Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1526: Đao của ngươi có phong cách không đúng

Chương 1526: Đao của ngươi có phong cách không đúng
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Tình huống gì đây, ai lại đi tẩy não ta ngay lúc ta đang ngủ thế này?
Tuy rằng thiên phú kiếm thuật của ta là số âm, thiên phú đao pháp lại cực tốt, nhưng sâu trong nội tâm của ta vẫn còn khát vọng với kiếm thuật đấy.
Hơn nữa, đao chính là người yêu, là vợ á?
Cái khùng điên gì vậy, định FA cả đời à?
Nếu đao là vợ của ngươi, vậy đao có thể sinh con cho ngươi không?
Ta tuyệt đối sẽ không chấp nhận loại lý luận quỷ quái này đâu!
Lúc đang nghĩ vậy, sự biến đổi trước mắt Tống Thư Hàng bắt đầu trở nên rõ nét hơn.
Nói đúng ra là cảnh tượng trong mơ của hắn được bắt đầu.
Đứng trước mặt Tống Thư Hàng là một vị nam tử uy nghiêm, trên người mặc y phục màu trắng… có điều trên y phục màu trắng vẽ đầy những dấu chấm tròn nho nhỏ.
Sau lưng nam tử đeo chéo một thanh đao to lớn cỡ chừng hai mét.
Câu dạy bảo kiểu tẩy não vừa rồi phát ra từ miệng của vị nam tử uy nghiêm này.
Thế nhưng tên này là ai đây?
Không quen biết gì hết mà.
Trong lúc đang suy tư, bản thân Tống Thư Hàng lại chủ động lên tiếng: “Nhưng mà Cự Hào sư tổ, phải làm sao thì đao mới trở thành người yêu ạ?”
m thanh hắn phát ra là giọng bé trai rất đáng yêu.
Hành động cũng không do mình khống chế.
Tống Thư Hàng lập tức hiểu ra.
[Nhập mộng rồi ư?]
Lâu rồi không nhập mộng, bỗng chốc không phản ứng kịp.
Kỹ năng nhập mộng này thuộc vào năng lực không thể khống chế, không ai biết nó sẽ kích hoạt lúc nào, hơn nữa đối tượng mỗi lần nhập mộng cũng thuộc loại không thể khống chế.
Đối tượng nhập mộng lần này là ai đây?
Là tiếp diễn giấc mộng của Thiên Đế ư? Nhập mộng Thiên Đế còn chưa kết thúc, lần trước lúc nhập mộng, sau khi Thiên Đế bị ‘Tống *Thần Linh* Thư Hàng’ giật dây thì đến bên vách đá thực hiện một ‘cú nhảy tín ngưỡng’, nhập mộng tạm thời bị cắt đứt.
Nhưng cảnh tượng thoạt nhìn không giống lắm.
Kết hợp với đối tượng mình tiếp xúc gần đây, lại tính đến trình tự tiếp xúc với đối tượng, đối tượng nhập mộng khả thi nhất hẳn là Huyết Ma đối ứng với hạch tâm thứ năm mà mình vừa ngưng tụ thì phải?
Nhưng giọng nói bé trai đáng yêu này rõ ràng không phải Huyết Ma, hơn nữa vị Cự Hào sư tổ kia là nhân loại cơ mà.
Phong cách của cự ma không phải như vậy.
Không phải Huyết Ma, cũng không phải Thiên Đế, vậy rốt cuộc hắn đi vào giấc mộng của ai đây?
“Ngươi phải quý trọng đao của ngươi, phải chú ý bảo dưỡng cô ấy.” Cự Hào sư tổ nói rồi tháo thanh đao khổng lồ trên lưng mình xuống, dùng ánh mắt thâm tình trìu mến nhìn bảo đao của mình: “Ngươi phải xem cô ấy là một phần không thể thiếu trong sinh mệnh của ngươi. Ngươi phải xem cô ấy là cô gái đẹp nhất thế gian này, ngươi phải yêu cô ấy, chỉ có như vậy thì cô ấy mới có thể đáp lại tình cảm của ngươi.”
Nói đoạn, Cự Hào sư tổ vươn tay, vuốt ve thanh đao lớn thật nhẹ: “Cũng chỉ có như vậy thì ngươi mới có thể tiến thêm một bước trên ‘đao đạo’!”
“Tưởng tượng đao thành tiên tử đẹp nhất thế gian ư?” Giọng bé trai kia mang theo vẻ nghi hoặc.
Tiếp đó, bé trai bị nhập mộng tháo thanh đao trên lưng mình xuống.
Cũng là một thanh bảo đao cỡ lớn, hắn học dáng vẻ của sư tổ, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve bảo đao.
[Điên quá đi, vậy mà lại truyền thụ loại ý tưởng đáng sợ này cho một thiếu niên. Bị tẩy não như vậy, đời này của thiếu niên xem như đi tong rồi.] Tống Thư Hàng thầm nói.
Hắn có thể tưởng tượng được, dưới sự dạy dỗ của vị Cự Hào sư tổ này, thiếu niên sẽ trở thành tên biến thái yêu đao như mạng, trở thành loại người mỗi ngày nâng niu thanh đao, hoàn toàn không có hứng thú với người khác giới.
Thiếu niên này tiêu rồi.
“Cô gái đẹp nhất trong lòng ta…” Giọng bé trai như đang thôi miên mình.
“Đúng, chính là như vậy.” Trên mặt Cự Hào sư tổ hài lòng ra mặt: “Đưa tình cảm vào, cô ấy chính là người yêu xinh đẹp nhất. Đã có đao thì ngươi sẽ không cần gì khác nữa. Đao chính là người yêu của ngươi, đao chính là vợ của ngươi. Chỉ có như vậy thì ngươi mới có thể bước lên đỉnh phong đao đạo!”
“Nhưng mà sư tổ, dù đao là cô gái đẹp nhất thế gian thì ta cũng không thể yêu cô ấy được.” Lúc này, bé trai ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói.
Cự Hào sư tổ: “? ? ?”
“Trong mắt ta, cô gái đẹp nhất thế gian chính là ngũ di (dì năm) của ta. Ngũ di rất xinh đẹp, đẹp hơn bất kỳ cô gái nào ta từng gặp, ta hoàn toàn không tưởng tượng ra trên thế giới này còn có tiên tử nào đẹp hơn ngũ di. Thế nhưng đó là ngũ di của ta, ta không thể yêu ngũ di được.” Giọng nói chân thành của bé trai vang lên.
Cự Hào sư tổ: “…”
[Làm tốt lắm, thiếu niên!] Tống Thư Hàng thầm ấn một cái like cho bé trai.
“Vậy ngươi thay đổi tư duy đi, tưởng tượng bảo đao thành hình tượng phù hợp nhất của người mà ngươi thích. Dùng hình tượng ‘hoàn mỹ’ của cá nhân ngươi để hình dung cô ấy. Chỉ cần cô ấy là nửa kia hoàn mỹ trong lòng ngươi thì mục tiêu của ngươi đã đạt thành rồi.” Cự Hào sư tổ bèn lùi lại để cầu việc khác.
“Thì ra là thế.” Bé trai cái hiểu cái không gật đầu, nhóc nhắm mắt lại vuốt nhẹ bảo đao trong tay lần nữa, trong đầu bắt đầu tưởng tượng hình thái hoàn mỹ của đao.
“Dường như ta đã tìm được chút cảm giác rồi.” Bé trai nói, dứt lời nhóc thâm tình vuốt ve thanh bảo đao lạnh băng, động tác trở nên nhu hòa hơn hẳn.
Nhóc đã tiến vào trạng thái.
Tống Thư Hàng cũng ‘bị ép’ tiến vào trạng thái.
Hiệu ứng ngược từ việc nhập mộng khiến trong lòng Tống Thư Hàng sinh ra một loại cảm giác quỷ dị. Hắn cảm thấy thanh đao này trở nên thân thiết, vuốt ve nó mà cứ như đang vuốt ve người thương.
Tiêu rồi, thiếu niên này tiêu chắc rồi.
“Đúng rồi, sư tổ, ta đột nhiên lại nghĩ đến một vấn đề.” Bé trai ngẩng đầu lên nhìn về phía sư tổ: “Nếu như đao chính là người yêu của chúng ta, cũng là vợ của chúng ta… vậy cô ấy có thể sinh con cho chúng ta không?”
[Làm hay lắm, thiếu niên! Đây đúng là một kích trí mạng!] Tống Thư Hàng ấn like cho bé trai lần nữa.
Dù cho ngươi có ảo tưởng thanh đao xinh đẹp cỡ nào, hoàn mỹ ra sao, thật sự đối xử với đao như người yêu của ngươi đi chăng nữa.
Nhưng đao có thể nói chuyện yêu đương với ngươi không?
Đao có thể sinh con cho ngươi không?
“Vấn đề này hỏi rất hay!” Cự Hào sư tổ bình tĩnh mỉm cười, sau đó hắn nhẹ nhàng vỗ lên thanh đao khổng lồ của mình: “Nhụy nhi, hiện thân đi.”
Thanh đao khổng lồ trong tay Cự Hào sư tổ phát ra tia sáng chói mắt.
Ánh sáng dần biến mất, thanh đao kia hóa thành một cô gái có mái tóc ngắn màu đen.
Cô gái mặc áo da màu đen bó sát người, vỏ của thanh đao được đeo sau lưng cô.
Trên mặt cô gái tóc ngắn lộ ra nụ cười tao nhã, nhưng dù cô có cười dịu dàng cỡ nào thì cũng khó mà che giấu đao ý sắc bén tỏa ra từ trên người cô.
Bởi vì cô chính là đao!
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Định mệnh, đây là thao tác gì thế này?
Đao nương ư?
Phải làm sao để biến ra được thế này đây?
Rốt cuộc phải làm sao mới có thể biến đao thành một cô em xinh đẹp chứ?
Phải biết rằng thần binh Trường Sinh Giả như Xích Tiêu Kiếm tiền bối cũng không có chức năng biến thành người đấy.
Thậm chí ngay cả ‘đạo khí’ Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng không có năng lực biến thành người.
Tuy rằng không nhìn ra được cảnh giới của Cự Hào sư tổ, nhưng hắn không thể nào trâu bò hơn ‘thiên đạo’ được đúng không?
Đao nương này rốt cuộc là biến ra kiểu gì chứ?
Phong cách của thanh đao này không bình thường chút nào.
“Chỉ cần có tình yêu, tất cả đều có thể.” Cự Hào sư tổ nhẹ nhàng ôm đao nương, nói: “Có thể sinh con hay không thì sư tổ còn đang nghiên cứu. Thế nhưng một ngày nào đó ta có thể giải quyết vấn đề này.”
Mà lúc này, bé trai trợn to mắt nhìn đao nương chằm chằm, miệng há hốc, cả buổi trời cũng không nói nên lời.
Tâm tình của nhóc lúc này kinh hãi chẳng khác Tống Thư Hàng là bao.
“Sư tổ, ngài từng thử sinh con với đao ư?” Bé trai nghiêm túc hỏi.
Nói cách khác là sư tổ phập đao rồi ư?
Ý tưởng của bé trai cũng phản hồi lại cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Cự Hào sư tổ phập đao, quả là đàn ông đích thực.
“Nhụy nhi, được rồi.” Cự Hào sư tổ nhếch miệng.
Vị nữ tử tóc đen ngắn kia mỉm cười với bé trai, sau đó cô nhanh chóng biến trở lại thành bộ dáng thanh đao.
“Đã thấy chưa hả? Chỉ cần ngươi đưa tình cảm vào đao thì đao sẽ đáp lại tình cảm của ngươi. Kiếm không thể làm được chuyện này. Chỉ có đao là đặc biệt. Dùng kiếm đều là đám cặn bã!” Cự Hào sư tổ trầm giọng nói.
Bé trai gật đầu phụ họa theo bản năng.
Hôm nay, thế giới quan của nhóc đã bị đánh vỡ.
“Hơn nữa những thứ khác trên thế giới này đều có thể rời khỏi ngươi. Người thân cũng thế, người yêu cũng vậy, tất cả khó mà vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi. Nhưng đao thì khác! Đao bảo vệ ngươi một đời một kiếp, không bao giờ rời bỏ ngươi.” Cự Hào sư tổ bắt đầu tiến hành tẩy não thiếu niên.
Bé trai gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
“Tô Hiển, ngươi là đệ tử có thiên phú đao đạo tốt nhất ta từng gặp. Thành tựu tương lai ngươi lấy được trên đao đạo nhất định sẽ vượt qua ta.” Cự Hào sư tổ trầm giọng nói: “Vậy kế tiếp, chúng ta bắt đầu tiến hành đao thiền. Tĩnh tâm lại, trò chuyện với đao của ngươi.”
Bé trai Tô Hiển ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tiến vào trạng thái đao thiền.
Cự Hào sư tổ hài lòng gật đầu.
Thiếu niên bị tẩy não thành công, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, cuộc đời này sẽ giống như hắn, làm bạn với đao, cuối cùng bước lên đỉnh phong đao đạo, thậm chí vượt qua hắn.
[Cuộc đời của thiếu niên này xong rồi.] Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Có điều, Tô Hiển là ai nhỉ?
Vì sao ta lại đi vào giấc mộng cuộc đời của hắn chứ?
Tống Thư Hàng cũng có nghiên cứu đối với thiên phú nhập mộng của mình.
Trước khi nhập mộng, mình nhất định phải có ‘tiếp xúc’ với đối tượng nhập mộng trước tiên.
Tiếp xúc chia làm rất nhiều loại.
Ban đầu hắn đi vào giấc mộng cuộc đời của đàn chủ, là đàn chủ dùng linh hồn nguyền rủa hắn, đây là tiếp xúc về mặt linh hồn.
Nhập mộng của Lý Thiên Tố đạo trưởng là bởi vì linh quỷ số 1 hấp thu mảnh vỡ hồn phách của Lý Thiên Tố đạo trưởng. Nhập mộng Sở Sở là bởi vì lúc Sở Sở trị thương đã dùng máu tươi của Tống Thư Hàng. Nhập mộng Thông Nương là vì ăn nhầm búp hành của Thông Nương. Nhập mộng Thiên Đế là vì viên ‘đế châu’ kia.
Mà bé trai tên Tô Hiển này, Tống Thư Hàng căn bản không hề có ấn tượng gì.
Trong những người hắn quen biết, cũng không ai tên Tô Hiển cả.
Chờ chút!
Tô Hiển hẳn là bản mệnh của bé trai, có lẽ hắn cũng có đạo hiệu của mình.
Mà thành viên nhóm Cửu Châu số 1 hay những người khác trong giới tu luyện mà Tống Thư Hàng tiếp xúc, đều dùng đạo hiệu để xưng hô.
Tô Hiển… là họ Tô ư?
Trong đầu Tống Thư Hàng lập tức nhớ tới một người.
Tô Thị A Thất tiền bối.
Nghĩ kỹ lại thì Tống Thư Hàng và A Thất cũng có tiếp xúc đáp ứng đủ ‘điều kiện nhập mộng’.
Lần trước lúc tự bạo, chính là A Thất tiền bối và Hoàng Sơn tiền bối đưa hắn về phòng. Sau đó khi hắn tự bạo cũng rơi vãi đầy máu lên người A Thất và Hoàng Sơn tiền bối.
Có lẽ chính là khi đó đã thỏa mãn điều kiện nhập mộng.
“Nếu như thiếu niên Tô Hiển này thật sự là Tô Thị A Thất tiền bối… Vậy nếu mộng cảnh này tiếp tục thì ta có cơ hội tiếp xúc với đao pháp cường đại không nhỉ?” Trong lòng Tống Thư Hàng khẽ động.
Hắn nhớ đến một chiêu ‘Thiên Đao Táng Tinh Hà’ kia của A Thất tiền bối.
Một người một đao, chỉ một kích đã đại phá Nguyệt Đao Tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận