh giảng pháp mà tỏ tình với Biệt Tuyết Tiên Cơ. Lần đầu tiên thấy người ngủ ngon lành như Bá Tống Huyền Thánh đấy.”
“Đám Huyền Thánh năm nay người sau lại có cá tính hơn người trước, có tỏ tình, có ngủ. Không biết còn có loại mới nào nữa không nhỉ?”
“Lần đâu tiên Bá Tống Huyền Thánh giảng pháp vẫn rất hăng hái cơ mà, lần này là trạng thái Huyền Ma giảng pháp cho nên thay đổi chiến lược à?”
“Đánh giá kém, đánh giá kém! Sau khi giảng pháp kết thúc nhất định phải đánh giá loại kém.” Tà ma Cửu U nói.
Đồng thời, sau khi Tống Thư Hàng ngủ, dị tượng mà kình đan chiếu ra cũng bắt đầu biến mất. [Ta] trong mắt mọi người lại biến trở về Bá Tống.
Điều này khiến một ít Huyền Thánh, Kiếp Tiên lão làng mất đi hứng thú nghiên cứu.
xxxxxxxxxx
Bạch tiền bối two: “…”
Lúc nào Tống Thư Hàng cũng có thể lần lượt để lại ấn tượng mới cho Bạch tiền bối two
Trường hợp trang trọng như vậy mà hắn cũng dám ngủ ư?
Không chỉ dám, hắn còn ngủ rất ngon nữa chứ.
Hiện tại, dù mỹ nhân rắn công đức, hư ảnh thánh viên viễn cổ, Tạo Hóa Tiên Tử sau lưng liều mạng giữ thể diện cho hắn thì cũng không chống đỡ được.
Bạch tiền bối two hạ quyết tâm: “Đến lúc đó toàn bộ 365 hình phạt đều phải chọn loại tàn khốc nhất mới được.”
‘Huyền Ma giảng pháp’ là địa bàn của hắn, phải biết rằng hắn là chúa tể Cửu U đấy nhé.
Tống Thư Hàng đúng là không nể mặt mà.
Hắn muốn một năm tiếp theo Tống Thư Hàng đừng hòng ngủ ngon giấc, khiến giấc ngủ hoàn toàn trở thành hy vọng xa vời của Tống Thư Hàng.


Tống Thư Hàng chìm vào giấc ngủ, thể xác và tinh thần đều được thả lỏng.
Thể xác tinh thần mệt mỏi đã được hồi phục trong lúc ngủ.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, hắn mở mắt ra.
Khi tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang ngồi xếp bằng, bên cạnh hắn có bốn lư hương, sương khói lượn lờ.
“Ta đang ở đâu đây? Sao ta lại ngủ được chứ. Đúng rồi, chờ chút… Ta đang trong Huyền Ma giảng pháp mà. Định mệnhhhhh, ta lại ngủ thiếp đi trong quá trình giảng pháp ư? Chết chắc rồi, chết chắc rồi.”
Tim Tống Thư Hàng thắt lại.
Ngủ trong quá trình giảng pháp, không có vị đại lão bát phẩm nào trong chư thiên vạn giới + thế giới Cửu U dám làm vậy cả.
Giảng pháp của mình kết thúc rồi sao? Huyền Ma giảng pháp kết thúc rồi ư?
Vậy không phải mình sẽ chết chắc à? 365 loại tra tấn mỗi ngày mỗi khác sắp tới rồi sao?
Tống Thư Hàng toan đứng dậy, cố gắng liên hệ với Bạch tiền bối.
Nhưng lúc hắn định đứng dậy, lại phải hiện thân thể của mình không nhúc nhích tí nào.
Không lẽ [hành hạ] đã đến rồi ư?
Trong lòng Tống Thư Hàng chợt thấy bất an vô cùng
Đúng lúc này, cửa điện trước mặt bị đẩy ra.
Sau đó, một bóng người bước vào đại điện. Đó là một thư sinh với thân thể trong suốt từ ngoài vào trong, toàn thân giống hệt thủy tinh.
“Lão sư sắp bắt đầu giảng pháp rồi, muội còn chưa qua đó ư?” Thư sinh thủy tinh mỉm cười nói.
“Đang chờ sư huynh ngươi đến gọi ta đây này.” Tống Thư Hàng phát hiện mình phát ra giọng con gái ngọt ngào, âm thanh êm tai, mở miệng nói chuyện tựa như đang ca hát vậy.
[Nhập mộng!]
Tống Thư Hàng lập tức hiểu được bản thân lại nhập mộng rồi.
Hơn nữa, nhìn hoàn cảnh này thì hắn nhanh chóng đoán ra đối tượng mà hắn nhập mộng lần này.
Là Tạo Hóa Tiên Tử.
Vị thư sinh có thân thể trong suốt trước mắt này… chính là thư sinh thủy tinh trong mười ba Kiếp Tiên dưới trướng Thánh Nhân.
Chính là vị đã mượn linh quỷ số 1 của Tống Thư Hàng.
Như vậy, vị lão sư trong miệng hắn hiển nhiên là Thánh Nhân Nho gia sắp giảng pháp rồi.
Tạo Hóa Tiên Tử nhảy xuống, cười hì hì đáp xuống bên cạnh thư sinh thủy tinh.
Thư sinh thủy tinh vươn tay xoa đầu cô với vẻ cưng chiều.
Sau đó, hai người sóng vai đi về phía đại điện nơi xa.
Trong đại điện.
Mười ba Kiếp Tiên dưới trướng Thánh Nhân đã đến đông đủ, hơn nữa còn có mấy vị nam nữ trẻ tuổi nữa.
Đệ tử mà Thánh Nhân Nho gia thu nhận không chỉ là mười ba Kiếp Tiên, cũng có một vài đệ tử không đạt đến cảnh giới Kiếp Tiên.
Sau khi thư sinh thủy tinh và Tạo Hóa Tiên Tử tiến vào đại điện thì nhẹ nhàng đi tới vị trí thuộc về mình rồi ngồi xuống.
Đang ngồi trên đàn giảng pháp chính là vị Thánh Nhân Nho gia có ‘cuộc đời cực trâu bò’ kia.
Thánh Nhân hơi ngẩng đầu nhìn đám đệ tử bên dưới: “Mọi người đã đến đông đủ thì giảng pháp hôm nay bắt đầu. Đạo Tử, con phụ trách ghi chép nhé.”
“Hôm nay sư tôn muốn giảng về đề tài gì?” Đạo Tử đứng đầu mười ba Kiếp Tiên cung kính hỏi lại.
“Nội dung giảng hôm nay là ‘trị hiếu’.” Thánh Nhân Nho gia mỉm cười.
Bề ngoài của Thánh Nhân Nho gia lúc này vào độ trung niên, lấy thực lực của hắn thì đương nhiên có thể duy trì hình dáng trẻ tuổi hơn, nhưng bởi vì làm thầy người ta nên hắn cố định hình tượng của mình ở trạng thái trung niên.
Thánh Nhân mỉm cười, trong mắt các đệ tử của hắn thì nụ cười ấy hòa ái dễ gần biết bao.
Nhưng sau khi Tống Thư Hàng nghe đến hai chữ ‘trị hiếu’ thì chỉ cảm thấy phần bụng dưới ẩn ẩn đau. Đồng thời, dường như hắn nhìn thấy mắt trái của Thánh Nhân Nho gia đang lóe lên ánh sáng tà ác.
‘Trị hiếu’, chắc không phải phần kia đấy chứ?
“Hiếu là gì?”
“Yêu là gì?”
Sau khi Thánh Nhân Nho gia bắt đầu giảng pháp thì liên tục hỏi hai vấn đề.
Thánh Nhân lên tiếng, mỗi một câu đều có lực lượng dị tượng thiên địa đi theo.
Câu hỏi hắn đặt ra đi thẳng lòng người.
Đây không phải là phần mở đầu của bản thảo giảng pháp mà Tạo Hóa Tiên Tử đã đưa mình ư?
Lúc ấy giảng pháp mà Tạo Hóa Tiên Tử đưa mình cũng là phần ‘trị hiếu’ thì phải?
Nhưng phần giảng pháp này có bản quyền đó! Bản quyền thuộc sở hữu của Thánh Nhân Nho gia, hơn nữa Thánh Nhân còn từng giảng nó trong Nho môn.
Loại giảng pháp có bản quyền như này không thể lấy ra để thực hiện ‘Huyền Thánh giảng pháp’ hoặc ‘Huyền Ma giảng pháp’ được đâu nhỉ?
Mà lúc này, Thánh Nhân Nho gia lại mở miệng: “Tình yêu của mẹ là gì?”
Quả nhiên là phần này.
Vậy kế tiếp…chính là Thánh Nhân để các đệ tử của mình thể nghiệm cảm giác ‘mười tháng mang thai’ cùng với nỗi khổ ‘sinh con’ dài đến nửa canh giờ nhỉ?
Chắc chắn lúc đó Tạo Hóa Tiên Tử cũng nằm trong hàng ngũ mang thai.
Giờ mình đang nương nhờ trên người Tạo Hóa Tiên Tử thì cùng chịu chung cảm giác.
Tống Thư Hàng lập tức cuống cuồng.
Hắn đã dùng thân nam nhi thể nghiệm cảm giác này, chẳng lẽ giờ còn cần dùng thân nữ nhi thể nghiệm lần nữa ư?


Mà cùng lúc đó, trong trạng thái Huyền Ma giảng pháp.
Tống Thư Hàng đang cúi đầu đột nhiên mở miệng nói: “Tình yêu của mẹ là gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận