Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1381: Chơi Một Trò Chơi

Chương 1381: Chơi Một Trò Chơi
Tống Thư Hàng đần thối mặt ra.
“Ngươi gặp vị cái gì cũng có thể bán kia rồi à?” Bạch tiền bối two hỏi.
Phân thân của Bạch tiền bối two sải bước đi ra từ thông đạo. Có điều ở đây chỉ có Tống Thư Hàng có thể thấy rõ dáng vẻ của hắn, Thất Tu, Lục Tu và Tứ Tu chỉ có thể nhìn thấy một hư ảnh màu đen.
Mà lúc Bạch tiền bối two vừa xuất hiện, những đại sư luyện khí của Tam Thập Tam Thú Thần Tông kia lập tức cảm thấy hô hấp khó khăn, từng người một lần lượt ngã xuống đất ngất đi.
Chúa tể Cửu U hiện thân, dù chỉ là một phân thân thì không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể chịu đựng được.
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Nhìn dáng vẻ của ngươi thì chắc là mới từ phòng tối thiên đạo đi ra đúng không? Nói vậy là tên kia chạy đến phòng tối thiên đạo rồi à? Đúng là thông minh thật đấy.” Bạch tiền bối two nói.
Đối với Bạch tiền bối two thì phòng tối thiên đạo là cấm địa tuyệt đối, nếu hắn dám tiếp xúc thì chắc chắn sẽ bị thiên đạo bắt lại, trấn áp tầng tầng lớp lớp, hoặc là bị nhốt vào trong phòng tối luôn.
“Thôi bỏ đi, tạm tha cho hắn một lần. Ta không tin hắn sẽ trốn trong phòng tối thiên đạo vĩnh viễn.” Bạch tiền bối two sờ cằm nói.
Chẳng qua lúc vừa nói xong, hắn lại đột nhiên nghĩ tới một việc, ôi chao, không phải Tống Thư Hàng vừa ra khỏi phòng tối thiên đạo ư? Lát nữa hỏi xem Tống Thư Hàng làm sao ra được, chỉ cần nắm giữ cách đi ra thì hắn cũng có thể đi vào phòng tối bắt ‘cái gì cũng có thể bán’ kia rồi.
Nghĩ tới đây, tâm tình Bạch tiền bối two lại tốt lên hẳn.
Sau đó, hắn nhìn về phía Lục Tu Tiên Tử: “Ngươi xác định muốn dùng phần thưởng cho bạn của mình à?”
Sau khi Lục Tu Tiên Tử chế tạo xong hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú bát phẩm, Bạch tiền bối two nể mặt Tống Thư Hàng nên tăng thêm thù lao.
Hắn có thể giúp Lục Tu Tiên Tử hoặc Tứ Tu thoát khỏi ràng buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao để sống lại và tu luyện một lần nữa. Nhưng chỉ có một suất. Hoặc là Lục Tu Tiên Tử giải thoát cho bản thân mình, hoặc là Tứ Tu được giải thoát.
“Đúng vậy, ta xác định.” Lục Tu Tiên Tử đáp chắc nịch.
Cô không dám nhìn thẳng vào bóng đen của Bạch tiền bối two, bởi vì chỉ cần liếc nhìn một cái thì cô sẽ cảm ứng được tập hợp của các loại tội ác lớn nhất, tử vong đáng sợ nhất, đau đớn chẳng khác gì địa ngục của thế gian này.
“Sự lựa chọn của cô rất thú vị.” Bạch tiền bối two dứt lời, nhoáng một cái đã có mấy loại tài liệu hiện ra, rơi lên người Tứ Tu.
Tứ Tu lấy làm khó hiểu, căn bản nó còn không biết đầu đuôi mọi chuyện là thế nào.
“Giải.” Bạch tiền bối two khẽ quát một tiếng.
Ngay sau đó, Tứ Tu chợt thấy toàn thân nhẹ bẫng đi.
Năm đó, nó độ thiên kiếp tứ phẩm tấn cấp ngũ phẩm thất bại, suýt chút nữa đã tan thành mây khói. Nhưng vì nó là chủ nhân của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, nhờ phúc của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao nên nó còn sống, cái giá phải trả là cảnh giới dừng lại ở tứ phẩm vĩnh viễn, không cách nào tiến them được nữa.
Nhưng bây giờ, nó cảm thấy mình đã được giải thoát khỏi Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, được tái sinh thật sự.
Cảnh giới của nó không hề bị trói buộc, nó có thể tiếp tục tu luyện, tấn chức ngũ phẩm, trùng kích vào cảnh giới cao hơn!
[Đây chính là ‘cơ hội’ mà Lục Tu đã nói ư?] Tứ Tu lập tức hiểu ra.
“Lục Tu, ngươi nhường cơ hội tự do cho ta ư?” Tứ Tu nhìn chằm chằm vào Lục Tu.
Nó biết tình cảm giữ Lục Tu và Thất Tu. Thất Tu gần như đã táng gia bại sản để chuẩn bị tài liệu, muốn giúp Lục Tu thoát khỏi Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Nhưng bây giờ Lục Tu lại nhường cơ hội tự do cho nó?
“Tứ Tu tiền bối, ngươi đã bị Cửu Tu Phượng Hoàng Đao trói buộc lâu như thế đã đủ rồi, giờ đã đến lúc ngươi được tự do. Hơn nữa ta vẫn có Thất Tu, một ngày nào đó hắn sẽ giúp ta được giải thoát.” Lục Tu Tiên Tử ngồi xổm bên cạnh Tứ Tu, vươn tay vỗ nhẹ lên đầu bạch ngọc sư tử.
Tứ Tu: “…”
Lục Tu đột nhiên dịu dàng như thế, nhất thời nó không cách nào thích ứng được.
“Cảm ơn ngươi vẫn luôn chăm sóc ta và Thất Tu. Từ khi bọn ta tiếp nhận Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, ngươi vẫn luôn kề bên chỉ điểm cho bọn ta. Kỳ thật trong lòng ta luôn xem ngươi là ân sư của mình.” Lục Tu Tiên Tử dịu giọng nói.
Tứ Tu lập tức cảm động, hai mắt rơm rớm: “Thật ra ngươi có thể dùng cơ hội tự do này cho mình trước, lại để Thất Tu dùng tài liệu giải thoát cho ta là được.”
“Không được đâu, tự tay giúp ta được giải thoát là chuyện Thất Tu nhất định phải làm.” Lục Tu Tiên Tử đứng lên, vươn tay hất nhẹ mái tóc dài màu vàng kim của mình: “Tạm biệt nhé, Tứ Tu tiền bối.”
Cô đột nhiên ra chân đá cho Tứ Tu một cước.
Tứ Tu bị đá trúng, hét thảm một tiếng rồi bay ra ngoài tận mấy trăm mét.
Tống Thư Hàng: “?”
“Ha ~~ trong lòng thoải mái hơn rồi. Quả nhiên đá Tứ Tu là sướng nhất.” Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Thích ngược đãi người ta à?
Phong cách thay đổi quá nhanh thì phải?
“Thư Hàng, nếu như pháp khí đã chế tạo xong thì khi nào bọn ta có thể rời khỏi đây?” Lục Tu Tiên Tử hỏi.
“Bất cứ lúc nào cũng được.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Vậy giờ là lúc ta nên chào từ biệt ngươi rồi.” Lục Tu Tiên Tử nói.
Mấy ngày nay tim cô cứ bị đâm mãi, cho nên cô muốn tìm một nơi có non có nước để tu dưỡng một thời gian. Ngắm phong cảnh, du sơn ngoạn thủy, chữa lành cho trái tim bị đâm nát của mình.


Tống Thư Hàng chuyển toàn bộ mấy người Lục Tu Tiên Tử, Thất Tu, Tứ Tu và các đại sư của Tam Thập Tam Thú Thần Tông ra hiện thế, nơi ‘Mễ Lộ Lộ’ độ kiếp trước đó.
Sau khi thấy không còn người ngoài nữa thì Bạch tiền bối two vui vẻ hỏi: “Thư Hàng, ngươi vừa mới ra khỏi phòng tối thiên đạo đúng không?”
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Làm sao ra được thế? Phương pháp ra ngoài là gì?” Bạch tiền bối two hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời: “Là dựa vào phi kiếm dùng một lần đặc biệt do vị Bạch tiền bối ở hiện thế kia của ta luyện chế, nhờ đó mới ra được. Sau khi bay nửa giờ, cuối cùng cũng vượt biên ra khỏi phòng tối thiên đạo.”
“Phi kiếm dùng một lần ư?” Bạch tiền bối lấy làm khó hiểu.
“Tính ra thì phải phải gọi là ‘Phi kiếm phá phòng tối dùng một lần phiên bản 001’, cụ thể là mô phỏng thiên phú siêu thời không mạn bộ của rùa tai ương khổng lồ để thoát khỏi phòng tối.” Tống Thư Hàng giải thích cặn kẽ.
“Nguyên lý thì sao?” Bạch tiền bối two hỏi.
Không biết nguyên lý thì hắn cũng không làm ra được.
Tống Thư Hàng cười khổ nói: “Làm sao ta biết nguyên lý được chứ, phi kiếm là do vị Bạch tiền bối trong hiện thế kia chế ra, ngay cả phi kiếm dùng một lần ta cũng không biết nữa là, sao có thể được nhiều nguyên lý như vậy chứ.”
“Vậy phi kiếm đâu? Đưa ta xem cái nào.” Bạch tiền bối two lại nói.
Tống Thư Hàng đáp: “Bởi vì là phi kiếm dùng một lần nên dùng xong là hết luôn. Biến mất rồi.”
Bạch tiền bối two: “…”
“Có thể nghĩ cách lấy một thanh để ta nghiên cứu không?” Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng nói: “Bản thể của ta vẫn còn trong phòng tối thiên đạo. Bây giờ để ta truyền tin về đó, xem thử bản thể có thể xin được một thanh phi kiếm qua đây hay không. Có điều Bạch tiền bối à, chẳng lẽ ngươi muốn phi kiếm là để vào phòng tối thiên đạo bắt vị cái gì cũng có thể bán tiền bối kia à?”
Cái gì cũng có thể bán tiền bối rất đáng yêu, hắn choàng một tấm chăn trông rất thú vị.
Hơn nữa cái gì cũng có thể bán tiền bối đã giúp Tống Thư Hàng nhiều lần. Mặc dù là giao dịch công bằng, nhưng không thể phủ nhận, nếu như không có cái gì cũng có thể bán tiền bối bán mũ Bình Thiên cho hắn đúng lúc thì hắn đã chết dưới Huyền Thánh kiếp rồi.
Nếu bởi vì bản thân Tống Thư Hàng mà ‘gián tiếp làm hại’ đại lão cái gì cũng có thể bán thì hắn sẽ ngại lắm.
Nhưng bên kia lại là Bạch tiền bối two có quan hệ tốt hơn… Thân thiết hơn quan hệ giữa hắn và đại lão cái gì cũng có thể bán nhiều.
“Không sai, để hắn chạy thoát khiến ta đặc biệt không cam lòng.” Bạch tiền bối two nói thẳng: “Lúc ngươi xin phi kiếm từ một Bạch khác thì có thể nói cho vị cái gì cũng có thể bán kia biết. Ngươi nói với hắn là ta muốn đi vào bắt hắn, bảo ta muốn chơi một ván trốn tìm với hắn, kỳ hạn bốn ngày. Trong vòng bốn ngày, nếu như hắn bị ta bắt được, ta muốn cái chăn và hai mươi món bảo vật trên người hắn nữa. Nếu như trong bốn ngày mà hắn không bị ta bắt được thì ta sẽ giới thiệu hai mối làm ăn lớn cho hắn.”
Bạch tiền bối two nhớ có một hành tinh mọc mắt và bộ thân thể cũ của Vân Tước Tử bị quả cầu kim loại thể lỏng chiếm giữ cũng bị nhốt trong phòng tối thiên đạo. Đối với cái gì cũng có thể bán mà nói thì đây chính là hai mối làm ăn lớn.
Nếu như cái gì cũng có thể bán có cách đưa hai thứ kia ra khỏi phòng tối thiên đạo thì vui rồi.
Như vậy Bạch tiền bối two có thể tạm thời tha cho cái gì cũng có thể bán, bắt hành tinh mọc mắt kia xong rồi tính.
Dù có thế nào đi nữa thì Bạch tiền bối two cũng sẽ không thiệt thòi.
“Ta nói cho hắn biết thì chẳng phải độ khó để Bạch tiền bối ngươi bắt hắn sẽ tăng lên ư?” Tống Thư Hàng cũng thấy khó hiểu.
Bạch tiền bối two cười: “Trông vậy mà không ngờ Thư Hàng ngươi lại chẳng hiểu niềm vui thú khi chơi chút nào. Chơi trò chơi ấy mà, phải chơi với độ khó cao thì mới vui. Độ khó quá thấp thì còn gì thú vị nữa chứ? Dù sao thì ngươi cứ chuyển lời giúp ta là được.”
Tống Thư Hàng gật đầu: “Được.”
********
Bên trong phòng tối thiên đạo.
Bạch tiền bối phân thân hỏi: “Thư Hàng, phân thân của ngươi có ra ngoài được không?”
“Nhận được phản hồi rồi, phân thân đã trở về hiện thế thành công.” Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
Nói cách khác, ‘Phi kiếm phá phòng tối dùng một lần phiên bản 001’ mà Bạch tiền bối chế ra thực sự có hiệu quả.
“Tốt, vậy chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây thôi.” Bạch tiền bối phân thân gật đầu nói.
Hắn bẻ mấy nhánh cây trên cây công đức của mình, bắt đầu chế tạo phi kiếm.
Tống Thư Hàng: “Bạch tiền bối, lát nữa ngươi có thể cho ta thêm một thanh phi kiếm không?”
“?” Bạch tiền bối tò mò nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nói: “Vị ‘tít ~ tít ~’ khác cũng muốn một thanh phi kiếm, hỏi ngươi có thể cho hắn một thanh hay không?”
Bạch tiền bối sờ cằm: “Được! Ngươi nói với vị kia là sau khi trở về hiện thế thì ta muốn tìm cơ hội gặp hắn một lần.”
“Không thành vấn đề, ta sẽ nhắn lại.” Tống Thư Hàng đáp.
Cái gì cũng có thể bán bên cạnh đột nhiên thấy bất an.
“Đúng rồi, đại lão cái gì cũng có thể bán. Ta nhận ủy thác của người khác chuyển một câu này tới cho ngươi.” Tống Thư Hàng nói.
“Bá Tông đạo hữu cứ nói.” Cái gì cũng có thể bán đáp.
Tống Thư Hàng lúng túng nói: “Nói ra thì ngại quá, trên người phân thân ta có mùi ngươi nên bị vị kia phát hiện.”
Cái gì cũng có thể bán: “Đậu móa ngươi!”
Bá Tống Huyền Thánh đúng là sao chổi mà, gặp phải hắn là sẽ không có chuyện gì tốt lành.
“Cũng không phải ta cố ý, ta có nghĩ tới chuyện bị ám mùi đâu. Sau đó vị kia nói muốn chơi một trò chơi với ngươi…” Tống Thư Hàng thuật lại lời của Bạch tiền bối two.
Cái gì cũng có thể bán: “…”
Hắn lấy một quyển bút ký nhỏ màu đen ra, ghi tên Bá Tống Huyền Thánh ở trên cùng.
“Vậy mọi người đã chuẩn bị xong chưa?.” Lúc này Bạch tiền bối đã luyện chế được mấy thanh phi kiếm dùng một lần.
“Chuẩn bị xong rồi.” Vũ Nhu Tử đáp.
“Vậy thì đi thôi!” Bạch tiền bối bấm một pháp ấn.
Dưới chân Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử, Tô Thị A Thập Lục và đại lão cái gì cũng có thể bán đều xuất hiện một thanh phi kiếm.
“Ơ? Chờ chút, chờ chút đã. Ta không muốn đi cùng Bá Tống đâu!” Đại lão cái gì cũng có thể bán hét toáng lên.
Vèo ~
Phi kiếm khởi động, mọi người được đưa vào trong hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận