Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1391: Các ngươi chỉ biết mỗi một câu an ủi thôi à?

Chương 1391: Các ngươi chỉ biết mỗi một câu an ủi thôi à?
Thời gian của chính nho sinh màu vàng bắt đầu nghịch chuyển.
Giống như hình ảnh bị tua ngược trong phim điện ảnh, Thiên Đế vốn bị dung hòa trong cơ thể hắn từ từ thoát ra ngoài.
“Thời gian chi đạo, lấy ta làm đầu!”
Nho sinh màu vàng nghiêm mặt lại, hét lên.
Đồng thời cũng có sức mạnh thời gian phát ra từ người hắn, chống lại pháp thuật “Quang Luân Nghịch Chuyển” của Thiên Đế.
Sức mạnh của Thiên Đế muốn thoát khỏi cơ thể nho sinh vàng kim nhưng sức mạnh của hắn lại cứ trói chặt lấy cô. Hai loại sức mạnh thời gian khác biệt giằng co không ngừng.
“Ngươi cưỡng chế hấp thu Thiên Đế thế này quá mạo hiểm, đáng lẽ ngươi nên tốn chút thời gian tiếp xúc với Thiên Đế, từ từ mưu đồ kế hoạch, như thế thì hợp nhất mới ổn định được.”
Một giọng nói nữ vang lên trong cơ thể của nho sinh vàng kim.
“Ta biết, nhưng chúng ta không có thời gian để từ từ. Ta bắt buộc phải nhân cơ hội Thiên Đế còn yếu để dung nhập cô ta, bổ khuyết cho ‘đại đạo’ của mọi người. Nếu không thì sau rất khó có cơ hội tốt như thế. Hơn nữa, nếu để Thiên Đế rời khỏi đây… e rằng mọi người sẽ mãi mãi không được giải thoát.”
Nho sinh vàng kim cười khổ đáp.
Trong cơ thể hắn, cô gái kia thở dài:
“Để ta ngăn chặn Thiên Đế, trước khi cô ấy thoát thân, ngươi tiếp tục duy trì khế ước đế văn, mau làm cho xong đi.”
“Cảm ơn.”
Nho sinh nói.
“Giữa ta và ngươi còn cần khách sáo làm gì… Nếu như ngươi thật sự muốn cảm ơn ta thì định lúc nào mới giải quyết chuyện của bạch long tỷ tỷ đây?”
Cô gái kia nói.
Nho sinh màu vàng: “…”
Cô mỉm cười yêu kiều, thay thế nho sinh trấn áp Thiên Đế, chặn cô ấy lại.
Nho sinh màu vàng lại thi triển sức mạnh duy trì khế ước đế văn.
“Nhanh lên đi!”
Hắn thúc giục.
Trường Sinh Giả thứ năm lại giơ tay ra, chuẩn bị viết đạo hiệu của mình lên. Nhưng ngay khi vừa vươn tay, cơ thể hắn bắt đầu hóa đá, chỉ trong chớp mắt nửa người đã biến thành tượng đá rồi.
Không chỉ hắn, hai vị Trường Sinh Giả thứ sáu, thứ bảy cũng bị hóa đá theo.
“Xem ra đã muộn mất rồi.”
Trường Sinh Giả thứ năm mỉm cười với nho sinh màu vàng, thở dài một tiếng.
“Không, vẫn chưa muộn! Mau viết đạo hiệu xuống, đừng từ bỏ.”
Hắn vội vàng hô lên.
“Ta… đã không cử động được nữa rồi.”
Trường Sinh Giả thứ năm đáp lại bằng ngữ điệu chậm chạp, đừng nói viết, bây giờ đến cầm bút hắn cũng không làm được.
Lúc này, một nửa cơ thể của Thiên Đế giãy ra khỏi người nho sinh màu vàng, cô thong thả nói:
[Hóa ra là thế, ngươi cũng giống như ta, là một phần của mảnh vỡ. Tống tự tìm đường chết, ta đúng là đã coi thường ngươi rồi. Ngươi ở Thiên Đình lâu như thế mà ta không chú ý tới điểm này.]
“Bởi vì ta khác với các ngươi.”
Nho sinh đáp.
[Mỗi người chúng ta đều khác nhau, chúng ta cùng ra đời từ một cội nguồn nhưng đã bị phân tách từ lâu, có được tính cách của riêng mình. Chúng ta đã không còn là một thể từ lâu rồi.]
Thiên Đế từ từ nói.
Lúc đầu… khi Tống Thư Hàng gặp được Thiên Đạo Rồng Đốm two, Rồng Đốm two nhờ hắn thu thập mảnh vỡ của Trình Lâm. Lúc đó hắn nhắc tới Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ cũng đang âm thầm thu thập mảnh vỡ này.
Hơn nữa phương thức và khái niệm cấu tạo của Thiên Đình viễn cổ rất giống với khung thế giới mới của Thiên Đạo thứ ba. Thiên Đạo Rồng Đốm two đoán có lẽ Thiên Đế đã lấy được rất nhiều tin tức từ mảnh vỡ Trình Lâm nên mới tạo ra được ‘Thiên Đình viễn cổ’ chi đạo.
Mà bây giờ xem ra, bản thân Thiên Đế chính là một trong số các mảnh vỡ ấy.
“Chặn cô ấy lại.”
Nho sinh màu vàng lại hô lên.
Cùng lúc đó, Bắc Phương Đại Đế, Câu Hồn Đại Đế, Tây Phương Đại Đế, Bàn Đào Quả Chân Nhân đồng loạt ra tay, chuyển Trường Sinh Giả thứ năm, sáu, bảy đã bị hóa đá ra sau lưng bảy vạn chiến sĩ giáp vàng.
Nho sinh vàng chắp hai tay vào, cưỡng chế đóng không gian màu vàng lại.
“Không cản nổi nữa.”
Giọng nữ bên trong cơ thể hắn lại vang lên:
“Trong cơ thể sống lại của Thiên Đế còn ẩn chứa một sức mạnh khác.”
Thiên Đế không phải chỉ là một mảnh vỡ đơn thuần. Trong cơ thể của cô còn có một loại sức mạnh khác, nó cường đại đến mức không thể địch lại.
Dưới sự trợ giúp của sức mạnh này, Thiên Đế lại tách mình khỏi cơ thể của nho sinh màu vàng.
“Nếu như không có sức mạnh khác giúp đỡ, cơ thể sống lại của Thiên Đế không thể ẩn giấu lâu thế mà không bị người khác phát hiện. Chuyện này chúng ta đã đoán ra từ lâu rồi.”
Nho sinh màu vàng cắn răng nói.
Hư ảnh của Thiên Đế tách ra xong thì ngoắc tay một cái.
Cơ thể của Vũ Nhu Tử đang nằm trên mặt đất bị triệu hoán tới.
“Đừng hòng.”
Nho sinh màu vàng bước lên trước một bước, vươn tay tế ra một tờ kinh văn, bao phủ và bảo vệ Vũ Nhu Tử. Cơ thể của Vũ Nhu Tử bị cố định tại chỗ, Thiên Đế không thể lôi kéo cô được nữa.
Thế nhưng… trong người Vũ Nhu Tử có một thân ảnh bị kéo ra, chui vào cơ thể của Thiên Đế.
Là linh quỷ của Vũ Nhu Tử.
Linh quỷ của Vũ Nhu Tử khoa chân múa tay, bị Thiên Đế cưỡng chế hút lấy.
Cơ thể sống lại của Thiên Đế hợp lại cùng linh quỷ.
Dáng vẻ của linh quỷ thay đổi, hóa thành hình dáng một cô gái uy nghiêm. Mình mặc long bào, đầu đội mũ Bình Thiên.
Không biết có phải ảo giác hay không, hình dáng của mũ Bình Thiên này rất giống với mũ của mỹ nhân rắn công đức.


Trong không trung, Thiên Đế mở mắt ra, một đôi mắt đen kịt không có lòng trắng. Cô nhìn xuống nho sinh màu vàng, nhếch môi nói:
“Hình như ta đã nhớ lại một vài chuyện vô cùng thú vị. Tóm lại… ngươi đã thất bại rồi, Tống Nhất.”
Trong khi nói chuyện, sau lưng Thiên Đế hiện lên hư ảnh một ‘Thiên Đình viễn cổ’ đã bị phá nát. Đó là hình chiếu đại đạo của cô.
“Thất bại thì phải trả giá rất đắt đấy.”
Thiên Đế nói.
Ngay khi hình chiếu của Thiên Đình viễn cổ hiện ra, tượng của Trường Sinh Giả thần bí thứ năm, sáu, bảy trong không gian của nho sinh màu vàng hóa thành một đống cát.
Thân ảnh của ba vị Trường Sinh Giả xuất hiện bên trong hình chiếu Thiên Đình.
“Đừng ~”
Nho sinh màu vàng kêu lên.
“Bọn họ thuộc về ta, Tống Nhất.”
Thiên Đế vươn tay đặt lên môi:
“Đến cả ngươi cũng là của ta. Rồi sẽ có một ngày, chúng ta sẽ lại hợp nhất. Nhưng lúc đó… ta sẽ làm chủ.”
Nho sinh màu vàng không phí lời, bạo phát ngay tức khắc.
Mấy chục nghìn loại pháp thật, vũ kỹ khác nhau vây lấy Thiên Đế.
Trong chớp mắt, vạn vật trong thiên hạ đột nhiên thất sắc, trong vùng không gian nhỏ bé ấy, hiệu ứng ánh sáng của vô số pháp thuật và vũ kỹ lóe lên.
Thiên Đế chắp tay sau lưng, đối mặt với hàng vạn công kích.
Trong hư không có một đôi tay khổng lồ màu vàng hiện lên, từ từ khép lại, bảo vệ lấy cô.
Tất cả pháp thuật, vũ kỹ, ý cảnh vừa chạm vào đôi tay màu vàng liền bị chôn vùi, hoàn toàn biến mất.
Đôi tay đó nâng đỡ Thiên Đế, từ từ lui vào thông đạo không gian.
[Bệ hạ, chúng ta vẫn còn cơ hội… Hành sự do người, đừng tức giận.]
[Bệ hạ đừng khóc, đứng dậy đi.]
[Có lẽ với chúng ta, đây cũng là một cách giải thoát.]
Sau lưng Thiên Đế, trong hình chiếu của Thiên Đình viễn cổ, ba Trường Sinh Giả thần bí an ủi nho sinh màu vàng.
Trong khi nói chuyện, Thiên Đế hoàn toàn biến mất, đem theo cả ba Trường Sinh Giả.


Nho sinh màu vàng đứng ngơ ngác tại chỗ.
Một lúc lâu sau, không gian màu vàng sau lưng hắn lại mở ra.
“Đạo của ba ngươi bọn họ có còn không?”
Nho sinh quay đầu lại, cười khổ hỏi.
Bắc Phương Đại Đế lắc đầu, hắn giang hai tay ra, để lộ ba quả cầu nhỏ. Trong mỗi quả cầu đều có một loại thực vật quỷ dị.
Nho sinh màu vàng nói:
“Cũng may, đạo chủng vẫn còn. Vẫn còn cơ hội.”
“Ta đã nói từ lâu rồi, bệ hạ vô duyên với Nho gia. Lần này xuất hiện ngươi cứ muốn ăn mặc kiểu Nho gia cho bằng được, bây giờ thì hay rồi, có chuyện rồi đấy.”
Tây Phương Đại Đế nói.
Bàn Đào Quả Tiên Tử tiếp lời:
“Tây Phương tiền bối, những lúc thế này ngươi đừng đả kích bệ hạ nữa. Ngươi không thấy là hắn sắp khóc rồi à? Bây giờ phải an ủi một chút mới đúng.”
Tây Phương Đại Đế thở dài, tỏ vẻ dịu dàng an ủi:
“Được rồi, Bệ Hạ. Đừng khóc, đứng lên nào. Đạo chủng vẫn còn, chúng ta vẫn còn cơ hội, nhất định có thể cứu bọn họ ra.”
Nho sinh màu vàng ngẩng đầu nhìn trời, vẻ sầu khổ trên mặt càng sâu hơn.
Đờ mờ, các ngươi chỉ biết an ủi mỗi một câu ‘đứng lên đi nào’ thôi hả? Ai phát minh thế? Có tin trẫm lôi tên đó ra rồi biến thành hắn thành tro bụi không hả?
Lúc này, Bắc Phương Đại Đế cau mày hỏi:
“Đôi tay màu vàng xuất hiện lúc cuối cùng là của ai thế? Đó là đồng minh của Thiên Đế ư?”
Nho sinh màu vàng thở dài thật sâu.
Một lúc lâu sau, hắn lên tiếng:
“Ta nghi đôi tay đó là của vị đương kim ấy.”
Vị đương kim? Đương kim Thiên Đạo ư?
“Không phải vị đó đã xảy ra vấn đề rồi à? Tại sao còn ra tay cứu Thiên Đế chứ?”
Bàn Đào Quả Tiên Tử nghi hoặc hỏi.
Nho sinh màu vàng đáp:
“Vị kia hiện đang ở trạng thái lập trình hóa, chỉ biết chấp hành quy tắc của Thiên Đạo một cách cứng nhắc. Nhưng mọi người đừng quên, không phải bẩm sinh nó đã thế này. Khi chưa bị ‘lập trình hóa’, chắc chắn nó đã bố trí dường lui cho mình rồi.”
“Tại sao ngươi lại đoán như vậy?”
Cô gái trong cơ thể nho sinh màu vàng lại hỏi.
“Nếu như ta là cái vị đương kim kia, sau khi phát hiện bản thân có khiếm khuyết thì chắc chắn sẽ tìm cách lấy đầy lỗ hổng đó, không thể để đấy mặc kệ được.”
Hắn trả lời.
“Ý ngươi là, Thiên Đế và Thiên Đình viễn cố là đường lùi để vị kia bổ khuyết cho mình ư?”
Bắc Phương Đại Đế day mi tâm, hỏi.
Đây tuyệt đối không phải một tin tức tốt lành gì.
Điều này có nghĩa bọn họ phải cứu đồng đội của mình từ tay đương kim Thiên Đạo. Cho dù Thiên Đạo có khiếm khuyết, đã bị lập trình hóa thì đó vẫn cứ là Thiên Đạo, trong chư thiên vạn giới, ai dám đối đầu với nó cơ chứ?
Tây Phương Đại Đế:
“Ta có một câu hỏi, nếu như Thiên Đình viễn cổ là đường lui của vị kia, có vị kia làm hậu thuẫn, vậy thì tại sao năm đó Thiên Đình còn bị người ta hủy diệt chứ?”
“Có lẽ là vì có người phá hủy kế hoạch của hắn, còn muốn mượn Thiên Đình viễn cổ để đẻ trứng chăng? Hoặc là còn nhiều lí do phức tạp hơn cũng không chừng?”
Nho sinh màu vàng ngẩng đầu nhìn lên trời, nói với vẻ bí hiểm.
Dứt lời, hắn lại chui vào trong không gian.
Giống hệt như lúc đến, hắn vẫn cưỡng chế xâm nhập vào không gian, cơ thể từ từ biến mất.
[Thiên Đình viễn cổ chỉ có đổ nát mới là một Thiên Đình tốt.]
*********
Bên trong dòng chảy hỗn loạn của không gian.
Bạch long bảo vệ Tô thị A Thập Lục, mỹ nhân rắn công đức bảo vệ Tống Thư Hàng, bơi trong dòng chảy hỗn loạn.
Lúc này, phía trước truyền tới dao động không gian.
Sau đó, một đôi tay màu vàng che chở cho Thiên Đế xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận