Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1428: Ta, quản lý nhóm, thêm người!

Chương 1428: Ta, quản lý nhóm, thêm người!
Linh hồn hóng chuyện của Tống Thư Hàng lập tức cháy lên…
Không ngờ tâm nguyện của Diệt Phượng Công Tử lại là lấy chồng!
Không biết trong ảo cảnh của Thận Long thì công tử đã lấy được chồng hay là vẫn còn đang ế chỏng đây?
Tống Thư Hàng bắt đầu mong chờ.
Muốn biết diễn biến tiếp theo của câu chuyện như thế nào thì chỉ cần nghe Diệt Phượng Công Tử nói tiếp là được.
Sau đó Diệt Phượng Công Tử lên tiếng: “Meow ~ Meow ~ meow meow meow ~”
Vâng… Diệt Phượng Công Tử nói đúng lắm.
Diệt Phượng Công Tử nói có lý ghê.
Diệt Phượng Công Tử nói chẳng sai tí nào.
“Meow ~” Diệt Phượng Công Tử lại ngân lên một tràng rồi không nói thêm gì nữa.
Công tử đã chìm đắm hoàn toàn trong thế giới thận khí mộng ảo rồi.
Tống Thư Hàng thở dài nhìn về phía bạch long tỷ tỷ: “Xem ra các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đều dính chưởng hết rồi.”
Ngay cả Bắc Hà Tán Nhân duy trì tỉnh táo lúc đầu, bây giờ hai mắt cũng bắt đầu mơ hồ.
Quản lý nhóm Hoàng Sơn và Lệ Chi Tiên Tử đều đã từ từ chìm vào thế giới thận khí huyễn thuật.
Không chỉ có các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 mà toàn bộ bữa Thực Tiên yến đều chịu ảnh hưởng của thận khí huyễn thuật, trong sảnh tiệc dường như có sương mù đang bốc lên.
“Con Thận Long kia đang ở đây à? Thực lực của nó mạnh lắm sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch long tỷ tỷ suy nghĩ một chút rồi đáp: “Còn có một khả năng khác…”
Tống Thư Hàng: “?”
Bạch long tỷ tỷ nói: “Đó là có khi con Thận Long kia hóa trang thành nguyên liệu nấu ăn thì đã bị Biệt Tuyết Tiên Cơ thái ra nấu thật rồi.”
Tống Thư Hàng: “Ớ.”
“Nếu không thì không thể giải thích hiện tượng trước mắt được. Ta có thể cảm hứng được khí tức của Thận Long mà chẳng thể thấy cụ thể nó ở đâu cả.” bạch long tỷ tỷ thì thầm.
Tống Thư Hàng: “Thế… Thận Long có hồi sinh được không?”
“Nếu quả thực đã bị Biệt Tuyết Tiên Cơ thái ra làm đồ ăn thì cơ bản là tiêu tùng rồi. Nếu may mắn còn Long châu thì còn cơ hội sống lại.” bạch long tỷ tỷ nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Vũ Nhu Tử: “Tống tiên bối.”
Tống Thư Hàng: “Sao thế?”
Vũ Nhu Tử: “Tống tiên bối, hì hì ~ Tống tiên bối ~”
Tống Thư Hàng: “??”
Vũ Nhu Tử mỉm cười ngọt ngào: “Tống tiên bối ~”
Tống Thư Hàng: “…”
Xem ra Vũ Nhu Tử cũng sa vào thế giới thận khí huyễn thuật rồi. Nhưng rốt cuộc cô ấy mơ thấy cái gì mà cứ gọi hắn mãi thế nhỉ?
Nhịp tim của Tống Thư Hàng bỗng nhanh hơn một chút.
“Tống tiên bối ~ Đừng chết mà.” Vũ Nhu Tử xua mạnh tay một cái, sau đó lại yên ổn ngồi xuống, không nói thêm gì nữa.
Tống Thư Hàng: 0_0
Hắn ngửa cổ nhìn trời, Vũ Nhu Tử, rốt cuộc là cô mơ thấy chuyện đáng sợ gì thế hả?
Vũ Nhu Tử vừa yên tĩnh lại thì Hoàng Sơn tiền bối đã bật cười ha hả: “Đây mới là phong cách của nhóm Cửu Châu số 1 mà ta muốn! Tam Lãng, Đồng Quái, mỗi ngày các ngươi phải trao đổi kinh nghiệm tu chân cho tử tế, phải nói những niềm tâm đắc khi khám phá động phủ, phải chia sẻ những kinh nghiệm về tu đạo, thế chẳng phải là vui vẻ hơn ư?”
Hoàng Sơn mệt tim muốn về hưu…
Nguyện vọng của Hoàng Sơn tiền bối nhỏ nhoi đến mức khiến cho người ta phải xót xa. Hắn chỉ muốn phong cách của nhóm Cửu Châu số 1 bình thường hơn một chút, đặc biệt là mong Đồng Quái và Tam Lãng không tự tìm đường chết mỗi ngày.
Thế mà nguyện vọng bé nhỏ khó khăn đó chỉ có thể thực hiện được ở trong mơ. Thật đắng lòng biết mấy!
Lệ Chi Tiên Tử: “Hahahahah, cuối cùng ta cũng trở thành quản lý nhân sự rồi. Từ hôm nay trở đi tất cả các ngươi phải đổi tên theo ý của ta! Bắc Hà, từ nay tên ngươi sẽ là Hà Duẩn (Măng) Đạo Nhân! Hiến Công Cư Sĩ, ngươi đổi tên thành Lưu Liên (sầu riêng) Cư Sĩ nghe cho sang mồm! Lạc Trần Chân Quân, ngươi thì đổi thành Lạc Qua (bí đỏ) Chân Quân! Tất cả đổi tên hết cho ta, há há há!”
Không ngờ oán niệm của Lệ Chi Tiên Tử với đạo hiệu của chính mình lại lớn đến chừng ấy. Cô không cẩn thận làm bại lộ mơ ước của mình, là muốn trở thành quản lý nhân sự để đổi hết đạo hiệu của mọi người.


Ngoại trừ các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1, trên mỗi bàn tiệc đều có người đang đọc vanh vách những gì diễn ra trong cảnh mộng của mình.
“Sư phụ, cuối cùng con cũng tìm thấy chuyển thế của người rồi! Ngàn năm trôi qua, cuối con cũng tìm thấy người rồi! Huhuhu, từ giờ trở người chính là đệ tử của con. Con sẽ dốc lòng dạy bảo chuyển thế của người như người từng dạy dỗ con năm xưa vậy. Nào nào nào, chúng ta bắt đầu luyện từ công pháp luyện thể nhé, tư thế phải chuẩn vào… Nếu làm sai, chớ trách vi sư đánh ngươi phọt cớt ra quần.”
“Ha ha ha, cơ hội tới rồi! Từ nay trở đi ta tuyên bố sẽ trở thành một Thương Thần! Ai thích luyện kiếm thì đi mà luyện. Thương mới là vương đạo, ta sẽ trở thành người đàn ông có đủ ba cái bàn chải nhân sinh!”
“Linh thạch, nhiều linh thạch quá! Từ hôm nay trở đi, ta sẽ xây dựng một cung điện bằng linh thạch, cả bồn cầu và giấy vệ sinh cũng phải làm từ linh thạch!”
“Biệt Tuyết Tiên Cơ, hôm nay chính là ngày đại hôn của chúng ta, nàng… có vui vẻ không?”


Chúng sinh muôn màu muôn vẻ, mỗi người đều có giấc mộng của riêng mình.
“Lạ nhỉ, ta cũng ăn Bách Thú Đại Thiên Tỷ mà có bị kéo vào thế giới thận khí huyễn thuật đâu?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Nhưng vừa nói xong thì hắn nhớ tới một khả năng.
Đó là người đã vào thế giới thận khí huyễn thuật hoàn toàn không biết mình bị kéo vào trong đó.
Có khi cảnh tượng tất cả mọi người đều bị thận khí ảnh hưởng này chính là mộng cảnh hắn nhìn thấy trong thế giới thận khí cũng nên.
Nói không chừng tình trạng mọi người đều say, một mình ta tỉnh này lại diễn ra ngược lại ấy chứ.
Vạn nhất tất cả mọi người trong Thực Tiên yến đều không sao mà chỉ có mình hắn trúng số, liệu mọi người có vây lại xem hắn nói năng hàm hồ không đây?
Nghĩ thôi đã thấy xấu hổ rồi.
“À đúng rồi, Bạch tiền bối, phải xem xem Bạch tiền bối có phản ứng gì!” Tống Thư Hàng quay lại nhìn về phía Bạch tiền bối.
Lúc này Bạch tiền bối đang bình tĩnh vươn đũa, gắp một miếng Bách Thú Đại Thiên Tỷ mà thưởng thức đầy mĩ mãn.
Thấy ánh mắt của Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối buông đũa xuống: “Sao mà nhìn ta chằm chằm thế?”
“Bạch tiền bối, ngài không bị ảnh hưởng bởi khí tức của Thận Long sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Có chứ, nhưng vì ta ăn ít quá nên dược hiệu không đủ. Bây giờ ta đang định ăn thêm một ít để xem có thể mơ thấy điều gì thú vị đây.” Bạch tiền bối trả lời.
Thận Long khác với Mộng Yểm.
Mộng Yểm sẽ hấp thu tinh lực của con người, còn Thận Long chỉ hấp thu lực lượng đặc biệt mà chúng có thể sử dụng. Trong trường hợp bình thường, thế giới ảo mộng của Thận Long sẽ không tạo thành tổn thương đối với con người.
Tống Thư Hàng gật đầu rồi lại nhìn về phía bạch long tỷ tỷ: “bạch long tỷ tỷ, bây giờ ta đang tỉnh hay đang ở trong mộng cảnh của Thận Long?”
“Đang tỉnh, nhưng ngươi sắp không chống đỡ được nữa rồi.” bạch long tỷ tỷ bình thản đáp.
Ta mà cũng không chống đỡ được á?
Vậy sao ta còn chưa vào mộng cảnh của Thận Long vậy?
“Bạch long tỷ tỷ, nếu ta dùng ánh sáng công đức thì có chống đỡ thêm được một lúc không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Hắn rất muốn biết sau khi Bạch tiền bối vào trong mộng cảnh của Thận Long thì sẽ mơ thấy cái gì.
“Đừng chờ ta.” Bạch tiền bối cười bảo: “Ta còn lâu mới vào, ngươi cứ vào mộng cảnh của Thận Long mà chơi một lát đi.”
Bạch tiền bối vừa dứt lời thì Tống Thư Hàng đã thấy ý thức của mình bắt đầu mơ hồ.

Nhưng chỉ mơ hồ một lát, hắn lại cảm thấy mình khôi phục tỉnh táo rất nhanh.
Thực Tiên yến vẫn đang tiếp tục.
Lực lượng ảo ảnh của Thận Long bắt đầu tan đi, thực khách trong Thực Tiên yến ai nấy đều thỏa mãn.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán món Bách Thú Đại Thiên Tỷ này có phải là niềm vui bất ngờ mà Biệt Tuyết Tiên Cơ chuẩn bị cho mình hay không.
Sau đó các món ăn khác trong Thực Tiên yến được bưng lên, món nào cũng đặc sắc và ngon lành chẳng kém gì Bách Thú Đại Thiên Tỷ.
Tống Thư Hàng cảm thấy sau lần Thực Tiên yến này thì ít cũng phải vài năm hắn ăn chẳng thấy ngon.
Trừ thức ăn do Biệt Tuyết Tiên Cơ nấu ra, món gì vào mồm cũng sẽ nhạt như nước ốc.


Sau khi Thực Tiên yến kết thúc, Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử vẫn ở trong trạng thái tiểu trong suốt cùng về thành phố Văn Châu. Tô Thị A Thập Lục vẫn chưa tỉnh lại, Tống Thư Hàng đóng gói đồ ăn trong Thực Tiên yến mang về cho cô ấy.
“Lạ quá, ta cứ thấy trong Thực Tiên yến lần này thiêu thiếu cái gì ấy.” Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
Nhưng mà hắn không nhớ ra.
Sau đó đúng như hắn đoán, vì ảnh hưởng của trạng thái tiểu trong suốt càng lúc càng mạnh nên các vị Huyền Thánh đều quên béng mất cái hẹn ngày 10 tháng 10 với hắn.
Tống Thư Hàng xem TV hết ngày.
Vì ở trạng thái tiểu trong suốt nên thậm chí hắn còn không cần đi học. Có đi thì thầy cô giáo cũng có nhớ hắn là ai đâu.
Thế là Tống Thư Hàng bắt đầu chăm chỉ tu luyện.
Luyện ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác…
Thời gian trôi đi vùn vụt.
Thoáng cái, năm mươi năm đã trôi qua.
Sau năm mươi năm ròng, Tống Thư Hàng không những thăng cấp lên Chân Quân lục phẩm thành công, mà còn nắm giữ được một kho tri thức tu chân khổng lồ, trở thành một vị tiền bối có cảnh giới và tri thức xứng tầm.
Đồng thời, vào năm mươi năm sau có một sự kiện khiến cho hắn vô cùng mừng rỡ, đó là trạng thái tiểu trong suốt cuối cùng cũng chấm dứt.
Thế là Tống Thư Hàng vui vẻ chạy vào nhóm Cửu Châu số 1.
Biệt danh của hắn trong nhóm không còn là “Trống” nữa, mà đổi thành hai chữ Bá Tống.
“Hoàng Sơn tiền bối, ta thăng cấp lên Chân Quân rồi này! Sau năm mươi năm tích lũy, ta còn nắm giữ được đầy đủ tri thức nữa! Bây giờ ta đã là một tiền bối thực thụ rồi!” Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Tống tiểu hữu, cuối cùng ngươi cũng trưởng thành rồi. Bây giờ tu vi của ngươi đã tương đương với lúc ta thêm ngươi vào nhóm này, ngươi đã trở thành một tiền bối đáng tin.”
Dứt lời, Hoàng Sơn Chân Quân cho Tống Thư Hàng làm quản lý nhóm.
“Tống tiểu hữu, từ hôm nay trở đi ngươi phải quản lý nhóm này cho tốt. Người mới xin vào cũng sẽ do ngươi quyết định.” Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu nói.
Nói xong, biệt danh của hắn đổi thành “Hoàng Sơn Rốt Cuộc Cũng Được Về Hưu.”
Ta trở thành quản lý nhóm của nhóm Cửu Châu số 1 rồi ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận