Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1585: Lão Thiết*, Lâu Rồi Không Gặp!

Chương 1585: Lão Thiết*, Lâu Rồi Không Gặp!
Ý chỉ bạn bè thân thiết, tương tự như VN mình hay gọi vui là đồng chí.
Bạch tiền bối:
“?”
“Thế nên ngươi cũng nên chú ý đến những đối tượng nữ bên cạnh ngươi, không chừng người kế nhiệm chân chính đang ẩn nấp trong những cô gái đó đấy. Mà dựa theo tính cẩn thận của ta, thậm chí có khi người kế nhiệm có đến mấy người cũng nên.”
Bạch tiền bối two nói tiếp.
Trong lần tiếp xúc vượt thời gian với Bạch Thiên Đạo, hắn nói đùa là bản thân muốn ‘em gái’, biết đâu Bạch Thiên Đạo động kinh chỉnh ra em gái cho hắn thật thì sao?
...
Lúc này, Tống Thư Hàng đang ở đằng xa chậm rãi bay về.
Hắn cố ý bay thật chậm để Bạch tiền bối và Bạch two tiền bối có nhiều thời gian nói chuyện riêng với nhau. Dù sao khi bàn đến một số vấn đề khá riêng tư, nến có người thứ ba đứng bên cạnh cũng không tiện nói.
“Tống Thư Hàng?”
Lúc này, một giọng nói vang lên ở cách đó không xa.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.
Tà ma chuột hamster ngự thanh kiếm tăm xỉa răng của nó, trên người mặc áo bào hiệp khách màu trắng khí phách, đang nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt kinh ngạc.
Sao tên này lại chạy vào thế giới Tà Liên thế này?
“Ồ, lão Thiết, lâu rồi không gặp.”
Tống Thư Hàng vẫy tay chào tà ma chuột hamster, tiện thể chú ý đến cảnh giới của nó. Cách đây rất lâu tà ma chuột hamster nói là muốn tấn thăng ngũ phẩm, sau đó đè hắn ra đánh. Tính ra đáng lẽ bây giờ nó đã tấn thăng thành công từ lâu rồi mới phải chứ?
Thế nhưng kỳ lạ là cảnh giới của tà ma chuột hamster vẫn ở tứ phẩm.
“Hứ, ai là lão Thiết với ngươi chứ?”
Tà ma chuột hamster nghiến răng nói.
Tống Thư Hàng mỉm cười:
“Sao cảnh giới của ngươi vẫn ở tứ phẩm thế?”
“Liên quan gì đến ngươi?!”
Tà ma chuột hamster xù lông tức giận, đứng trên phi kiếm nhảy vọt lên, có vẻ như muốn nhảy lên đánh đầu gối Tống Thư Hàng.
“Chính ngươi từng nói muốn tấn thăng ngũ phẩm sau đó tới đè ta ra đánh, ta vẫn luôn đợi ngươi tấn thăng ngũ phẩm đấy.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Tà ma chuột hamster:
“...”
“Có phải ngươi độ kiếp thất bại rồi không?”
Tống Thư Hàng lại hỏi.
Nhưng nơi này là thế giới Cửu U, tà ma chuột hamster lại là sủng vật của Bạch tiền bối two, không lý lại độ kiếp thất bại được?
“Ta đang chuẩn bị, chuẩn bị nhất khí trùng thiên.”
Tà ma chuột hamster cao ngạo đáp.
“Vậy ta chờ ngươi đấy.”
Tống Thư Hàng cười nói:
“À đúng rồi, ngươi có muốn xem cảnh giới của ta không? Ta bước vào cảnh giới ngũ phẩm rồi.”
“Ta biết từ lâu rồi.”
Tà ma chuột hamster nghiến răng nghiến lợi. Vừa nghĩ đến chuyện Tống Thư Hàng tấn thăng ngũ phẩm sớm hơn thì nó lại đau dạ dày.
“Vậy ngươi biết chuyện bây giờ ta có kim đan năm hạt nhân, động lực gấp năm chưa?”
Tống Thư Hàng tiếp tục khoe khoang:
“Vì vậy ngươi phải cố lên.”
Tà ma chuột hamster:
“...”
Không cách nào trò chuyện được, mới nói mấy câu đã bị nghẹn họng rồi.
Tống Thư Hàng cười thích ý nhìn tà ma chuột hamster cau có tức tối. Chuột hamster nhỏ đáng yêu vô cùng, hơn nữa vẻ mặt của nó rất phong phú, lúc trêu chọc nó cảm thấy rất thỏa mãn. Thảo nào Bạch tiền bối two lại thu một con tà ma tứ phẩm làm sủng vật.
Tống Thư Hàng và tà ma chuột hamster bay song song với nhau, tiếp tục di chuyển về phía cửa vào thế giới Tà Liên.
“Sao ngươi bay chậm quá vậy?”
Tà ma chuột hamster nghi hoặc hỏi.
Lúc này Tống Thư Hàng không ngự đao phi hành mà chỉ dựa vào năng lực đạp không mà đi của Linh Hoàng ngũ phẩm. Hắn lơ lửng trong hư không, sau đó bơi chầm chậm về phía trước giống như một con cá sắp chết.
“Ta đang tạo không gian riêng cho Bạch tiền bối và một vị Bạch tiền bối khác, bọn họ đang bàn chuyện rất quan trọng, chúng ta không tiện đi qua quấy rầy, vậy nên bay chậm một chút thì tốt hơn.”
Tống Thư Hàng đáp.
Tà ma chuột hamster nhìn Tống Thư Hàng đầy kinh ngạc.
Tên này cũng có lúc chu đáo vậy ư?
“Ngoài ra ta phát hiện bơi trên không thế này rất tuyệt.”
Tống Thư Hàng nói:
“Trước kia ta không hề phát hiện ra cách chơi này, chờ trở về ta sẽ đưa ra kiến nghị với Bạch tiền bối. Bạch tiền bối từng nói trong tương lai sẽ lên kế hoạch tổ chức ‘thế vận hội tu sĩ’, xem thử đến lúc đó có thể đưa bộ môn bơi lội trên không này vào thi đấu không.”
“Ngươi có muốn chơi thử không? Bơi trên không thế này tuyệt lắm. À, ta quên mất, ngươi chỉ mới đạt đến cảnh giới tứ phẩm, không thể đạp không mà đi.”
Tống Thư Hàng nói, tiện thể lại đâm một nhát vào tim tà ma chuột hamster.
Tà ma chuột hamster:
“...”
Fuck you! Chờ thần công đại thành, ta nhất định sẽ thông ass ngươi!
**********
Lúc Tống Thư Hàng và tà ma chuột hamster bay từ từ đến cổng vào thế giới Tà Liên, bọn họ thấy hai vị Bạch tiền bối đang ngồi đối diện nhau.
Hai người đã ngừng trao đổi, hình như đang trầm tư suy nghĩ.
“Có vẻ như hai vị Bạch tiền bối nói chuyện xong rồi, chúng ta xuống thôi.”
Tống Thư Hàng nói.
“Ngươi đi xuống đi.”
Tà ma chuột hamster cười tio nói:
“Ta ở trên không là được rồi, mau đi xuống đi, ta ở trên đây chờ ngươi.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Vẻ mặt này của ngươi rõ ràng là đang muốn hãm hại ta.
Thấy Tống Thư Hàng không đi xuống, tà ma chuột hamster chậm rãi nói:
“Lúc chủ nhân của ta trầm tư ngẩn người thì sẽ rất nguy hiểm.”
Lúc ngẩn người?
Ừ, Bạch tiền bối lúc ngẩn người quả thật rất nguy hiểm, chẳng khác gì vũ khí hủy diệt hàng loạt.
Vì vậy tà ma chuột hamster ngự kiếm dừng trên không trung, Tống Thư Hàng thì bơi vòng quanh nó, chờ hai vị Bạch tiền bối ở bên dưới ra khỏi trạng thái ngẩn người.
Lúc này, Bạch tiền bối two đột nhiên mở miệng:
“Ngươi còn nhớ chuyện của mình lúc còn nhỏ không?”
“Rất mơ hồ, không nhớ rõ, lâu lắm rồi.”
Bạch tiền bối trả lời.
“Đúng là khá lâu... vậy đoạn ký ức có liên quan đến sa mạc, thiếu niên áo xanh dắt bạch mã và tiểu Bạch là ký ức khi nào?”
Bạch tiền bối two lại hỏi.
Bạch tiền bối nhớ lại đáp:
“Là ký ức khi ta còn rất nhỏ.”
“Lúc nãy khi chúng ta trò chuyện tới đây thì bị Tống tự tìm đường chết cắt ngang nên không thảo luận tiếp. Nhưng bây giờ ta đột nhiên muốn xác nhận một chuyện.”
Bạch tiền bối two nghiêm túc nói.
Bạch tiền bối gật đầu:
“Nếu biết ta sẽ nói hết.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Tống tự tìm đường chết là cái quỷ gì vậy? Ta nhớ ta đâu có biệt danh này.
“Trong đoạn ký ức đó, ngươi là ai?”
Bạch tiền bối two nhìn chằm chằm vào Bạch.
Bạch tiền bối dừng một chút rồi trả lời:
“Đương nhiên là Bạch rồi, đây không phải thân phận của chúng ta sao?”
“Không!”
Lúc này Bạch tiền bối two đột nhiên đứng dậy, bày ra tư thế kim kê độc lập + bạch hạc giương cánh:
“Ta là bạch mã!”
Bạch tiền bối:
“???”
Tống Thư Hàng ở trên không:
“???”
“Ôi chao, nhầm rồi.”
Bạch tiền bối two xua tay đính chính lại:
“Không phải, trong đoạn ký ức đó ta là thiếu niên. Quả nhiên vấn đề nằm ở chỗ này.”
Bạch tiền bối two nhìn kỹ Bạch. Trong ký ức xa xưa của hắn, hắn là thiếu niên áo xanh thích dắt bạch mã, mặc áo xanh, mỗi ngày đến tìm Bạch luyện công.
Mà trong ký ức của vị Bạch hiện thế trước mắt đây, thân phận của hắn lại là tiểu Bạch.
Trên không trung, hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Hắn ngửi thấy mùi tin hot.
Rõ ràng đều là Bạch tiền bối, tại sao một người là tiểu Bạch, còn một người lại là thiếu niên áo xanh dắt bạch mã?
Sự thật chỉ có một.
Thật ra Bạch tiền bối bị tâm thần phân liệt đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận