Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1553: Đậu Đậu + Cuồng Đao Tam Lãng + Bạch tiền bối

Chương 1553: Đậu Đậu + Cuồng Đao Tam Lãng + Bạch tiền bối
Nội dung cuộc điện thoại của Đông Phương Lục Tiên Tử mang đến cho Tống Thư Hàng quá nhiều kinh hỉ. Kinh hỉ lớn đến mức hắn không đỡ nổi.
Tống Thư Hàng bắt đầu cân nhắc xem có nên đổi vị trí với phân thân đang ở Lan Tây đảo hay không.
Phân thân được sinh ra chẳng phải là để gánh nồi thay bản thể hay sao?
Dù phân thân và bản thể của hắn cộng hưởng giác quan với nhau, nhưng có phân thân giảm xóc thì bản thể phải chịu ít đau khổ hơn nhiều.
Mãi đến khi Đông Phương Lục Tiên Tử đã đi xa rồi, Tống Thư Hàng và Đậu Đậu mới dám thở.
Trước đó bọn họ thậm chí còn không dám thở vì sợ Đông Phương Lục Tiên Tử phát hiện ra.
“Thư Hàng à, bản Gâu thấy mấy ngày nay ấn đường của ngươi biến thành màu đen… Thôi… ta dọn ra ngoài ở đây. Lần này ta đi chơi, Hoàng Sơn cho nhiều tiền lắm, ta thuê một cái nhà ở gần chỗ ngươi là được.” Đậu Đậu nói.
Đậu Đậu đã vứt chuyện Hoàng Sơn tiền bối chỉ cho nó đi chơi một ngày lên tận chín tầng mây.
Tống Thư Hàng ra sức ôm chặt Đậu Đậu nhỏ vào lòng: “Anh em tốt có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia. Tuy chúng ta không phải huynh đệ mà còn thân thiết hơn huynh đệ, ta nghèo đến nỗi chỉ còn một bát cơm trắng cũng sẵn lòng chia một nửa cho Đậu Đậu ngươi. Bây giờ một mình ta ở biệt thự Dược Sư lớn như vậy, sao có thể không có phần ngươi được? Đừng khách sáo với ta mà, yên tâm ở lại đi.”
Dứt lời, Tống Thư Hàng ôm Đậu Đậu phóng thẳng về biệt thự của Dược Sư.
Đậu Đậu: “Ngươi nói tiếng người đi!”
Móa nó chứ, nếu là mấy tháng trước thì bản Gâu đã quăng ngươi ra ngoài vũ trụ rồi!
“Yên tâm đi, ta có thế giới hạch tâm cơ mà.” Tống Thư Hàng cười nói: “Nếu Tạo Hóa tiền bối tìm tới, muốn tặng kinh hỉ cho ta, ta không chọc vào được, chẳng lẽ còn không trốn được hay sao? Cùng lắm thì ta với ngươi trốn vào thế giới hạch tâm.”
Đậu Đậu nghe xong thì hai mắt sáng ngời.
Đúng vậy! Cùng lắm thì trốn thôi!
“Thư Hàng, ngươi nói có lý lắm. Ta đói bụng rồi, chúng ta đi mua một ít thức ăn cho chó vị sữa bò được không? Lần trước ta tìm thấy một cửa hàng thức ăn cho chó ở phố ăn vặt, bán đủ hết các loại luôn, trong đó vị sữa bò là thơm nhất.” Đậu Đậu đề cử cật lực với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng mỉm cười: “Thích ăn gì? Ta mời.”
Đậu Đậu không biết rằng trong thời điểm sống còn, thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng còn trốn nhanh hơn cả hắn, hoàn toàn không dựa dẫm được. Nhưng Tống Thư Hàng cũng sẽ không nói cho nó biết chuyện này đâu.
Anh em tốt ngọt bùi cùng hưởng, cay đắng chia đều mà.


Cả ngày hôm đó, Tống Thư Hàng đi mua một đống đồ ăn với Đậu Đậu rồi chuyển về biệt thự của Dược Sư.
Sau đó hắn lại một công đôi việc, vừa chơi game với Đậu Đậu, vừa đưa ý thức vào hệ thống học bá học ngôn ngữ viễn cổ.
Học tập là niềm vui ~
Vừa chơi vừa học làm thời gian trôi rất nhanh, chỉ chớp mắt mà trời đã chạng vạng tối.
“Này, ta định hỏi từ trước rồi, có phải ngươi mắc bệnh gì không hả Thư Hàng?” Đậu Đậu duy trì hình thái yêu khuyển, vừa điều khiển chuột và bàn phím một cách linh hoạt vừa hỏi.
Dù có thể hóa thành hình người, nhưng trước mắt hình thái yêu khuyển vẫn linh hoạt hơn.
“Từ chiều đến giờ ngươi cứ run như cầy sấy, lúc nói chuyện với ta thì giọng nói cũng run.” Đậu Đậu nói.
“Shhhh… đừng lo, không phải bệnh đâu.” Tống Thư Hàng mỉm cười nói: “Ta vừa chơi game với ngươi vừa học ngôn ngữ viễn cổ. Ngôn ngữ này học khá khó, mà hệ thống học bá của ta còn có hiệu quả trừng phạt nữa. Giọng của ta run vì bị hệ thống học bá trừng phạt giật điện ấy mà.”
“Đờ mờ, từ chiều đến giờ ngươi run lẩy bẩy là vì bị giật điện suốt à?” Đậu Đậu mở to hai mắt ra nhìn hắn.
Tên này không ngừng bị giật điện cho run bắn hết cả người, thế mà còn vui vẻ nói chuyện, chơi game với nó?
Đậu Đậu không khỏi nhớ tới câu nói lúc trước của Tống Thư Hàng… cảm nhận đau đớn, chịu đựng đau đớn, làm quen với đau đớn.
Đừng nói là tên này đã tiến vào giai đoạn bốn – hưởng thụ đau đớn rồi nhé?
Leng keng ~
Đúng lúc này, chuông cửa biệt thự của Dược Sư reo vang.
“Có khách à? Giờ này rồi, là bạn bè ngươi gọi đi ăn cơm sao?” Đậu Đậu hỏi.
“Hôm nay là thứ bảy, bạn bè ta học ngoại trú, học sáng xong là về nhà hết.” Tống Thư Hàng cười nói: “Chắc là chuyển phát nhanh, họ gửi thuyền tiên mà chúng ta đặt mua đến đấy.”
“Nhanh thế cơ á? Sáng nay mới gửi bản thiết kế mà đêm đã có rồi à? Xưa nay ta đặt mua có bao giờ nhanh đến vậy đâu.” Đậu Đậu nghi ngờ nói.
“Ta chọn một cái thuyền tiên kiểu mới sẵn có, chỉ cần cải tiến một chút, tăng thêm chức năng biến hình thôi, chắc vì thế nên mới giao nhanh đấy.” nói xong, Tống Thư Hàng đẩy laptop của mình xuống chân Đậu Đậu: “Chơi luôn cả nick của ta đi, ta xuống lấy hàng chuyển phát rồi lên ngay.”
“Từ từ, từ từ đã, đang đánh BOSS mà! Chân sau của ta không linh hoạt bằng chân trước đâu!” Đậu Đậu kêu toáng lên.
Tống Thư Hàng phẩy tay: “Một công đôi việc là kĩ năng rất thực dụng của tu sĩ đấy, Đậu Đậu cố lên, ta tin ngươi làm được mà.”
Sầm.
Nói xong, hắn phẩy tay sung sướng, đóng cửa xuống lầu.
“Gâu gâu gâu! Đáng ghét, liều mạng thôi! Một công đôi việc thì có gì mà ghê gớm, ta đã từng một mình nói chuyện với sáu Sở Sở kia kìa!” Đậu Đậu hò reo đầy nhiệt huyết, sau đó dùng chân trước điều khiển máy tính của mình, điên cuồng đánh phím và di chuột, chân sau di chuột của Tống Thư Hàng, khống chế nhân vật của hắn trợ giúp.
Bốn chân không ngừng hoạt động, trông cứ như bị co giật vậy.


Tống Thư Hàng chạy xuống dưới nhà, mở cửa ra.
Tiếng chuông vẫn vang lên liên hồi.
“Chuyển phát nhanh phải không? Tôi ra ngay đây!” Tống Thư Hàng hô lên.
Ngoài cửa nhà, một giọng nói bình thản trong trẻo cất lên: “Không… không phải chuyển phát nhanh, ta đến để ghi đồng hồ nước.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Là ta, Túy Nhật Cư Sĩ đây.” Cư sĩ bình tĩnh nói.
“Túy Nhật Cư Sĩ?” Tống Thư Hàng ngu mặt ra. Từ từ, nếu hắn nhớ không lầm thì…
Hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra, mở danh bạ, tìm những cái tên được đánh dấu.
Tối Việt Cư Sĩ.
m đọc phải là zui-yue mới đúng chứ! Sao lại biết thành zui-ri vậy?
Tống Thư Hàng mở cổng chính ra, sau đó nhìn thấy gương mặt nửa xa lạ, nửa quen thuộc của cư sĩ.
“Tối Việt Cư Sĩ?” Tống Thư Hàng thận trọng xác nhận lại.
“Thư Hàng tiểu hữu, ta là Túy Nhật, không phải Túy Nguyệt.” Cư sĩ bình thản đáp.
Tống Thư Hàng gãi đầu.
Thế… rốt cuộc là điện thoại di động của hắn ghi nhầm, hay là chính Tối Việt Cư Sĩ cũng quên luôn cả đạo hiệu của mình rồi?
Tí nữa phải xác nhận với Bắc Hà tiền bối mới được. Ở chỗ Bắc Hà tiền bối cũng có âm đọc na ná với đạo hiệu Túy Việt Cư Sĩ mà.
“Mời cư sĩ vào.” Tống Thư Hàng cười nói.
“À, Tối Việt, à không, Tối Nhật Cư Sĩ à, ngươi đã đi qua Điền Thiên đảo chưa?” Tống Thư Hàng hỏi.
Cư sĩ gật đầu: “Nhưng nghe nói ngươi đã đi rồi nên ta mới chạy từ Điền Thiên đảo đến đây tìm ngươi.”
“Ủa? Ta để lại phân thân ở Lan Tây đảo gần Điền Thiên đảo mà. Nếu có việc gì thì đến Lan Tây đảo tìm phân thân của ta là được. Điền Thiên Đảo Chủ và Thất Sinh Phù Phủ Chủ không nói với ngươi chuyện này sao?” Tống Thư Hàng tỏ vẻ cực kì nghi hoặc.
Tối Nhật Cư Sĩ: “…”
Không hề! Hai tên vô lương tâm kia thậm chí còn quên luôn cả hắn, không ai nhắc gì với hắn cả!
Hễ nhớ đến chuyện trên Điền Thiên đảo là Tối Nhật Cư Sĩ lại rưng rưng muốn khóc.
“Có lẽ Điền Thiên Đảo Chủ và Thất Sinh Phù Phủ Chủ bận quá nên mới quên nói chuyện này cho ngươi thôi.” Tống Thư Hàng an ủi.
Tối Nhật Cư Sĩ: “…”
“Cư sĩ có cần nghiên cứu Thiên Nhân lục phẩm nữa không? Ta vẫn giữ Thiên Nhân lục phẩm lại cho ngươi này.” Tống Thư Hàng hỏi. Ừm… trước đó hắn hoàn toàn quên mất lời hẹn với cư sĩ, mai đến bây giờ nhìn thấy cư sĩ thì mới nhớ ra.
May mà mình thông minh, để lại phân thân ở Lan Tây đảo! Tối Việt Cư Sĩ sẽ không trách mình.
“Quả nhiên, Thư Hàng tiểu hữu tốt hơn hai tên vô lương tâm kia nhiều!” Tối Nhật Cư Sĩ cảm khái, quả không uổng là người đã từng đồng bệnh tương liên với hắn mà.
“Nhưng ta không cần Thiên Nhân lục phẩm kia nữa đâu. Nghe nói săn Thiên Nhân đã trở thành hoạt động hằng năm của năm nay rồi. Với lại chắc là Hoàng Sơn tiền bối cũng đã nghiên cứu chúng. Thư Hàng tiểu hữu có Thiên Nhân thì mang đi tham gia hoạt động đi. Lần này ta đến là để giao dịch với ngươi thôi.” Cư sĩ nói.
“Cư sĩ cứ nói đi.” Tống Thư Hàng nói.
Vì không cẩn thận quên mất lời hẹn với cư sĩ nên Tống Thư Hàng cực kì áy náy. Bây giờ cư sĩ muốn giao dịch thứ gì với hắn thì hắn sẽ cố hết sức để thỏa mãn yêu cầu.
“Ta nhớ khi chế tạo pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, Thư Hàng tiểu hữu còn thừa răng Khuyển Thánh đúng không?” cư sĩ hỏi.
“Đúng vậy, sau khi luyện chế xong pháp khí thì trong tay ta vẫn còn dư hai cái răng Khuyển Thánh.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Lúc đó hắn có mười cái răng Khuyển Thánh, dùng hai cái luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, lấy sáu cái ra đổi lông Thố Thánh, vẫn còn thừa hai cái.
“Ta muốn dùng Thiết Mộc Chi này đổi lấy một cái răng Khuyển Thánh của Thư Hàng tiểu hữu, có được không?” Cư sĩ lấy nhánh Thiết Mộc Chi kia ra đưa cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhận lấy Thiết Mộc Chi, gật đầu: “Được chứ.”
Khuyển Thánh Nha bát phẩm ở trong tay hắn cũng chẳng để làm gì.
Nếu có tiền bối trong nhóm cần dùng mà trao đổi đồng giá thì đương nhiên là hắn vui vẻ đồng ý thôi.
Hắn lấy một cái răng Khuyển Thánh trong thế giới hạch tâm ra, giao cho cư sĩ.
“Cảm ơn tiểu hữu.” Cư sĩ cười nói.
Sau khi giao dịch xong xuôi, cư sĩ lại lấy pháp khí hạch tâm hóa thân sủng vật kia ra cho Tống Thư Hàng: “À đây, cho tiểu hữu cái này, coi như khuyến mãi.”
“Đây là gì vậy?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Chẳng phải Thư Hàng tiểu hữu vẫn muốn có một phân thân để lượn group chat sao? Hạch tâm hóa thân sủng vật này chắc là có thể thỏa mãn nhu cầu của ngươi đấy.” Cư sĩ giảng giải cho Tống Thư Hàng nghe một lượt về công năng của hạch tâm này.
“Gắn lên cái gì thì có thể ngưng tụ ra hóa thân của cái đó sao? Vậy gắn lên vàng thì sẽ biến ra một hóa thân Tống Thư Hàng bằng vàng ư?” Tống Thư Hàng lập tức nghĩ tới cả phòng cát vàng của mình.
“Đương nhiên là được.” cư sĩ đáp.
Tống Thư Hàng xoa cằm suy tư: “Thế nếu ta gắn nó lên một chiếc xe thì sao?”
“Ta chưa thử làm bao giờ cả.” Cư sĩ trả lời.
Là ảo giác sao?
Sao hắn thấy tư duy của Thư Hàng tiểu hữu giống như Đậu Đậu, Tam Lãng và Bạch tiền bối kết hợp với nhau vậy?
Khi đối mặt với Tống Thư Hàng, cứ như đang đối mặt với cả ba vị kể trên.
“Lúc nào có cơ hội ta sẽ thử xem.” Tống Thư Hàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận