Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1537: Chỉ cần các tiểu tiên tử vui là được

Chương 1537: Chỉ cần các tiểu tiên tử vui là được
Tống Thư Hàng thức dậy, day cái đầu trướng đau, đứng dậy đi ra ngoài.
Lúc này, Điền Thiên Đảo Chủ và một vị tiên tử xinh đẹp đang đi về hướng phòng hắn.
“Thư Hàng, ngươi tỉnh rồi à!”
Điền Thiên Đảo Chủ vui mừng nói, hắn đợi Tống Thư Hàng tỉnh lại lâu lắm rồi. Hắn hy vọng có thể nghe được tin tức của Điền Điềm từ Tống Thư Hàng.
“Yo, Thư Hàng tiểu hữu. Lâu rồi không gặp.”
Vị tiên tử đứng bên cạnh cười nói.
“Chào buổi tối Lệ Chi Tiên Tử.”
Tống Thư Hàng xoa mi tâm, bình tĩnh đáp… chế độ hiền giả cá mặn vẫn chưa kết thúc.
Điền Thiên Đảo Chủ:
“Vẫn chưa khỏe hẳn à?”
“Đỡ hơn nhiều rồi, chỉ là còn chút di chứng. Nhưng với thể chất của ta thì chỉ lát nữa là khỏi ngay ấy mà.”
Tống Thư Hàng đáp.
Điền Thiên Đảo Chủ thở phào, sau đó hắn lại sốt ruột hỏi:
“Thư Hàng… lúc ngươi trở lại từ không gian quỷ dị kia thì có nhìn thấy Điền Điềm không?”
“Không phải Điền Điềm Phó Đảo Chủ trở về cùng tiền bối à?”
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
Lúc đó cả Điền Thiên Đảo và người trên đó đều ra khỏi không gian phong bế rồi, bao gồm cả Điền Điềm Phó Đảo Chủ.
“Hồn phách của Điền Điềm chỉ quay về có một phần.”
Điền Thiên Đảo Chủ cười khổ nói.
Tống Thư Hàng suy tư chốc lát, đáp: “Có lẽ Điền Điềm tiền bối đang ở trong thí luyện của cô ấy. Hình như không gian phong bế kia là một không gian loại thí luyện, nếu như có thể vượt qua thí luyện sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.”
Hắn còn nhớ, lúc ở trong không gian phong bế, cả Điền Thiên Đảo đều là thí luyện.
Cả đại Phật màu xám, Bạch tiền bối đều ở chế độ thí luyện. Sau khi thành công sẽ có phần thưởng.
“Thí luyện á?”
Nghe thế, Điền Thiên Đảo Chủ nhíu chặt mày lại:
“Điền Điềm khá ngốc, nó có thể vượt qua thí luyện trong không gian quỷ dị không?”
Tống Thư Hàng trợn trừng hai mắt… chẳng phải trước giờ Điền Điềm Phó Đảo Chủ đều gọi Điền Thiên là ‘anh trai ngốc nghếch’ à? Sao từ miệng Điền Thiên tiền bối, cô ấy lại biến thành người ngốc nghếch thế này?
“Điền Thiên tiền bối, ngươi đừng quá lo lắng.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh an ủi:
“Bạch tiền bối vẫn còn ở trong không gian, nếu Điền Điềm tiền bối ở trong đó, chắc hẳn Bạch tiền bối sẽ tìm thấy cô ấy.”
Điền Thiên Đảo Chủ suy nghĩ chốc lát rồi gật đầu… Xem ra, chuyện bây giờ hắn có thể làm chỉ là cậu nguyện với Bạch tiền bối thôi.
“Dặn dò mọi chuyện xong rồi à?”
Lệ Chi Tiên Tử hỏi.
Điền Thiên Đảo Chủ gật đầu.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Thư Hàng tiểu hữu, bây giờ chúng ta nói chuyện đi. Trong Thực Tiên Yến lần trước, ta quên nói với ngươi chuyện này.”
“Chuyện gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đợi chút, ta mở video chat đã.”
Lệ Chi Tiên Tử vuốt di động, mở chức năng gọi video trong điện thoại, nhắm chuẩn màn hình vào Tống Thư Hàng.
Đầu bên kia màn hình nhanh chóng được kết nối.
Bé Thi ló đầu vào khung hình.
“Tống sư huynh, chào buổi sáng.”
Bé Thi nghiêm túc nói.
“Tống sư huynh, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Bé Chúc cũng vẫy tay với màn hình.
Ngay sau đó, lại có thêm mấy cái đầu nhỏ khác chen vào.
Là chị cả của cả đám nhóc, bé Thi bắt đầu giới thiệu cho Tống Thư Hàng:
“Tống sư huynh, đây đều là sư muội của ta. Đôi chị em song sinh giống hệt nhau này là Mục Bội Cửu và Mục Bội Ngưng, người tóc tím này là Phi Tử Sa sư muội, người đang uống trà là Bích Tình sư muội, cuối cùng là Thái Vân Diêu sư muội, cô ấy là tinh linh trời sinh đó.”
“Xin chào mọi người.”
Tống Thư Hàng vẫy tay với các cô bé.
Trong màn hình, một đám nhóc ngồi nối đuôi nhau.
Bé Thi lên tiếng:
“Lệ Chi tiền bối, bắt đầu được rồi ạ.”
“Được ~ Điền Thiên đạo hữu, giúp ta cầm điện thoại với, để camera nhắm chuẩn vào Thư Hàng tiểu hữu.”
Lệ Chi Tiên Tử đưa di động cho Điền Thiên Đảo Chủ.
Điền Thiên Đảo Chủ tỏ vẻ nghi hoặc cầm lấy điện thoại.
Sau đó Lệ Chi Tiên Tử xắn tay áo lên, lộ ra hai cánh tay trắng nõn:
“Thư Hàng, nhớ đừng phản kháng nhé, thả lỏng nào, phối hợp diễn một vở kịch với ta, thỏa mãn đám nhóc này một chút.”
Tống Thư Hàng: “?”
Lệ Chi Tiên Tử muốn làm gì đây?
Nhưng hắn vẫn gật đầu, cố sức thả lỏng bản thân.
Lúc này, Lệ Chi Tiên Tử ngồi xổm xuống, bắt lấy mắt cá chân của hắn, ngẩng đầu nở nụ cười đáng yêu với hắn.
Tống Thư Hàng: “!”
Trong nụ cười này có âm mưu.
“Đại phong xa!”
Lệ Chi Tiên Tử túm lấy Tống Thư Hàng, đứng bật dậy, cánh tay trắng nõn điên cuồng vung mạnh.
Tống Thư Hàng lại một lần nữa biến thành đại phong xa.
“ A – A – A – A – Lệ Chi Tiên Tử, không được, đừng mà – buồn nôn quá.”
Tống Thư Hàng phát ra tiếng kêu thảm thiết đầy bình tĩnh.
Di chứng đại phong xa của Bạch tiền bối two còn chưa hết, Lệ Chi Tiên Tử lại chơi đại phong xa, ôi buồn nôn… sắp nôn thật rồi.
Điền Thiên Đảo Chủ: “…”
Trong giao diện chat video, đám tiểu tiên tử kia vỗ tay nhiệt tình.
“Lợi hại quá, Lệ Chi tiền bối thật là lợi hại.”
“ Lệ Chi tiền bối cố lên!”
“Lắc đến khi Bá Tống Huyền Thánh mang thai đi!”
“Để cho hắn nếm trải cảm giác đau khổ khi mang thai mười tháng đi.”
“Làm cho Bá Tống Huyền Thánh khóc thét đi!”
Tống Thư Hàng: “…”
Aizzz, chỉ cần các tiểu tiên tử vui là được rồi.
Ở vào trạng thái hiền giả cá mặn, hắn bình tĩnh suy nghĩ đến một chuyện.
Hắn phát hiện sự thiếu sót và sai lầm trong tri thức của các tiểu tiên tử… Phải biết rằng chỉ dựa vào đại phong xa điền cuồng thì không thể mang thai được. Cũng giống như việc nạp tiền điện thoại không thể được tặng một đứa trẻ vậy, đây là một cách lý giải sai lầm, cần phải cải chính.
Mặt khác, nếu như không có chế độ hiền giả cá mặn, hắn còn có thể phối hợp mà chảy ít nước mắt, biểu diễn một màn ‘Bá Tống Huyền Thánh bị quăng tới mức bật khóc’. Nhưng thật đáng tiếc, hiện giờ trong lòng hắn không chút dao động kinh sợ, một giọt nước mắt cũng không chảy nổi.
************
Sau một lúc lâu.
Tống Thư Hàng suy yếu ngồi tựa vào tường, sắc mặt tái nhợt, chóng mặt buồn nôn.
Lệ Chi Tiên Tử nhẹ nhàng lắc lắc tay, vữa này cô chưa dùng hết sức trong ‘đại phong xa’, chỉ mang tính chất biểu diễn thôi:
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi nặng lên rồi đó, phải giảm béo đi.”
Trong quá trình sử dụng đại phong xa, cô cảm thấy cơ thể của Tống Thư Hàng vô cùng nặng nề, lúc vung lên khá là tốn sức.
Cô cầm lấy điện thoại, trong màn hình video chat, các tiểu tiên tử cảm thấy rất hài lòng.
“Chóng mặt, buồn nôn.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Lệ Chi Tiên Tử trấn định đáp:
“Mang thai cũng có cảm giác này.”
“Tiên tử cô đừng lừa ta, ta cũng từng bị dính ánh nhìn mang thai rồi.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Lệ Chi Tiên Tử: “…”
Cô tưởng tượng ngay ra cảnh tượng Tống Thư Hàng đối mặt với ống kính, sử dụng ‘ánh nhìn mang thai’.
“Tiên tử tìm ta có việc gì sao?”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên hỏi.
“Ừm, vốn định đến đây đưa pháp khí sống lại cho Điền Thiên đạo hữu, nhưng Điền Thiên đạo hữu đã hồi sinh rồi nên không cần dùng đến pháp khí sống lại của ta nữa. Chỗ ta còn chút việc bận nên ta chuẩn bị về trước đây. Trên đường đi ta sẽ đi ngang qua động phủ của Hoàng Sơn tiền bối, thế nên ta có thể đem ‘Thiên Nhân phi hành khí’ trên người ngươi về trước.”
Lệ Chi Tiên Tử giải thích.
Hoàng Sơn tiền bối muốn nghiên cứu phi thuyền của Thiên Nhân rồi phá giải nó. Đến lúc đó, đợi mấy tên Thiên Nhân tộc kia đi săn thất bại cũng đừng hòng lên phi hành khí chạy trốn.
“Không thành vấn đề, có điều phi hành khí đó khá lớn, chúng ta ra ngoài đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Sau khi ra đến vùng đất trống ngoài phòng, Tống Thư Hàng vươn tay, lấy ‘Thiên Nhân phi hành khí’ từ thế giới hạch tâm ra.
“Còn nữa, ta còn có tù binh của Thiên Nhân tộc. Nhưng hắn có cảnh giới lục phẩm, Lệ Chi Tiên Tử có muốn đưa hắn về luôn thể không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Lệ Chi Tiên Tử khoát tay nói:
“Cái này để Hoàng Sơn tiền bối tự đến lấy, ta không rảnh áp giải phạm nhân đâu.”
Sau đó cô lấy túi càn khôn ra, cho Thiên Nhân phi hành khí vào trong.
“Đúng rồi, có rảnh thì ngươi online liên lạc với Hoàng Sơn, ngươi muốn ‘thuyền tiên’ loại nào cứ nói thẳng với hắn. Chế tạo riêng cũng không thành vấn đề.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng:
“Được, tiên tử.”
“Thế ta đi trước một bước đây, dạo gần đây vì các thông đạo trong chư thiên vạn giới nên nhiều việc lắm. Điền Thiên đạo hữu, Thư Hàng tiểu hữu, chúng ta gặp lại sau nhé.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Dứt lời, tiên tử tung người hóa thành một tia độn quang, nhanh chóng rời khỏi Điền Thiên Đảo.
..

Sau khi Lệ Chi Tiên Tử đi, Tống Thư Hàng cũng quyết định rời khỏi đây, hắn định về đại học Giang Nam.
Trước khi đi, hắn tách phân thân ra, cho phân thân đi tới quán ăn ở ‘Lan Tây Đảo”, để hắn ở lại đó làm tọa độ.
Chỉ cần Bạch tiền bối ra khỏi không gian phong bế kia, Tống Thư Hàng có thể thông qua cầu nối ‘thế giới hạch tâm’, nhảy từ đại học Giang Nam tới quán ăn ở Lan Tây Đảo.
Từ sau khi có phân thân, hắn khai thác thêm được nhiều chức năng của thế giới hạch tâm. Đáng tiếc phân thân chỉ có một… nếu như có nhiều phân thân thì hắn sẽ có nhiều tọa độ không gian hơn rồi.
Không thể để lãng phí quán ăn này được.
Lúc trước Bạch tiền bối phân thân từng nói, muốn thử trải nghiệm niềm vui của việc mở quán ăn. Nói không chừng bản thể của Bạch tiền bối cũng có hứng thú với chuyện này cũng nên.
Hơn nữa, nếu Sở Sở có thiên phú trên phương diện ‘tiên trù’, hắn có thể lấy quán ăn này cho cô luyện tay.
Nếu như Sở Sở thật sự rất có năng khiếu, Tống Thư Hàng còn có thể thử giới thiệu cô ấy đến chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ để học nữa.
Sau khi sắp xếp thỏa đáng, Tống Thư Hàng lại đưa Sở Sở vào trong thế giới hạch tâm, tạm biệt Điền Thiên Đảo Chủ.
“Chờ chút đã, Thư Hàng tiểu hữu. Lần này ít nhiều cũng nhờ có ngươi giúp đỡ nên bọn ta mới có thể thoát khỏi không gian quỷ dị kia.”
Điền Thiên Đảo Chủ cảm ơn Tống Thư Hàng, khi ở trong không gian quỷ dị, nếu không có Tống Thư Hàng chống lại hai đợt tai kiếp cuối cùng, chỉ e Điền Thiên Đảo đã bị diệt sạch rồi.
Tống Thư Hàng đáp:
“Điền Thiên tiền bối khách khí quá.”
Từ sau khi Tống Thư Hàng vào ‘nhóm Cửu Châu số 1’ tới giờ, các tiền bối trong nhóm vẫn luôn giúp đỡ hắn.
Các thành viên trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ có ý nghĩa đặc biệt với hắn.
Thế nên gặp phải chuyện như Điền Thiên Đảo lần này, hắn tất nhiên sẽ dốc hết sức giúp đỡ.
“Ta nghe nói ngươi tu luyện ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’, thế chắc rất có hứng thú với linh thú nhỉ?”
Điền Thiên Đảo Chủ mỉm cười nói:
“Trên Điền Thiên Đảo của ta cũng thuần dưỡng rất nhiều linh thú. Đúng lúc ta có thể cho ngươi một phần, cứ coi như tâm ý của ta.”
Linh thú?
Đây chính là thứ mà hắn muốn.
Hắn vốn cũng định nghĩ cách lấy các linh thú, linh thực, nguyên liệu thiên tài địa bảo gì đó từ chỗ các vị tiền bối.
“Đi theo ta nào, năm nay đúng là thời kỳ linh thú sinh sôi nảy nở, ngươi thích linh thú nào cứ việc chọn nhé.”
Điền Thiên Đảo Chủ nói.
“Vậy ta từ chối thì là bất kính rồi.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận