Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1471: Bạch tiền bối phù hộ!

Chương 1471: Bạch tiền bối phù hộ!
Khi Tống *lần này nổ banh xác* Thư Hàng tỉnh lại từ cơn hôn mê, phát hiện ra mình đang đứng giữa một nơi có cảnh tượng cực kì cool.
Đó là một thế giới thuần trắng, và trên đỉnh đầu hắn có một đồng tiền vàng kim khổng lồ đang không ngừng xoay tròn, xoay tròn, xoay tròn…
Kim tệ lơ lửng trên đỉnh đầu quay từng vòng từng vòng, không nhanh không chậm.
Mỗi một vòng xoay có thời gian y hệt như vòng trước, tiết tấu xoay tròn đều đều khiến cho người ta cực kì an tâm.
Có cảm giác rất chi là viễn tưởng.
“Đây là đâu vậy nhỉ?” Tống Thư Hàng gãi đầu, tự hỏi với vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Hắn nhớ mình đang nghỉ ngơi trong động phủ của Hoàng Sơn tiền bối cơ mà, sao tự nhiên lại xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ sau khi hắn ngủ thiếp đi thì Hoàng Sơn tiền bối đã đưa hắn vào trong căn phòng đặc biệt này à?
Hay là…
“Bây giờ ta đang nằm mơ sao?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Sau khoảng… ba giây.
“Cái đệch!” Tống Thư Hàng đột nhiên nhảy dựng lên.
Cuối cùng thì hắn cũng tỉnh ngủ rồi!
Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm đồng tiền đang trôi nổi giữa không trung.
Thứ đặc biệt ấy chính là đồng tiền hồi sinh!
Đó là đồng tiền hồi sinh mà hắn mua được ở chỗ tiên tử hàng gì cũng có, mỗi bộ có 12 đồng, sau khi hồi sinh thành công thì cách mười ngày sẽ được sử dụng lại. Quan trọng hơn là giá cả của chúng rất phải chăng, mua nhiều còn được chiết khấu, thực sự là pháp khí hồi sinh có giá mát lòng.
Nhưng vì sao thứ này lại khởi động chứ?
“Tống Thư Hàng ta lại chết sao?”
Tống Thư Hàng quả thực không dám tin.
Dù hắn mua pháp khí hồi sinh chính là để dự phòng cho cái chết.
Nhưng đang yên đang lành mà chết thì quái dị quá rồi!
Mình đã làm gì?
Mình chết như thế nào?
Vì sao mình lại chết?
Chết thì không đáng sợ, đáng sợ là ở chỗ hắn hoàn toàn không biết mình đã chết như thế nào.
Mình chỉ ngủ một giấc thôi, chẳng lẽ “ngủ như chết” rồi chết luôn sao?
Đồng tiền trên không trung tăng tốc độ xoay tròn.
Từng vòng từng vòng tăng tốc quay nhanh, cuối cùng chỉ còn lại một ảnh mờ vàng kim.
Đây là khâu cuối cùng khi pháp khí hồi sinh kích hoạt.
Tống Thư Hàng nhớ đến lời giới thiệu của tiên tử hàng gì cũng có về đồng tiền hồi sinh này.
Đồng tiền hồi sinh khác với các pháp khí hồi sinh bình thường, bởi vì nó phụ thuộc khá lớn vào “vận may”.
Mặt phải thì hồi sinh thành công trong vòng 10 tháng.
Mặt trái thì cần những mười năm mới có thể hồi sinh.
Nếu vận may nghịch thiên khiến cho đồng tiền dựng nghiêng, thì chỉ cần mười phút là có thể hồi sinh thành công rồi.
Tu sĩ lục phẩm trở xuống có thể dùng, sau mỗi lần sử dụng thì cách mười ngày sẽ được sử dụng tiếp.
Cho nên… tí nữa phải tung đồng xu à?
“Bạch tiền bối phù hộ!” Tống Thư Hàng ra sức vung tay.
“Ầm!” Đồng tiền bắn tung lên như đạn pháo rồi vừa xoay tròn vừa rơi xuống đất.
“Dựng nghiêng lên cho ta!” Tống Thư Hàng hô to. Hắn có lòng tin tuyệt đối vào Bạch tiền bối đó.
Keng!
Đồng tiền lớn rơi xuống, lăn lăn trên không trung rồi tiếp tục xoay tròn.
Cuối cùng nó tiếp đất.
Không dựng nghiêng.
Sự thật chứng minh, nước đến chân mới ôm đùi Phật thì chẳng có tác dụng gì. Muốn ăn ké miếng may mắn của Bạch tiền bối thì ít nhất cũng phải dùng ảnh ngài làm màn hình nền, rồi sớm tối đốt hương mà thờ thì may ra mới có cơ hội.
Tống Thư Hàng đắng hết cả lòng: “Thế thì mặt phải đi, không dựng nghiêng thì ít ra cũng cho ta mặt phải đi! Mười tháng thì còn chấp nhận được, chứ mười năm là ta đi đời đó!”
Nếu hắn biến mất mười năm thì cuộc đời hắn sẽ đảo lộn hết.
Thực ra mười tháng đã phiền phức lắm rồi, hắn còn chưa biết phải lấy cớ gì mà giải thích với ba mẹ đây.
Đồng tiền lăn lăn trên mặt đất vài vòng, cuối cùng… mặt trái hướng lên trên.
Thời gian hồi sinh: 10 năm.
Giờ khắc này, Tống Thư Hàng cảm thấy nhân sinh của mình cũng trắng toát như thế giới thuần trắng này vậy,
Quá trình hồi sinh bắt đầu ~
“Mười năm, không được, tuyệt đối không được! Mình còn 11 đồng tiền nữa, mình phải thử lại!” Tống Thư Hàng nghiến răng nói.
Tiếc là mỗi lần hồi sinh cần một đồng tiền, không thể sử dụng đi sử dụng lại được.
Đồng tiền hồi sinh tỏa ra ánh sáng bao trùm lấy Tống Thư Hàng, lực lượng hồi sinh kéo hắn vào khâu hồi sinh.
Đồng thời…
Tống Thư Hàng nhớ lại kí ức trước khi hắn mất mạng.
Trong trí nhớ…
Vì quá mệt mỏi cho nên vừa vào đến phòng nghỉ là hắn đã vùi đầu vào ngủ say như chết.
Nhưng khi chìm vào giấc ngủ, trong đầu hắn lại xuất hiện rất nhiều tin tức.
Đó là một lượng tin tức khổng lồ và lộn xộn.
Trong đó có thu hoạch từ Thực Tiên yến và Huyền Thánh luận đạo. Vì Tống Thư Hàng thay thế Cật Qua Thánh Quân tham gia luận đạo, cho nên hắn là người được hưởng diệu dụng của luận đạo một cách trực tiếp nhất. Bên cạnh đó còn có 88888 giọng nói lẩm bẩm bổ sung tri thức trong đầu hắn và cảm ngộ khi tiếp xúc với thế giới mạng lưới công đức lúc trước.
Mặt khác, từ phía Diệp Tư cũng có rất nhiều tin tức kì quái truyền tới. Bây giờ Diệp Tư đang tiếp nhận truyền thừa của Trình Lâm, vì linh quỷ và chủ nhân tâm linh tương thông, cho nên thi thoảng bên phía Diệp Tư cũng sẽ truyền cho hắn một vài tin tức hỗn loạn.
Hạch tâm thứ ba Thất Thải Yêu Đan cũng truyền tin tức về cho Tống Thư Hàng. Đó là tin tức mà thiên phú trạng thái Ngụy bất hủ hóa mang tới.Bản thân thiên phú này đã là một kho tin tức khổng lồ.
Trừ những nguồn đó ra, từ thế giới hạch tâm, ngộ đạo thạch, pháp khí bản mệnh, thánh ấn và ma ấn đều có tin tức xâm nhập vào não hải của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cảm thấy đầu óc mình lùng bùng như bột nhão.
Trong trạng thái mê man, hắn muốn thống nhất và phân loại lượng tin tức khổng lồ và phức tạp kia. Chỉ khi xử lý xong đống tin tức đó thì hắn mới có thể ngủ một giấc ngon để khôi phục tinh thần.
Thế là hắn bắt đầu cố gắng chỉnh lý khối lượng tin tức cực lớn trong đầu óc.
Sau đó nữa…
Hắn đốn ngộ.
Dưới sự kích thích của vô vàn tin tức, tâm hắn có cảm ngộ, cuối cùng nước chảy thành sông mà tiến vào trạng thái đốn ngộ.
Sau khi tiến vào trạng thái đốn ngộ, hắn xử lý tin tức rất nhanh chóng và gọn gàng.
Đồng thời, hắn bắt đầu điều chính công pháp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công của mình.
Bởi vì hắn phát hiện ra Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công cũ đã không còn thích hợp với mình nữa.
Công pháp cũ dành cho cảnh giới ngũ phẩm tu luyện, là tu luyện và tấn cấp theo phương pháp kim đan đơn hạch.
Nhưng trong thể nội của Tống Thư Hàng có đến ba hạt nhân.
Thậm chí trong tương lai hắn còn có thể mọc ra nhiều hạt nhân hơn. Vì trừ đan điền bản mệnh ra thì tu sĩ còn có bảy đan điền khác là Long Vĩ, Long Trảo, Long Khu, Long Chưởng, Long Cảnh, Long Thủ, Long Giác cơ mà.
Nếu năm đan điền còn lại của hắn đều mọc ra hạt nhân dạng kim đan hoặc yêu đan thì công pháp cũ không thể nào gánh được, cũng không thể phát huy được động lực từ nhiều hạch của hắn.
Bây giờ hắn đang ở trong tình trạng phần cứng thì đã nâng cấp rồi mà phần mềm thì vẫn chưa update.
Hiệu quả của trạng thái đốn ngộ cực kì hoành tráng.
Mượn lượng số liệu và tin tức khổng lồ trong đầu mình, Tống Thư Hàng điều chỉnh và sửa chữa thành công công pháp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công cũ.
Công pháp thăng cấp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công bản kim đan đa hạt nhân được sáng lập ra trên tiền đề trạng thái cuối cùng là nội đan có đủ tám hạt nhân!
Sau khi sửa đổi và điều chỉnh công pháp xong thì đương nhiên là phải thử một lần rồi đúng không?
Tuy đang rơi vào trạng thái ngủ say, nhưng chuyện này chẳng ảnh hưởng gì tới việc Tống Thư Hàng thử vận chuyển công pháp mới cả.
Hiệu quả của công pháp mới cực kì ngầu!
Tống Thư Hàng vận chuyển một vòng, uy lực của ba hạt nhân trong thể nội được vận chuyển một cách hoàn mỹ.
Sau khi vận hành công pháp thuận lợi một vòng…
Tống Thư Hàng nghe mơ hồ thấy một tiếng nổ rất vang.
Cuối cùng thì hắn cũng bổ sung được đầy đủ tiền căn hậu quả rồi.
Tống Thư Hàng: “…”
Chẳng lẽ hắn cứ thế mà chết mất xác luôn hả?

Lúc này, trong động phủ của Hoàng Sơn tiền bối.
Sau khi Bạch tiền bối nhỏ lao đi, một nhóm thành viên có thực lực tương đối mạnh bao gồm Thất Tu Thánh Quân, Bắc Hà Tán Nhân, Cổ Hồ Quan Chân Quân cũng theo sát sau hắn, phóng về phía Hoàng Sơn Chân Quân và Tô Thị A Thất.
Trong lòng Tô Thị A Thập Lục dấy lên cảm giác bất an mãnh liệt. Cô cũng đứng dậy, lấy bảo đao bản mệnh ra phi hành ở tầng trời thấp, theo sau các vị tiền bối.
Khi mọi người chạy đến nơi thì thấy Hoàng Sơn tiền bối bà Tô Thị A Thất cả người đẫm máu.
Hoàng Sơn và A Thất đang cau mày rất chặt.
Bạch tiền bối nhỏ ngồi xổm xuống, vươn ngón tay quẹt máu tươi trên mặt đất lên để kiểm tra.
Trên đất còn có pháp khí vòng tay không gian, túi thu nhỏ một tấc, ví tiền nát bét và mảnh vụn quần áo nhuốm máu của Tống Thư Hàng.
Còn Tống Thư Hàng thì chẳng thấy đâu.
“Có chuyện gì vậy?” Bắc Hà Tán Nhân trợn to mắt.
Đây chính là động phủ của Hoàng Sơn tiền bối đó, kẻ nào ăn gan hùm mật gấu mà dám đến gây sự hả?
“Thư Hàng phát nổ.” Tô Thị A Thất trầm giọng nói.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
“Có chuyện gì thế?” Tô Thị A Thập Lục cũng chạy tới, cất tiếng hỏi.
Thất Tu Thánh Quân: “A Thất bảo Thư Hàng phát nổ.”
“Thư Hàng có phải búp bê bơm hơi đâu, làm sao mà nổ được?” Giao Bá Chân Quân nghi hoặc nói.
“Ban nãy ta khiêng Thư Hàng đến đây, đang định sắp xếp cho hắn một phòng để nghỉ ngơi, ai ngờ vừa tới cổng thì hắn đột nhiên nổ tung. Làm cả người ta với Hoàng Sơn tiền bối dính đầy máu đây này.” Tô Thị A Thất vẫn còn đang sững sờ.
“Vậy bây giờ Thư Hàng tiểu hữu thế nào rồi?” Bắc Hà Tán Nhân hỏi.
Dù có nổ tung thì cũng phải để lại mảnh vụn di thể chứ?
Bây giờ chỉ nhìn thấy mỗi máu tươi lênh láng ở hiện trường, chẳng còn gì khác cả.
Tống Thư Hàng đâu mất rồi?
“Khí tức sinh mệnh của Thư Hàng vẫn còn.” Bạch tiền bối đặt ngón tay lên máu tươi trên đất, lên tiếng: “Hẳn là trên người hắn có pháp khí hồi sinh, bây giờ đã tiến vào trạng thái hồi sinh rồi.”
“Thư Hàng lại hồi sinh hả? Kì lạ, sao ta lại nói chữ “lại” nhỉ?” Hoàng Sơn tiền bối nghi ngờ hỏi.
“Tống tiên bối hồi sinh cần bao lâu?” Vũ Nhu Tử hỏi.
“Cái này thì phải xem hắn dùng pháp khí hồi sinh nào.” Bạch tiền bối đứng dậy: “Trước khi Thư Hàng hồi sinh, ta lại phái liễu thụ yêu Khinh Vũ ngụy trang thành hắn để sống tiếp thay hắn đã vậy.”
Việc hồi sinh của Tống Thư Hàng tiến vào bước cuối cùng.
Ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ.
“Bây giờ không phải là lúc phiền não chuyện mình chết như thế nào. Mà là mình sắp phải tiến vào thời gian phục sinh 10 năm rồi! 10 năm đấy!” Tống Thư Hàng lo lắng.
Mười năm tuyệt đối không thể được. Nhất định phải rút ngắn thời gian này lại.
Thời gian… thời gian…
“Đúng rồi! Thơi Quang thành!” Tống Thư Hàng nảy ra một ý hay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận