Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1395: Thiếu Niên, Hãy Thể Nghiệm Sự Tàn Khốc Của Tử Vong Đi Nào!

Chương 1395: Thiếu Niên, Hãy Thể Nghiệm Sự Tàn Khốc Của Tử Vong Đi Nào!
Nhờ trạng thái nhập mộng, Tống Thư Hàng đã nhớ kỹ quá trình khắc họa ra đồ án Thiên Đình trên kim đan của Thiên Đế.
Nếu Tống Thư Hàng muốn, chờ sau khi trở về hiện thế hắn có thể vẽ ra một bức vẽ tương tự như đồ án Thiên Đình trên kim đan của bản thân.
Dù sao hắn cũng đã trải qua quá trình Thiên Đế tu luyện từ nhất phẩm đến ngũ phẩm. Tâm cảnh của Thiên Đế, những trải nghiệm của Thiên Đế, công pháp truyền thừa và tri thức tu luyện mà Thiên Đế đạt được, Tống Thư Hàng đã thể nghiệm toàn bộ.
Nếu muốn mô phỏng, trừ đi nhân tố kinh nghiệm và đạo tâm của bản thân, hắn dám cam đoan ít nhất mình có thể mô phỏng giống từ bảy mươi phần trăm trở lên.
Không chỉ vậy, do kinh nghiệm của bản thân hắn rất phong phú, đạo tâm mấy trăm năm, còn có thể nghiệm quý giá chết hết lần này đến lần khác, vậy nên Thiên Đình mà hắn vẽ sẽ càng hoa lệ và phức tạp hơn.
Hàng nhái còn xịn sò hơn cả hàng thật, ta hỏi ngươi có sợ không hả?
...
Lúc này Thiên Đế vẽ một mạch hoàn thành 99% diễn đồ kim đan. Một bức vẽ Thiên Đình hoa lệ xuất hiện trên kim đan của hắn, chỉ còn thiếu nét cuối cùng.
Những tu sĩ ngũ phẩm khác cần mười năm, mấy trăm năm, thậm chí là nghìn năm, khắc họa từng chút đồ án kim đan của bản thân.
Trong quá trình khắc họa đồ án kim đan, hạ bút rồi thì không thể hối hận nữa. Mà đạo tâm lại có thể tăng cường bằng cách rèn luyện không ngừng. Theo sự biến hóa của đạo tâm, chi tiết thành đồ cuối cùng trên đồ án kim đan của tu sĩ ngũ phẩm cũng thay đổi không ngừng.
Một mạch hoàn thành diễn đồ kim đan nghe thì rất ngầu, nhưng trong trường hợp kỹ thuật họa đồ trên kim đan và đạo tâm đều không đạt đến trạng thái hoàn mỹ nhất thì hoàn thành diễn đồ kim đan từng chút một là lựa chọn tốt nhất.
Thêm một điều nữa là đa số tu sĩ đều không có đủ linh lực để hoàn thành diễn đồ kim đan trong một lần, cách làm này quá xa xỉ.
...
Sau khi hoàn thành 99% diễn đồ kim đan, Thiên Đế đứng dậy lui ra khỏi trạng thái bế quan.
“Một nét cuối cùng.”
Thiên Đế thiếu niên khẽ nói.
Do bắt đầu tu luyện từ lúc sáu tuổi nên trạng thái lớn lên của Thiên Đế đã bị chậm lại rất nhiều. Lúc này hắn đạt đến cảnh giới ngũ phẩm, nhìn hắn chẳng khác gì thiếu niên mười hai mười ba tuổi.
Nét cuối cùng trong bước khắc họa diễn đồ kim đan, dù hắn có truyền thừa của mảnh vỡ quỷ thần cũng không thể hoàn thành trong một lần.
Muốn hoàn thành nét vẽ cuối cùng, ngoài thiên phú còn cần duyên và lĩnh ngộ, không phải cứ bế tử quan là có thể hoàn thành.
Ngoại trừ vị đại năng có kim đan không có long văn nào đó...
Bởi vì cảm thấy kim đan của mình không có long văn, ngại ra ngoài gặp người khác nên quyết định bế tử quan, từ ngũ phẩm bế quan tấn thăng lên lục phẩm mới xuất quan. Loại chuyện này, trong chư thiên vạn giới cũng chỉ xảy ra có một lần.
“Nói đến tỉnh ngộ, không có cách nào dễ kích phát tiềm năng của một người, khiến người ta chợt ngộ ra bằng cách đối mặt với tử vong, ta cần thí luyện, cần đi tìm thời cơ tử vong.”
Thiên Đế thiếu niên nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Lời này vừa nghe thì có vẻ rất có lý nhưng dịch ra ẩn ý bên trong chính là ‘không có cách nào dễ kích phát tiềm năng của một người bằng cách tự tìm đường chết’.
Tam Lãng tiền bối được đánh giá là thành viên rất có tiềm lực trong nhóm Cửu Châu số 1, phải chăng vì hắn thường xuyên tự tìm đường chết, kích phát tiềm năng của bản thân?
“Nhưng ta phải đi đâu tìm thời cơ tử vong đây?”
Thiên Đế tử hỏi.
Bởi vì quái nhân song đồng đã rời đi, Thiên Đế không có người dẫn đường kiêm sư phụ để hỏi, vậy nên mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính hắn.
“Đúng rồi, lúc này có thể cầu thần linh!”
Hai mắt Thiên Đế sáng lên.
Cũng không biết trong quãng thời gian trước sáu tuổi, Thiên Đế thiếu niên đã bị truyền bá tư tưởng gì?
Đã tấn thăng Linh Hoàng ngũ phẩm rồi mà còn muốn cầu thần linh, sóng não dạng này... thật không bình thường.
Đoạn thời gian đó chính là đoạn thời gian mà Tống Thư Hàng nhảy vọt.
...
Thiên Đế thiếu niên chắp hai tay trước ngực, trong miệng bắt đầu cầu nguyện.
“Thần ơi~~ xin hãy nói cho ta phải làm sao mới tìm được cơ hội đối mặt với tử vong!”
Thiên Đế thiếu niên cầu nguyện.
Nhưng chẳng có vị thần linh nào đáp lại lời cầu nguyện của Thiên Đế thiếu niên.
Trên thế giới này cũng có tồn tại có thể sánh với thần linh, chính là Thiên Đạo. Đồng thời ở một trình độ nào, Trường Sinh Giả và Kiếp Tiên cửu phẩm cũng có thể được gọi là thần linh.
Nhưng bây giờ không có vị đại lão nào nhàn rỗi đáp lại Thiên Đế thiếu niên.
“Ơ? Hay là do ta cầu khẩn chưa đủ thành tâm nhỉ?”
Thiên Đế thiếu niên thắc mắc.
Sau khi Thiên Đế thiếu niên suy tư một hồi lâu, hai mắt hắn đột nhiên sáng lên:
“À đúng rồi, phải có tế phẩm! Muốn cầu thần linh, đầu tiên phải có tế phẩm, tiếp đó là dựng một tế đàn mới có thể giao tiếp với thần linh.”
Nói xong, Thiên Đế thiếu niên hớn hở chạy đi tìm tế phẩm.
Tống Thư Hàng:
“...”
Ngoại trừ kiến thức về mặt tu luyện, vị quái nhân song đồng kia không truyền thụ thứ gì khác cho Thiên Đế thiếu niên.
Cũng có thể theo phong ấn trong cơ thể mở ra từng chút một, hắn sẽ nhận được lượng kiến thức phong phú từ mảnh vỡ quỷ thần và truyền thừa trong ý thức chủ đạo do Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng để lại.
Nhưng trước mắt, ở phương diện này hắn chỉ là một trang giấy trắng.
Thiên Đế thiếu niên chạy vụt ra, tìm kiếm khắp núi rừng.
Hắn hái một số thiên tài địa bảo trân quý. Ở thời đại viễn cổ, loại thiên tài địa bảo này không hề hiếm. Lúc hái thiên tài địa bảo, hắn còn tiện tay bắt luôn thủ hộ thú.
Mặc dù không tu luyện pháp thuật gì nhưng chỉ bằng cảnh giới ngũ phẩm cộng thêm quyền pháp luyện thể cơ bản đã đủ để hắn ăn hiếp đám thủ hộ thú chỉ chừng tam phẩm kia.
Sau khi trở lại chỗ bế quan, Thiên Đế thiếu niên dùng đá dựng lên một tế đàn, tiếp đó lại ném thiên tài địa bảo và thủ hộ thú bị trói chặt lên trên tế đàn.
“Thần linh ơi, ta ở đây cầu nguyện ngài, xin hãy chỉ dẫn phương hướng kế tiếp cho ta. Ta muốn biết phải đi đâu để tìm cơ hội đối mặt với tử vong. Tốt nhất là ở gần chỗ ta một chút, vì nếu xa quá thì ta sẽ không tìm được phương hướng.”
Thiên Đế thiếu niên cầu nguyện với vẻ mặt vô cùng thành khẩn.
Cảnh này chắc chắn là lịch sử đen tối của Thiên Đế trong tương lai.
Hơn nữa tiếc là ở gần đây cũng không có đại lão Kiếp Tiên hay đại năng Trường Sinh Giả nào đi ngang qua.
Cũng không biết tại sao Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng không đáp lại lời cầu nguyện của Thiên Đế thiếu niên. Theo lý mà nói dự án Thiên Đình này rất quan trọng đối với Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng, đáng lẽ nó phải thường xuyên chú ý đến Thiên Đế thiếu niên mới đúng.
Nhưng hắn lại không trả lời Thiên Đế thiếu niên.
Cứ thế Thiên Đế thiếu niên đã tiến hành ba lần tế điển thành kính liên tiếp song vẫn không thu hoạch được gì.
“Lạ thật, rốt cuộc là bước nào xảy ra vấn đề nhỉ?”
Thiên Đế thiếu niên ngồi xếp bằng, tỏ vẻ nghi hoặc.
“Bởi vì ngươi không có thiên phú tự tìm đường chết chứ sao, tự tìm đường chết sao mà hỏi người khác được? Loại chuyện này hẳn phải phát ra từ nội tâm mới đúng. Ví dụ như lúc Tam Lãng tiền bối tự tìm đường chết, nhìn rất tự nhiên không hề giả tạo, là cảnh giới tối cao của tự tìm đường chết.”
Tống Thư Hàng lảm nhảm trong lòng.
Lúc hắn lảm nhảm xong, Thiên Đế thiếu niên đột nhiên lộn một vòng trên đất, sau đó nhanh chóng nhảy lên:
“Là thần đấy ư? Ngài nghe được lời cầu nguyện của ta rồi sao?”
Tống Thư Hàng:
“???”
Lẽ nào có đại lão Kiếp Tiên hay Trường Sinh Giả đi ngang qua thật? Hay là Thiên Đạo bản thể đang đáp lại Thiên Đế thiếu niên?
“Nhưng mà thần ơi~~ thiên phú tự tìm đường chết là cái gì? Phải đi đâu mới lấy được?”
Thiên Đế thiếu niên lại hỏi.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Thần ơi, ít nhất xin ngài hãy giải thích cho ta biết tự tìm đường chết là cái gì đi chứ?”
Thiên Đế thiếu niên hỏi tiếp.
Tống Thư Hàng:
“...”
Khoan đã, lẽ nào Thiên Đế cũng cảm ứng được sự tồn tại của hắn giống như Xích Tiêu Tử đạo trưởng, Thánh Nhân Nho gia cực khủng? Hơn nữa còn có thể giao tiếp với hắn?
Lúc này Thiên Đế chỉ mới đạt đến cảnh giới ngũ phẩm mà đã có thể cảm ứng được sự tồn tại của hắn rồi ư?
Có nên thử một chút không nhỉ?
Tống Thư Hàng nói:
[Tự tìm đường chết là một loại virus có tên là bệnh Tam Lãng, có tính lây nhiễm rất đáng sợ. Nếu ngươi thật sự muốn thử nghiệm tự tìm đường chết, vậy thì hãy leo lên ngọn núi cao nhất, phong ấn linh lực trong người lại rồi nhảy xuống. Cú nhảy tín ngưỡng, trong quá trình rơi xuống, ngươi sẽ thể nghiệm được cảm giác tử vong đang đến gần.]
“Ta hiểu rồi.”
Thiên Đế đáp.
Đáp xong, Thiên Đế thiếu niên hưng phấn đứng dậy, chạy đến ngọn núi cao nhất ở phụ cận.
Đó là một vách núi dựng đứng, nếu ngã xuống chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
Thiên Đế hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu phong ấn linh lực trong cơ thể.
Trong quá trình phong ấn linh lực của bản thân, Thiên Đế thiếu niên cảm thấy khó hiểu:
“Ơ? Tại sao ta lại biết cách phong ấn linh lực? Ta chưa từng học qua mà?”
Nhưng giống như bản năng vậy, hắn vừa nghĩ muốn phong ấn linh lực, trong đầu lập tức xuất hiện phương pháp phong ấn linh lực.
“Kệ đi, chuyện này cũng không quan trọng!”
Thiên Đế thiếu niên hét to một tiếng, tung người nhảy xuống vách núi.
Trong lúc nhảy xuống, Thiên Đế thiếu niên cảm ứng được tử vong đang đến gần.
“Đây chính là cảm giác tử vong ư? Dường như trong cơ thể ta có thứ gì đó thức tỉnh.”
Thiên Đế thiếu niên khẽ nói.
Hắn cảm giác bản thân dường như có chút nắm chắc và tỉnh ngộ, có thể đi vẽ nét cuối cùng trên diễn đồ kim đan!
Được rồi, ta có thể dừng lại rồi.
Nhưng mà...
Hắn không biết cách dừng lại, ngay cả ngự kiếm phi hành hắn cũng không làm được nữa là. À đúng rồi, ngay cả pháp khí bản mệnh hắn cũng chưa luyện chế.
Ầm~~
Thiên Đế Trẻ tuổi rơi thẳng xuống đất, đập ra một cái hố siêu to trên mặt đất.
Do toàn bộ linh lực đã bị phong ấn, hắn chỉ dựa vào nhục thân Linh Hoàng ngũ phẩm để chịu đựng lực va đập khi rơi từ trên vách núi rơi.
Thiên Đế trẻ tuổi hộc máu, tay phải run rẩy bám vào phần đất trước mặt, muốn bò ra khỏi hố.
Hắn cố hết sức bò được hai bước, sau đó ngoẹo đầu rơi vào trạng thái hôn mê.
Trước mắt Tống Thư Hàng cũng tối sầm lại.
Không tự tìm đường chết sẽ không chết, tại sao chính hắn lại không hiểu đạo lý này vậy? Bây giờ hắn đang phụ thân trên người Thiên Đế nên chính hắn cảm nhận được hết tất cả những gì mà Thiên Đế trải qua.
Hắn cảm nhận được sự yếu ớt sau khi Thiên Đế tự phong ấn linh lực, cảm nhận được sự kiên định khi Thiên Đế nhảy xuống vách núi.
Đồng thời còn thể nghiệm quá trình nhảy bungee khiến người ta phải tuyệt vọng.
Cuối cùng lúc nhục thân của Thiên Đế đập xuống mặt đất, cơn đau ập đến, Tống Thư Hàng cũng lãnh hết.
Chết rồi, chết rồi.
Ý thức của Tống Thư Hàng cũng hôn mê.
××××××××××
Khi Tống Thư Hàng mở mắt ra lần nữa, phát hiện trạng thái nhập mộng tạm thời kết thúc.
Chẳng biết tại sao trong lòng hắn lại có dự cảm sợ rằng lần nhập mộng này vẫn chưa kết thúc.
“Hy vọng đây chỉ là ảo giác của ta.”
Hắn quả thực không muốn có quá nhiều nhân quả liên quan đến Thiên Đế.
Ngoài ra, nếu có cơ hội hắn phải nói cho Bạch tiền bối two biết về dự án Thiên Đình của Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng, hắn có cảm giác dự án Thiên Đình vẫn chưa kết thúc.
Đặc biệt là chuyện Thiên Đế lại hồi sinh dưới hình thái nữ tử.
Tuy Thiên Đình viễn cổ đã bị hủy diệt nhưng ai mà biết dự án Thiên Đình này có còn tiếp tục hay là không?
“Ngươi tỉnh rồi à?”
Bên tai vang lên giọng nói dịu dàng của vị bạch long tỷ tỷ kia.
Tống Thư Hàng khẽ xoay đầu lại thấy thân hình bạch long bao quanh Tô thị A Thập Lục ở trạng thái hôn mê, cô ấy vẫn đang tiến hóa, mà hắn cũng được mỹ nhân rắn công đức bảo vệ ở trong ngực.
“Ta ngủ bao lâu rồi?”
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Lần nhập mộng này khiến toàn thân hắn rã rời. Cuộc sống bị nghiên cứu mấy trăm năm hắn vẫn còn nhớ rõ mồn một, lần này còn tuyệt vọng hơn cả lần nhập mộng thể nghiệm cuộc đời Thông Nương.
“Gần cả một ngày rồi, nếu tính theo thời gian ở ngoại giới, hôm nay đã là ngày 5 tháng 10.”
Bạch Long tỷ tỷ dịu dàng nói.
“Ngày 5 ư? Nhanh thật. Ngày 7 chính là ngày Biệt Tuyết tiên tử tổ chức Thực Tiên yến, ta đã mong chờ hơn nửa năm, không thể bỏ lỡ được. Chúng ta vẫn chưa tìm được cửa ra à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Tìm được rồi.”
Bạch long tỷ tỷ cười nói:
“Mới vừa tìm được.”
Dứt lời, bạch long tỷ tỷ cúi đầu, sừng rồng khẽ húc nhẹ, mở cổng không gian ra.
Ngay sau đó, cô mang Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục trở về vùng đất thí luyện trước đó.
Cửa ra của vùng đất thí luyện vẫn còn tồn tại uy lực còn sót lại sau khi lực lượng siêu đực biệt va chạm, linh lực bốn ở trạng thái bạo động, sợ rằng phải cần thời gian rất dài mới khôi phục bình thường được.
Vũ Nhu Tử đang ngủ rất say, thân thể co lại thành một đoàn, mái tóc dài màu đen phủ trên người.
Thấy Vũ Nhu Tử bình an vô sự, Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn đáp xuống đất, triệu hồi chiến xa Hà Long Thần Hành, ôm lấy Vũ Nhu Tử đặt lên trên chiến xa, sau đó lại tiếp lấy A Thập Lục rồi đặt bên cạnh Vũ Nhu Tử.
“Đến lúc rời khỏi bí cảnh rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
“Thảo nguyên, cửa ra của bí cảnh thí luyện... có một phần là mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ.”
Lúc này, bạch long tỷ tỷ đột nhiên lên tiếng.
“Mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ ư? Thì ra là vậy.”
Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
Thảo nào lúc đi ra bí cảnh thí luyện, hắn cảm ứng được một loại cảm giác rất quen thuộc.
“Bạch Long tỷ tỷ, có thể thu nhỏ mảnh vỡ Thiên Đình lại mang đi không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch long lắc đầu:
“Nếu bản thể của ta ở đây thì việc này chỉ là chuyện nhỏ, nhưng khổ nỗi bây giờ ta chỉ là hóa thân công đức. Song ta có thể để lưu tọa độ ở chỗ này, nếu sau này tu vi của ngươi đạt đến cấp bậc tương ứng, ngươi có thể thông qua tọa độ tiến vào đây, lấy đi mảnh vỡ Thiên Đình này.”
Bạch long tỷ tỷ đáp.
“Cảm ơn.”
Tống Thư Hàng nói.
Bạch long mỉm cười:
“Ngươi đừng vội cảm ơn ta, Thiên Đế đã hồi sinh, không chừng cô ấy sẽ lấy mảnh vỡ Thiên Đình trước thì sao.”
“Vậy chờ đến khi chúng ta trở về hiện thế thì ta sẽ tìm người giúp lấy mảnh vỡ Thiên Đình đi.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
...
Nhờ bạch long dẫn đường, nhóm người Tống Thư Hàng đi đến cuối thảo nguyên.
Khi đưa tay đặt lên bức tường ngăn, hắn cảm giác được bản thân xuyên không gian.
Chỉ trong chớp mắt, hắn đã trở về hiện thế.
Đường Bạch Kình, thành phố Văn Châu, nước Hoa Hạ, khung cảnh hiện thế quen thuộc.
“Ta trở về rồi, đây chính là hương vị quê nhà.”
Tống Thư Hàng duỗi người, mỉm cười hạnh phúc.
Giờ nên về thăm nhà một chút chứ nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận