Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1397: Ngươi Đã Thể Nghiệm Sự Tuyệt Vọng Chưa?

Chương 1397: Ngươi Đã Thể Nghiệm Sự Tuyệt Vọng Chưa?
“Chắc là số này.”
Tống Thư Hàng bấm gọi vào số mới tìm được.
Đạo hiệu thật của Tối Việt Cư Sĩ là gì hắn sớm quên mất rồi, muốn nhớ cũng không nhớ được. Tên hắn lưu trong danh bạ điện thoại là tên hài âm(*), đây là cách Bắc Hà tiền bối chỉ cho hắn.
(*)Hài âm: m đọc gần giống hoặc giống nhau.
Đạo hiệu của XX Cư Sĩ có cách phát âm giống Tối Việt Cư Sĩ, nhưng chữ viết chắc chắn không giống.
Song không sao cả, chỉ cần XX Cư Sĩ nghe thấy mình có thể đọc ra miệng chắc hẳn sẽ rất vui, còn có khả năng bị cảm động đến mức lệ rơi đầy mặt. Chuyện này, đích thân Bắc Hà tiền bối đã nghiệm chứng qua.
Về phần tại sao lại nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho Tinh Tinh Cư Sĩ?
Bởi vì hắn phát hiện mình đột nhiên hiểu được cảm giác đắng lòng, vừa quay đầu đã bị người ta quên lãng của Tinh Tinh Cư Sĩ.
Cùng là người trong suốt nơi chân trời, vậy nên hắn đột nhiên muốn gọi điện thoại sưởi ấm cho nhau.
Chẳng mấy chốc ở đầu bên kia vang lên giọng của XX Cư Sĩ:
“Alo, xin hỏi là ai đấy?”
Số của Tống Thư Hàng mà cư sĩ lưu trong điện thoại giờ đã biến thành một đống ký tự lộn xộn.
“Tinh Tinh tiền bối, ta là Thư Hàng đây.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Ngươi mới là Tinh Tinh, cả nhà ngươi đều là Tinh Tinh.”
XX Cư Sĩ lạnh lùng nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Ta nhớ lầm tên rồi ư?
Hắn vội đưa điện thoại đến trước mặt, liếc nhìn tên mà mình lưu - Tối Việt Cư Sĩ.
Không ngờ ta lại nhớ nhầm Tối Việt Cư Sĩ thành Tinh Tinh Cư Sĩ, uy lực công pháp của Tinh Tinh Cư Sĩ càng ngày càng khủng.
A sai rồi sai rồi, là Tối Việt!
“Ha ha ha, Tối Việt tiền bối, vừa rồi ta chỉ đùa với ngài chút thôi. Tối Việt tiền bối gần đây có khỏe không?”
Tống Thư Hàng cười ha hả nói.
XX Cư Sĩ nghe được đạo hiệu quen thuộc qua điện thoại, trong lòng ấm áp, những bất mãn vừa rồi đều tan thành mây khói.
Ngoài Bắc Hà đạo hữu, vẫn có đạo hữu nhớ được đạo hiệu của hắn.
“Vẫn vậy thôi. Từ mấy ngày trước sau khi độ kiếp thành công, tấn thăng Tôn Giả thất phẩm, mức độ tồn tại của ta càng ngày càng thấp. Trước kia mọi người chỉ không nhớ đạo hiệu của ta, còn bây giờ dù ta đang nói chuyện ở trong nhóm cũng thường xuyên bị mọi người phớt lờ. Có lẽ phải chờ đến khi ta nhân tiền hiển thánh thì tình huống này mới được hóa giải.”
XX Cư Sĩ ảo não thở dài.
Gì cơ? Tối Việt Cư Sĩ tiền bối tấn thăng Tôn Giả thất phẩm rồi ư?
Chuyện quan trọng như vậy mà trong nhóm Cửu Châu số 1 lại chẳng có chút phản ứng gì... Đắng lòng.
Mọi người không quan tâm gì đến Tối Việt tiền bối hết.
“Tối Việt tiền bối, nếu giờ ngài muốn đặt phòng khách sạn thì có được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
XX Cư Sĩ:
“Khá là thuận lợi, bởi tên trên chứng minh nhân dân của ta là tên giả hoàn toàn không liên quan gì đến ta, muốn đăng ký đặt phòng cũng không thành vấn đề. Chỉ là lúc đăng ký, nữ tiếp tân phụ trách việc đăng ký lại đột nhiên quên mất ta thôi.”
“Ta hiểu, hiểu rất rõ cảm nhận của Tối Việt tiền bối ngài!”
Tống Thư Hàng kích động nói.
Hắn cảm giác linh hồn mình như sinh ra cộng hưởng với linh hồn của Tối Việt tiền bối, quan hệ giữa hai người kéo gần lại rất nhiều.
“Hiểu ư?”
XX Cư Sĩ nghi hoặc nói:
“Đúng rồi, đạo hữu ngươi là ai thế?”
“Là ta, Tống Thư Hàng đây.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“À, Tống Thư Hàng... Chúng ta quen nhau sao?”
XX Cư Sĩ hỏi một câu như cắm dao vào tim nhau.
Tống Thư Hàng cũng không để bụng:
“Tối Việt tiền bối, trước đây chúng ta quen biết nhau, nhưng gần đây do ta gặp chút chuyện nên các ngươi không nhớ được ta. Ta tin rằng tiền bối ngài chắc chắn hiểu được loại trạng thái này,.”
“Ta hiểu, ta hiểu!”
XX Cư Sĩ bi thương nói:
“Tùng tiểu hữu, ta hoàn toàn hiểu được cảm nhận của ngươi.”
“Ta biết Tinh Hào tiền bối ngài chắc chắn hiểu được.”
Tống Thư Hàng nói.
“Tùng Thụ tiểu hữu, ta là Zui_Yue, ngươi lại đọc sai rồi.”
XX Cư Sĩ nhắc nhở.
“Tối Việt tiền bối, ngài cũng đọc sai tên ta rồi, ta là Tống Thư Hàng~~ tiền bối gọi ta là Tống tiểu hữu là được.”
Tống Thư Hàng đáp lại.
“Được thôi, Tùng tiểu hữu!”
XX Cư Sĩ nói.
Mặc dù cả hai đều gọi sai tên đối phương nhưng hai người lại càng thêm đồng cảm với nhau.
Tống Thư Hàng:
“Tối Việt tiền bối, ngài có định tham gia Thực Tiên yến của Biệt Tuyết Tiên Cơ không? Hay là chúng ta đi chung với nhau nhé?”
Sau khi phát hiện có tiếng nói chung với Tối Việt Kiếm Sĩ, hắn cảm thấy mình với tiền bối trò chuyện rất hợp ý nhau, dường như có nói mãi cũng không hết chuyện.
Rượu gặp tri kỷ nghìn chén thiếu, có lẽ câu này chính là dùng để nói đến tình huống này!
“Ta cũng có ý đó, Tùng tiểu hữu. Bây giờ ngươi đang ở đâu?”
XX Cư Sĩ cũng có suy nghĩ giống vậy.
Tri âm khó cầu!
“Trên đường Bạch Kình thành phố Văn Châu ở Hoa Hạ.”
Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.
“Gửi tọa độ cho ta đi~
XX Cư Sĩ nói.
Tống Thư Hàng:
“Không thành vấn đề!”
“Ta vẫn còn một vấn đề muốn hỏi, đạo hiệu của Tùng tiểu hữu là gì vậy?”
XX Cư Sĩ hỏi.
Hắn hỏi vậy là vì trực giác cho rằng ‘Tùng Thụ Hành’ là tên chứ không giống đạo hiệu.
“Bá Đao...”
Tống Thư Hàng vốn định trả lời là ‘Bá Đao Tống Nhất’ nhưng hắn lại sợ Tinh Tinh Kiếm Sĩ không nhớ nổi đạo hiệu này, vì vậy hắn đổi ý, báo ra thánh hào của bản thân:
“Tối Việt tiền bối có thể gọi ta là Bá Tống.”
Cái tên Bá Tống này có hiệu ứng nhân tiền hiển thánh tăng cường hiệu quả, khá dễ nhớ, cũng khó quên.
“Bá Tống, đạo hiệu này thật dễ nhớ lại quen tai.”
XX Cư Sĩ cười nói.
“Ngày mai là ngày 6, vậy ngày mai chúng ta gặp nhau rồi lên đường luôn được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Không thành vấn đề, vậy hẹn trước thế đi.”
XX Cư Sĩ đáp, dứt lời, cư sĩ chuẩn bị cúp máy.
Nhưng ngay lúc định cúp máy, hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Bá Tống? Bá Tống!
Bá Tống Huyền Thánh, nghìn năm đệ nhất thánh!
Ngoài ra vị nghìn năm đệ nhất thánh này còn là vị ‘Song Thánh’ duy nhất trong lịch sử. Sau khi nhân tiền hiển thánh, trở thành nghìn năm đệ nhất thánh ở hiện thế, Bá Tống Huyền Thánh vẫn chưa thỏa mãn.
Cũng có thể nói đúng như thánh hào của hắn, con đường chinh phục bá đạo của hắn chỉ mới bắt đầu.
Sau khi nhân tiền hiển thánh, hắn lại đến thế giới Cửu U trở thành một vị Huyền Ma Cửu U, nhân tiền hiển thánh lần nữa, trở thành Bá Nho Huyền Ma.
Bá Tống Huyền Thánh và Bá Nho Huyền Ma là một người.
Vừa nghĩ tới Bá Nho Huyền Ma, XX Cư Sĩ lại thấy đau bụng. Nhưng đối với XX Cư Sĩ, đây không phải điều quan trọng nhất. Mang thai cũng được, đau bụng cũng được, đều không quan trọng.
“Khoan đã, Bá Tống đạo hữu, còn đó không?”
XX Cư Sĩ hỏi.
Tống Thư Hàng cũng chưa cúp máy:
“Còn đây.”
“Bá Tống đạo hữu, ngươi đã nhân tiền hiển thánh hai lần... mà vẫn không thế phá giải hiệu ứng ‘tiểu trong suốt’ à?”
XX Cư Sĩ hỏi.
Tống Thư Hàng thở dài:
“Ừ, sau lần nhân tiền hiển thánh thứ hai, chỉ có thể khiến người khác thấy ta thì nhớ đạo hiệu của ta, kỳ hạn là một năm. Nhưng vừa quay đầu thì bọn họ vẫn sẽ quên ta.”
Uy lực của phòng tối Thiên Đạo khiến người ta thật tuyệt vọng.
“Sao lại như thế chứ?”
XX Cư Sĩ lầm bầm rồi cúp máy.
Tống Thư Hàng:
“???”
Sao lại có cảm giác như vừa rồi Tối Việt tiền bối bị rút sạch lực lượng vậy nhỉ?
...
Đường Bạch Kình, thành phố Văn Châu, tầng thượng cao ốc Lâm Hải.
Tống Thư Hàng ngồi xếp bằng, một tay chống cằm nhìn cảnh sắc bên dưới.
Kể từ khi hắn học được ngự đao phi hành, chứng sợ độ cao đã tốt lên nhiều. Bây giờ chỉ cần không rơi xuống hoặc là bay với tốc độ cao, cho dù từ cao ốc chọc trời nhìn xuống dưới...
“Thôi bỏ đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Chiến xa Hà Long Thần Hành đỗ ở sau lưng hắn, Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục đang nằm trên xe, hai người vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
“Còn hai ngày nữa là đến ngày tham dự Thực Tiên yến, phải làm sao bây giờ?”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời, lẩm bẩm một mình.
Bạch long tỷ tỷ cũng ngẩng đầu nhìn trời:
“Tự dưng ta muốn ăn ngựa quá.”
“Ể?”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn bạch long, trên mặt hiện vẻ nghi hoặc.
“Ta thích ăn ngựa.”
Bạch Long tỷ tỷ cúi đầu, dịu dàng trả lời:
“Ngựa nướng nguyên con, màu đen tuyền hoặc là đen trắng xen nhau, ta đều muốn ăn.”
Tống Thư Hàng:
“...
Nói tới ngựa nướng nguyên con màu đen tuyền, không biết sao hắn chợt nghĩ tới con hắc mã tinh có hậu cung loài ngựa ba nghìn phi tần.
Lúc đó, nó suýt nữa bị Biệt Tuyết Tiên Cơ chế biến thành thịt ngựa bán theo phần thì phải?
××××××××××
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Các đạo hữu trong nhóm đang bàn về hai đề tài.
Một là ánh nhìn mang thai khiến người ta phát rồ của Bá Nho Huyền Ma, hai là Thực Tiên yến được tổ chức vào ngày 7.
“Bắc Hà, ta nhớ ngươi vẫn chưa có thiệp mời đúng không? Vất vả lắm ta mới lấy được hai tấm, ngươi có muốn không? Ta bán cho ngươi một tấm này.”
Cuồng Đao Tam Lãng hỏi.
Bắc Hà Chân Quân:
“Cám ơn ý tốt của ngươi, ta có một tấm rồi.”
“Chuyện từ bao giờ? Ngươi kiếm được lúc nào thế?”
Cuồng Đao Tam Lãng hỏi với vẻ không dám tin.
Bắc Hà Chân Quân:
“Ta nhớ là dùng Hắc Thiết Thần Giáp đổi với người khác, nhưng lại không nhớ là đổi với ai.”
“Ta biết rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói:
“Chắc chắn tấm thiệp ngươi đổi được là thiệp mời giả.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Đúng rồi, vừa rồi ta mới nói chuyện với Bá Nho Huyền Thánh, hắn cũng định tham gia Thực Tiên yến.”
“Há, hai tấm thiệp mời của ngươi mới là giả đấy.”
Bắc Hà Chân Quân phản bác.
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Nơi Chân Trời:
“Bạch tiền bối vẫn chưa xuất quan à?”
“Không cần lo cho Bạch tiền bối, với vận may của tiền bối, ngài ấy không bỏ qua sự kiện tuyệt vời như Thực Tiên yến đâu.”
Bắc Hà Chân Quân đáp.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Này, các ngươi bỏ lỡ một tin tức quan trọng rồi kìa, chú ý đến phát ngôn của Chính Duyệt Cư Sĩ chút đi!”
“Cư sĩ mới nói chuyện à?”
Cuồng Đao Tam Lãng hiếu kỳ hỏi.
Bắc Hà Chân Quân:
“Nhìn trời, ta vừa kéo lên trên xem thử, đúng là có thật.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“...”
Mấy người các ngươi đã hẹn trước hùa nhau xát muối vào tim Minh Nguyệt Kỷ Thì Hữu đạo hữu đấy à?
Diệt Phượng Công Tử:
“Chờ chút, Bá Nho Huyền Thánh cũng tham gia Thực Tiên yến ư? Trong tay ta có một tấm thiệp mời tham dự Thực Tiên yến, bán lại với giá thấp, ai muốn thì nhanh tay chat riêng với ta.”
Tài khoản có biệt danh trống:
“Bạch tiền bối xuất quan chưa?”
“Lần này chắc có nhiều tân khách đến tham dự Thực Tiên yến lắm nhỉ?”
Tô thị A Thất nói.
Thực Tiên yến lần này, số lượng thiệp mời mà mọi người nhận được ít hơn trước rất nhiều.
Ví dụ như Thực Tiên yến mấy lần trước, một mình Hoàng Sơn Chân Quân đã nhận được mấy tấm thiệp mời, ngoài để lại cho mình dùng, còn có thể bán thiệp dư cho các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số.
Nhưng lần này, số thiệp mời Hoàng Sơn Chân Quân nhận được chỉ đủ cho mình dùng, cũng không còn dư để chia cho người khác.
Mà theo Tô thị A Thất được biết, số phần Thực Tiên yến lần này cũng không giảm bớt quá nhiều, thậm chí gần đây còn tăng thêm mấy bàn.
“Đợt linh lực triều tịch tiếp theo sắp đến rồi, chúng ta ai nấy cũng rục rịch manh động.”
Cuồng Đao Tam Lãng bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận