Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1600: Bình tĩnh trấn định, đàn ông đích thực tuyệt đối không sợ đau

Chương 1600: Bình tĩnh trấn định, đàn ông đích thực tuyệt đối không sợ đau
Khóe miệng Tống Thư Hàng nhếch lên… học ngôn ngữ viễn cổ lâu như thế, ngày ngày bị giật đến chết đi sống lại, hôm nay cũng coi như là có đất dụng võ.
Tuy rằng phát âm còn chưa chuẩn nhưng cuối cùng hắn cũng biết hết các văn tự viễn cổ này.
Lý m Trúc nhìn qua mấy văn tự viễn cổ:
“Tương lai… chữ ở giữa ta không biết… cuối cùng là động lực à?”
Hình như cô cũng học được một chút văn tự viễn cổ, nhưng trình độ thì chắc là kẻ tám lạng người nửa cân với Tống Thư Hàng.
“Ý của cả câu này là ‘tương lai không thể biết trước là động lực cho chúng ta tiến về phía trước’, nghe có vẻ rất ngầu. Nói trắng ra ý của nó là thế giới rất rộng lớn, các ngươi nên đi xem xem.”
Tống Thư Hàng giải thích.
“Ồ, ý nó là bảo chúng ta đi vào ư?”
Lý âm túc hỏi.
Tống Thư Hàng nhếch khóe miệng lên:
“Đi vào á? Không bao giờ.”
Vết xe đổ còn nằm trong túi càn khôn của Bạch tiền bối, đã toi luôn rồi kìa… Vị khách từ dị giới ‘thế giới hắc long’ kia đã bước vào một trận pháp truyền tống chưa biết trước, nhiều năm không tu sửa để truyền tống tới hiện thế.
Kết quả là trên đường truyền tống bị không gian hỗn loạn tấn công, nhận phải nội thương chí tử. Họa vô đơn chí, ‘máy nạp ma lực’ quý giá của hắn cũng không biết bị cuốn đi đâu mất, không thể trị liệu vết thương trên người mình, chẳng mấy chốc đã chết.
Vết xe đổ này nói cho mọi người biết, khi nhìn thấy thông đạo truyền tống thần bí, nhất là loại trận pháp nhìn đã có tuổi, nhiều năm không tu sửa, tuyệt đối đừng nóng máu lên mà đi vào, sẽ chết đấy.
“Ừm, chúng ta sẽ không vào.”
Lý m Trúc ngoan ngoãn nói.
Cô không phải đứa trẻ hay tò mò, Thư Hàng nói không vào thì cô sẽ không thấy hứng thú với truyền tống trận này nữa.
“Nhưng mà, A Tống… ngươi nói xem trận pháp này có liên quan gì đến ‘Hắc Đồng Thập Tam Thế’ không?”
Lý m Trúc lại nhắc nhở.
Hắc Đồng Thập Tam Thế đi qua một thông đạo truyền tống cổ xưa rồi bị truyền tống tới ‘bí cảnh tứ hải’, chết thẳng cẳng luôn.
Mà bây giờ lại trùng hợp phát hiện ra một truyền tống trận thần bí không biết nối tới nơi nào tại đây.
Vì thế Lý m Trúc suy đoán có phải truyền tống trận trong bí cảnh là cùng một bộ với trận pháp truyền tống đưa Hắc Đồng Thập Tam Thế tới đây không.
Bởi vì nhiều năm không được tu sửa, thông đạo truyền tống giữa hai trận pháp không còn ổn định, thế nên Hắc Đồng Thập Tam Thế truyền tống thất bại.
“Rất có thể.”
Tống Thư Hàng xoa cằm đáp.
Nếu như đầu bên kia của trận pháp truyền tống là ‘thế giới hắc long’ thật thì đáng để thăm dò. Nói không chừng có thể tìm được cách nạp ‘máy nạp ma lực’ cũng nên.
Sau khi suy nghĩ, Tống Thư Hàng cõng lý m Trúc nhảy vài bước đến bên trong ‘thông đạo’ bí cảnh tứ hải.
Sau đó, phân thân sải bước vào trong truyền tống trận kia.
Trước khi phân thân bước vào truyền tống trận đã mở kỹ năng ‘Cương Thủ’ biến dị, toàn thân trên dưới được phủ lên màu sắt thép đen kịt, nhìn giống như được đúc ra từ sắt vậy.
Đao ý bộc phát, hóa thành áo giáp, quấn quanh người hắn.
Còn có cả sự phối hợp của ‘Nho Gia Kim Cương Thân’ và ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ nữa, hư ảnh của 25 của thánh viên nâng kinh văn hiện lên trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng phân thân, gia trì trạng thái cho hắn.
Thậm chí khi phân thân há mồm ra, đến cả răng cũng được ‘Cương Thủ’ biến dị phủ lên màu kim loại đen kịt.
Trang bị tới tận răng!
Vốn Tống Thư Hàng còn muốn đưa cả ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’ cho phân thân nhưng nhớ tới sự quỷ dị của không gian hỗn loạn thì lại thôi.
Ngộ nhỡ ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’ bị mất trong không gian hỗn loạn, hắn có muốn khóc cũng không tìm thấy mộ.
Phân thân được võ trang đầu đủ cất bước đi vào trong truyền tống trận.
Tiếp đó, hắn bắt đầu lần sờ khắp truyền tống trận.
Truyền tống trận cổ xưa này không có hướng dẫn sử dụng, không biết phải điều khiển thế nào.
Sau khi sờ mó hồi lâu, phân thân tìm thấy một bậc nhỏ nhô lên, hắn bèn thử rót linh lực vào trong… đây là bệnh chung của tất cả các tu sĩ. Cứ gặp phải những thứ thần bí là thích rót linh lực vào để kiểm tra, kích hoạt. Vì linh lực rất vạn năng, sử dụng siêu tiện lợi.
Sau khi linh lực được rót vào, trận pháp tuyền tống cổ xưa được kích hoạt.
Có tiếng ca uy nghiêm vang lên từ truyền tống trận, ánh sáng bảy màu sặc sỡ bao trùm trận pháp.
Tống Thư Hàng: “…”
Chỉ là một truyền tống trận thôi mà, có cần phải tạo thanh thế lớn thế không? Lại còn vừa có tiếng hát vừa ánh sáng sặc sỡ nữa hả?
Nhưng nghĩ lại thì cũng hợp lí.
Đối với đại lão tu tiên cổ đại, truyền tống trận cũng là một phương tiện giao thông.
Chế tạo phương tiện giao thông xa hoa một chút là lẽ thường tình mà.
Giống như bây giờ có nhiều người thích lái xe sang vậy.
Chính bản thân Tống Thư Hàng cũng thích những chiếc thuyền tiên khác biệt, còn chế tạo thuyền tiên của mình thành ‘robot biến hình’ nữa, đáng tiếc thuyền tiên robot chết sớm, còn chưa kịp phát huy công dụng gì đã toi luôn rồi.
Đoàng đoàng.
Một loạt âm thanh như tiếng sấm vang lên.
Tống Thư Hàng phân thân biến mất tăm.
“Truyền tống thành công rồi à?”
Lý m Trúc hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Còn chưa xác định được… ‘cảm quan cộng hưởng’ giữa ta và phân thân bị nhiễu rồi. Có lẽ phân thân đã rơi vào không gian hỗn loạn.”
Trong khi nói chuyện, một cảm giác đau đớn ập tới.
Cảm quan giữa Tống Thư Hàng và phân thân khôi phục liên hệ, vết thương mà phân thân phải chịu sẽ phản hồi lại tới bản thể.
Có đau đớn về mặt tinh thần, có đau đớn kịch liệt khi cơ thể bị chém, trúng đòn nặng , thậm chí trong người còn quặn đau vì bị không gian hỗn loạn công kích.
Đối mặt với từng cơn đau ập tới như sóng biển, vẻ mặt Tống Thư Hàng vẫn rất bình tĩnh, trấn định.
Hắn vươn tay lấy một bộ bàn ghế ra khỏi ‘thế giới hạch tâm’… Đây là thu hoạch trong lần dạo phố trước của Tống Thư Hàng, hắn mua liền mấy bộ. Vốn hắn định dùng khi làm bài tập hoặc dạy dỗ Thông Nương và đệ tử.
Sau khi lấy bàn ra, Tống Thư Hàng thong thả ngồi xuống, mười ngón tay đan vào nhau chống dưới cằm.
Tiếp đó cơ thể của hắn hơi co giật.
“A Tống, đau lắm à?”
Lý m Trúc hỏi.
Tống Thư Hàng bình tĩnh đáp:
“Chuyện vặt thôi, hoàn toàn nằm trong phạm vi chịu đựng của ta. Ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi… Nhục thân của Hắc Đồng Thập Tam Thế bị thương, bên trong đều xoắn cả lại với nhau. Ta đã chuẩn bị trước sẽ phải chịu tấn công tương tự rồi.”
Trong khi nói chuyện, cơ thể của hắn vẫn còn co giật.
Lý m Trúc chỉ có thể sờ lên đầu hắn như an ủi.
Khi cộng hưởng vết thương, phân thân còn chia sẻ những hình ảnh mà nó nhìn thấy cho bản thể.
Tống Thư Hàng nhìn thấy hiện phân thân đang lăn lộn trong không gian hỗn loạn.
Nếu bình thường gặp phải không gian hỗn loạn thế này, phân thân đã chết toi lâu rồi. Nhưng bên cạnh phân thân còn có một tầng ánh sáng nhạt, nó đang bảo vệ cho hắn.
Là ánh sáng bảy màu của ‘truyền tống trận’.
Tầng ánh sáng bảy màu này cuốn lấy phân thân, kiên định đi tới ‘đích đến’.
Ánh mắt của phân thân nhìn ra đằng ra.
Hắn nhìn thấy đích đến.
Ở nơi cực hạn của tầm nhìn có một con hắc long cuộn mình trong không trung.
Cánh của nó che lấp thiên địa, xét về tổng thể nó thuộc kiểu rồng phương Tây, nhưng nếu nhìn kỹ thì lại thấy có nhiều điểm khác biệt.
Trên cơ thể nó, tà năng Cửu U lưu động trên vảy và da của nó, cứ như đang hô hấp vậy.
Cơ thể của hắc long thực sự quá to lớn, tựa như một đại lục vậy. Mỗi chiếc vảy của nó giống như một thành phố.
Khi nhìn thấy hắc long, trong lòng Tống Thư Hàng xuất hiện cảm giác quen mắt rất quái dị.
Có phải hắn đã nhìn thấy con hắc long bá đạo này ở đâu đó rồi không nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận