Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1492: Người gặp người thích đáng sợ biết bao

Chương 1492: Người gặp người thích đáng sợ biết bao
Tống Thư Hàng tìm kiếm từ khóa ‘đầu’ trong não hải.
Chẳng mấy chốc, hắn nghĩ ngay Mầm hành của Thông Nương… sủng vật của mình.
Chớ xem thường mấy mầm hành này, về mặt lý thuyết chúng đều là đầu của Thông Nương cả.
Nhưng nếu như đưa mầm hành của Thông Nương cho Sở các chủ two thì cô ấy sẽ ăn luôn chưa chẳng lắp lên đầu mình đâu.
Rất rõ ràng mầm hành không phải là một tài liệu thích hợp.
Như vậy, ngoại trừ mầm hành của Thông Nương, trong thế giới hạch tâm của mình còn có đầu gì nữa?
Tống Thư Hàng vừa nghĩ vừa nhập tin nhắn lên ‘nhóm Cửu Châu số 1’.
Bá Đao Tống Nhất:
“Ta muốn hỏi một câu rất quan trọng, nếu như có một người muốn vặt đầu của ta thì ta phải làm sao đây? Online chờ gấp.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Đập hắn, chuyện này mà cũng cần phải nghĩ à?”
Tô thị A Thất:
“Còn phải nói à, đương nhiên là vặt ngược lại đầu của hắn rồi.”
“Ta nghĩ, nếu như Thư Hàng đã vào tận nhóm để hỏi… thì e là không vặn nổi đối phương rồi, đúng không?”
Bắc Hà Tán Nhân bình tĩnh phân tích.
Bắc Hà tiền bối lúc nào cũng ấm áp, thấu hiểu lòng người như thế.
Bá Đao Tống Nhất:
“Aiz, đúng là không vặn được. Thế nên ta muốn hỏi là có thứ gì có thể thay đầu của ta không?”
“Đối phương đã đến cảnh giới nào rồi, Điền Thiên và Điền Điềm đang ở gần đó, có cần bọn họ giúp không?”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ hỏi.
Bá Đao Tống Nhất:
“Cấp bậc đại lão, nói chung là đánh không lại, chạy cũng chẳng xong. Tuy ta có cách để chạy trốn vào phút chót nhưng lỡ như thất bại thì không còn đường để cứu vãn nữa. Nên ta đang tính xem có cách giải quyết khác hay không.”
“Bạch tiền bối vẫn chưa trở về à?”
Đồng Quái Tiên Sư hỏi.
Bá Đao Tống Nhất:
“Đúng thế.”
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
Lệ Chi Tiên Tử: “…”
Cuồng Đao Tam Lãng: “…”
Diệt Phượng Công Tử: “…”
Đồng Quái Tiên Sư: “[Meme ngọn nến,]”
Bá Đao Tống Nhất:
“Các tiền bối đừng làm như ta chết chắc rồi như thế chứ. Ta nghĩ mình vẫn có thể cứu được. Xin các tiền bối hãy nghĩ hộ ta xem có thứ gì có thể thay thế đầu của ta không? Hoặc cách gì khiến ta mọc ra một cái đầu mới cũng được.”
“Ngươi có phải yêu tinh hệ thực vật đâu, mấy chuyện như mọc lại đầu không dễ chút nào cả, đợi ngươi thực sự tu luyện đến cảnh giới bát phẩm, cộng thêm ‘Trình Lâm Tự Dũ Pháp’, nói không chừng sẽ có cơ hội mọc lại đầu cũng nên.”
Thất Tu Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng:
“Còn cách nào khác không?”
“Có.”
Đại Hoàng Sơn Là Một Nơi Tốt Đẹp nói.
Vừa nhìn tên thì biết ngay đây là Đậu Đậu… Cái tên này được lấy ra từ trong ‘Bài ca Hoàng Sơn ngốc nghếch.’
Đại Hoàng Sơn Là Một Nơi Tốt Đẹp:
“Chết một lần rồi sống lại là được. Đừng nói là đầu bị vặt, cho dù bị nát bét cũng mọc lại được ấy chứ.”
“Vấn đề là Tống Thư Hàng tiểu hữu vừa sống lại rồi, trong thời gian ngắn có thể sống lại lần nữa không?”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
Ta Là Trung Khuyển Của Hoàng Sơn Đại Nhân:
“Thư Hàng, nhất định phải lấy đầu của ngươi à? Đầu người khác không được ư? Hơn nữa, từ nãy ta đã muốn nói rồi… Vị đại lão kia sắp vặn đầu ngươi tới nơi mà ngươi vẫn còn thời gian lên nhóm buôn dưa à?”
Các nhân vật phản diện trong phim nói luyên thuyên vớ vẩn trước khi giết chết nhân vật chính đã là chuyện khó tin lắm rồi… Bây giờ, trước khi vặn đầu Tống Thư Hàng vị đại lão kia lại còn cho hắn thời gian lên nhóm chat buôn chuyện, thế là ý gì đây? Đậu Đậu thật sự không thể nào hiểu nổi.
“Ơ? Ngươi là Đậu Đậu hả? Vậy người lúc trước là ai?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
Đại Hoàng Sơn Là Một Nơi Tốt Đẹp:
“Ta là Đông Phương Tĩnh Tuyết nè.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hóa ra là vị Đông Phương Tiên Tử này.
Trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ có hai Đông Phương Tiên Tử, một vị là người nói cán chết cả nhà người là chắc chắn sẽ cán chết cả nhà ngươi – Đông Phương Lục Tiên Tử. Vị còn lại chính là người yêu thích ‘Bài ca Hoàng Sơn ngốc nghếch’ – Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử.
Bá Đao Tống Nhất:
“Do vài nguyên nhân khá phức tạp nên ta và vị đại lão đó cũng có thể xem như quen biết. Thế nhưng cũng không thân thiết gì cho cam. Bây giờ cô ấy đang làm khách trong quán ăn của ta, đợi ăn đồ ngọt xong thì sẽ vặn đầu ta. Còn nữa, cho dù đầu bị vặn đi rồi thì e là ta cũng không thể sống lại được. Cùng lắm thì trở thành kỵ sĩ không đầu thôi.”
“Quan hệ gì mà loạn thế.”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Tóm lại, chưa chắc có thể sống lại được. Hơn nữa thời gian chờ của pháp khí sống lại vẫn chưa hết. Ta muốn nhân lúc đồ ngọt chưa làm xong thì hỏi mọi người xem có thứ gì hoặc cách gì thay thế đầu của ta không.”
Tống Thư Hàng lại nói.
“Nếu như không chết thì có gì phải sợ. Sau khi trở thành kỵ sĩ không đầu lại khổ luyện ‘Trình Lâm Tự Dũ Pháp’, nói không chừng sau khi đại thành là có thể mọc ra đầu ấy chứ.
Đậu Đậu tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng:
“Không có cách nào khác nữa à?”
“Hết cách rồi, dù sao thì ngươi cũng không thắng nổi người ta, thực lực của bản thân ngươi lại không đủ.”
Bắc Hà Tán Nhân tổng kết.
Lúc này, trong nhóm Cửu Châu số 1, một thành viên rất lâu rồi không online chợt xuất hiện.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử:
“Hề lố, chào mọi người. Rốt cuộc thì ta cũng lên mạng được rồi!”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Vân Tước Tử tiền bối, cô không sao chứ?”
“Bình an vô sự, mấy hôm nữa ta qua tìm Tam Lãng chơi. Thật đáng tiếc, Thư Hàng ngươi không phải là ta. Nếu không chặt một cái đầu xuống tặng cho người ta cũng không thành vấn đề.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói.
Cơ thể cũ và khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử vẫn đang ở chỗ quả cầu béo.
Mà sau khi thoát khỏi thế giới ma kiếp lần trước, không biết cơ thể mới sinh ra của cô bị truyền tống đi đâu mất. Đến hôm nay cuối cùng cũng quay về hiện thế.
“Vân Tước Tử Tiên Tử, bây giờ cô đừng làm bậy nhé. Lần này cô chết là chết thật đấy.”
Tống Thư Hàng nói.
Cuối cùng hắn cũng nhớ ra trong tay mình còn có đầu của ai rồi.
Ừm…
Trong thế giới hạch tâm của hắn có một núi ‘bộ phận Vân Tước Tử’ kìa.
Trong đó có cả đầu.
Bỏi vì Vân Tước Tử Tiên Tử có ‘thuộc tính bất hủ’, vì thế đống bộ phận này vẫn ‘sống’.
Nhưng ‘bộ phận cơ thể của Vân Tước Tử’ là một rắc rối lớn, dễ thu hút ‘rùa tai ương khổng lồ’ tới. Vì thế khi cân nhắc tới những thứ thích hợp làm đầu, hắn vô thức bỏ qua đống bộ phận cơ thể đó.
Bá Đao Tống Nhất:
“Có khi lại được thật đấy, các vị tiền bối, ta đi thử xem sao đã. Cảm ơn Vân Tước Tử tiền bối, còn nữa, lát nữa có lẽ phải dùng lực lượng của cô một chút, xin cô đừng trách.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử:
“???”
Bá Đao Tống Nhất offline luôn.
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“Tống tiền bối, ngươi có thể hỏi vị tiền bối kia xem có gấp không, nếu như người đó không vội vặn đầu ngươi thì ngươi hãy đi tìm một ma thú có tên ‘Cửu Đầu Xà’ hoặc là hậu duệ có huyết thống của nó. Sau đó dùng máu tinh luyện của nó để luyện đan. Sau khi ăn đan dược có tên gọi ‘Lục Đầu Đan’ này vào thì sẽ mọc ra mấy cái đầu, để vị tiền bối đó vặn một lần cho đã. Linh Điệp Đảo bọn ta có cách luyện đan đây này.”
Nhưng Tống Thư Hàng hoàn toàn không nhìn thấy tin nhắn của Vũ Nhu Tử. Hắn đã cất di động đi rồi.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử:
“Còn có loại đan dược thần kỳ như thế cơ á? Vậy đầu mọc ra có giống với đầu bình thường không?”
“Ta cũng chưa thử bao giờ, chỉ biết trong tay a cha ta có cách luyện đan như thế thôi.”
Vũ Nhu Tử đáp.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử:
“Thế đợi ta gặp Tam Lãng xong sẽ đến Linh Điệp Đảo. Đến lúc đó ta sẽ thử bàn bạc với Linh Điệp đạo hữu xem có thể giao dịch cách luyện đan dược này cho ta không. Ta cảm thấy đan phương này rất hợp với ta.”


Trong quán ăn.
Đồ ngọt đã được mang lên hết.
Mặc dù Sở các chủ two đã no rồi nhưng ăn thêm chút đồ ngọt cũng không sao cả.
“Sau khi ăn xong thì có thể vặn đầu của ngươi đúng không?”
Sở các chủ two hỏi.
“Khụ, Sở tiền bối. Ta vừa nghĩ tới một chuyện.”
Tống Thư Hàng mỉm cười nói:
“Thực ra trong tay ta có vài cái đầu khá tốt đấy. Đó là đầu của một vị tiên tử rất xinh đẹp, mái tóc cũng vừa dài vừa dày giống như cô, mặc dù nó có màu xanh. Quan trọng nhất là đầu của cô ấy còn có thuộc tính bất hủ. Có khi nó lại hợp với Sở tiền bối hơn ấy chứ.”
“Bất hủ ư?”
Sở các chủ two ngẩng đầu lên nhìn Tống Thư Hàng.
“Đúng vậy! Nhưng mà có chút rắc rối nhỏ. Một khi đầu của vị tiên tử đó xuất hiện tại hiện thế thì sẽ dẫn dụ rùa tai ương khổng lồ. Bọn chúng sẽ cưỡng chế thu hồi đầu của vị tiên tử đó.”
Tống Thư Hàng nói.
“Nghe có vẻ rất rắc rối, thôi ta không cần cái đầu đó. Ta cứ lấy đầu của ngươi là được.”
Sở các chủ two nói.
Tống Thư Hàng vội vàng đáp:
“Sở tiền bối, ít nhất cô cũng phải xem thử một lần đi chứ. Ta sẽ đưa cô đi xem đầu của vị tiên tử kia. Nhỡ đâu cô nhìn một cái là thích luôn thì sao?”
Sở các chủ two liếm Bingsu, ngẩng đầu lên nói:
“Được, cho ngươi một cơ hội. Chúng ta đi xem đầu của tiên tử kia, thích hợp thì ta sẽ không vặn ngươi nữa. Còn nếu không thích hợp thì ta sẽ vặt đầu ngươi xuống luôn.”
Tống Thư Hàng mừng thầm:
“Được, không thành vấn đề.”
Hắn rất có lòng tin với đầu của Vân Tước Tử Tiên Tử… Nói gì đi nữa đó cũng là một cái đầu có khí tức bất hủ. Đến cả quả cầu béo cũng không thể chống lại sức hấp dẫn của nó nữa là.
Sở các chủ two chắc chắn cũng không thể cưỡng lại sức hút của nó được.
“Chúng ta ăn xong thì xuất phát luôn.”
Sở các chủ two nói.
Tuy đang rất no, nhưng đã nói là ăn hết đồ ngọt thì nhất định cô phải ăn cho xong mới được.
“Sở tiền bối, có thể cho ta chút thời gian để chuẩn bị không? Bởi vì khí tức bất hủ khá là đặc thù, trước khi đem đầu của vị tiên tử đó đến hiện thế thì cần chuẩn bị một chút.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn không thể trực tiếp đưa Sở các chủ two vào thế giới hạch tâm được… đầu của Sở các chủ one vẫn còn ở trong đó kia kìa.
Cho nên, hoặc là tìm cách tạm thời chuyển đầu của Sở các chủ one đi.
Hoặc là nghĩ cách đem đầu của Vân Tước Tử đến hiện thế, còn phải tránh lũ ‘rùa tai ương khổng lồ’ nữa.
“Phải mất bao lâu?”
Sở các chủ two nói.
Tống Thư Hàng suy nghĩ chốc lát rồi đáp:
“Mười ngày được không?”
Mười ngày khá an toàn, thời gian chờ sống lại của hắn cũng kết thúc. Cho dù Sở các chủ two không hài lòng với đầu của Vân Tước Tử, nhất quyết phải vặn đầu của hắn thì vẫn có thể sống lại, thế thì yên lòng hơn.
“Ta thấy thế hơi lâu, rút một nửa đi, cho ngươi năm ngày. Năm ngày sau ta sẽ đến tìm ngươi tiếp.”
Sở các chủ two nói.
Dứt lời, cô dốc hết đá bào vào miệng, nhai nuốt cho bằng hết:
“Năm ngày sau ta sẽ đến tìm ngươi. Không được thì ta sẽ vặn đầu ngươi.”
Nói xong thì đứng dậy, đạp một bước lên không trung.
Cánh cửa không gian mở ra, cô lập tức chui vào trong cửa.
“Đúng rồi, mấy hôm nay không gian bên cạnh hòn đảo nhỏ này rất hỗn loạn… Đã có thông đạo của mấy thế giới giao nhau ở gần đây rồi, trong đó có thông đạo của một thế giới mang tên ‘Thiên Nhân Giới’, trong đó có một chủng tộc có tuổi thọ rất dài là ‘Thiên Nhân’. Bọn họ thích săn kim đan của tu sĩ ngũ phẩm và yêu đan của đại yêu, coi việc cướp đoạt kim đan và yêu đan là vinh quang. Bây giờ trong bụng ngươi đầy kim đan, với đám Thiên Nhân kia thì ngươi gần như là của quý người gặp người thích đó. Cẩn thận một chút, ta không muốn năm ngày sau quay lại thì hay tin ngươi đã chết rồi đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận