Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1370: Kình Đan… Mang Thai!

Chương 1370: Kình Đan… Mang Thai!
“Đây là thao tác gì vậy? Giảng pháp trong mộng ư?” Chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U lại bùng nổ lần nữa.
Lần giảng pháp này của Bá Nho Huyền Ma có thể nói là biến đổi bất ngờ.
Lúc mọi người cho rằng nội dung giảng pháp của hắn hơi bình thường thì Bá Nho Huyền Ma lại để lộ một loại ‘hiệu quả pháp thuật’ sâu không lường được, ngay cả Kiếp Tiên cũng bị mê muội trong hiệu quả pháp thuật đó, không cách nào thoát ra được.
Lúc mọi người cho rằng Bá Tống Huyền Thánh muốn dùng bản thân làm gương để dạy mọi người học theo, để mọi người tự thể nghiệm phương thức giảng pháp thì Bá Nho Huyền Ma lại đột nhiên dùng phương pháp uy nghiêm, hỏi thẳng lòng người, xen vào hỏi hai vấn đề ‘Hiếu là gì? Yêu là gì?’, hấp dẫn chú ý của mọi người, khiến người ta sốt ruột muốn nghe phần tiếp theo.
Nhưng ngay sau đó, Bá Nho Huyền Ma lại đột nhiên quay lại bài giảng pháp trước đó.
Tu sĩ chư thiên vạn giới và đám tà ma thế giới Cửu U cũng ráng nhịn, dù sao thì cũng là giảng pháp bát phẩm hiếm thấy.
Nhưng Bá Nho Huyền Ma giảng chưa được mấy câu đã ngủ thiếp đi ngon lành.
Trong khoảnh khắc đó, không biết bao nhiêu người trong chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U đều lật bàn.
Mệt tim quá.
Cuối cùng, lúc tà ma thế giới Cửu U chuẩn bị cho Bá Nho Huyền Ma một cái đánh giá kém màu đỏ cực bự thì Bá Nho Huyền Ma lại mở miệng, trình diễn kỹ năng ‘giảng pháp trong mộng’ cao siêu.
Hơn nữa, lúc Bá Nho Huyền Ma vừa mở miệng, khí chất trên người hắn lại trở nên đầy áp bách.
Rõ ràng là đang cúi thấp đầu ngủ, nhưng tu sĩ chư thiên vạn giới và tà ma Cửu U lại không ai dám cằn nhằn câu nào. Gần như là theo bản năng, tất cả mọi người đều ngồi thẳng người lại, duy trì tư thế ngoan ngoãn, cũng bất giác nhìn về phía Bá Nho Huyền Ma, vểnh tai lắng nghe giảng pháp.
Loại cảm giác này tựa như đám học sinh thời xưa nhìn thấy lão sư uy nghiêm đi tới vậy.


[Cha mẹ là gốc rễ của mỗi con người. Đề tài giảng pháp hôm nay là trị hiếu, nói về tình yêu của mẹ.]
[Mẹ hiền thương con, không vì báo đáp.]
[Trẻ sơ sinh một thước ba tấc, lại thêm mười tám năm công nuôi nấng.]
Tống Thư Hàng cúi thấp đầu, miệng lại không nhanh không chậm mà bắt đầu quá trình giảng pháp.
Mỗi một câu nói của hắn đều kéo theo dị tượng thiên địa, lại có chính khí hội tụ về phía hắn, tăng cường uy nghiêm cho hắn.
Thứ Tống Thư Hàng giảng lúc này chỉ là nội dung về ‘hiếu’ rất thông thường.
Thế nhưng tu luyện giả chư thiên vạn giới và tà ma Cửu U, không một kẻ nào dám không nghe. Tất cả tu sĩ và tà ma đều ngồi nghiêm chỉnh, chăm chú nghe giảng, không nói lời nào.
[ n nặng mười tháng mang thai, báo đáp ba đời còn nhẹ.]
[Mười tháng mang thai, nỗi khổ sinh con… Chư vị học sinh, có thể tự mình thể nghiệm một phen.]
Trong lúc nói chuyện, phía sau Tống Thư Hàng, đan văn ‘con mắt’ trên kình đan lại sáng lên lần nữa.
Đan văn này đại diện cho ‘con mắt của Thánh Nhân Nho gia’.
Nó khiến ‘hình chiếu’ lại hiện ra sau lưng Tống Thư Hàng.
Đồng thời với lúc hình chiếu xuất hiện, một con mắt giống hệt như thế bay ra từ trên người Tống Thư Hàng, nhập vào hình chiếu trên màn hình.
Chính là bản thể của ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ kia.
Vẻ mặt tu luyện giả chư thiên vạn giới và đám tà ma thế giới Cửu U đều vô cùng nghi hoặc.
Mà tại thế giới ma kiếp cách đó không xa.
Vân Tước Tử phiên bản nhỏ: “Ê ê ê, đùa nhau à, không phải Thư Hàng tiểu hữu muốn dùng chiêu đó khi đang thực hiện Huyền Ma giảng pháp đó chứ? Thế này thì tự tìm đường chết nặng quá rồi! Chuyện tìm đường chết như vậy… thật là kích thích, cả ta cũng không nghĩ ra được.”
Vân Tước Tử kích động nắm chặt nắm tay.
Huyền Thánh bát phẩm kiếp của cô bị cắt ngang, hiện tại phiên bản thu nhỏ của cô vẫn là cảnh giới thất phẩm đỉnh phong. Nói cách khác, cô vẫn có thể tiếp tục chơi đùa thỏa thích ở thế giới thiên kiếp.
Chờ sau khi Tống Thư Hàng tiểu hữu kết thúc giảng pháp, cô có thể mượn ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ ở chỗ hắn. Lần sau đợi cô độ kiếp xong, Huyền Thánh giảng pháp cho chư thiên vạn giới, giảng đến lúc cuối thì cô có thể bất ngờ tế ra ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ ra, khiến đám tu luyện giả chư thiên vạn giới mang thai lần thứ hai.
Nghĩ thôi cũng thấy đặc biệt kích thích rồi.
Vân Tước Tử cảm thấy sức mạnh tìm đường chết trong cơ thể mình đã bắt đầu sôi trào, không dằn xuống được.
Xích Tiêu Kiếm: “Nhìn trời! Tiêu rồi.”


Trong trạng thái nhập mộng.
Thánh Nhân Nho gia đồng bộ với Tống Thư Hàng ở ngoài hiện thế: “Mười tháng mang thai, đau đớn sinh con… Chư vị học sinh, có thể tự mình thể nghiệm một phen.”
Tới rồi, cuối cùng thì điều đáng sợ này cũng sắp tới rồi.
Tống Thư Hàng rơi lệ đầy mặt.
Lúc này, hắn hy vọng mình đừng có cái thiên phú nhập mộng quỷ quái này biết bao.
“Sư tôn, loại chuyện như mười tháng mang thai này, chúng con phải thể nghiệm như thế nào đây?” Đạo Tử phụ trách ghi chép nghi hoặc hỏi lại.
Đạo Tử tiền bối, mau im đi, đừng hỏi tiếp nữa. Tống Thư Hàng la lớn trong lòng.
Đáng tiếc hắn không cách nào phát ra tiếng, cũng không cách nào nhắc nhở Đạo Tử.
“Vi sư đã nghiên cứu ra một loại pháp thuật, cũng khắc nó vào trong con ngươi. Pháp thuật này tên là ‘ánh nhìn mang thai’. Nhìn vào mắt ta nào.” Thánh Nhân Nho gia nhẹ giọng nói.
Giọng nói của Thánh Nhân nhẹ nhàng, nhưng hàm chứa một loại uy nghiêm không cho cự tuyệt. Tất cả học sinh có mặt, kể cả Tạo Hóa Tiên Tử mà Tống Thư Hàng đang nương thân, đều bất giác hướng ánh nhìn về phía con mắt của lão sư mình.
[Nhìn vào mắt ta nào.] Ngoài hiện thế, Tống Thư Hàng nói cùng lúc với Thánh Nhân Nho gia. Tu luyện giả chư thiên vạn giới, đám tà ma thế giới Cửu U đều bất giác hướng ánh nhìn về phía hình chiếu ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ sau lưng Tống Thư Hàng.
Lúc tất cả các học sinh có mặt nhìn vào mắt Thánh Nhân Nho gia, mắt hắn chợt bắn ra ‘ánh sáng quái dị’.
Ánh sáng quái dị bực nào chứ?
Quái dị đến mức căn bản không thể tả được.
Rốt cuộc thì luồng ánh sáng quái dị kia đại diện cho cái gì?
Vậy còn cần phải nói nữa ư? Đương nhiên là đại diện cho mang thai rồi.
“Không ~~” Tống Thư Hàng hét thảm.
Thế nhưng người khống chế thân thể là Tạo Hóa Tiên Tử, Tống Thư Hàng trong trạng thái nương thân chỉ có thể bị động nhận lấy, không cách nào thay đổi nội dung giấc mộng.
[Chúc mừng người chơi Tống Thư Hàng bị ‘ánh nhìn mang thai’ bắn trúng lần thứ hai, đạt được mười giây thể nghiệm mang thai, nửa canh giờ thể nghiệm đau đớn sinh con cấp VIP.]
Có điều lần thể nghiệm này khác với lần trước.
Lần trước là thân nam nhi, lúc này Tống Thư Hàng lại dùng ‘thân nữ nhi’ của Tạo Hóa Tiên Tử để thể nghiệm nỗi khổ mang thai và sinh nở.
Đối với Tống Thư Hàng mà nói, loại cảm giác này quả thực quái dị đến không cách nào hình dung được.
Có điều, hai giây sau.
“Ơ? Không đau à?” Tống Thư Hàng đột nhiên phát hiện liên hệ giữa mình và Tạo Hóa Tiên Tử đã được tách ra.
Bụng Tạo Hóa Tiên Tử phồng lớn như bị bơm vào vậy, mà Tống Thư Hàng lại không cảm thấy khác thường gì.
“Kỳ quái.” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Trước kia mỗi lần vào mộng, chuyện mà đối tượng hắn đi vào mộng trải qua, bất kể tốt xấu, hắn đều phải tự thân thể nghiệm một lần. Kể cả cuộc đời cây hành dài dòng của Thông Nương, Sở Sở bị người ôm siết đến chết… vân vân.
Mà lần này, Tạo Hóa Tiên Tử bị ‘ánh nhìn mang thai’ bắn trúng, hắn chỉ thể nghiệm không đến một giây, sau đó lại bình yên vô sự.
Chẳng lẽ ‘thiên phú nhập mộng’ của mình thăng cấp, có thể cắt đứt một ít thể nghiệm tương đối tồi tệ ư? Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.


Cùng lúc đó, trong trạng thái Huyền Ma giảng pháp. ‘Con mắt Thánh Nhân Nho gia’ sau lưng Tống Thư Hàng bộc phát ra ánh sáng quái dị.
Tu luyện giả chư thiên vạn giới, tà ma Cửu U, bất kể nam nữ già trẻ, bất kể thực vật hay tảng đá, bất kể là người hay không phải người, toàn bộ đều bị ánh sáng từ ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ bắn trúng.
Dưới ‘ánh nhìn mang thai’, chúng sinh bình đẳng.
Trừ khi ngươi đã mang thai sẵn.
[Bá Nho Huyền Ma gửi tài liệu ‘ánh nhìn mang thai’ cho tất cả mọi người, có nhận hay không? YES/NO?]
Khác với ‘ánh nhìn mang thai’ ngày thường bắn ra, trong hình thức ‘Huyền Ma giảng pháp’, ‘ánh nhìn mang thai’ của con mắt Thánh Nhân Nho gia được trạng thái giảng pháp gia trì, uy lực tăng mạnh.
Trước kia một đợt ‘ánh nhìn mang thai’ tối đa chỉ khiến cho hơn nghìn người mang thai, dưới lực lượng pháp tắc của hình thức giảng pháp gia trì, uy lực trở nên vô cùng to lớn.
Ngay sau đó, bụng dưới của tất cả những tồn tại ngẩng đầu nhìn về phía con mắt Thánh Nhân Nho gia bắt đầu phồng lên tựa như bị bơm hơi vào vậy.
Mỗi giây phồng lên một vòng, mười giây là có thể hoàn thành toàn bộ quá trình mười tháng mang thai.
Mức độ tiện lợi vượt quá sức tưởng tượng.
Xem đi, mang thai đơn giản như thế đấy.
Ngươi còn cho rằng ‘nắm tay là mang thai’ rất tiện đúng không? Đã lạc hậu lắm rồi! Hơn nữa còn phải tiếp xúc tứ chi, phiền toái biết bao.
‘Ánh nhìn mang thai’ của Thánh Nhân Nho gia ấy à, chỉ cần một ánh mắt là có thể khiến ngươi mang thai, còn do dự gì nữa? Mau ngẩng đầu lên, nhận lấy sự gột rửa từ ánh mắt từ ái của Thánh Nhân đi nào.
“A a a, cái gì thế này?”
“Cái bụng, cái bụng đang to lên!”
“Ta là nam mà, Bá Nho Huyền Ma, có phải ngươi nhầm cái gì rồi không?”
“Ánh sáng quái dị trong con mắt thần thánh kia đại biểu cho hàm ý gì đây? Trong này nhất định có nội dung 800 chữ đầy thâm ảo, đáng giá để ta nghiên cứu, phân tích. Nhưng trước đó ta cần phải mang thai trước đã.”
“Ồ? Đây là cảm giác mang thai ư? Thật thú vị.”
“Khốn kiếp, bà đây vừa sinh xong không lâu, tới nữa à? Đi chết đi!”
“Tít tít tít tít ~~”
“Phụt, không được rồi. Sư phụ uy nghiêm đột nhiên mang thai, trông buồn cười quá. Đương nhiên bọn ta cũng mang thai chung luôn rồi. Đau đau đau đau đau quá đi.”
“Ta và đạo lữ đang song tu mà, khốn kiếp.”
“Dừng tay, mau dừng tay. Sư muội ta vẫn còn là con nít!”
“Dừng tay, sư đệ ta vẫn còn là con nít!”
“Dừng tay, sư phụ ta vẫn còn là con nít!”
“Ha ha ha ha, Hoàng Sơn ngu ngốc cũng mang thai, ha ha ha.”
“Ngươi cũng mang thai đó Đậu Đậu. Đừng có mà chó chê mèo lắm lông.”
“Bạch tiền bối bế quan ở đâu vậy? Hắn có xem lần ‘Huyền Ma giảng pháp’ này không? Ta muốn nhìn Bạch tiền bối, có phải hắn cũng mang thai rồi không. Ta muốn xem Bạch tiền bối mang thai, đừng ai cản ta.”
“Ta chỉ muốn sinh một đội bóng, nhưng ta không định tự mình sinh đâu.”
“Khóc một dòng sông, ta và Tử Yên mang thai cùng nhau, selfie một tấm nào. A a a, đau quá, đau quá.”
“Không ổn, ta đang đua xe mà bụng đột nhiên to lên nên mất kiểm soát, đụng xe rồi ~~ a a a a, cán lên rồi, tiêu rồi…”
“Mẹ ơi, con yêu mẹ ~~ con yêu mẹ nhất trần đời.”
Chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U trở nên hỗn loạn.
Tâm lý của nhóm tu luyện giả và đám tà ma Cửu U đã bị ám ảnh dữ dội, ám ảnh tâm lý này có diện tích ít nhất cũng cỡ ba phòng hai sảnh hai nhà vệ sinh.
Mà lúc này, Tống Thư Hàng đang ngủ mơ lại bình tĩnh nói: “Mang thai khổ cực, sinh nở cũng khổ. n này tình này, ba đời khó quên.”
Bạch tiền bối two: “…”
Thân là chúa tể Cửu U, hắn đương nhiên sẽ không chịu ảnh hưởng của ‘ánh nhìn mang thai’.
“Lần này đến ta cũng không thể nào cứu được ngươi.” Bạch tiền bối two xoa huyệt thái dương.
Sau khi giảng pháp kết thúc, e rằng nhóm tà ma Cửu U sẽ đánh giá kém nhiều như sóng thần mất thôi.
Lúc này, hình chiếu ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ rốt cuộc cũng tán đi, con mắt Thánh Nhân lại quay về.
Tiếp đó, trong khí hải nơi đan điển của Tống Thư Hàng, bụng dưới của kim đan cá voi mập bắt đầu vồng lên…
Bạn cần đăng nhập để bình luận