Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1545: Hoạt động hằng năm của tu chân giới

Chương 1545: Hoạt động hằng năm của tu chân giới
Bàn tay nho nhỏ xoa xoa trên đầu Tống Thư Hàng.
Rất dễ chịu.
Quái lạ. Nếu như là nhập mộng thì theo lý thuyết, mình phải “tỉnh lại” rồi bắt đầu vào kịch bản nhập mộng chứ.
Sao chờ mãi vẫn chỉ có mỗi kịch bản tay nhỏ xoa đầu thế này?
Rốt cuộc thì kịch bản nhập mộng có định mở hay không đây?
Tống Thư Hàng hơi nghi hoặc.
Nhưng bàn tay nho nhỏ kia dùng sức rất nhẹ, hơn nữa còn mang hiệu quả trấn an.
Khi được vuốt ve nhẹ nhàng, Tống Thư Hàng cảm thấy cả người đều thả lỏng, chỉ muốn được vuốt mãi không thôi, không muốn mở mắt ra nữa.
Không đúng!
Mau tỉnh lại, đây không phải là nhập mộng.
Cảm giác nhập mộng không giống thế.
Có người đang xoa đầu hắn trong hiện thực!
Tống Thư Hàng mở to mắt, choàng tỉnh.
Nhưng trên đầu giường hắn không có gì cả, cũng chẳng có ai.
Mỹ nhân rắn công đức cũng không hề triển khai phòng ngự.
“Ảo giác à?” Tống Thư Hàng day day giữa hai lông mày.
Chẳng lẽ là di chứng sau khi quần nhau một trận với quả cầu béo ban sáng?
Hắn hít sâu một hơi, trong phòng kí túc trừ mùi của ba người bạn cùng phòng còn có mùi của liễu yêu Khinh Vũ để lại. Ngoài ra còn một mùi khác nhạt hơn, chắc là mùi từ cô bạn gái Nha Y của Cao Mỗ Mỗ.
Thêm một chút mùi hỗn tạp, có lẽ bay từ phòng bên cạnh sang.
Trừ những mùi ấy ra thì không còn khí tức khả nghi nào khác.
“Xem ra là mình sợ bóng sợ gió rồi.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn lại nằm xuống, vươn tay xoa xoa mái tóc ngắn của mình. Vừa rồi cảm giác được xoa đầu bởi bàn tay nho nhỏ trong giấc mơ kia chân thực quá.
Sau đó….
Tống Thư Hàng mất ngủ.
Thân là Linh Hoàng ngũ phẩm, hắn có thể không ngủ trong một thời gian dài. Dù tiêu hao quá lớn, hơi hơi mệt mỏi thì cũng chỉ cần đả tọa tu luyện một lát là khôi phục. Hiệu quả của tu luyện Chân Ngã Minh Tưởng Kinh thậm chí còn cao hơn là ngủ say.
Tống Thư Hàng mất ngủ bèn lấy điện thoại ra, lên nhóm chat.
Hắn chưa kịp vào nhóm Cửu Châu số 1, mới chỉ chuyển từ trạng thái ẩn sang trạng thái online thôi mà đã có người nhắn tin cho hắn rồi.
Đậu Đậu: “Thư Hàng, cuối cùng ngươi cũng online rồi.”
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một lát, sau đó đổi trạng thái online sang trạng thái ẩn.
Trong nhóm Cửu Châu số 1, có một chuyện được tất cả mọi người công nhận.
Đó là Đậu Đậu = phiền phức.
Gần đây Đậu Đậu sắp sửa độ kiếp để thăng cấp từ tứ phẩm lên ngũ phẩm, nghe đồn là có thể độ kiếp bất cứ lúc nào. Mà Tống Thư Hàng thì rất khắc mấy cái người sắp sửa độ thiên kiếp.
Còn nữa, sắp tới hắn chỉ muốn nhân cơ hội cố gắng học tập, ngày ngày tiến lên, bù lại tri thức về ngôn ngữ viễn cổ, pháp thuật và huyễn thuật để xây dựng nền móng cho hình tượng đại tiền bối đáng tin trong tương lai, tiện thể vượt qua mấy ngày thời gian chờ của đồng vàng phục sinh thôi.
“Đừng có mà ẩn, ta nhìn thấy ngươi rồi. Mấy ngày nữa ta sẽ đến chơi với ngươi nhé.” Đậu Đậu nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Ta đã xin Hoàng Sơn ngu ngốc và chuẩn bị hành lý rồi, chuẩn bị xong một cái là đến tìm ngươi liền.” Đậu Đậu nói tiếp.
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi rồi bảo: “Đậu Đậu, gần đây bên ngoài loạn lắm, Thiên Nhân tộc đang đi khắp nơi lùng bắt tu sĩ Kim Đan và đại yêu đấy. Mà chẳng phải ngươi sắp độ thiên kiếp ngũ phẩm rồi sao?”
“Chính vì sắp độ kiếp nên ta mới muốn đến thăm ngươi đấy, thăm ngươi xong ta sẽ sang thăm Diệt Phượng. Lỡ như ta độ kiếp thất bại thì lần gặp này có thể chính là lần cuối cùng.” Đậu Đậu trả lời.
“Làm gì có ai tự trù ẻo mình như ngươi chứ hả?” Tống Thư Hàng giật khóe miệng: “Năm ngày sau đi, năm ngày sau ta khá là rảnh.”
“Năm ngày nữa hả? Tại sao nhất định phải là năm ngày nữa chứ?” Đậu Đậu tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng: “Sau năm ngày ta mới có thể hồi sinh ngay ở vị trí ban đầu.”
“Dù nghe hơi mù mờ nhưng ta hiểu rồi. Thế thì năm ngày nữa ta tới tìm ngươi vậy. Bây giờ ta tri kỉ lắm đó nha.” Đậu Đậu ngoan ngoãn nói.
Tống Thư Hàng chẳng quen Đậu Đậu biết điều thế này chút nào.
“Vậy năm ngày nữa ta sẽ đến chơi.” Đậu Đậu nói.
Tống Thư Hàng: “Được, nói nhớ giữ lời đấy.”
Giải quyết Đậu Đậu xong, Tống Thư Hàng lên nhóm Cửu Châu số 1 xem các tiền bối nói chuyện phiếm.
Tô Thị A Thất: “Hôm nay lại tiêu diệt được một nhóm Thiên Nhân tộc chín tên, trong đó có ba tên ngũ phẩm, sáu tên còn lại là tứ phẩm góp cho đủ số, thất vọng quá. Gần chỗ ta không còn tên Thiên Nhân tộc sống nào nữa rồi… Ta muốn đổi chỗ đánh quái!”
“Hôm nay ta cũng gặp một đợt tập kích, bắt sống cả lũ rồi. Chỗ ta cũng không khác mấy, bốn tên ngũ phẩm, năm tên tứ phẩm góp cho đủ số, đang bị ta ném vào trong giáo để các thành viên nghiên cứu sinh vật nghiên cứu. Nghiên cứu xong ta sẽ gửi số liệu lên nhóm cho mọi người.” Đông Phương Lục Tiên Tử nói.
Bắc Hà Tán Nhân: “Tóm lại, gần đây thực lực các đội săn của Thiên Nhân tộc rất phân tán, lại dùng nhiều Thiên Nhân tứ phẩm để bù đắp số lượng. Xem ra bọn chúng đã tổn thất khá nhiều.”
“Bây giờ toàn bộ tu chân giới đã biết bọn chúng chuyên săn kim đan, là kẻ địch chung của tu sĩ rồi. Trước đó bọn chúng đánh bất ngờ khiến tu chân giới tổn thất không ít tu sĩ kim đan và đại yêu có yêu đan. Bây giờ mọi người phản ứng kịp rồi, đương nhiên là phải bắt đầu phản kích chứ.” Lệ Chi Tiên Tử nói.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “@tất cả thành viên, ta công bố một chuyện, xem như là hoạt động hằng năm của tu chân giới chúng ta. ‘Liên minh tu sĩ’ gồm ba mươi môn phái lớn trong tu chân giới tuyên bố: Phát động hoạt động săn Thiên Nhân tộc mọi mặt trận. Dù là Thiên Nhân tộc chết hay sống đều có thể đem đến ba mươi môn phái tu chân và Liên minh tu sĩ để đổi linh thạch và tài liệu. Thiên Nhân đẳng cấp càng cao, linh thạch và tài liệu đổi được càng nhiều. Thời gian hoạt động đến hết tháng 12, đạo hữu nào có hứng thú thì có thể tham gia để kiếm thêm ít tiền lẻ. Ps: Sống thì có giá hơn.”
Bắc Hà Tán Nhân: “666, hoạt động năm nay là săn Thiên Nhân hả? Còn nhớ trước kia, đối với tán tiên bọn ta thì hoạt động hằng năm chính là cơ hội tốt để kiếm tiền đấy.”
Diệt Phượng Công Tử: “Nhận được tin rồi, vừa hay đúng lúc, đi kiếm tiền tiêu thôi.”
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Đá Nam: “Trong tay ta có một ít Thiên Nhân, đang định đem đi cho thú cưng ăn đây. Thông báo ra đúng lúc lắm, khỏi lãng phí, phải đem bọn chúng đi đổi tài nguyên mới được.”
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Ở Chân Trời: “Hoạt động hằng năm à? Thú vị đấy. Năm nay có bảng xếp hạng không?”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Có, năm nay có ba bảng xếp hạng. Bảng thành tích cá nhân, bảng thành tích môn phái và bảng thành tích đội nhỏ. Người đạt thành tích cao trên mỗi bảng sẽ có một ít quà tặng riêng. Nhưng bảng xếp hạng chỉ để cho vui thôi, mọi người không cần quan tâm quá đâu.”
Tống Thư Hàng xoa cằm, hắn cảm thấy đám nhân vật phản diện siêu đáng sợ ở trong phim mà ra ngoài đời thì ai cũng thảm.
Ví dụ như ngoại vực Thiên Ma tiếng tăm lừng lẫy chẳng khác nào Boss dã ngoại thưởng lớn đối với các tu sĩ.
Hoặc ví dụ như đám Thiên Nhân tộc này, rõ ràng có năng lực săn kim đan của tu sĩ rất đáng gờm, chẳng hiểu tại sao cuối cùng lại trở thành “quái” trong hoạt động hằng năm.
Bọn chúng có sức mạnh rất kinh khủng cơ mà, chủ lực toàn là ngũ phẩm cả đấy. Trong một chiếc phi hành khí có cả đám Thiên Nhân, am hiểu nhất là lấy nhiều địch ít.
“Mình có nên đi săn một chuyến không nhỉ?” Tống Thư Hàng suy tư.
Hắn đang thiếu khá nhiều linh thạch.
Chưa tính tới khoản nợ Bạch tiền bối, chỉ riêng việc khởi động lại Thời Quang thành thôi đã tốn rất nhiều linh thạch rồi. Đó là còn chưa kể đến Diệt Thần Tử Mẫu Pháo, mỗi phát bắn của mẫu pháo đều là linh thạch, pháp khí tổ hợp tam thập tam thú cũng phải tiêu hao linh thạch mới giải phóng được phong ấn bát phẩm để bộc phát toàn bộ uy lực được.
Trừ linh thạch ra, bây giờ hắn còn cần cả thiên tài địa bảo và linh thực trồng được nữa. Hắn mới nhận được một đám linh thú từ chỗ Điền Thiên Đảo Chủ, thiếu một ít linh thực nữa mới hoàn thành kế hoạch làm ruộng trong thế giới hạch tâm.
Trên người mang theo một thế giới nhỏ mà không khai phá vận dụng nó thì chính là lãng phí một cách đáng xấu hổ!
“Bắc Hà, chúng ta lập đội đi?” Cuồng Đao Tam Lãng hỏi.
Bắc Hà Tán Nhân: “Không, trong hoạt động năm nay ta muốn thử đi một mình.”
Thông Huyền đại sư: “[icon giơ ngón cái] [icon ngoắc ngón tay]”.
Dược Sư gửi voice mess: “Ý của Thông Huyền đại sư là Thiên Nhai Vân Du tự của cũng là một trong những nhà chủ trì hoạt động lần này. Các đạo hữu có thể đến thẳng chùa nhà hắn để đổi linh thạch và tài nguyên.”
“Đại sư không chịu thiệt chứ?” Bắc Hà Tán Nhân hỏi.
Thông Huyền đại sư: “[icon cung hỉ phát tài]”.
Dược Sư phiên dịch: “Ý đại sư là không sợ, thậm chí hắn còn có thể phát tài.”
“Ta vừa nhận được tin Thiên Hà Tô thị bọn ta cũng là một trong các nhà chủ trì. Nhưng bọn ta không biết dùng Thiên Nhân tộc làm gì nên chỉ tập hợp lại rồi gửi cho liên minh thôi, dù sao cũng cũng có thể đổi được rất nhiều thứ tốt.” Tô Thị A Thất nói.
Thông Huyền đại sư: “[icon gật đầu]”.
Hoàng Sơn tiền bối giải thích: “Trong liên minh tu sĩ có chín vị đại năng Phật tông đang hợp sức luyện chế thế giới cực lạc. Bọn họ cần một lượng lớn sinh linh tứ phẩm, ngũ phẩm, thậm chí là lục phẩm có năng lượng tinh khiết để đưa vào trong thế giới cực lạc, độ hóa thành Phật tử tụng kinh. Bọn họ đang đau đầu, không biết phải kiếm sinh linh thích hợp ở đâu thì Thiên Nhân tộc xuất hiện. Năng lượng trong cơ thể của Thiên Nhân tộc là đơn nhất, mà vì không có hạch tâm cho nên sức chiến đấu của chúng tương đối kém, độ hóa khá dễ dàng. Bởi vậy bao nhiêu thành viên Thiên Nhân tộc còn sống đều sẽ được chín vị đại năng Phật tông này thu mua hết.”
“Còn những thành viên Thiên Nhân tộc đã chết, một phần được liên minh tu sĩ thu mua để làm nghiên cứu, một phần ném vào Tiệt Thiên tháp làm nhiên liệu, một phần khác có người đang mua. Nhưng cụ thể ai đang mua thì ta cũng không rõ.” Hoàng Sơn tiền bối bổ sung.
Đông Phương Lục Tiên Tử cười nói: “Người thu mua là Ma tông bọn ta chứ còn ai trồng khoai đất này nữa. Đối với người tu luyện theo hệ Ma tông bọn ta thì thi thể của cường giả chính là vật liệu thi pháp tốt nhất. Nếu có một lượng lớn thi thể Thiên Nhân tộc tứ phẩm, ngũ phẩm thì phải mua một phần chứ sao? Trăm năm trở lại đây tu chân giới quá hòa bình, thi thể cường giả chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, sự xuất hiện của Thiên Nhân tộc đúng là cơn mưa ngày hạn.”
“Ngoài hệ ma pháp ra, hệ pháp sư tử linh có còn sống không? Nếu hệ này còn chưa bị hủy diệt thì chắc là bọn họ cũng sẽ âm thầm thu mua một ít đấy.” Lạc Trần Chân Quân nói.
Thời gian nói chuyện phiếm luôn trôi qua rất nhanh.
Chỉ chớp mắt sau, trời đã sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận