Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1479: Thật khác thường, trong cuộc sống đâu đâu cũng tràn ngập quỷ dị

Chương 1479: Thật khác thường, trong cuộc sống đâu đâu cũng tràn ngập quỷ dị
“Ồ, Tiểu Thư Hàng tỉnh rồi à.”
Bạch tiền bối nhỏ vẫy tay với hắn:
“Ngủ ngon không?”
“Sao tự nhiên ta lại ngủ mất thế?”
Tống Thư Hàng xoa cằm trầm tư, bắt đầu nhớ lại mọi chuyện.
Khoảnh khắc cuối cùng trước khi hắn mất đi ý thức… chắc là lúc kéo Hoàng Sơn tiền bối vào xem đồ án trên long văn thứ chín nhỉ?
“Vì ngươi tiêu hao quá nhiều tinh thần lực nên tự nhiên rơi vào trạng thái ngủ say thôi, đừng lo.”
Bạch tiền bối nhỏ đáp.
Tống Thư Hàng nghi hoặc nói:
“Chắc không phải chứ, trạng thái lúc đó của ta rất tốt mà nhỉ?”
Còn nữa, hắn cứ cảm thấy lúc trả lời hắn, ánh mắt của Bạch tiền bối không biết đang lơ đãng nơi đâu.
“Tạm gác vấn đề này qua một bên cái đã, tóm lại, ngươi chỉ ngủ một giấc thôi.”
Bạch tiền bối nhỏ đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời vẫn còn u ám, chính là lúc bình minh đang tới.
Hay là lúc đó mình không cẩn thận thỏa mãn vài điều kiện của “tự tìm chết” nên bị trừng phạt chăng?
Nói đi cũng phải nói lại.
Bạch tiền bối có vẻ là lạ sao ấy.
“Bây giờ chúng ta phải đi vào hải vực hỗn loạn mà đến cả tu sĩ cũng cảm thấy nguy hiểm. Không cầm theo bất cứ một trang bị thoát hiểm nào, đến cả thức ăn và nước cũng không mang luôn… Ta và Tiểu Thư Hàng dũng cảm tiến về phía trước chỉ với một con thuyền cô độc.”
Bạch tiền bối nhỏ nói vẻ rất nghiêm túc.
Tống Thư Hàng: “???”
Hình như Bạch tiền bối đang nói gì đó với ống kính, hơn nữa cách xưng hô của Bạch tiền bối với hắn… Tiểu Thư Hàng á?
Lúc trước hắn còn tưởng là mình nghe lầm nữa chứ.
Có phải là ta gặp phải Bạch tiền bối giả rồi không?
Hay là…
Tống Thư Hàng nhìn theo ánh mắt của Bạch tiền bối, quay ra sau lưng.
Sau đó hắn thấy ngay một chiếc di động lơ lửng trong không trung, đang quay video.
“Livestream à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừ, cách đây không lâu, đội ngũ dưới trường Tiểu Hoàng Sơn đã nghiên cứu ra một phần mềm chuyên dụng cho người thuộc giới tu chân. Nghe nói trước khi bế quan, Linh Điệp đạo hữu đã nhờ Tiểu Hoàng Sơn phát triển phần mềm này đấy.”
Bạch tiền bối trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Sau Tiểu Thư Hàng, đến Tiểu Hoàng Sơn cũng có luôn rồi.
Nếu như là Linh Điệp tiền bối nhờ phát triển thì chắc là vì Vũ Nhu Tử nhỉ?
“Bạch tiền bối, sao tự nhiên ngươi lại muốn chơi livestream thế?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Vì chán quá mà.”
Bạch tiền bối đáp.
Một lí do thật cường đại.
“Chủ đề livestream lần này của chúng ta là gì thế?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Như ngươi thấy đó, livestream hành trình mạo hiểm của chúng ta tại hải vực hỗn loạn, ta cũng chỉ vừa bắt đầu livestream, mới chỉ có Tiểu Hoàng Sơn và mấy thuộc hạ của hắn vào xem thôi. Ngươi tỉnh lại vừa đúng lúc, ta giao nhiệm vụ quay video cho ngươi đấy.”
Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng ngơ ngác cầm lấy điện thoại.
“Trong hải vực hỗn loạn, chuyện nguy hiểm nhất là không thể tìm được phương hướng trên biển. Nhưng ta và Tiểu Thư Hàng không cần lo chuyện đó. Tuy rằng chỉ độc một chiếc thuyền nhưng chúng ta có máy dò phương hướng trên biển số một thế giới.”
Bạch tiền bối nhỏ nói.
[Con Bạch Hạc Nhỏ Sáu Cánh đã vào kênh livestream.]
[Ta Là Biệt Tuyết đã vào kênh livestream.]
[Ta Là Đậu Đậu, Ta Thích Sở Sở Nhất đã vào kênh livestream.]
[Tạo Hóa Không Kịp Đặt Tên đã vào kênh livestream.]
[Bắc Hà Hạnh Nhân đã vào kênh livestream.]
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số một nhanh chóng xuất hiện với tốc độ nhanh như spam.
Rất nhiều người chưa tải phần mềm, nghe thấy Bạch tiền bối livestream thì mới vội vàng tải phần mềm mà Hoàng Sơn tiền bối nghiên cứu về máy.
‘Bạch tiền bối và Hoàng Sơn tiền bối đang hợp tác với nhau để quảng cáo phần mềm này à?’
Tống Thư Hàng thầm nghi hoặc.
Có lẽ lần livestream này đã có kịch bản sẵn, Bạch tiền bối vẫn luôn diễn kịch nên hôm nay hắn mới tỏ ra kỳ lạ như thế chăng?
Trong lúc Tống Thư Hàng còn đang suy tư, Bạch tiền bối nhỏ trước mặt hắn đã thò tay vào khoang thuyền lấy ra một thứ gì đó.
Đó là một pho tượng có tư thế đang ngồi xếp bằng.
Pho tượng buộc lại với một sợi dây thừng rất dài.
“Đệch! Là Bạch tiền bối.”
Tống Thư Hàng ngẩn cả ra.
Pho tượng ngồi khoanh chân này là Bạch tiền bối chế độ bế quan đây mà.
Vậy người nói chuyện từ nãy tới giờ trước mặt hắn đây… chỉ là phân thân thôi đấy nhé?
Thiên phú phân thân của Bạch tiền bối rất đặc biệt, dường như mỗi phân thân mà hắn biến ra đều có một tính cách khác nhau.
Nhưng đồng thời, những phân thân này có cùng ý thức, năng lực và thủ đoạn với bản thể.
Bạch tiền bối phân thân tóm lấy bản tôn, ném mạnh về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn nhớ tới phân thân lần trước trước trước của Bạch tiền bối, hắn coi bản tôn là ám khí mạnh nhất lịch sử mà ném đi.
Sau khi bản tôn đang bế quan bị ném thẳng lên trời, Bạch tiền bối phân thân liền nắm lấy dây thừng, vung thật mạnh, làm dây thừng cuộn tròn lại.
Tạo Hóa Không Kịp Đặt Tên:
“Á đù! Tượng đá là Bạch tiền bối bản tôn!”
[Tạo Hóa Không Kịp Đặt Tên gửi 1000 khẩu súng máy thiên kiếp.]
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Thảo nào, từ khi bắt đầu livestream, ta đã thấy hôm nay Bạch đạo hữu như uống nhầm thuốc. Hóa ra là phân thân.”
[Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu gửi 666 chiếc xe tăng thiên kiếp.]
[Ta Là Đậu Đậu, Ta Thích Sở Sở Nhất gửi 100 thiên kiếp đạn đạo.]
Ta Là Biệt Tuyết:
“Loạn quá rồi! Nhưng mà cả hai đều là Bạch đạo hữu, cả hai đều đáng yêu.”
Con Bạch Hạc Nhỏ Sáu Cánh:
“…”
Bạch Hạc cũng cảm thấy mâu thuẫn giống như Biệt Tuyết.
Lông Vũ Bé Nhỏ Đến Từ Linh Điệp Đảo:
“Tống tiền bối, Bạch tiền bối phân thân lần trước dám làm như thế đã bị nổ tan xác rồi. Ngươi cũng chú ý bảo trọng nhé.”
[Lông Vũ Bé Nhỏ Đến Từ Linh Điệp đảo gửi 1 bom nguyên tử thiên kiếp.]
“Chuyện này có liên quan gì tới ta đâu!”
Tống Thư Hàng không nhịn được mà thốt lên.
Bắc Hà Hạnh Nhân:
“Xét về mặt lý thuyết thì ngươi là đồng phạm. Vì ngươi đang quay livestream đấy thôi.”
“Chờ mong lần nổ tung tiếp theo của Thư Hàng tiểu hữu.”
Đông Phương Lục Là Một Cô Gái Trong Ngoài Như Một nói.
Tay Tống Thư Hàng run run, bị dọa tới mức làm rơi luôn điện thọai.
Nhưng khi điện thoại rớt xuống, chính nó lại tự bay lên, trở lại trong tay Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
“Lần sau Thư Hàng sẽ chết thế nào nhỉ?”
Con Bạch Hạc Nhỏ Sáu Cánh vui mừng hỏi.
[Con Bạch Hạc Nhỏ Sáu Cánh gửi 1 bom nguyên tử thiên kiếp.]
Lúc này, trong livestream, Bạch tiền bối phân thân hất mạnh một cái.
Bản tôn vốn đang bế quan bay “vèo” ra khỏi mũi thuyền theo hướng bên phải.
“Chính là hướng đó, tăng hết tốc lực tiến về trước!”
Bạch tiền bối phân thân cười ha hả nói.
“Sẽ chết đấy, Bạch tiền bối.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
“Không sao đâu, có chết thì cũng là chuyện của phân thân tiếp theo.”
Bạch tiền bối phân thất phất tay đáp, hắn kéo mạnh dây thừng, thu bức tượng bản tôn lại.
Tống Thư Hàng: “…”
‘Bạch tiền bối phân thân’ lần này luôn khiến người ta có cảm giác không đáng tin chút nào.
Chiếc thuyền thay đổi phương hướng, tiếp tục cưỡi sóng đạp gió trên biển cả.
Bạch tiền bối phân thân lại đặt bản tôn vào trong khoang thuyền.
“Bạch tiền bối, đích đến của chúng ta Điền Thiên Đảo à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừm, đúng thế. Chúng ta cứ men theo hướng này mà thẳng tiến là đến được Điền Thiên Đảo thôi.”
Bạch tiền bối phân thân nói:
“Nhưng để phòng ngừa chuyện lệch hướng trên biển, cứ đi một đoạn chúng ta sẽ định vị lại phương hướng một lần.”
“Sao chúng ta không xuyên thời không qua đó luôn?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Không được, trên đường đi chúng ta phải xông vào hải vực hỗn loạn để hái một quả ‘loạn niên’ nữa.”
Bạch tiền bối phân thân đáp.
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên:
“Là thiên tài địa bảo ư?”
“Ừm, đó là một loại quả kỳ lạ có thể khiến người ăn nó thay đổi tuổi tác bất cứ lúc nào. Dáng vẻ nhỏ tí xíu bây giờ của ta rất bất tiện, muốn khôi phục lại cơ thể cũ chắc phải mất mấy trăm năm, thế thì phiền quá. Mà sau khi ăn quả ‘loạn niên’ vào là có cơ hội ngẫu nhiên biến thành tuổi tác mà mình mong muốn. Ta hy vọng có thể biến cơ thể đến độ tuổi 18 – 28 gì đó.”
Bạch tiền bối đáp.
Bạch tiền bối vừa dứt lời thì phòng trò chuyện trong kênh livestream đã bùng nổ.
Đông Phương Lục Là Một Cô Gái Trong Ngoài Như Một:
“Cái gì? Bạch tiền bối muốn trở lại hình dáng cũ à? Đừng mà, Bạch tiền bối bây giờ là đáng yêu nhất rồi, cứ giữ nguyên dáng vẻ thế này là được rồi mà.”
[Đông Phương Lục Là Một Cô Gái Trước Sau Như Một gửi 6 bom nhiệt hạch thiên kiếp.]
Lệ Chi Không Ngon Tí Nào:
“Ta cũng thấy Bạch tiền bối nhỏ nhắn thế này là đáng yêu nhất.”
Con Bạch Hạc Nhỏ Sáu Cánh:
“Bạch tiền bối nhỏ và Bạch tiền bối trường thành ta đều thích cả. Chỉ cần đó là dáng vẻ mà Bạch tiền bối muốn thì ta tiếp nhận được hết. Bạch tiền bối, ta là Tiểu Bạch Hạc, là hậu thuẫn trung thành nhất của ngươi.”
[Con Bạch Hạc Nhỏ Sáu Cánh gửi 66 bom nhiệt hạch thiên kiếp.]
Bắc Hà Hạnh Nhân:
“Lúc này đột nhiên ta nhớ đến những lời Tam Lãng nói lúc trước. Bạch tiền bối phiên bản nhỏ tốt hơn hẳn, ít nhất lúc biến nhỏ lại, mị lực của Bạch tiền bối chỉ khiến chúng ta thấy vô cùng đáng yêu thôi.”
“Giao Bá đạo hữu có ở đây không? Trên đời này có loại quả kì lạ như thế thật à?”
Ta Là Biệt Tuyết hỏi.
Giao Bá Lại Sắp Có Con:
“Ừm, trong hải vực hỗn loạn quả thật có một loại quả kỳ lạ. Nhưng nó chẳng đáng tin tí nào. Có lúc ăn vào sẽ già đi, nhưng cũng có khi sẽ biến thành hình đáng trẻ sơ sinh, thậm chí còn có khả năng trở lại trạng thái phôi thai nữa. Nếu như không cực kỳ may mắn thì ta kiến nghị mọi người đừng nên thử loại quả kỳ lạ này.”
Lông Vũ Bé Nhỏ Đến Từ Linh Điệp Đảo:
“Tống tiền bối, nếu như quả này mà nhiều thì mang mấy trái về cho ta được không?”
[Lông Vũ Nhỏ Đến Từ Linh Điệp Đảo gửi 500 bom nguyên tử thiên kiếp.]
Tống Thư Hàng hỏi lại:
“Vũ Nhu Tử, cô lấy loại quả này làm gì?”
“Vì nó rất thú vị, ăn vào rồi là tuổi tác thay đổi không ngừng luôn.”
Lông Vũ Bé Nhỏ Đến Từ Linh Điệp Đảo trả lời.
Tô thị A Thập Lục: “Thực ra ta cũng muốn có vài quả.”
Nếu như Vũ Nhu Tử thích nó vì thú vị thì Tô thị A Thập Lục lại hy vọng mình ăn dị quả này vào xong thì cơ thể có thể dậy thì thêm chút nữa.
“Đừng tám nữa, Tiểu Thư Hàng. Chúng ta sắp đi sâu xuống hải vực hỗn loạn rồi.”
Bạch tiền bối phân thân lên tiếng.
Tống Thư Hàng nhìn xung quanh, hải vực này nhìn chẳng có gì khác với những hải vực khác mà nhỉ?
“Sắp vào rồi!”
Bạch tiền bối phân thân đứng ở đầu thuyền, vươn tay ra, nhẹ nhàng chạm vào không trung.
Cứ như là đẩy ra một cánh cửa vô hình vậy.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng phát hiện ra cảnh tượng xung quanh mình hoàn toàn thay đổi.
Mưa to gió lớn, sấm giật đùng đùng, sóng lớn cuộn trào.
Cảnh mở đầu kinh điển trong các bộ phim về tai nạn trên biển.
Mà ở bên dưới thuyền, một xoáy nước khổng lồ đang dần hình thành, nuốt lấy cả chiếc thuyền...
Bạn cần đăng nhập để bình luận