Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1468: Thư Hàng rất trấn định, không hề kinh ngạc chút nào

Chương 1468: Thư Hàng rất trấn định, không hề kinh ngạc chút nào
Nhưng hắn lấy thứ này làm gì mới được?
Đâu thể học theo mỹ nhân rắn công đức, lấy tóc của Bạch tiền bối xâu vào rồi đeo lên cổ đúng không?
Tống Thư Hàng không nhịn được phải quay sang nhìn mái tóc dài của Bạch tiền bối nhỏ.
“Ngươi cũng muốn à?” Bạch tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu: “Đàn ông đàn ang như ta mà đeo cái quả cầu vàng to đùng như thế trên cổ thì cay mắt lắm.”
“Cũng có lí.” Bạch tiền bối nhỏ gật đầu rồi tiếp tục mĩ mãn thưởng thức phần Thực Tiên yến nhiều gấp mấy người thường của mình.
Tống Thư Hàng thu quả cầu vàng vào vòng tay không gian.
“À đúng rồi, Thư Hàng, chúc mừng ngươi thăng cấp lên cảnh giới ngũ phẩm.” Bạch tiền bối đột nhiên nhớ tới chuyện này, bèn nâng chén nói với Tống Thư Hàng: “Kim đan đã kết, cuối cùng ngươi không còn là một tiểu tu sĩ nữa rồi.”
Khi nói chuyện, Bạch tiền bối sử dụng thuật truyền âm nhập mật trong phạm vi nhỏ. Thân phận của Tống Thư Hàng bây giờ cũng là Huyền Thánh bát phẩm, dù có muốn chúc mừng hắn thì cũng phải tránh cho người ngoài nghe thấy.
Cảnh giới Kim Đan ngũ phẩm có thay đổi về chất so với các cảnh giới trước đó. Tứ phẩm cũng chỉ là tu sĩ nhỏ, nhưng Kim Đan ngũ phẩm thì đã có thể xưng là Linh Hoàng, địa vị của hai bên chệnh lệch rất lớn.
Sau khi tấn thăng lên ngũ phẩm thì Tống Thư Hàng đã chính thức có địa vị không thấp trong tu chân giới. Dù ở trong tông môn cỡ lớn thì Linh Hoàng ngũ phẩm cũng có thể đảm nhiệm chức vị phong chủ của một phong rồi.
“Cảm ơn Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng nâng chén, chạm khẽ vào chén của Bạch tiền bối rồi thoải mái uống cạn.
Tiên nhưỡng do Biệt Tuyết Tiên Cơ tự tay ủ có hương vị rất tuyệt vời.
Rượu này có mùi vị làm say đắm lòng người. Chỉ có lần ở Thú giới, bị kéo vào không gian kì quái thay cho Trình Lâm, gặp đạo nhân mang vạc rượu, Tống Thư Hàng mới được thưởng thức mùi vị đẳng cấp như thế.
Hắn là kiểu người không thích uống rượu mà ngửi mùi này xong cũng không nhịn được phải uống thêm vài chén.
“Chúc mừng ngươi, Thư Hàng.” Tô Thị A Thập Lục ở bên cạnh cũng nâng chén lên.
“Cảm ơn.” Tống Thư Hàng lại rót đầy rồi cụng chén với Tô Thị A Thập Lục.
“Tống tiên bối, ta cũng kính ngươi, chúc mừng ngươi.” Vũ Nhu Tử cười hì hì nâng chén.
Tống Thư Hàng lại mỉm cười chạm chén với Vũ Nhu Tử.
“Ta cũng kính ngươi. Chúc mừng ngươi nhé Thư Hàng đạo hữu.” Diệt Phượng Công Tử đứng lên.
“Ta nữa, ta nữa.” Cuồng Đao Tam Lãng cười ha hả.
Tống Thư Hàng không từ chối một ai.
Nốc hết chén này đến chén khác.
Cuối cùng hắn còn không nhớ nổi những ai đã mời rượu mình.
Tiên nhưỡng, tiên nhưỡng, đương nhiên phải khác với rượu phàm. Dù là người tu luyện thì uống nhiều cũng say.
“Ồ, thể chất của Thư Hàng tiểu hữu mạnh quá, kính hết một vòng rồi mà vẫn chưa say.” Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Tống Thư Hàng cười ha ha: “Vẫn còn sớm mà.”
Thể chất của hắn có thể so được với Chân Quân lục phẩm, còn tăng thêm kim đan ba hạt nhân trong thể nội.
Dù có chút men say, nhưng cơn say đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Chỉ cần cho hắn một chút thời gian là hắn có thể nhanh chóng khôi phục tỉnh táo.


Tiên trân trong Thực Tiên yến được mang lên hết món này đến món khác.
Cùng lúc đó, vòng rút thăm trúng thưởng cũng công bố những khách mời may mắn.
Không chút ngoài ý muốn, Bạch tiền bối rút được một suất.
Suất này được giao cho Đồng Quái Tiên Sư để hắn đưa đồ đệ của mình là Thiết Quái Toán Tiên đến cùng.
Đồng thời, các tu sĩ từ lục phẩm trở xuống đã bắt đầu lập trận pháp phong ấn chuyên dụng dùng cho Thực Tiên yến lên người mình. Thực Tiên yến lần này phong phú hơn rất nhiều so với dĩ vãng, cộng thêm lĩnh hội về “pháp tắc cụ hiện hóa” trong lúc mất trí nhớ, khiến cho các thực khách thu hoạch được nhiều hơn hẳn trước kia.
Thậm chí có mấy vị tôn giả thất phẩm cũng lập phong ấn trên người mình.
Sau khi Thực Tiên yến lần này kết thúc, chỉ cần hấp thu được hết những thu hoạch ấy thì công lực của tất cả người tu luyện ở đây sẽ tăng lên rất nhiều.

Ở thế giới bên ngoài đêm đã về khuya.
Thực Tiên yến cũng bắt đầu đi tới hồi kết.
Mấy món tiên trân mà Biệt Tuyết Tiên Cơ dành lại sau cùng cũng được đưa lên.
Trong đó món ăn được chú ý nhiều nhất chính là món đã được quảng cáo ngay khi Thực Tiên yến vừa được mở ra – Kình Thánh yến!
Một vị Kình Thánh cực kì cường đại đã bỏ thân thể cũ của mình sau khi đột phá.
Biệt Tuyết Tiên Cơ có được một phần nhỏ của thân thể ấy, làm thành món chính giữ nhà trong Thực Tiên yến hôm nay.
Đối với thân thể khổng lồ như một hòn đảo nhỏ của Kình Thánh Cật Qua Thánh Quân thì một phần nhỏ cũng đã là rất nhiều rồi.
Mấy vị Huyền Thánh ngồi đây chỉ chờ mỗi Kình Thánh yến.
Đặc biệt là Đông Qua Thánh Quân.
Cật Qua Thánh Quân có địa vị đặc biệt trong lòng hắn.
Đáng nhắc tới nhất là … món Kình Thánh yến này còn do chính Cật Qua Thánh Quân long trọng đề cử Đông Qua Thánh Quân đến nếm thử. Kiểu đề cử long trọng này khá là vi diệu.
Kình Thánh yến được đưa lên.
Tống Thư Hàng vẫn còn đang trong tình trạng nửa say nửa tỉnh.
Lúc ăn tiếp thì Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy mình bị thiệt to rồi.
Bởi vì say nên hắn chẳng nếm ra mùi vị gì của các món tiên trân lên sau cả, chỉ biết nhét lấy nhét để vào bụng thôi.
Bạch tiền bối nhỏ đã lập một phong ấn chuyên dụng cho Thực Tiên yến trên người hắn, để tránh hắn ăn quá nhiều rồi bị linh lực nổ tan xác.
“Vẫn chẳng có mùi vị gì cả.” Tống Thư Hàng thở dài.
“Thư Hàng… ta có thuốc tỉnh rượu này, mỗi tội hơi đắng một tí thôi, ngươi có cần không? Uống nó vào sẽ tỉnh rượu, giúp ngươi khôi phục như lúc đầu đấy.” Lúc này, Dược Sư đột nhiên ngẩng đầu hỏi.
Tống Thư Hàng nước mắt chứa chan: “Ta ăn xong Thực Tiên yến rồi, Dược Sư tiền bối, ngài cố ý có phải không?”
“Không, tự nhiên ta quên béng mất ấy mà.” Dược Sư tươi cười ấm áp.
Tống Thư Hàng thở dài não ruột, ngẩng cổ nhìn trời.
Cảm giác chếnh choáng vẫn còn chưa tan hết.
Bỗng nhiên hắn thấy trước mắt xuất hiện một tia sáng kì lạ.
“Tiên nhưỡng tác dụng chậm à?” Tống Thư Hàng nghĩ bụng.
Những tia sáng kia chẳng mấy chốc đã phủ kín cả thế giới.
Đồng thời, hắn phát hiện ra thân thể của mình, của Bạch tiền bối, Tô Thị A Thập Lục, Thất Tu Thánh Quân và mấy vị Huyền Thánh khác đều biến thành những luồng sáng.
“Sức mạnh công đức?” Tống Thư Hàng hơi giật mình.
Những tia sáng này dường như được ánh sáng công đức tạo thành.
Đúng lúc đó, mỹ nhân rắn công đức trong thể nội Tống Thư Hàng mở to hai mắt.
Cô vươn ngón tay gẩy một cái, đẩy một tia sáng ra.
Khi cô tiếp xúc với tia sáng kia, tinh thần của Tống Thư Hàng dường như gia tốc, vận chuyển với tốc độ cực nhanh.
Tống Thư Hàng có cảm giác rất kì lạ.
Khi mỹ nhân rắn công đức tiếp xúc với tia sáng kia, dường như hắn đã biến thành một cái máy tính vừa được nối dây mạng.
Thông qua dây mạng này, hắn hòa vào một thế giới khổng lồ.
Đó là một thế giới mạng lưới công đức vô cùng phức tạp.
Có rất nhiều kiến thức tạp nham rối loạn với nhau.
Đồng thời, Tống Thư Hàng gặp một vị tiền bối quen thuộc trong thế giới mạng lưới công đức nọ.
Đó là Kình Thánh Cật Qua Thánh Quân tiền bối.
Thân thể mới của Cật Qua Thánh Quân đang bơi qua bơi lại trong thế giới mạng lưới công đức này.
Nó đang tiếp thụ truyền thừa thuật pháp trường sinh trong thế giới mạng lưới công đức.
Khi Tống Thư Hàng cảm ứng được Cật Qua Thánh Quân thì Cật Qua Thánh Quân cũng cảm ứng được hắn.
“Ồ, Bá Tống đạo hữu tới rồi đó à?” Cật Qua Thánh Quân nói.
Hắn cũng không thấy kinh ngạc khi Tống Thư Hàng có thể vào được thế giới mạng lưới công đức này.
Bởi vì hắn biết mỹ nhân rắn công đức @#%×Tiên Tử trên người Tống Thư Hàng tu luyện cùng một bộ công pháp với mình, vả lại, theo lý thuyết thì mỹ nhân rắn công đức còn tiếp xúc với thế giới mạng lưới công đức này sớm hơn cả hắn. Chỉ là không hiểu tại sao mỹ nhân rắn công đức không tiếp nhận truyền thừa trường sinh ở đây thôi.
“Cật Qua tiền bối, đây chính là thế giới mà ngươi từng nói sao?” Tống Thư Hàng hỏi chủ nhà.
Cái đầu khổng lồ của Cật Qua Thánh Quân khẽ cúi xuống như đang gật đầu.
“Trong này có gì vậy?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Rất nhiều, vô cùng nhiều tin tức. Mỗi một “sợi dây công đức” mà ngươi có thể nhìn thấy đều là một nguồn tin tức. Bên trong đó cái gì cũng có… hệt như internet của con người vậy. Nó có phim, có tiểu thuyết, có âm nhạc, tin tức, trò chơi… Mạng lưới công đức này cũng thế, bao gồm vô số chủng loại khác nhau. Nhưng ta tạm thời không thể xem hay download được chúng nó, vì ta không có quyền hạn.” Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng thử vươn tay tiếp xúc với những sợi dây công đức kia, trong ý thức truyền đến tin tức hắn không có đủ quyền hạn.
“Vì sao ta lại tiến vào thế giới này?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
Chẳng lẽ hắn uống nhiều quá nên xông nhầm vào à?
“Chắc chắn là ngươi đã tham gia Thực Tiên yến và ăn nhục thân cũ của ta rồi.” Cật Qua Thánh Quân cười ha hả nói: “Lại thêm @#%×Tiên Tử trên người ngươi tu luyện công pháp cùng nguồn gốc với ta nữa. Nhiều nhân tố kết hợp, cho nên ngươi vào được đây cũng là chuyện bình thường thôi.”
Tống Thư Hàng gật đầu, cái hiểu cái không: “Thế bao giờ thì ta có thể ra ngoài?”
“Chớ vội ra ngoài làm gì, ta đang nhàm chán quá, ở đây trò chuyện với ta một lát đi. Dù sao ngươi cũng đã từng nếm qua thân thể của ta rồi mà.” Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Câu này của Cật Qua Thánh Quân nghe cứ khó đỡ thế nào ấy nhỉ?
“Ta đã ở trong thế giới mạng lưới công đức một thời gian rồi. Bây giờ ta hoài nghi thế giới mạng lưới công đức khổng lồ này là tạo vật của một vị Trường Sinh Giả siêu mạnh. Nhưng không hiểu vì sao vị Trường Sinh Giả này lại bỗng dưng biến mất không thấy tăm hơi.” Cật Qua Thánh Quân nói với Tống Thư Hàng.
Thậm chí Cật Qua Thánh Quân còn hoài nghi kẻ tạo nên thế giới mạng lưới công đức này là một tồn tại còn vượt trên cả Trường Sinh Giả.
Nhưng suy đoán này quá to gan nên hắn không dám nói thẳng ra, chỉ có thể thu nhỏ phạm vi cảnh giới tới mức “Trường Sinh Giả siêu mạnh” mà thôi.
Tống Thư Hàng bình tĩnh gật đầu.
Có thể là vì hắn đã từng tiếp xúc với hai đời chúa tể Cửu U, từng chọi nhau với Thiên Đạo trong hình hài tinh cầu mọc mắt, và trong tay yêu sủng Thông Nương nhà hắn còn có mọt thanh Cửu Tu Phượng Hoàng đao nữa.
Cho nên sau khi nghe được tin tức về “Trường Sinh Giả siêu mạnh” thì chẳng hề kinh ngạc chút nào.
Dường như Cật Qua Thánh Quân đã ở một mình trong thế giới mạng lưới công đức quá lâu, cho nên hắn có không biết bao nhiêu chuyện muốn chia sẻ với Tống Thư Hàng.
Đang nói, hắn bỗng dừng lại.
“Có người tìm ngươi ở ngoài kìa.” Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng mở màng hỏi lại: “Ai?”
“Tam Chu Thánh Quân, một Huyền Thánh nổi danh đã lâu, đương nhiên là còn non hơn ta nhiều lắm. Hình như hắn tìm ngươi để luận đạo thì phải.” Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng xua tay: “Không sao đâu, ta đang say mà.”
“Vậy có thể cho ta cơ hội này được không?” Cật Qua Thánh Quân vui vẻ hỏi.
Gần đây hắn thu hoạch được rất nhiều, đang muốn tìm một cao thủ có cảnh giới tương đương với mình để bàn luận đây.
Tống Thư Hàng: “Ta cầu còn không được ấy chứ.”


Trong Thực Tiên yến.
Tam Chu Thánh Quân phe phẩy cây quạt, đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, cười nói: “Bá Tống đạo hữu, sau khi Thực Tiên yến kết thúc thì ngươi có thời gian rảnh không?”
“Ngươi muốn luận đạo hả? Chờ ngày không bằng hôm nay, chúng ta bắt đầu luôn bây giờ được chứ?” trên người Tống Thư Hàng vang lên một giọng nói rất vội vàng, rất sốt sắng.
Tam Chu Thánh Quân: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận