Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1582: Song Bạch gặp nhau

Chương 1582: Song Bạch gặp nhau
“Vạn Kiếm Quy Tông.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn chém ra một kiếm cho đỡ thèm… Tuy rằng ta không biết bất cứ loại kiếm pháp nào, nhưng trong thế giới hạch tâm của ta có một đám Kiếm Cổ Vô Hình! Uy lực của kiếm trận do nhiều Kiếm Cổ Vô Hình thế này tạo thành tuyệt đối không yếu hơn kiếm trận ngũ phẩm thông thường đâu.
Điều đáng tiếc duy nhất là tu sĩ bình thường không thể nhìn thấy ‘Kiếm Cổ Vô Hình’, không đủ ngầu.
Bạch tiền bối: “…”
Xích Tiêu Kiếm: “…”
Thằng nhóc Thư Hàng này hết đường cứu rồi, tẩu hỏa nhập ma rồi. Rõ ràng có thiên phú đao đạo không tồi, an phận luyện đao không phải rất tốt à? Sao cứ nhất định phải luyện kiếm chứ?
“Đám này có lai lịch gì thế?”
Bạch tiền bối hỏi.
Hắn đi tới trước mặt một Thiên Nhân, ngồi xổm xuống nhìn đối phương.
Thiên Nhân đang bị tê liệt, cứng người nhìn Bạch tiền bối.
Sau đó, Bạch tiền bối liền lấy di động ra, giơ lên trước ký hiệu như ‘QR code’ ở trán Thiên Nhân mà quét mã.
Tít ~~
Không có phản ứng gì.
Tống Thư Hàng: “…”
“Ớ? Ta còn tưởng rằng đây là QR code, hóa ra không phải à.”
Bạch tiền bối nói.
“Mấy kẻ này là Thiên Nhân, là chủng tộc trong ‘Thiên Nhân giới’ của chư thiên vạn giới. Sở thích của bọn chúng là đi săn kim đan của Linh Hoàng ngũ phẩm và yêu đan của yêu tu. QR code trên trán bọn chúng không quét được, hình như là dùng để chiếu ảnh thì phải.”
Tống Thư Hàng giới thiệu.
“A, hóa ra là bọn chúng, ta có ấn tượng.”
Bạch tiền bối gật đầu, hỏi tiếp:
“Ngươi định xử lý đám Thiên Nhân này thế nào? Có muốn ta gửi bọn chúng đến hằng tinh không?”
Đối với Bạch tiền bối, Thiên Nhân chẳng có tác dụng gì, bắt làm tù binh lại còn phải nuôi. Nuôi bọn chúng còn chẳng bằng nuôi linh thú. Thế nên tốt nhất là bắn bọn chúng đến hằng tinh…
“Không không không. Bạch tiền bối, đám Thiên Nhân này đáng tiền lắm đó.”
Tống Thư Hàng vội vàng nói:
“Hoạt động thường niên do liên minh tu sĩ tổ chức năm nay chính là săn bắt lại Thiên Nhân, Thiên Nhân tứ phẩm trở lên có thể đổi lấy linh thạch, tài nguyên. Vừa hay ta cũng đang muốn đổi một quyển ‘đao pháp ngự đao’ đây.”
“Ồ, lại đến khoảng thời gian này rồi à?”
Bạch tiền bối gật đầu… Hắn chẳng hứng thú với hoạt động của liên minh tu sĩ, phần thưởng trong hoạt động còn không thú vị bằng hắn tiện tay đi đào bảo vật. Mới đầu hắn cũng chơi vài lần, nhưng hoạt động năm nào hắn cũng đứng đầu bảng xếp hạng, về sau ngại không muốn tham gia tiếp nữa.
“Nghe nói hoạt động còn có một bảng xếp hạng, tu sĩ có điểm tích lũy cao còn có phần thưởng thêm nữa.”
Tống Thư Hàng nói…Khác với Bạch tiền bối, đây là lần đầu tiên hắn tham gia ‘hoạt động thường niên của tu sĩ’. Mà quan trọng là hắn rất nghèo.
“Ừm, năm nào cũng có bảng xếp hạng với phần thưởng. Ta không tham gia nữa đâu, ngươi cứ chơi đi.”
Bạch tiền bối cười ha ha nói.
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi:
“Hả? Bạch tiền bối không hứng thú với hoạt động này à?”
Hắn cảm thấy với tính cách của Bạch tiền bối, chắc hắn phải thích thú với hoạt động thường niên náo nhiệt này mới đúng chứ?
“Lúc đầu ta đã tham gia mấy lần… Sau đó là thấy chán ngay, nên cứ nhường cơ hội lại cho các đạo hữu khác thì hơn.”
Bạch tiền bối nói nhẹ bỡn.
Tống Thư Hàng gật đầu… Bạch tiền bối chơi chán rồi à? Hay là ban tổ chức không để hắn chơi nữa?
“Đúng rồi Bạch tiền bối, giải thưởng của đám Thiên Nhân này chúng ta chia đôi nhé.”
Tống Thư Hàng nói… lần nào ghép đội với Bạch tiền bối, gặp được bảo vật, Bạch tiền bối cũng chia một phần cho các đạo hữu bên cạnh.
Thế nên Tống Thư Hàng cũng muốn chia một nửa phần thưởng cho Bạch tiền bối.
Hắn vươn tay ra, chuyển hết đám Thiên Nhân xếp hàng ngay ngắn dưới đất vào thế giới hạch tâm, tống vào trong Điện Hàn Đông. Tiếp đó hắn thu lại bốn ‘phi hành khí Thiên Nhân’. Có khi Bạch tiền bối lại thấy hứng thú với phi hành khí của Thiên Nhân cũng nên.
“Chia một nửa? Tại sao phải chia một nửa chứ?”
Bạch tiền bối nghi hoặc hỏi:
“Đây không phải là chiến lợi phẩm của ngươi à?”
“Chẳng phải tiền bối luôn làm như thế sao?”
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
“Đó chẳng qua chỉ là sở thích cá nhân của ta thôi, lần nào cũng đào được bao nhiêu là bảo vật, ta có nhiều bảo khố thế mà cũng sắp không chứa nổi nữa rồi, đương nhiên phải chia một ít cho các đạo hữu có mặt tại đó, mọi người cùng vui. Hơn nữa ít nhiều gì ta cũng tự biết mình, mỗi lần ra ngoài đào bảo vật với ta, các đạo hữu bên cạnh đều rất… vất vả, ừm, rất vất vả. Các đạo hữu trong nhóm đều nói đi tìm bảo vật với ta là [cầu phú quý trong nguy hiểm]. Thế nên ngươi không cần học sở thích này của ta đâu.”
Bạch tiền bối vui vẻ nói.
Còn một câu Bạch tiền bối chưa nói… các đạo hữu trong nhóm bình luận chuyện đi tìm bảo vật với hắn là ‘cầu phú quý trong nguy hiểm’, mà ghép đội đi thám hiểm, tìm bảo vật với Tống Thư Hàng là ‘phú quý cùng nhau hưởng, có nạn mình Thư Hàng gánh’. Máy hút thiên kiếp di động, Thư Hàng tiểu hữu tự trang bị hào quang +100 trào phúng và thu hút các loại ‘tai nạn’.
Nhưng câu này mà nói ra thì đắng lòng lắm.
Thế nên Bạch tiền bối rất tốt bụng mà giấu nó trong lòng.
“Tóm lại, ngươi cứ cầm lấy chiến lợi phẩm của mình là được rồi. Ta chẳng thiếu gì hết, ừm… nhưng mà, hay là ngươi tích lũy nhiều linh thạch một chút. Ngươi vẫn đang nợ ta đầy một pháp khí không gian linh thạch cao cấp đấy.”
Bạch tiền bối vỗ nhẹ Tống Thư Hàng.
Linh thạch trong pháp khí không gian mà Bạch tiền bối cho Tống Thư Hàng mượn toàn là cửu phẩm với bát phẩm.
Trước đây Tống Thư Hàng không có quá nhiều khái niệm về linh thạch. Nhưng cùng với việc thực lực tăng lên, hắn có thêm nhiều hiểu biết với tu chân giới. Hiện hắn đã có khái niệm khá hoàn chỉnh về một pháp khí không gian linh thạch bát, cửu phẩm.
Lấy hoạt động ‘săn bắt Thiên Nhân’ đổi linh thạch này ra mà tính toán, hắn có bắt Thiên Nhân cả đời cũng không trả nổi một pháp khí không gian linh thạch cao cấp của Bạch tiền bối. Một Thiên Nhân ngũ phẩm sống sờ sờ cũng chỉ đáng giá 0,9 viên linh thạch cửu phẩm.
Nhưng giá trị này không bao gồm điểm tích lũy. Nhìn từ bảng đổi Thiên Nhân, giá trị của điểm tích lũy chắc là quý hơn linh thạch. Dù sao thì điểm tích lũy cũng đổi được một số bảo vật bình thường không thể dùng linh thạch để mua được.


“Đúng rồi, máy nạp ma lực có ở đây không?”
Bạch tiền bối lại hỏi.
Ký ức mà phân thân của hắn gửi về bao gồm cả việc thám hiểm di tích động phủ dưới hải vực hỗn loạn, cuối cùng lấy được một máy nạp ma lực từ di chỉ.
“Có đây.”
Tống Thư Hàng lấy máy nạp ma lực ra đưa cho Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối quan sát nó một vòng, nói:
“Ta nghiên cứu thứ này một chút, xem thử có thể làm rõ nguyên lí chế tạo của nó rồi mô phỏng làm lại một cái không.”
Theo như giới thiệu của Tống Thư Hàng, chỉ cần nạp ‘ma lực’ vào máy này là có thể trực tiếp sử dụng pháp thuật, rất thuận tiện.
Sau khi cất ‘máy nạp ma lực’ đi, Bạch tiền bối hỏi tiếp:
“Thư Hàng, còn một chuyện nữa. Bây giờ ngươi có thể liên hệ được với cái vị Bạch two của thế giới Cửu U kia không? Ta muốn gặp hắn một lần.”
Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two đã hẹn phải gặp nâu một lần từ lâu, hắn cảm thấy hôm nay đã đến lúc rồi.
“Ta thử liên lạc xem.”
Tống Thư Hàng đáp.
Lần trước Bạch tiền bối two cùng từng đồng ý gặp Bạch tiền bối. Khi mượn ‘phi kiếm phá phòng tối dùng một lần 001’, Bạch two đã đồng ý yêu cầu gặp mặt Bạch tiền bối.
“Nhưng gần đây Bạch tiền bối two rất bận, không biết có liên lạc được không.”
Tống Thư Hàng nói.
Lần trước liên lạc với Bạch tiền bối two là khi hắn cho nổ quả cầu kim loại thể lỏng, còn mở livestream cho Tống Thư Hàng xem.
Thần thức của Tống Thư Hàng đi vào trong thế giới hạch tâm rồi lại thông qua thông đạo giữa thế giới hạch tâm và thế giới Tà Liên để đưa thần thức vào trong thế giới Tà Liên.
“Bạch tiền bối, Bạch tiền bối, có ở nhà không?”
Tống Thư Hàng kêu lên.
“Đang bận đây, chẳng phải ta đã nói đừng có hở ra là gọi ta à? Gần đây ta bận sấp mặt… Mợ nó chứ, cái chân này không lắp được.”
Giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên.
Tống Thư Hàng: “…”
“Có chuyện gì, cho ngươi mười giây.”
Bạch tiền bối two lại nói.
Tống Thư Hàng:
“Vị Bạch tiền bối khác ở hiện thế của ta muốn gặp ngươi.”
“Ha ha ha, tới đúng lúc lắm!”
Bạch tiền bối two bật cười đầy quỷ dị:
“Ta cũng muốn xem thử năm đó hắn cắt chân ta xuống kiểu gì, cái chân này phải dung hợp thế nào đây? Đúng là quá đáng, hắn còn bảo ta mang chân về nhà nhanh chóng dung hợp lại, ta dung hợp mất bao nhiêu ngày mà chả có manh mối nào. Tít tít tít ~~ tít tít tít ~~”
Tống Thư Hàng: “…”
Ừm, Bạch tiền bối two, Bạch tiền bối ở hiện thế và Bạch Thiên Đạo không phải cùng một người đâu.
“Đến đây nào, để hắn vào thế giới hạch tâm của ngươi rồi lại đến thế giới Tà Liên.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng:
“Thế ta kéo người đây, các ngươi nhất định phải hòa thuận đấy được nhé?”
Bạch tiền bối two: “…”
**********
Ý thức của Tống Thư Hàng quay về hiện thế.
Lúc này, Bạch tiền bối đã giải trừ thực tại ảo, quán ăn khôi phục hình dáng ban đầu.
Mái quán ăn cũng được Bạch tiền bối đặt lại chỗ cũ. Nhưng vẫn để lại một vết nứt lớn, sau này phải bảo con rối tiên tử qua đây sửa lại.
“Có liên lạc được không?”
Bạch tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Bạch tiền bối, ngươi đi theo ta.”
Phân thân tiếp tục ở lại trông quán ăn.
Tống Thư Hàng bản thể đưa Bạch tiền bối vào trong thế giới hạch tâm rồi lấy thế giới hạch tâm làm trạm trung chuyển để đi vào thế giới Tà Liên.
Trong thế giới Tà Liên.
Bạch tiền bối two đã đợi sẵn ở đây từ nãy.
Hơn nữa, là bản thể của Bạch tiền bối two qua đây… cái kén to bự quen mắt kia được hổ trông nhà xấu xí cõng, đặt ở lối vào thế giới Tà Liên..
Bạch tiền bối nhìn kén lớn một cái rồi lại nhìn sang hổ xấu xí:
“Con mèo lớn này tuy xấu thật nhưng xấu rất đặc biệt.”
“Đúng đúng đúng, vị đạo hữu này thật tinh mắt. Tuy rằng ta vô duyên với cái đẹp nhưng ta xấu không giống người thường. Nguyện xấu đặc biệt chứ không muốn đẹp đại trà. Đây chính là lời răn của đời ta.’
Hổ xấu xí vui vẻ đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
“Bạch two đạo hữu, ta muốn gặp ngươi, có rất nhiều chuyện ta muốn hỏi ngươi.”
Bạch tiền bối nói với kén lớn.
“Thư Hàng ngươi là con thỏ chết tiệt.”
Bạch two cắn răng nói… Ngoại hiệu Bạch two này là do Tống Thư Hàng đặt.
Tống Thư Hàng: “???”
Ta không nói gì cả mà.
“Ta thấy cũng đến lúc chúng ta gặp nhau rồi.”
Bạch tiền bối two nói.
Trong khi nói chuyện, trên kén có một khe hở mở ra.
Bạch tiền bối two phá kén chui ra.
Hai vị Bạch tiền bối đối mặt với nhau.
Cùng tuấn mỹ vô song, cùng tóc dài tới eo, cùng khí chất thoát tục.
Khi hai người đứng cùng nhau, tất cả mọi vật trong thiên địa đều trở nên ảm đảm, trở thành vật phụ trợ.
Đây là lần đầu tiên hai vị Bạch tiền bối gặp nhau trong trạng thái tỉnh táo.
Lúc trước, Bạch two cố tình né tránh Bạch, chưa bao giờ cùng xuất hiện với Bạch bên cạnh Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận