Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1525: Triển vọng tương lai, loạt dây chuyền sản xuất của thế giới hạch tâm

Chương 1525: Triển vọng tương lai, loạt dây chuyền sản xuất của thế giới hạch tâm
Cõ lẽ mấy người Hoàng Sơn tiền bối không ngờ tới Tống Thư Hàng lại có thể làm ra được chuyện như thế, bốn hạt nhân vẫn chưa thấy đủ, còn kiếm ra hạt nhân thứ năm. Sau khi Tống Thư Hàng có được hạt nhân thứ năm, thực lực sẽ xảy ra biến đổi về chất.
Dựa theo phỏng đoán của các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1, chỉ cần Tống Thư Hàng tấn chức lục phẩm, tai họa ngầm ‘tự bạo’ sẽ tự động biến mất.
Bọn họ bèn thiết lập ‘phong ấn biện pháp an toàn phòng ngừa tự bạo’, đợi đến khi ‘Tống Thư Hàng đạt đến cường độ lục phẩm’ thì sẽ bị phá vỡ.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng mặc dù hiện tại Tống Thư Hàng vẫn còn ở ngũ phẩm, nhưng sau khi tập họp đủ kim đan năm hạt nhân trong cơ thể thì cường độ linh lực và thức của hắn đã biến đổi về chất, đạt tới cấp bậc lục phẩm.
Mà bởi vì hai loại công pháp luyện thể đứng đầu chư thiên vạn giới, thể chất của Tống Thư Hàng đã mạnh hơn tu sĩ lục phẩm bình thường từ lâu rồi.
Lúc này nếu chỉ nói về phương diện linh lực, tuy Tống Thư Hàng vẫn là ngũ phẩm nhưng đã thắng được lục phẩm bình thường.
‘Phong ấn biện pháp an toàn phòng ngừa tự bạo’ mà các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 hao hết tâm tư bố trí cho Tống Thư Hàng tiêu tùng như thế.
Tống Thư Hàng khóc một dòng sông.
Bây giờ hắn vẫn còn ở cảnh giới ngữ phẩm, ‘phong ấn biện pháp an toàn phòng ngừa tự bạo’ biến mất thì có nguy hiểm gì không?
Tuy rằng trên lý thuyết, chỉ cần cẩn thận một chút thì Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công phiên bản đã được sửa đổi của hắn hiện tại sẽ không có nguy cơ tự bạo nữa.
Nhưng đây chỉ là nói trên lý thuyết thôi.
Còn trong thực tế có thể tự bạo hay không thì chẳng ai nói chắc được.
“Bạch tiền bối lại không ở bên cạnh, không thể nhờ hắn xem trạng thái bây giờ của mình được, phiền rồi đây.” Tống Thư Hàng khẽ nói.
Không ai biết công pháp mới có bug ẩn hay không, cho nên lúc đó Hoàng Sơn tiền bối mới đề nghị tốt nhất là gần đây Tống Thư Hàng nên có một vị tiền bối đi theo ở bên cạnh, lỡ như có nguy cơ tự bạo thì các tiền bối cũng tiện ra tay giải quyết.
Chỉ tiếc bao suy tính của Hoàng Sơn tiền bối đã đi tong hết rồi.
“Tính thời gian xem nào, ngày 13 tháng 10 ta đột nhiên tự bạo bỏ mình, dùng một ‘đồng vàng hồi sinh’. Ngày kế tiếp, Bạch tiền bối dẫn ta đến Lan Tây đảo. Sau đó là ngày 15, Thất Sinh Phủ tiền bối mang ta đến Điền Thiên Đảo. Tiếp đó là vào trong ‘không gian phong bế’ này.” Tống Thư Hàng thầm tính toán
Sau khi tiến vào không gian phong bế, ngăn cách với thế giới bên ngoài, Tống Thư Hàng cũng không biết cụ thể mình nán lại trong không gian phong bế hết bao lâu.
Tính kỹ thì có lẽ cũng chỉ chừng hai ngày.
Thời gian bên ngoài hiện tại hẳn là ngày 16 gần đến ngày 17.
Cứ coi như là ngày 17 đi…
Tính từ ngày 13 thì cũng mới quan có bốn ngày.
Thời gian cool down của đồng vàng hồi sinh còn sáu ngày.
“Nói cách khác, trong sáu ngày này nhất định phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa. Đừng tìm đường chết, việc tu luyện cũng phải cẩn thận, tuyệt đối không thể để tự bạo.” Tống Thư Hàng nói.
Từ tiết kiệm đến xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ đến tiết kiệm lại khó.
Trước đây lúc không có pháp khí hồi sinh, cuộc sống vẫn trôi qua như thường, căn bản không cần suy xét hay lo lắng vấn đề hồi sinh.
Một khi quen với việc có pháp khí hồi sinh làm bạn, nếu không hồi sinh được nữa thì trong lòng lập tức thấp thỏm, thiếu cảm giác an toàn
“Đây là bệnh, phải trị.” Tống Thư Hàng tổng kết.
Ý thức của hắn rời khỏi đan điền bản mệnh.
Tóm lại, gần đây lúc tu luyện thì nên để ý nhiều một chút… tạm thời cứ lấy ‘minh tưởng’ làm chủ. Chờ sau khi gặp Bạch tiền bối rồi lại tiến hành bước tu luyện tiếp theo.
Nhân khoảng thời gian này, hắn có thể học tập ‘Thiên Sư Chính Pháp – Lôi Pháp Thiên’, ‘pháp thuật phong ấn nhập môn’.
Ngôn ngữ viễn cổ cũng nên bổ túc một chút mới được.
Mục tiêu là trở thành đại tiền bối đáng tin trong nhóm Cửu Châu số 1, đúng là gánh nặng đường xa mà.
Lúc này, cột sáng ở phía xa rốt cuộc cũng biến mất.
Con rối tiên tử dẫn theo Sở Sở đạp không trở lại bên cạnh Tống Thư Hàng, tiếp đó cô đặt Sở Sở lên chiến xa Hà Long Thần Hành của Tống Thư Hàng.
Thoạt nhìn hình thể của con rối tiên tử đã trở nên tinh tế hơn chút, cô dựa vào lĩnh ngộ đạt được từ trong cột sáng để điều chỉnh vị trí của một vài linh kiện bên trong cơ thể mình, đạt được hiệu quả tối ưu.
Đương nhiên, lĩnh ngộ của cô khẳng định không chỉ có một chút như vậy, bằng không cũng sẽ không nán lại trong cột sáng lâu đến thế.
Mà Sở Sở vừa ngồi xuống chiến xa thì lập tức xếp bằng, nhắm mắt tiến vào trạng thái minh tưởng.
“Đệ tử của ngươi cũng may mắn đấy.” Con rối tiên tử mở miệng.
Tống Thư Hàng: “Sở Sở sắp tấn cấp ư?”
Cô là đệ tử thiên tài của thế gia họ Sở, trong tình huống tài nguyên tu luyện thiếu thốn mà cô vẫn đạt đến cảnh giới nhị phẩm khi tuổi còn rất trẻ.
Sau khi trở thành đệ tử của Tống Thư Hàng, Thực Tiên yến cộng với các loại kỳ ngộ, lại thêm tích lũy của bản thân cô, hẳn là cô đã sắp tấn cấp rồi.
“Tấn cấp chứ không phải ăn cơm uống nước, nào có chuyện dễ dàng như vậy. Tiểu cô nương này đạt được rất nhiều lĩnh ngộ từ trong cột sáng, ta thấy cô ấy kết hợp ‘tiên trù bí thuật’ và công pháp của bản thân với nhau. Mấy quyển tiên trù bí thuật kia quả thật cứ như đo ni đóng giày cho cô ấy vậy. Ngươi có thể bồi dưỡng cô ấy thật tốt, đến lúc đó…” Con rối tiên tử nói đoạn rồi ngồi xuống đối diện Tống Thư Hàng. Hai tay cô dựng trên đầu gối, mười ngón tay đan vào nhau chống dưới cằm, đôi mắt cô lóe lên ánh sáng màu cam: “Đến lúc đó, quán ăn kia của ta không cần sợ thiếu đầu bếp nữa.”
Dường như con rối tiên tử khá thích tư thế gần giống với Tống Thư Hàng này.
Tư thế này có thể tạo nên áp lực tâm lý mạnh mẽ cho người đối diện, đối diện tiên tử chính là Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Chị hai à, nếu chúng ta thật sự bồi dưỡng Sở Sở thành tiên trù thì chẳng lẽ còn ném cô ấy tới quán ăn làm đầu bếp ư? Thế thì phí của trời quá rồi đấy.
“Đã vậy thì việc cải tạo thế giới hạch tâm của chúng ta cũng cần đưa lên nhật trình rồi.” Tống Thư Hàng nói.
Không thể lãng phí thiên phú tiên trù của Sở Sở, cũng không thể lãng phí thế giới hạch tâm của mình.
Chờ sau khi rời khỏi không gian phong bế này, hắn sẽ nghĩ cách đưa một nhóm ‘linh thú, dị thú loại dùng để ăn’ vào.
Lại trồng thêm mấy loại dược liệu lấy được từ Tiên Nông Tông lần trước, xem thử có thiên tài địa bảo hay linh thực loại dùng để ăn hay không rồi tìm cơ hội trồng luôn thể.
Trong thế giới hạch tâm của hắn còn có vài chỗ có tài nguyên nước, có thể nuôi chút thủy sản.
“Nhị đệ tử Sở Sở có thiên phú tiên trù… Không biết đại đệ tử Tiểu Thải có thiên phú trong phương diện ‘thuần thú’ không nhỉ? Dù sao thì cô ấy cũng là yêu thú, hẳn là có cảm giác thân thiết trời sinh gì đó với linh thú và dị thú chứ nhỉ?” Tống Thư Hàng nói.
Đến lúc đó lại để Tiểu Thải thử học ‘Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú’, khai thác thiên phú thuần thú của cô. Đối với tu luyện giả tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công mà nói, thuần thú cũng là một phần của việc tu luyện.
Thời đại Thiên Đình viễn cổ, đệ tử Thú Thần Bộ thuần dưỡng linh thú thì có thể nhận được linh lực từ trên người linh thú. Hiệu quả chẳng khác nào mở một ‘tool hack linh quỷ’ bản đơn giản.
Bây giờ Tiểu Thải đang trong trạng thái cuồng tu luyện, có lẽ sẽ thích cách tu luyện này. Đúng lúc cũng có thể làm dịu phần nào căn bệnh cuồng tu luyện của cô.
“Tiếp đó là linh thực, cũng không biết ai có thiên phú này nhỉ?” Tống Thư Hàng suy tư về các thành viên trong thế giới hạch tâm của mình.
Tiểu m Trúc thì quên đi, cô trời sinh đã mang theo hàn khí. Lại thêm do ‘nhập mộng Lý Thiên Tố đạo trưởng’, bây giờ lúc Tống Thư Hàng đối xử với Tiểu m Trúc thì cứ có cảm giác cô bé như con gái mình vậy… Cô phụ trách đáng yêu mỗi ngày là được rồi.
Quy tiền bối là khách.
Vậy… Thông Nương thì sao? Nói sao thì cô ấy cũng là thực vật thành tinh, nói không chừng có thể khai thác thiên phú phương diện linh thực cũng nên?
Thông Nương tu luyện ‘Thiên Khấp Bảo Điển’, thỉnh thoảng không có việc gì cũng sẽ khóc một trận. Nước mắt của Thông Nương có phải là dinh dưỡng đại bổ đối với linh thực không nhỉ? Lần tới có cơ hội thì phải thử xem sao mới được.
Nói đến dinh dưỡng… hắn lại nhớ đến [nhà xí của Thú Thần bộ] với tạo hình sang trọng trong thế giới hạch tâm của mình.
Tới lúc đó, chờ linh thú đến nơi thì căn nhà xí này cũng có thể phát huy tác dụng rồi.
Bước tiếp theo nữa, ngay cả phân bón cho linh thực cũng có thể được giải quyết.
“Dây chuyền sản xuất vườn ao chuồng của thế giới hạch tâm.” Tống Thư Hàng hài lòng gật đầu.
Tương lai sáng ngời.
“Người còn sống thì nên nghĩ đến chuyện tốt đẹp… Không thể cứ mãi nghĩ đến nào là tự bạo với chết chóc được. Phải nghĩ thoáng và vui vẻ một chút.” Tống Thư Hàng gật gù.
Con rối tiên tử mười ngón tay đan vào nhau chống dưới cằm, nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm: “…”
Trong mắt tiên tử, lúc này Tống Thư Hàng tựa như lão tướng quân trên vũ đài, trên lưng cắm đầy cờ.
“Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?” Con rối tiên tử hỏi.
Hiện tại, Điền Thiên Đảo đã biến mất.
Phía dưới là một biển xám mù mịt.
Bọn họ cũng không thể ngồi mãi ở đây đúng không?
“Nghỉ ngơi một lát trước đã, sau đó lại liên hệ với Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng nói.
Con rối tiên tử: “Ta là thân thể con rối, không cần nghỉ ngơi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Con rối tiên tử vẫn duy trì tư thế áp bách mười phần kia, nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm: “Dù sao thì cũng nhàn rỗi không có gì làm, ngươi cho ta mượn chiếc chiến xa này đi, ta điều khiển nó dạo bên trên vùng biển xám này một chút, nói không chừng có thể gặp được kỳ ngộ gì đó ấy chứ.”
“Được rồi, tiên tử vui vẻ là được.” Tống Thư Hàng giao quyền khống chế chiến xa Hà Long Thần Hành cho con rối tiên tử.
Đồng thời, hắn chợt nghĩ tới một việc: “Đúng rồi tiên tử. Mấy người cải tạo máy móc trong quán ăn lúc trước đâu rồi? Bạch tiền bối dẫn cô và Sở Sở đến hòn đảo nhỏ này, vậy mấy người cải tạo kia xử lý thế nào?”
Hắn nói chính là mấy chiến sĩ phe khoa học mặc đồ tàng hình, chạy đến quán ăn dâng mình cho hắn đánh.
“Bị vị Bạch Thánh kia dùng ‘phi kiếm dùng một lần’ tiễn lên sao Hỏa rồi.” Con rối tiên tử nói.
Tống Thư Hàng: “Hả?”
Đưa đến sao Hỏa làm gì chứ?
Để bọn chúng đến sao Hỏa khai hoang ư?
Hoặc là bắt tù binh đưa đi đào quặng giống Thất Tu tiền bối?
“Trên sao Hỏa có động phủ của Bạch Thánh, hắn dùng phi kiếm dùng một lần đưa bọn chúng vào động phủ nhốt lại trước đã, định bụng bớt chút thời gian rồi nghiên cứu chúng kỹ càng hơn. Dường như Bạch Thánh cảm thấy rất hứng thú với đề tài người cải tạo cơ giới này. Dù sao thì đây cũng là đề tài gần giống, nhưng lại khác hẳn với ‘thuật con rối’ mà. Nói không chừng phân thân của Bạch Thánh đã bắt tay vào nghiên cứu người cải tạo cơ giới rồi đấy chứ.” Con rối tiên tử nói.
Dứt lời, cô đứng lên ngồi vào vị trí lái trên chiến xa Hà Long Thần Hành, bắt đầu điều khiển chiến xa đi dạo trên biển xám.
Không gian phong bế này, khắp nơi đều là bản đồ mới chưa khai hoang. Tuy rằng khắp nơi đều tràn ngập nguy cơ, nhưng cũng đầy ắp kỳ ngộ.


Chiến xa Hà Long Thần Hành đi dạo trên biển xám.
Sở Sở vẫn đang nhắm mắt minh tưởng.
Tống Thư Hàng thì nằm trên chiến xa, nhắm mắt dưỡng thần.
Trong lúc mơ màng, hắn rơi vào mộng đẹp.
“Nhớ kỹ, đao chính là người yêu của ngươi, chính là vợ của ngươi.”
Một giọng nói nghiêm túc vang lên bên tai của Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận