Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1410: Dưa Hấu Chọc Gì Ngươi Vậy? Dưa Hấu Ăn Hết Cơm Nhà Ngươi À?

Chương 1410: Dưa Hấu Chọc Gì Ngươi Vậy? Dưa Hấu Ăn Hết Cơm Nhà Ngươi À?
Mỹ nhân mặc cung trang này chính là người phụ nữ mặc váy dài mà Tống Thư Hàng đã gặp ở thành phố Văn Châu vào ngày hôm qua, còn hai thiếu nữ một cao một thấp ở bên cạnh chính là hai tiểu cô nương gây chuyện trên đường Bạch Kình lúc đó.
Ba người bọn họ đến từ thú giới, mục đích lớn nhất khi đến tham dự Thực Tiên yến lần này là gặp mặt Bá Tống Huyền Thánh, nhờ hắn chỉ dạy cách đối phó khi nhiễm phải tà năng Cửu U.
Nhưng... từ vẻ mặt của mỹ nhân mặc cung trang lúc này có thể đoán được, cô ấy đã hoàn toàn quên mất cuộc gặp gỡ với Tống Thư Hàng vào ngày hôm qua, thế nên giờ mới vội vàng muốn gặp mặt Bá Tống Thánh Quân.
“Nhất mạch thú tu, Thanh Loan Thánh Quân Phong Tình Tiên Tử, hoan nghênh ngài đã đến đây.”
Bên cạnh bí cảnh đã sớm có trưởng lão của Trường Sinh Kiếm Tông đứng đợi.
Thực Tiên yến lần này, mỗi vị Huyền Thánh bát phẩm được mời tới đều có một vị trưởng lão của Trường Sinh Kiếm Tông tiếp đón riêng.
Mỹ nhân mặc cung trang này chính là một vị Huyền Thánh thành danh đã lâu ở thú giới, Thanh Loan là thánh hào, Phong Tình là tên của cô ấy.
Chiến xa thải phượng và song long hoàng kim đứng cạnh nhau, tạm thời dừng lại trên đám mây nhiều màu trong hư không để nghỉ ngơi.
Mỹ nhân mặc cung trang dẫn theo hai thiếu nữ một lớn một nhỏ từ không trung đáp xuống.
“Xin hỏi Bá Tống Huyền Thánh đến chưa?”
Mỹ nhân mặc cung trang hỏi, trong giọng điệu mang theo chút mong đợi.
Trưởng lão của Trường Sinh Kiếm Tông khẽ lắc đầu:
“Bá Tống tiền bối vẫn chưa đến, nhưng chắc hẳn ngài ấy sẽ không vắng mặt trong Thực Tiên yến lần này đâu.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Mỹ nhân mặc cung trang gật đầu, sau đó đưa ra ba tấm thiệp mời rồi mang theo hai thiếu nữ tiến vào bí cảnh nơi tổ chức Thực Tiên yến.
...
Ở một nơi khác.
Cuồng Đao Tam Lãng lại đăng tải video thu được lên nhóm Cửu Châu số 1.
“Khách tới lần này là Huyền Thánh của thú giới, lại là một vị đến tìm Bá Tống Thánh Quân. Bá Tống tiền bối, đến lúc ra sân, ngươi nhất định phải trấn áp toàn trường mới được đó.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Tài khoản có biệt danh trống:
“Tam Lãng tiền bối, đừng gọi ta là tiền bối, ta gánh không nổi.”
“Trong tu chân giới, người nào có cảnh giới cao hơn thì làm tiền bối thôi. Bá Tống tiền bối ngươi đã đạt đến cảnh giới Huyền Thánh, hai tiếng tiền bối này của ta ngươi gánh nổi. Không nói đến chuyện này, ta thấy có liên tục hai vị Thánh Quân bát phẩm đều đang tìm ngươi, đến lúc đó nếu Bá Tống tiền bối ngươi không thể trấn áp toàn trường, trong tiệc Thực Tiên yến nhất định sẽ có rất nhiều người tới khiêu chiến ngươi. Mọi người đều muốn biết thực lực của nghìn năm đệ nhất thánh thế nào.”
Cuồng Đao Tam Lãng đáp.
Tài khoản có biệt danh trống:
“Mọi người không cần lo cho ta đâu... Bọn họ không cùng tổ với ta. Đến lúc đó sẽ tham gia tổ so tài từ 20 tuổi trở xuống.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“...”
Tô thị A Thất:
“...”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“...”
Ngươi làm vậy không thấy xấu hổ à?
Đường đường là một vị Huyền Thánh lại mặt dày đi ăn hiếp mấy bé đáng yêu từ 20 tuổi trở xuống ư?
“Bá Tống đạo hữu cũng nhiễm bệnh Tam Lãng rồi à?”
Thất Tu Thánh Quân hỏi.
Phòng tối Thiên Đạo có thể làm mờ nhạt sự tồn tại của mấy người Tống Thư Hàng từ gốc rễ.
Nhưng thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng lại có thể miễn dịch loại ‘trong suốt hóa’ này.
Trước đó Thất Tu Thánh Quân, Lục Tu Tiên Tử, Tứ Tu đều ở trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, không chịu ảnh hưởng bởi hiệu ứng trong suốt hóa. Nhưng qua một thời gian ngắn sau khi bọn họ rời khỏi thế giới hạch tâm, ký ức về Tống Thư Hàng trong đầu bọn họ lại nhạt dần.
Đến bây giờ, Thất Tu Thánh Quân cũng giống như các đạo hữu khác trong hữu, phần ký ức liên quan đến Tống Thư Hàng đã trở nên trong suốt hoàn toàn.
Không chỉ Thất Tu Thánh Quân mà ngay cả Quy tiền bối, Thông Nương, Lý m Trúc mới được Tống Thư Hàng đưa ra khỏi thế giới hạch tâm vào ngày hôm qua cũng bị ảnh hưởng, phần ký ức về Tống Thư Hàng trở nên mơ hồ rất nhiều.
Chẳng qua quá trình làm nhạt ký ức này diễn ra khá chậm chạp, ngay cả bản thân bọn họ cũng không phát hiện ra.
Cũng may sáng sớm hôm nay Tống Thư Hàng đã đưa bọn họ về lại thế giới hạch tâm... Bằng không nếu cứ tiếp tục ở bên ngoài thêm thì bọn họ cũng sẽ hoàn toàn quên mất Tống Thư Hàng.
Bây giờ ngoại trừ Vũ Nhu Tử, Tô thị A Thập Lục bị nhốt chung trong phòng tối Thiên Đạo với Tống Thư Hàng, cộng thêm Bạch tiền bối chẳng biết tại sao không bị hiệu ứng trong suốt hóa của phòng tối Thiên Đạo ảnh hưởng cùng với Bạch tiền bối two của thế giới Cửu U ra, những người khác đều đã quên hết những ký ức về Tống Thư Hàng.
Tài khoản có biệt danh trống:
“Thật ra năm nay ta mới tròn 18 tuổi, dù là tuổi mụ cũng chỉ mới 20, vừa đủ điều kiện chen chân vào tổ so tài 20 tuổi mà.”
“Bá Tống tiền bối, ngươi đừng đùa nữa.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Tài khoản có biệt danh trống:
“Lệ Chi tiền bối, ta có đùa đâu, ta nói thật mà.”
Vừa rồi Tống Thư Hàng rất muốn gõ cụm ‘Lệ Chi má mì’ vào, nhưng cuối cùng hắn vẫn cố đè ép linh hồn tự tìm đường chết xuống.
Hiến Công Trọng Thương Sắp Chết:
“Nếu... ta nói là nếu thôi nhé, nếu Bá Tống đạo hữu thật sự dưới 20 tuổi, vậy rốt cuộc hắn phải tham gia tổ so tài từ 20 tuổi trở xuống hay là tham gia tổ Huyền Thánh bát phẩm?”
Hiến Công Cư Sĩ đã sửa lại biệt danh.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Việc này sợ rằng phải xem đến lúc đó Thực Tiên yến được sắp xếp thế nào. Mà Hiến Công đạo hữu này, vết thương của người vẫn chưa lành à?”
“Đừng nói nói, bất hạnh lắm.”
Hiến Công Cư Sĩ thở dài:
“Gần nơi bế quan có người diễn tập quân sự, lần này tuy không bị nổ trúng nhưng lại làm tinh thần của ta hoảng loạn, cuối cùng lại phải dọn nhà... Đến giờ vết thương lúc độ thiên kiếp vẫn chưa lành.”
Tài khoản có biệt danh trống:
“Hay là bái lạy Bạch Thánh thử xem sao?”
Đây là phát ngôn của Vũ Nhu Tử.
Bắc Hà Chân Quân vội nói:
“Không được đâu, với vận số của Hiến Công đạo hữu, nếu hắn bái lạy Bạch Thánh, nguy cơ và may mắn cùng tồn tại, nói không chừng hắn sẽ chết trong nguy cơ đấy.”
Hiến Công Trọng Thương Sắp Chết:
“Vận số của ta còn cứu được không?”
Trong nhóm Cửu Châu số 1, không ai trả lời vấn đề làm người ta cảm thấy chua xót này.
Lúc này, Cuồng Đao Tam Lãng lại nói:
“Lại có Huyền Thánh tới, là người quen.”
Người tới lần này là nghìn năm đệ ngũ thánh, Đông Qua Thánh Quân.
Mặc dù là Huyền Thánh mới tấn thăng nhưng danh tiếng của Đông Qua Thánh Quân không hề nhỏ. Chân hắn đạp một tấm kiếm thuẫn to rộng mười mét, trên người mặc chiến giáp hoàng kim sáng chói, vỏ kiếm màu vàng bay lơ lửng ở sau lưng.
Vỏ kiếm màu vàng này là dạng thực thể hóa do ánh sáng công đức của hắn biến thành.
Vỏ kiếm màu vàng tỏa ra ánh sáng công đức nhàn nhạt, từ thể tích có thể thấy được nó yêu hơn mỹ nhân rắn công đức của Tống Thư Hàng và đại thụ công đức của Bạch tiền bối rất nhiều.
Nhưng khi ánh mặt trời rọi xuống, mọi người mới thấy được ngoài vỏ kiếm ra, còn có một người khổng lồ trong suốt.
Người khổng lồ kia lấy vỏ kiếm làm trung tâm, bao bọc Đông Qua Thánh Quân ở bên trong.
Người khổng lồ đang sải bước đi trong hư không, vững vàng đáp xuống bên ngoài bí cảnh tổ chức Thực Tiên yến.
“Đông Qua Thánh Quân, hoan nghênh ngài đến.”
Trưởng lão phụ trách tiếp đón Đông Qua Thánh Quân mỉm cười nói.
“Bá Tống tới chưa?”
Đông Qua Thánh Quân để lộ ra một nụ cười điển trai.
Trưởng lão khẽ lắc đầu.
Nghìn năm đệ nhất thánh không hổ là nghìn năm đệ nhất thánh, vị Huyền Thánh nào đến tham gia Thực Tiên yến lần này cũng chú ý đến Bá Tống.
“Ha ha ha.”
Đông Qua Thánh Quân cười to, sau đó quay mặt nhìn mọi người:
“Bá Tống, trong Thực Tiên yến chúng ta đại chiến một trận đi. Không được hèn nhát, ai hèn nhát người đó là dưa hấu!”
Thật ra Đông Qua Thánh Quân cũng đã quên mất dáng dấp của Tống Thư Hàng nhưng có một việc hắn nhớ rất rõ, hắn đã từng bại dưới tay nghìn năm đệ nhất thánh.
Lần này sau khi hắn bế quan đi ra, thực lực đại tăng, đang muốn trả thù... kết quả mới vừa xuất quan lại trúng phải ánh nhìn mang thai của Bá Nho Huyền Ma, làm hắn đau đến nỗi mặt mũi trắng bệch.
Thù mới hận cũ, trong tiệc Thực Tiên yến lần này, hắn nhất định phải báo thù!
...
Nhóm ngũ cốc trái cây tu tiên.
Tây Qua Đạo Trưởng:
“Định mệnh, ta có mấy câu nhất định phải nói ra, dưa hấu(*) chọc gì hắn vậy? Dưa hấu ăn hết cơm nhà hắn à? Tại sao ai hèn nhát thì người đó là dưa hấu chứ?”
(*)Tây qua nghĩa là dưa hấu.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Ha ha ha ha.”
Lục Tảo Chân Quân:
“Sư huynh, đập hắn đi!”
“Đập cái con khỉ ấy!”
Tây Qua Đạo Trưởng nói, nếu đập được hắn đã sớm đi đập rồi.
Mật Đào Tiên Tử:
“Để Lệ Chi ra tay hãm hại hắn, Lệ Chi cũng đi tham gia Thực Tiên yến.”
“Không chọc nổi, không chọc nổi.”
Lệ Chi Tiên Tử đáp.
Tây Qua Đạo Trưởng ảo não thở dài:
“Ta bỗng có dự cảm xấu.”
Vì câu ‘Ai hèn nhát người đó là dưa hấu’ chết tiệt này, sợ rằng không lâu sau, Đông Qua Thánh Quân sẽ có thêm một biệt danh nữa.
Túng Qua!*
(Dưa hèn)
...
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
“Ta đến rồi đây! Tam Lãng chịu chết đi!”
Đông Phương Lục Tiên Tử dùng chat voice kêu to:
“Ăn của ta một kích, xe tăng xông lên, cán nát ngôi nhà nhỏ này cho ta!”
“Nhà nhỏ ư? Khoan đã, Lục Tử đừng xông loạn, Tam Lãng không có ở đây, bây giờ trong nhà chỉ có ta, Vô Danh Cư Sĩ, tiên tử vô danh A cùng Bá Tống vô danh B thôi.”
Tô thị A Thất vội la lên.
Tống Thư Hàng, Thần Bí Cư Sĩ, Vũ Nhu Tử vừa mới đến thì Đông Phương Lục Tiên Tử đã lái xe tới.
Hơn nữa hình như cô ấy còn lái xe tăng đến thì phải?
“Tam Lãng đâu?”
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Tam Lãng đạo hữu đã đi đến hiện trường Thực Tiên yến quay phim chụp hình rồi, vừa rồi hắn còn đăng ba đoạn video quay cảnh Huyền Thánh ra sân lên nhóm mà?”
“Đậu xanh, vừa rồi ta không thấy tin nhắn trong nhóm, ta đi cán nát hắn đây.”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói:
“Nhưng trước khi cán nát Tam Lãng, ai có thể nói cho ta biết cách thắng xe tăng lại không?”
“Ặc? Không biết thắng xe sao cô lại lái được tới đây? Cô lái xe tăng loại nào?”
Tô thị A Thất vội hỏi.
Tài khoản có biệt danh trống:
“Trước hết đánh tay lái đi, ta thấy cô rồi, sắp đâm vào rồi kia, mau đánh lái!”
Tống Thư Hàng đứng bên cửa sổ, đúng lúc thấy được ở đằng xa có một chiếc xe tăng bọc thép ẩn hình, chạy trên không đang lao về phía ngôi nhà mà bọn họ ở.
“Chết rồi.”
Đông Phương Lục Tiên Tử lại kêu lên:
“Tay lái gãy rồi!”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Còn kịp tắt máy không?”
Tống Thư Hàng:
“...”
“Rút lui thôi, ngôi nhà này tiêu chắc rồi.”
Tô thị A Thất cười khổ nói.
“Chạy mau~~”
Hét xong, Đông Phương Lục Tiên Tử nhảy ra khỏi chiến xa với một tư thế cực ngầu.
Ầm~~ Xe tăng đâm sầm vào nhà nhỏ.
Nhà nhỏ chấn động dữ dội một hồi nhưng cuối cùng vẫn ngoan cường chống chịu.
Tống Thư Hàng đứng bên cửa sổ, tay phải đặt trên song cửa.
Cương Thủ, Nho Gia Kim Cương Thân, Thánh Viên Long Lực Thần Công đồng thời phát động.
Mười một hư ảnh viễn cổ thánh viên trên tay cầm kinh thư Nho gia hiện ra, đứng sau lưng Tống Thư Hàng trợ uy cho chủ nhân.
Xe tăng bọc thép bị Tống Thư Hàng dùng một tay chặn lại.
Lực va đập nhỏ hơn Tống Thư Hàng tưởng rất nhiều, hắn dùng một tay đã có thể chặn lại dễ dàng. Xem ra ngoài miệng thì Đông Phương Lục Tiên Tử nói muốn làm thịt Tam Lãng nhưng trên thực tế lực va đập lại rất nhẹ.
Trong lúc đang suy tư, ở đằng xa dường như có mấy ánh mắt xuyên qua không gian nhìn về bên này.
[Bá Tống!]
[Bá Nho!]
[Không sai, song thánh hào, là nghìn năm đệ nhất thánh.]
Bá Tống Huyền Thánh xuất hiện rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận