Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1436: Choàng Lên Áo Khoác Của Bạch Tiền Bối Two

Chương 1436: Choàng Lên Áo Khoác Của Bạch Tiền Bối Two
Nếu như Bạch tiền bối two cũng hiện thân, vậy ba phe thế lực gây sự gom đủ luôn rồi. Nói không chừng mọi người có thể bị đóng gói rồi đưa vào trong phòng tối thiên đạo cả thể ấy chứ.
Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết lây.
Hai vị đại lão đỉnh cấp chân chính của chư thiên vạn giới động thủ, dù chỉ là một hình chiếu thì đó đều là tai nạn đối với sinh linh chung quanh.
Uy lực còn dư lại của vụ va chạm giữa thánh quang âm lãnh cuồng bạo cùng với tà năng Cửu U khuếch tán ra ngoài. Trong tà năng Cửu U có kèm theo ảo giác hủy diệt, núi thây biển máu… Trong thánh quang âm lãnh tràn đầy mùi vị của chốn an nghỉ cuối đời.
Hai mắt của phần lớn các tu sĩ ngũ phẩm đều đỏ lên, đau đớn như sắp nứt ra, kim đan trong cơ thể bất an chấn động, như muốn phá thân thể mà ra.
Trận chiến giữa đại lão đỉnh cấp, một cái vung tay thôi cũng ẩn chứa lực lượng pháp tắc và đại đạo vô thượng. Chỉ cần tu sĩ có thực lực không đủ nhìn thấy thì hai mắt sẽ không chịu nỗi lực lượng pháp tắc đại đạo, một khi kích thích quá lớn thì hai mắt sẽ nổ tung.
Linh Hoàng ngũ phẩm đã không chịu nỗi thì nói chi là nhóm đệ tử thiên tài được dẫn tới tham gia Thực Tiên yến. Tất cả các đệ tử từ tứ phẩm trở xuống đều hôn mê trong nháy mắt khi Vân Tước Tử bị quả cầu béo phụ thân và cột thánh quang đang thiêu đốt giao thủ.
Điều này không liên quan gì tới việc ý chí có mạnh mẽ hay không, thuần túy là bị nghiền ép về mặt cảnh giới.
Có điều, nếu trong đó có ‘thiên tài’ sở hữu ý chí bạc nhược thì trong một thời gian ngắn ở tương lai, tà năng Cửu U khủng bố và thánh quang âm lãnh sẽ trở thành tâm ma quấn lấy bọn họ. Hủy diệt và núi thây biển máu, thánh quang hiển hiện nơi yên nghỉ cuối cùng khiến người ta phát lạnh sẽ trở thành ác mộng mà bọn họ không thoát ra được.
Tu sĩ có cảnh giới Chân Quân lục phẩm trở lên thì tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ có thể đau khổ chống đỡ.
Cuối cùng, Huyền Thánh bát phẩm và vài vị Tôn Giả thất phẩm có mặt xuất thủ, khởi động phòng ngự, che chở cho những vị khách còn sót lại của Thực Tiên yến trong đó.


“[cười đắc ý], Bá Tống Huyền Thánh, cuối cùng ngươi vẫn là của ta.” Vân Tước Tử bị quả cầu mập phụ thân đi về phía Tống Thư Hàng, vươn tay chụp lấy hắn: “Ngươi chạy không thoát đâu.”
“Tuy rằng ngươi chiếm lấy vẻ ngoài xinh đẹp của Vân Tước Tử tiền bối, nhưng bản thể của ngươi là một quả cầu béo. Cho nên, ngươi không chiếm được trái tim của ta đâu.” Tống Thư Hàng bị kẹt giữa thế giới hạch tâm và hiện thế nhưng lại không sợ hãi chút nào.
Lúc này đây, Tống Thư Hàng tựa như tráng sĩ có thể đối mặt với tử vong, gan góc toàn thân, không chút sợ hãi.
“Ta chỉ muốn thân thểi của ngươi thôi.” Vân Tước Tử bị quả cầu mập phụ thân túm lấy Tống Thư Hàng, dùng sức kéo hắn ra ngoài.
Sau khi Tống Thư Hàng bị lôi ra, thế giới hạch tâm nhanh chóng đóng lại.
“Mau nói ra tin tức của Thánh Nhân Nho gia, rốt cuộc bộ phận kia của ta đang ở đâu hả.” Quả cầu béo bản Vân Tước Tử nắm lấy cánh tay Tống Thư Hàng, dùng giọng điện tử nói.
“A ~ a a a ~” Lúc này, Tống Thư Hàng trong tay cô đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết vang dội.
Tiếng kêu thảm đinh tai nhức óc, rõ ràng cho thấy nó đã trải qua ‘khuếch đại âm thanh’.
Ngay sau đó, thân thể Tống Thư Hàng bắt đầu xoay tròn cực nhanh.
Cánh tay Tống Thư Hàng bị quả cầu mập Vân Tước Tử nắm lấy, nhưng việc này căn bản không cách nào ngăn cản hắn hoàn thành việc xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.
Thân thể di chuyển, cánh tay lại không di chuyển… Cánh tay bị túm kia của Tống Thư Hàng đã xoay thành bánh quai chèo.
Sau khi xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, thân thể Tống Thư Hàng rơi thẳng xuống đất, cánh tay bị túm kéo dài ra tựa như mì sợi vậy.
Sau đó, Tống Thư Hàng ngẹo đầu, ngủm rồi.
Thật sự giống hệt như đã chết, khí tức toàn thân biến mất hoàn toàn, sinh cơ từ từ tiêu tán.
Trong lòng quả cầu béo bản Vân Tước Tử phát cáu mà chẳng hiểu ra sao.
Trên mặt đất, ‘Tống Thư Hàng’ đã ngủm củ tỏi đột nhiên hí mắt ra, lại lặng lẽ nhìn quả cầu béo bản Vân Tước Tử.
“Chết!” Vân Tước Tử nhấc chân, giẫm mạnh lên người Tống Thư Hàng.
Ầm ~
Toàn bộ bí cảnh mà Kiếm Tông cung cấp đều chấn động dữ dội.
Thân thể Tống Thư Hàng bị giẫm thành mảnh nhỏ, hóa thành vô số ánh sáng công đức rồi tản đi.
Là mỹ nhân rắn công đức.
Cách chết này là kỹ năng mà cô vừa nghiên cứu ra, có tên là ‘cách giả chết khuếch âm xoay tròn ba trăm sáu mươi độ’.
Tạo Hóa Tiên Tử không cách nào bắt chước kiểu chết mới này được, cũng là con át chủ bài mới giúp mỹ nhân rắn công đức khắc địch giành chiến thắng.
Trong nháy mắt khi thân thể Tống Thư Hàng bị kẹt lại, mỹ nhân rắn công đức đã bao bọc lấy Tống Thư Hàng cực nhanh. Cô tựa như một vỏ ngoài thay thế Tống Thư Hàng bản gốc vậy.
Còn Tống Thư Hàng chân chính đã lặng lẽ lui về thế giới hạch tâm từ lâu rồi.


“Ngươi để hắn chạy rồi, quả cầu béo ~” Sau khi cột lửa thánh quang âm lãnh bị chém đứt thì tất cả năng lượng đều được cung cấp cho ‘con ngươi’ kia. Con ngươi hóa thành hình chiếu của hành tinh mọc mắt.
“Quả cầu béo là thứ ngươi có thể gọi ư? Đi chết đi!” Quả cầu béo bản Vân Tước Tử thẹn quá thành giận, xoay người lại quét một cước về phía hình chiếu hành tinh mọc mắt.
Hành tinh mọc mắt không yếu thế chút nào, trong mắt bắn ra từng tia sáng, ngưng tụ thành một tấm lưới ánh sáng, chụp về phía quả cầu béo bản Vân Tước Tử.
Vân Tước Tử giẫm nát lưới ánh sáng chỉ với một cước, thân hình không giảm quán tính mà xông về phía hành tinh mọc mắt.
Cả hai đấu nhau túi bụi.
Tình hình chiến đấu thăng cấp khiến toàn bộ bí cảnh của Kiếm Tông đều như sắp sửa vỡ nát.
Trên đỉnh đầu, ‘bàn tay của phòng tối thiên đạo’ dần ép xuống.
Động tác của quả cầu béo bản Vân Tước Tử và hành tinh mọc mắt cứng đờ, lúc chiến đấu cả hai đều có ý thức khống chế lực lượng của mình.
Thế nên, tốc độ hạ xuống của ‘bàn tay phòng tối thiên đạo’ cũng ngừng lại.
“Lần này bỏ qua cho các ngươi trước đấy. Lần sau ta nhất định phải đập nát các ngươi.” Lúc này, hành tinh mọc mắt trấm giọng nói.
Nó đang buông lời giữ thể diện, chuẩn bị lẩn đi.
Lúc nó chiến đấu với người khác, điểm thiệt thòi nhất là bản thể vô cùng khổng lồ, không tiện truyền tống đến. Một khi bản thể của nó được truyền tống đến thì sẽ có ưu thế cấp trọng lượng.
Hiện tại, đối mặt với sự cản trở của quả cầu béo bản Vân Tước Tử, lại thêm uy hiếp từ bàn tay của phòng tối thiên đạo, có kéo dài thêm nữa cũng chỉ lãng phí thời gian, không có chút ý nghĩa nào.
Quan trọng nhất là… lúc nó bị nhốt trong phòng tối, giáo phái Chung Yên của nó xuất hiện uy hiếp ‘phá giáo’. Giờ nó muốn nắm chắc thời gian trở về, bình định hậu phương của mình mới được.
Sau khi nói lời xã giao xong, con ngươi được tạo thành từ thánh quang âm lãnh kia thoáng cái đã nổ tung.
Trước khi đi, đương nhiên nó muốn tặng cho quả cầu béo bản Vân Tước Tử một tràng pháo hoa rực rỡ xem như kỷ niệm.
Quả cầu béo hừ lạnh một tiếng, tà năng Cửu U bên người khuếch tán ra, hình thành một cái lỗ đen nhỏ bên cạnh cô. Một khi năng lượng mà thánh quang âm lãnh nổ tung tiếp xúc đến gần cô thì sẽ bị cắn nuốt sạch sẽ.
Quả cầu béo bản Vân Tước Tử không sao cả, thế nhưng một vài thực khách của Thực Tiên yến lại bị ảnh hưởng lần nữa.
Uy lực khi thánh quang âm lãnh nổ tung lao đến cuồn cuộn.
Phòng ngự mà Huyền Thánh và nhóm Tôn Giả bố trí trong lúc vội vã lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị uy lực bạo tạc của thánh quang phá hủy.
“Ta đã trở về rồi đây.” Lúc này, lực lượng không gian chập chờn trong hư không.
Bạch tiền bối phân thân vượt qua không gian trở về, rơi xuống hội trường Thực Tiên yến.
Hắn vừa đưa Biệt Tuyết Tiên Cơ đi, lại nhanh chóng trở về.
Hắn vừa về lại đụng phải xung kích từ thánh quang nổ tung…
“Lưu Tinh kiếm.” Bạch tiền bối phân thân quát khẽ một tiếng, Lưu Tinh kiếm vượt qua không gian xuất hiện trước mặt hắn.
Bạch tiền bối phân thân nắm lấy Lưu Tinh kiếm, dùng sức kéo một cái.
Vỏ kiếm hàng rào bảo hộ -- hình thái chiếc ô.
Lưu Tinh kiếm dạng chiếc ô dưới lực lượng gia trì của Bạch tiền bối phân thân lập tức hóa thành một chiếc trọng thuẫn phòng ngự.
“Phòng ngự tuyệt đối – cương thiết bảo lũy!” Đông Qua Thánh Quân cũng tiến lên trước một bước, đứng bên cạnh Bạch tiền bối phân thân, triển khai phòng ngự cuối cùng của bản thân.
Vụ nổ của thánh quang trước mắt này có uy lực mạnh đến nỗi khiến người ta run rẩy. Thế nhưng, loại công kích khiến người ta run rẩy này mới có thể khiến hắn liều mạng phòng ngự.
Trước khi tái chiến Bá Tống Huyền Thánh vào ngày 10 tháng 10, cứ để thánh quang nổ tung này kiểm nghiệm thử đạo phòng ngự mới của hắn vậy.
Lại nói, tại sao ngày 10 tháng 10 hắn sẽ tái chiến với Bá Tống Huyền Thánh nhỉ?
Hắn đã hẹn với Bá Tống Huyền Thánh lúc nào chứ?
“Bạch.” Lúc Vân Tước Tử bị quả cầu béo phụ thân nhìn thấy ‘Bạch phân thân’ thì đồng tử co rút lại.
Có điều chẳng mấy chốc nó đã nhận ra sự khác biệt giữa hai người.
Đây không phải Bạch, mà là tu sĩ nhân loại có vẻ ngoài rất giống Bạch ở hiện thế kia.
“Vẻ ngoài giống thì giết luôn.” Quả cầu béo Vân Tước Tử nói.
Nó vung tay lên một cái, mấy trăm cột băng hiện hình trong hư không, đám cột băng này được tà năng Cửu U quấn lên, nhuộm thành màu đen kịt.
Cột băng cũng không phải dùng để công kích, mà là dùng để củng cố liên hệ giữa Cửu U và hiện thế.
Thân hình quả cầu béo bản Vân Tước Tử bay lên.
Cô đã gần như nắm được điểm mấu chốt của ‘bàn tay phòng tối thiên đạo’.
Chỉ cần có thể không chế năng lượng tốt thì diệt sạch bí cảnh bên dưới cũng sẽ không vượt quá giới hạn.
Trong lòng Bạch tiền bối phân thân và mấy vị Huyền Thánh trở nên bất an, ngẩng đầu nhìn về phía quả cầu béo.
Lúc này, mọi người chỉ ngăn cản uy lực thánh quang bạo tạc thôi cũng đã đến cực hạn… Nếu như quả cầu béo lại ra tay.
“Nhận lấy đau đớn đi, chỉ có tự mình thể nghiệm đau đớn, hiểu được đau đớn, các ngươi mới có thể hiểu rõ sự tốt đẹp của đau đớn. Sa đọa thành tà ma trong đau đớn cho ta.” Quả cầu béo giơ tay lên: “Thiên Không Trụy Lạc!”
Ngay sau đó, bầu trời sụp xuống.
Trời sập rồi!
Bên trong bí cảnh, bầu trời của bí cảnh chính là phần đỉnh bí cảnh.
Phần đỉnh bí cảnh bắt dầu sụp đổ, sau đó… toàn độ bí cảnh cũng bắt đầu vỡ vụn.
Sau khi bí cảnh tan vỡ thì biến thành địa ngục, hình thành không gian hỗn loạn.
Nếu không nắm giữ lực lượng không gian, bất kể vật gì, một khi tiến vào không gian hỗn loạn đều sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.
Tim của tu sĩ Trường Sinh Kiếm Tông đều đang nhỏ máu.
“Tiêu rồi.” Bạch tiền bối phân thân thở dài… Bản thân hắn có thiên phú không gian, có thể bỏ chạy trong nháy mắt trước khi bí cảnh tan vỡ, nhưng trong toàn bộ bí cảnh còn có rất nhiều người.
Dù hắn muốn ra tay tương trợ cũng không dẫn theo được mấy người.
Suy cho cùng thiên phú không gian không phải thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, không có khả năng chuyển nhiều người đi như vậy trong một lần.
Mà Tống Thư Hàng lại bởi vì hạn chế thực lực nên số người chuyển đến thế giới hạch tâm trong một lần cũng có hạn.
“Có thể mang đi được bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Bạch tiền bối phân thân thầm nghĩ.
Ngay lúc Bạch tiền bối phân thân đang suy tư, phía sau lưng hắn, cửa thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng mở ra.
“Bạch tiền bối, cố gắng hết sức kéo người vào, ta ngăn cản quả cầu béo, kéo dài thời gian cho ngươi.” Tống Thư Hàng trầm giọng nói.
Dứt lời, thân hình Tống Thư Hàng bước ra khỏi thế giới hạch tâm.
Trong tay hắn cầm một chiếc áo khoác.
Là kiểu dáng mà Bạch tiền bối two thường mặc.
“Rốt cuộc ngươi cũng chịu ra rồi à?” Quả cầu béo lạnh lùng nhìn Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng vươn tay, choàng chiếc áo khoác đó lên người.
Bên trong áo khoác còn có một vật.
Đây là… vỏ ngoài mà Bạch tiền bối two cởi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận