Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1561: Thư Hàng tiểu hữu, ngươi không ngại đi bảo vệ vị đạo hữu đang độ kiếp kia chứ

Chương 1561: Thư Hàng tiểu hữu, ngươi không ngại đi bảo vệ vị đạo hữu đang độ kiếp kia chứ
Mấy dấu hiệu như huyết vụ đông lai, ma khí che trời trời, âm khí ngất trời đều là điềm tốt độ kiếp đối với ma tu.
“Xem ra lần này bản tọa độ kiếp thì mười phần chắc chín rồi.” An Tri Ma Quân mỉm cười.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, hắn đều có đủ.
Tám long văn ngay trước mắt!
Ngay sau đó, An Tri Ma Quân vung tay một cái, ma khí chôn dưới lòng đất phun mạnh ra ngoài, hình thành sáu cột ma khí khổng lồ.
Trên đỉnh mỗi một cột ma khí đều có một bức tượng ma thần.
Trên thân cột có chân long màu đen lượn quanh, không ngừng rút lực lượng của ‘đại trận độ kiếp’ dưới lòng đất lên cung cấp cho thân cột.
Sáu cây cột ma thần với thanh thế khổng lồ.
Ầm ~~
Một tiếng sấm rền trên bầu trời, đợt thiên kiếp đầu tiên bổ mạnh xuống chỗ của An Tri Ma Quân.
Theo thường lệ, đợt thiên kiếp đầu tiên tương đương với món khai vị, cũng giống như chính thức nhắc nhở tu sĩ rằng ‘thiên kiếp bắt đầu rồi đấy’.
Như vậy, chỉ cần có chuẩn bị thì rất ít tu sĩ chết dưới đợt thiên kiếp đầu tiên.
An Tri Ma Quân cực kỳ bình tĩnh, tâm tình của hắn rất ổn định.
Nhiều năm chuẩn bị và lên kế hoạch, chính là đang chờ ngày hôm nay.
Đối mặt với đợt thiên kiếp đầu tiên, hắn chỉ dùng một ý niệm, một cây cột ma thần trong số đó phun ra một đạo sương mù màu đen đã chặn được đợt thiên kiếp đầu tiên.
“Dường như uy lực thiên kiếp còn mạnh hơn dự tính một chút, xem ra tiềm lực của ta còn mạnh hơn bản thân phỏng đoán. Có điều với ta mà nói, chút tăng cường ấy vẫn còn trong phạm vi có thể chịu đựng được.” An Tri Ma Quân tính toán trong lòng.
Uy lực thiên kiếp càng mạnh thì có thể phản ánh tiềm lực của một vị tu sĩ.
Đợt thiên kiếp đầu tiên có tổng cộng sáu đạo sấm sét.
Mỗi đạo thiên lôi giáng xuống thì có một cột ma thần phun sương mù màu đen, tiến hành ngăn cản.
Sáu đạo thiên lôi, sáu cây cột ma thần.
Trùng hợp như thế!
Trong lòng An Tri Ma Quân càng thêm kiên định, hắn cảm thấy ý trời trong cõi u minh đã đứng về phía hắn.
Sáu đạo thiên lôi bị sương mù màu đen chặn lại toàn bộ.
Thiên kiếp tiêu tán.
Sương mù màu đen cũng bị triệt tiêu.
Đồng thời… còn có đám sương mù máu kia, chúng cũng bị cuốn vào phạm vi thiên kiếp rồi bị tiêu diệt một cách vô tình.
“Nói không chừng ta sẽ cơ hội trùng kích vào chín long văn trong truyền thuyết ấy chứ.” Trong lòng An Tri Ma Quân bắt đầu ảo tưởng.
Mặc dù biết chín long văn thật sự là truyền thuyết hư ảo… Nhưng ảo tưởng một chút trong lòng là chuyện rất bình thường. Ma tu không có mơ ước có khác gì cá mặn cơ chứ??
Nếu như một người giống với một con cá mặn, thì tuyệt đối không thể đi xa trên con đường tu hành được!
“Xốc tinh thần lên nào, phải vượt qua thiên kiếp hoàn mỹ mới được.” An Tri Ma Quân lẩm bẩm.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Kiếp vân ngưng tụ để chuẩn bị lực lượng.
Đợt thiên kiếp thứ hai sắp giáng xuống.
Bắt đầu từ đợt này mới là thiên kiếp ngũ phẩm chân chính.


Bên kia.
Tống Thư Hàng làm ba việc cùng một lúc.
Hắn vừa chỉ huy Cửu Tu Phượng Hoàng Đao dẫn theo bảo đao Bá Toái và Đao Cổ Vô Hình trở về trước.
Bên kia thì chia ra khống chế song đao Ô Tặc Bạo Quân, phân công nhau đuổi theo sương mù máu đã phân tán ra.
Song đao men theo sương mù máu, không ngừng đuổi theo.
Cuối cùng lại hội tụ đến thành phố H gần khu đại học Giang Nam.
“Xem ra Thiên Nhân Huyết Độn đại pháp này sắp tụ lại rồi.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Cũng không biết chỉ còn lại bốn năm đám sương mù máu thì cuối cùng có thể ngưng tụ ra Thiên Nhân hoàn chỉnh hay không nữa?
Hy vọng là còn sống, nếu như chết rồi thì giá trị sẽ giảm xuống rất nhiều.
Ngay lúc Tống Thư Hàng nghĩ vậy, sương mù máu phía trước đột nhiên trốn vào trong phạm vi một ‘ảo trận’.
Một lát sau, đám sương mù máu bị thiên lôi diệt sạch.
Cả cặn bã cũng không còn.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ở hướng thành phố H, có một vùng lôi vân quỷ dị, những tiếng gầm vang cuồn cuộn mà đến.
“Đây là... thiên kiếp ư?” Trong lòng Tống Thư Hàng chợt giật mình.
Hình ảnh này mang đến cho hắn một cảm giác rất quen mắt.
[Đúng rồi, hình như cảnh tượng lúc A Thập Lục độ kiếp cũng giống như thế.] Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Thậm chí, vị trí vùng kiếp vân kia cũng rất gần chỗ A Thập Lục độ kiếp lúc đó.
Nghĩ đến cảnh tượng kiếp vân mà A Thập Lục độ kiếp khi ấy, trong lòng Tống Thư Hàng lại có chút ấm áp.
Trước đây, cũng bởi vì một loạt kết hợp ‘kiếp vân của A Thập Lục + đan phương của Dược Sư + dược liệu của Vũ Nhu Tử’, mới để thế giới quan của bản than Tống Thư Hàng bị vỡ nát, chính thức bước vào thế tu chân giới.
Nhớ lại lúc trước, A Thập Lục mang theo thuộc tính ‘bị ép tường’, không ngừng bị người ta ép tường, khóe miệng Tống Thư Hàng không khỏi nhếch lên.
Ừm, A Thập Lục thật sự rất đáng yêu.
Đặc biệt là hình ảnh cô nàng quét ngang đám đực rựa ép tường mình một cách ngầu lòi, sau đó ‘hừ’ một tiếng rồi rời đi đã để lại ấn tượng sâu sắc với Tống Thư Hàng.
“Không ngờ lại có đạo hữu độ kiếp ở đó, đúng là duyên phận!” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Sau đó, ý thức của hắn bám vào song đao Ô Tặc Bạo Quân, truyền hình ảnh thành phố H vào trong đầu.
Hình ảnh của nơi có người đang độ kiếp hiện ra trước mắt hắn như phát sóng trực tiếp vậy.
Song đao Ô Tặc Bạo Quân lơ lửng trên không trung, có điều song đao không tới gần khu vực độ kiếp, tránh cho bị cuốn vào thiên kiếp của người khác, hại người hại mình.
Toàn bộ khu vực độ kiếp đều bị một ảo trận cỡ lớn bao phủ. Ảo trận chia làm vài tầng, được phân bố bên ngoài phạm vi thiên kiếp, tránh cho bị thiên kiếp phá hoại.
Đám ảo trận này có thể ngăn cách người bình thường, tránh cho người bình thường đi nhầm vào khu này, quấy nhiễu việc độ kiếp.
Đồng thời, ảo trận cỡ lớn cũng đang nhắc nhở các tu luyện giả khác: phía trước có đạo hữu độ kiếp, xin chú ý tránh né.
Dù sao thì bị cuốn vào thiên kiếp của người khác cũng không phải chuyện hay ho gì.
Đối với người độ kiếp và người bị cuốn vào thì đó đều là tai nạn cả.
Dưới tình huống bình thường, sau khi tu luyện giả nhìn thấy ảo trận này thì họ đều sẽ né tránh. Cùng lắm là đứng nhìn từ xa để học chút kinh nghiệm độ kiếp.
Bởi vì có ảo trận khổng lồ bao phủ, Tống Thư Hàng tạm thời không nhìn ra được là ai đang độ kiếp. Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy sáu thứ gì đó hình dạng cây cột như ẩn như hiện trong ảo trận.
“Nhìn uy lực thiên kiếp thì dường như là cấp bậc ngũ phẩm thì phải? Lại nói… lúc trước sương mù máu Thiên Nhân đột nhiên xông vào có thể khiến uy lực thiên lôi tăng lên không nhỉ? Hy vọng sẽ không ảnh hưởng đến đạo hữu độ kiếp.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ. Dù sao thì hắn cũng là người đàn ông trong nửa năm nay mỗi tháng đều giao thiệp với thiên kiếp, bây giờ hắn đã rất quen thuộc với thiên kiếp rồi.
Nếu là thiên kiếp ngũ phẩm, vậy có nên dẫn Đậu Đậu đến quan sát từ xa, kiếm chút kinh nghiệm không nhỉ? Nó cũng sắp độ kiếp rồi.
Trong lúc suy tư, Tống Thư Hàng bản thể mở nhóm Cửu Châu số 1 ra, làm hai việc cùng một lúc, gửi tin nhắn vào trong nhóm: “Đúng rồi, các vị tiền bối, chỗ thành phố H có người đang độ kiếp, mọi người có tin tức gì không? Biết là ai đang độ kiếp không vậy?”
“Chính là cái thành phố gần khu đại học Giang Nam kia à? Nhớ lúc trước tiểu Thập Lục cũng độ kiếp tại đó thì phải?” Bắc Hà Tán Nhân nhanh chóng trả lời.
Tống Thư Hàng: “Đúng, chính là chỗ đó. Hơn nữa vị trí rất gần với khu vực Thập Lục độ kiếp lúc trước.”
Tô Thị A Thất: “[icon xoa cằm] nơi đó đúng là một chỗ tốt, rất thích hợp để độ kiếp, lúc trước ta tìm cho A Thập Lục lâu lắm mới được đấy. Không ngờ cũng có đạo hữu tinh mắt giống ta.”
“Nhưng lúc ấy A Thập Lục độ kiếp thất bại, e rằng chỗ đó không tốt như ngươi tưởng tượng đâu.” Cuồng Đao Tam Lãng ngoi lên, tàn nhẫn đâm thẳng vào tim A Thất.
Tô Thị A Thất: “…”
Xem ra mình còn vẫn chưa huấn luyện Tam Lãng đạo hữu đủ rồi, mấy ngày nữa mình lại đi luyện đao cùng Tam Lãng vậy. Một người bận rộn như mình, mỗi giây tương đương với mấy ngàn vạn linh thạch mà còn đi tranh thủ thời gian giúp Tam Lãng tăng cường đao pháp, Tam Lãng nhất định sẽ rất cảm động chứ nhờ?
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Chỗ ta không nhận được tin tức có đạo hữu nào sắp độ kiếp cả, là thiên kiếp mấy phẩm thế?”
“Nhìn uy lực thì hẳn là tứ phẩm tấn cấp ngũ phẩm. Trước đó khi ta đuổi theo một Thiên Nhân dùng Huyết Độn đại pháp thì đuổi tới hiện trường độ kiếp của vị đạo hữu này.” Tống Thư Hàng nói.
“Thiên kiếp tứ phẩm tấn cấp ngũ phẩm, bên cạnh không có người hộ đạo à?” Bắc Hà Tán Nhân dò hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời: “Hình như không thấy người hộ đạo, có điều cũng có thể là người hộ đạo ẩn núp không hiện thân.”
Lệ Chi Tiên Tử: “Có lẽ không phải người bên chúng ta độ kiếp đâu, gần đây không nghe nói có tu sĩ tứ phẩm nhà ai tấn chức ngũ phẩm cả. Hơn nữa, nếu có người độ thiên kiếp tứ phẩm tấn chức ngũ phẩm, lại đặt địa điểm độ kiếp ở thành phố H thì hẳn là sẽ lên tiếng chào hỏi Tống Thư Hàng trước mới đúng.”
“? ? ?” Tống Thư Hàng nghi hoặc nói: “Chào hỏi ta à? Để làm gì chứ?”
“Bởi vì trên lý thuyết mà nói, khu vực quanh khu đại học Giang Nam là địa điểm lịch luyện hồng trần của nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh. Nếu có người trong đám hậu bối tu chân giới muốn đặt thiên kiếp tứ phẩm tấn chức ngũ phẩm tại khu vực gần khu đại học Giang Nam thì nhất định phải lên tiếng chào hỏi Bá Tống Huyền Thánh ngươi. Đây là sự tôn trọng đối với lão tiền bối bát phẩm. [icon che miệng cười duyên]” Lệ Chi Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Tại sao nghe có vẻ như ta rất trâu bò vậy nhỉ, người khác độ kiếp gần chỗ ta còn phải lên tiếng chào hỏi với ta trước cơ à.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu: “Hâm mộ thật đấy.”
Bắc Hà Tán Nhân: “Có lẽ là tán tu đấy! Nếu quả thật là tán tu thì tình huống hiện tại của hắn cũng không tốt lắm đâu. Giờ Thiên Nhân săn bắn tu sĩ kim đan khắp nơi. Loại tu sĩ vừa tấn chức ngũ phẩm như vậy là phù hợp với tiêu chuẩn săn bắn của Thiên Nhân nhất còn gì?”
Tô Thị A Thất: “Nói cách khác, sẽ có một đám Thiên Nhân chạy tới tựa như dã thú ngửi thấy mùi máu tươi đúng không? Tuyệt thật! Đáng tiếc bây giờ ta không ở khu Giang Nam, chạy tới cũng cần thời gian.”
Tống Thư Hàng: “Hay lắm!”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Xem ra Thư Hàng tiểu hữu ngươi cũng rất hứng thú với việc săn Thiên Nhân đúng không? Nếu đã như vậy, ngươi không ngại đi bảo vệ vị đạo hữu đang độ kiếp kia chứ. Tránh cho hắn vừa độ thiên kiếp xong đã bị Thiên Nhân làm thịt.”
Tô Thị A Thất: “Vị đạo hữu này chọn độ kiếp ở thành phố H, từ mức độ nào đó mà nói thì hắn rất có duyên với chúng ta. Thư Hàng ngươi xem thử rốt cuộc là ai đang độ kiếp, đến lúc đó chụp tấm hình gửi cho bọn ta xem với.”
“A Thất tiền bối có hứng thú với đạo hữu đang độ kiếp à?” Tống Thư Hàng hỏi.
Cuồng Đao Tam Lãng: “Ha ha… Ta cảm thấy lấy tính cách cuồng chiến đấu của tên A Thất này, ẩn ý trong lời hắn khẳng định là thế này: Thư Hàng đến lúc đó ngươi chụp tấm hình, để bọn ta xem xem đạo hữu đang độ kiếp có lai lịch thế nào. Nếu như là loại tội ác chồng chất, chờ sau khi hắn độ kiếp xong thì ngươi có thể chém hắn một đao. Khẳng định là vậy, không trật đi đâu được.”
Tô Thị A Thất: “…”
Bá Tống: “Khụ ~ Vậy ta đến đó nhìn thử xem, không chừng lại có thể săn được một Thiên Nhân ấy chứ. @ Đậu Đậu Có Được Cuộc Sống Mới, ngươi có muốn cùng đi xem cảnh độ kiếp để lấy chút kinh nghiệm không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận