Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1482: Mẹ Yêu Con

Chương 1482: Mẹ Yêu Con
Người trả lời hắn đầu tiên không phải Điền Thiên Đảo Chủ mà là Bắc Hà tiền bối.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Hửm? Thư Hàng, nghe nói ngươi và Bạch tiền bối đi thám hiểm hải vực hỗn loạn với nhau mà, sao đến Lan Tây Đảo nhanh vậy? Lan Tây Đảo chính là đảo nhỏ gần Điền Thiên Đảo đúng không?”
“Bắc Hà ngu xuẩn, ngươi quên thiên phú không gian của Bạch tiền bối rồi à? Sau khi ngài ấy và Thư Hàng tiểu hữu kết thúc chuyến thám hiểm, chỉ cần nhảy không gian một phát là có thể đến Lan Tây Đảo ấy mà.”
Đồng Quái Tiên Sư trêu chọc.
Bắc Hà Tán Nhân:
“...”
Bá Đao Tống Nhất:
“Khụ, tình hình không giống như Đồng Quái tiền bối tưởng tượng vậy đâu, thật ra ta và Bạch tiền bối lạc nhau rồi.”
“Lạc nhau?”
Lệ Chi Tiên Tử kinh ngạc không thôi, giữa tu sĩ với tu sĩ sao lạc nhau được?
Lẽ nào giữa đường Bạch tiền bối đột nhiên nhảy không gian chạy mất?
“Lúc livestream, Bạch tiền bối nói muốn dẫn ta vào hải vực hỗn loạn tìm loại dị quả kia. Khi tiến vào hải vực hỗn loạn, bọn ta đụng phải một xoáy nước lớn, sau đó ta và Bạch tiền bối lạc nhau.”
Tống Thư Hàng uể oải vô cùng.
Điền Thiên Đảo Chủ:
“Ai @ ta đấy, có ta đây.”
Điền Điềm Phó Đảo Chủ:
“Ca ca ngu xuẩn của ta ơi, là Bá Tống đạo hữu, hắn tới rồi, đang chờ ở Lan Tây Đảo. @Bá Đao Tống Nhất, Bá Tống đạo hữu cứ ở Lan Tây Đảo chơi một lúc đi nhé, bên ta bận chút việc, lát nữa ta sẽ sai người đến sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho đạo hữu, có thể sẽ mất chút thời gian.”
Điền Thiên Đảo Chủ:
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi và Bạch tiền bối lạc nhau rồi à?
Bá Đao Tống Nhất:
“@Điền Điềm Phó Đảo Chủ, không sao, vậy ta đi dạo một chút, đến lúc đó sẽ liên lạc lại. @Điền Thiên Đảo Chủ, đúng vậy, lạc nhau rồi. Bạch tiền bối vẫn còn ở hải vực hỗn loạn hái dị quả, chờ ngài ấy hái dị quả xong chắc sẽ tới nhanh thôi.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Không biết có xảy ra chuyện gì không đây?”
“Với vận may và tu vi của Bạch tiền bối thì hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Diệt Phượng Công Tử đáp.
Bắc Hà Tán Nhân:
“[Icon nhún vai].”
Ta nói không biết có xảy ra chuyện gì không cũng không phải nói Bạch tiền bối, mà là nói Thư Hàng tiểu hữu.
Bây giờ còn không biết Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công bản cải tiến 3 của Thư Hàng tiểu hữu có đột nhiên nổ tung hay không, Bạch tiền bối không ở bên cạnh, sự an toàn của hắn không được bảo đảm.
Quan trọng nhất là với vận may của Bạch tiền bối, muốn tìm dị quả hẳn là rất dễ tìm thấy đúng không? Sau khi tìm được, hái dị quả cũng không mất bao nhiêu thời gian đúng không?
Vậy tại sao đã qua nửa ngày rồi mà Bạch tiền bối vẫn chưa ra khỏi hải vực hỗn loạn?
Nếu nghĩ theo hướng xấu nhất... phải chăng năng lực tránh hung tìm cát của Bạch tiền bối lại phát động?
Dĩ nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn thôi.
Không phải lần nào Bạch tiền bối đột nhiên rời đi cũng là vì tránh hung. Có lúc chỉ là vì Bạch tiền bối tìm được chuyện thú vị hơn, chơi vui hơn nên quên mất thời gian.
Mà cũng có thể là vì Bạch tiền bối đột nhiên lĩnh ngộ được gì đó, bế tiểu quan ngay tại chỗ cũng không chừng.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Vừa rồi ta đã gửi tin nhắn riêng cho Bạch tiền bối nhưng không thấy trả lời, gọi điện cho ngài ấy thì không liên hệ được, chắc vẫn còn ở trong vùng hải vực hỗn loạn kia. Điền Điềm đạo hữu, Điền Thiên Đạo hữu, hai ngươi có thể bớt chút thời gian đi cùng Thư Hàng trước khi Bạch tiền bối trở về được không?”
Điền Thiên Đảo Chủ:
“???”
“Công pháp của Bá Tống đạo hữu xảy ra một số vấn đề, nếu không may xảy ra bất trắc thì còn có người ở bên cạnh hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu giải thích.
Quả nhiên Hoàng Sơn tiền bối thật đáng tin.
“Chuyện bên này tạm thời ta không dứt ra được, Điền Điềm, ngươi thì sao?”
Điền Thiên Đảo Chủ nói.
Điền Điềm Phó Đảo Chủ:
“Ta cũng không đi được. Nếu đi được thì ta đã đích thân đi đón tiếp Bá Tống đạo hữu rồi.”
Tống Thư Hàng vội nói:
“Không cần lo lắng cho ta đâu, bên cạnh ta còn có một vị Quy tiền bối, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Quy tiền bối sẽ ra tay giúp đỡ ta bất cứ lúc nào.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Vậy thì tốt, trước khi Bạch tiền bối trở lại, Thư Hàng tiểu hữu ngươi cứ ở chơi trên Lan Tây Đảo hoặc là chờ mấy người Điền Thiên đến đón đi.”
Tống Thư Hàng:
“Vậy tạm thời ta sẽ đi dạo trên đảo cũng được, phong cảnh nơi này rất đẹp.”
“@Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu, vừa rồi có người báo cho ta biết, có một tán tu đạo nhân xuất hiện gần nhà của ngươi, hiện thân tiếp xúc với người nhà của ngươi. Ngươi có quen đạo nhân này không?”
Hằng Hỏa Chân Quân online hỏi.
“Tán tu đạo nhân? Ta cũng không quen tán tu đạo nhân nào cả. Ngoại hình người đó ra sao?”
Tống Thư Hàng hỏi lại.
“Sau khi tiếp xúc với người nhà của ngươi, đạo nhân kia rời đi rồi. Ta sẽ sai người chú ý chuyện này.”
Hằng Hỏa Chân Quân đáp.
Tống Thư Hàng:
“Cảm ơn Hằng Hỏa tiền bối.”
Giờ hắn đã bước vào cảnh giới ngũ phẩm, có thể trình bày chuyện của bản thân với gia đình.
Ừm, tìm cơ hội nói cho ba mẹ biết chuyện mình là tu chân giả thôi.
“Có gì đâu, chờ Thư Hàng tiểu hữu ngươi trở về, có rảnh nhớ đến thế giới Kim Liên của Nho gia bọn ta làm khách nhé, [icon mặt cười].”
Hằng Hỏa Chân Quân nói.
Nho gia cũng học theo Tống Thư Hàng, chuyển mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ vào trong thế giới Kim Liên, nhưng quá trình không được thuận lợi lắm. Thế nên bọn họ muốn mời Tống Thư Hàng đến làm khách, xem thử có thể tìm ra cách giải quyết không.
“Không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Nhắc tới Nho gia, hắn lại nhớ tới con mắt thánh nhân Nho gia trong tay mình.
Đây cũng là đồ của Nho gia.
Lại ở trong nhóm trò chuyện một hồi, sau đó Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi mở danh bạ điện thoại tìm số.
Sau khi sắp xếp lại lời nói, hắn bấm số gọi cho mẹ Tống.
Chọn ngày không bằng gặp ngày, nếu trong lòng đã quyết, không bằng hôm nay tiết lộ chút chuyện về tu chân giới cho mẹ Tống biết luôn?
Chẳng mấy chốc đã có người bắt máy.
“Alo, Thư Hàng đấy à, có chuyện gì không con? Đã ăn cơm chưa?”
Mẹ Tống hỏi.
“Ăn rồi ạ, gần đây ba mẹ có khỏe không?”
Tống Thư Hàng hỏi thăm.
Thật ra do mấy viên đan dược của Dược Sư tiền bối, bây giờ bụng của Tống Thư Hàng vẫn còn trướng, hoàn toàn không ăn được bất kỳ thứ gì.
“Khỏe lắm, không sao hết, con đừng lo lắng.”
Mẹ Tống cười đáp.
Tống Thư Hàng lại vòng vo hỏi thăm gần đây trong nhà có khách đến thăm không.
Nhưng hắn không hỏi thăm được gì về vị tán tu đạo nhân kia. Có lẽ trong suy nghĩ của mẹ Tống, vị tán tu đạo nhân kia chỉ là một người qua đường xa lạ.
Ở đầu bên kia, vẻ mặt của mẹ Tống trở nên nghiêm túc.
Mặc dù trước kia con trai cũng thường xuyên gọi điện về hỏi nhà có bình an không nhưng chưa bao giờ lải nhải nhiều chuyện vụn vặt giống như hôm nay.
Quả nhiên con trai bị ảnh hưởng bởi chuyện ‘sắp có em’ ư?
Dù tỏ ra rất mạnh mẽ, cuối cùng vẫn bị ảnh hưởng.
Mẹ Tống cảm thấy mình đã đoán được suy nghĩ của con trai.
Không ai hiểu con bằng mẹ mà.
“À mẹ ơi, mẹ có tin trên thế giới này có sức mạnh siêu nhiên không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Mẹ Tống lặng lẽ gật đầu.
Quả nhiên bị ảnh hưởng bởi chuyện ‘sắp có em’.
Bà là mẹ, lúc này phải an ủi con trai mới được, tuyệt đối không thể để trong lòng con trai sinh ra ám ảnh tâm lý.
“Thư Hàng, mẹ yêu con, đừng nghĩ quấy con nhé.”
Mẹ Tống dịu dàng nói.
Tống Thư Hàng:
“???”
“Không sao hết, dù sau này trong nhà có thêm em trai hay em gái thì tình yêu của mẹ sẽ không bao giờ thay đổi.”
Tống mẹ tiếp tục an ủi.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Trí tưởng tượng của mẹ quá phong phú, suy nghĩ quá sâu xa, chuyện năng lực siêu nhiên thì có liên quan gì đến sắp có em ạ?
“Không phải vậy đâu mẹ, con không nghĩ nhiều, chỉ là gần đây con đang suy nghĩ...”
Đột nhiên Tống Thư Hàng không biết phải nói tiếp thế nào.
Tiếp tục bàn về đề tài năng lực siêu nhiên với mẹ Tống ư?
Chỉ sợ mẹ Tống lại cho rằng hắn suy nghĩ nhiều vì chuyện sắp có em.
Thôi, chờ lần sau về nhà lại nói tiếp về đề tài này vậy.
Có một số việc không nói rõ qua điện thoại được, càng nói càng rối.
“Khụ, mẹ ơi, giờ con bận chút việc, con cúp máy trước đây.”
Tống Thư Hàng nói.
“Phải nghỉ ngơi đầy đủ, đừng thức xem phim suốt đêm, phải sắp xếp thời gian làm việc nghỉ ngơi cho hợp lý đấy.”
Mẹ Tống dịu dàng dặn dò.
Tống Thư Hàng:
“Vâng ạ, con biết mà.”
Sau khi cúp máy, Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Mà ở bên kia, sau khi tắt điện thoại, mẹ Tống suy nghĩ một chút rồi bắt đầu lên mạng tìm những mẩu truyện an ủi tâm hồn liên quan đến việc sắp có em nhỏ.
Bà định sửa lại những mẩu truyện này rồi gửi cho Tống Thư Hàng, làm công tác tư tưởng cho con trai.
...
“Không thể hỏi ra lai lịch của vị tán tu đạo nhân kia, cũng không biết đối phương là vô tình hay cố ý tiếp xúc với người nhà của mình nữa.”
Tống Thư Hàng phất tay, tước yêu Tiểu Thải đang tu luyện trong thế giới hạch tâm bị chuyển ra.
“Báo cáo sư phụ, hôm nay ta đã hoàn thành bài luyện tập vung đao mười nghìn lần, tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công cũng có tiến bộ. Hiệu quả của Thực Tiên yến quá tuyệt vời.”
Tước yêu Tiểu Thải vỗ cánh báo cáo.
“Ngươi làm rất tốt.”
Tống Thư Hàng vỗ nhè nhẹ lên người Tiểu Thải:
“Giờ vi sư sẽ giao một nhiệm vụ cho ngươi.”
“Rốt cuộc sư phụ cũng quyết định giao nhiệm vụ cho ta ư? Ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi. Sau khi trở thành đệ tử của sư phụ, ta vẫn luôn ở trong thế giới hạch tâm chăm chỉ tu luyện, chờ đến ngày phát huy tác dụng của bản thân.”
Tiểu Thải vỗ cánh, đôi cánh biến thành màu hắc thiết, trên chóp cánh còn lóe lên ánh sáng lạnh.
“Nhiệm vụ của ngươi là bay về nhà ta ở thành phố Văn Châu, sau đó chú ý theo dõi, xem thử có tán tu đạo nhân nào đến gần nhà ta không. Nếu có, ngươi cũng đừng làm gì hắn, chỉ cần nhớ kỹ ngoại hình của hắn là được.”
Tống Thư Hàng nói.
“Rõ thưa sư phụ.”
Tiểu Thải chào theo kiểu quân đội.
“Đi đi... À mà này, ngươi biết đường không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tiểu Thải gật đầu đáp:
“Sư phụ cứ yên tâm, trên người ta có một hệ thống định vị toàn cầu có cấu hình đặc biệt, trước kia phải tích góp linh thạch rất lâu mới mua được.”
Tống Thư Hàng:
“...”
“Vậy ta lên đường đây thưa sư phụ.”
Tiểu Thải giương cánh, thân hình hóa thành một luồng ánh sáng nhiều màu, bay thẳng lên trời cao.
“Ta còn chưa nói hết mà.”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Hắn đang định nói về vụ phần thưởng nhận được sau khi Tiểu Thải hoàn thành nhiệm vụ.
Theo thói quen của nhóm Cửu Châu số 1, người nào thi hành nhiệm vụ đều sẽ được thưởng.
“Thôi kệ đi, chờ khi nào Tiểu Thải hoàn thành nhiệm vụ rồi lại nói đến chuyện phần thưởng vậy.”
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Giờ đi dạo trên đảo nhỏ nào.
Nhưng một mình dạo đảo nhỏ thật cô độc.
Hắn lại nhìn vào trong thế giới hạch tâm.
Quy tiền bối, Thông Nương, Sở các chủ chỉ còn lại cái đầu, Sở Sở đang đang bế quan tu luyện, còn có Lý m Trúc đang ngủ say.
Hình như không có ai thích hợp đi dạo với hắn hết.
Trong lúc đang suy nghĩ, hắn bỗng nhìn thấy một đối tượng thích hợp.
Con rối tiên tử.
Cô ấy đã hoàn thành việc sửa chữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận