Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1620: Cực Lạc Nữ Sĩ

Chương 1620: Cực Lạc Nữ Sĩ
“A Tống, là cái gì thế?”
Lý m Trúc cúi đầu, tò mò nhìn vào màn hình máy nạp ma lực của Tống Thư Hàng.
“Hình như là một... nhiệm vụ?”
Tống Thư Hàng trả lời.
Hắn cảm thấy thế giới hắc long này ngày càng không bình thường, không ngờ thế giới còn mang theo hệ thống nhiệm vụ.
“Là nhiệm vụ độc quyền do Lưới rồng giao à? Nếu đúng là nhiệm vụ độc quyền, quả thật rất hiếm thấy.”
Em gái da đen thò đầu qua, nhìn vào máy nạp ma lực của Tống Thư Hàng.
Sau khi nhìn nội dung hiển thị trên màn hình, cô cười nói:
“Hóa ra là nhiệm vụ hoạt động, loại nhiệm vụ này không hiếm như nhiệm vụ độc quyền, Thư Hàng tiên sinh muốn thì làm không thì thôi. Ừ, đúng là phần thưởng rất phong phú, trước kia ta từng làm nhiệm vụ cấp 3. Nhiệm vụ mà Thư Hàng tiên sinh hận được hẳn là nhiệm vụ cấp 6, vì ngươi đã chiến thắng Cát u cấp 6 nên nhận được tư cách nhiệm vụ từ tay hắn. Còn 3 ngày nữa nhiệm vụ sẽ mở ra, trong 3 ngày này chỉ cần ngươi giữ được tư cách nhiệm vụ của bản thân là có thể tham gia nhiệm vụ hoạt động này.”
“Thật ra... điều làm ta chú ý là cái này.”
Tống Thư Hàng chỉ vào dòng cuối trong tin nhắn:
“Trong này nhắc đến ‘nhóm pháp khí không người khống chế’, vừa thấy cụm từ này, trong lòng ta chợt dâng lên cảm giác rất quen thuộc.”
Gần đây bệnh nhìn cái gì cũng thấy quen mắt của hắn khá nặng, cứ thấy mọi thứ trên thế giới đều quen mắt.
Số hamster khoanh hai móng trước ngực, thờ ơ nói:
“Nhóm pháp khí không người khống chế? Nếu pháp khí không người khống chế thì làm sao phát huy ra hiệu quả mạnh nhất được.”
“Ơ?”
Tống Thư Hàng tò mò ngẩng đầu nhìn tà ma chuột hamster, nó có thể nghe hiểu ngôn ngữ thế giới hắc long à?
Vừa rồi Tống Thư Hàng vẫn giao tiếp bằng ngôn ngữ thế giới hắc long.
Tà ma chuột hamster không có năng lực nhập mộng của Tống Thư Hàng, cũng không tiếp thu gói ngôn ngữ thế giới hắc long của Bạch tiền bối, sao nó lại hiểu được ngôn ngữ thế giới hắc long?
Thấy vẻ mặt tò mò của Tống Thư Hàng, tà ma chuột hamster ngẩng đầu ưỡn ngực đầy đắc ý.
Mà trên cổ nó có một mặt dây chuyền to bằng hạt gạo đang tỏa sáng lấp lánh.
“Pháp khí phiên dịch loại tinh thần lực?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Bây giờ hắn cũng miễn cưỡng được coi là một tu sĩ có kinh nghiệm từng trải phong phú.
Hắn đã gặp qua loại thủ đoạn này trong rất nhiều di tích của đại lão. Rõ ràng là lời nói nghe không hiểu, chữ viết xem không hiểu, nhưng dưới thần thông của đại lão, thông qua một loại thủ đoạn phiên dịch tinh thần lực, người nghe người thấy lại tự động hiểu được nghĩa của từ.
Nói thế nào tà ma chuột hamster cũng là sủng vật của Bạch tiền bối two, có một loại pháp khí như vậy cũng không có gì lạ.
“Cứ cho là vậy đi.”
Tà ma chuột hamster mỉm cười.
Thật ra pháp khí này chỉ có thể dùng để phiên dịch tinh thần lực của một số đối tượng đặc biệt, giúp những đối tượng này không gặp cản trở khi giao tiếp với nhau.
Bản thân tà ma chuột hamster biết tiếng Trung, vậy nên trước kia khi giao tiếp với Tống Thư Hàng nó không cần dùng đến pháp khí này.
Hôm nay cũng là lần đầu tiên nó dùng pháp khí này trong lúc nói chuyện với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“Tốt lắm.”
Có pháp khí này trong tay đồng nghĩa với việc có một thông dịch viên vạn năng lúc nào cũng đi theo bên mình rồi, quả là một pháp khí tốt.
Chờ gặp được Bạch tiền bối two, hắn có nên xin ngài ấy một cái không nhỉ?
Lý m Trúc ngồi trên bả vai chợt nhớ ra điều gì đó:
“Nhóm pháp khí không người khống chế... đại trận phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối?”
“Ưm, vẫn có điểm khác biệt.”
Tống Thư Hàng xoa cằm đáp, đồng thời hắn nghĩ đến bầy Kiếm Cổ Vô Hình trong thế giới hạch tâm.
Mặc dù hai loại này quả thật có điểm giống với nhóm pháp khí không người khống chế, nhưng chúng không phải nguyên nhân làm hắn cảm thấy quen mắt.
“Thôi bỏ đi, nếu có thời gian thì đi xem thử... Có thể gần đây ta bị bệnh thật rồi.”
Tống Thư Hàng cất máy nạp ma lực vào.
“A a a~”
Ở bên cạnh, Cát u tiên sinh vẫn đang ôm bụng la hét thảm thiết.
“A a a a ~”
Mỹ nhân rắn công đức lơ lửng phía trên Cát u, mở bản gốc ‘bốn tiếng hét thảm của Bá Tống Huyền Thánh’ cho hắn nghe.
Cát u tiên sinh bỗng cảm thấy bụng mình càng đau hơn.
Không chỉ bụng mà ngay cả gan cũng đau.
...
Tai Tống Thư Hàng tự mang chức năng chặn tiếng, hắn tự động lơ đi Cát u và mỹ nhân rắn công đức đang gào thét ở bên cạnh, quay qua hỏi em gái da đen:
“Đúng rồi, cô nương tỉnh rượu rồi à?”
Em gái da đen gật đầu, há miệng nói ‘a’ phả ra nồng nặc mùi rượu:
“Tỉnh ba phần, có thể nói chuyện với ngươi.”
“Cô nương tên gì? Chẳng lẽ ta cứ gọi là cô nương mãi?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Em gái da đen híp mắt trả lời:
“Ngươi có thể gọi danh hiệu của ta, Côn Na.”
Đây là cách gọi bên ngôn ngữ thế giới hắc long, nếu dịch sang tiếng Trung có nghĩa là... Cực Lạc?
Danh hiệu hẳn là tên pháp thuật của các pháp sư ở thế giới hắc long, tương tự như đạo hiệu.
Nhưng ý nghĩa của danh hiệu này khi dịch lại mang theo hơi hướng Phật gia.
Tiểu m Trúc kề sát vào tai Tống Thư Hàng, dùng tiếng Trung nói:
“A Tống, trên mạng thường nói híp mắt đều là quái vật, nhớ phải cẩn thận với người thích híp mắt trong lúc nói chuyện đấy.”
“...”
Tống Thư Hàng ho khan một tiếng:
“Xin chào Côn Na tiên tử.”
Em gái da đen ợ hơi, ngơ ngác nhìn Tống Thư Hàng:
“Tiên tử?”
Ở thế giới hắc long, không ai xưng hô với nữ tử như vậy.
Suy cho cùng là do văn hóa khác biệt quá lớn.
“Côn Na nữ sĩ.”
Lý m Trúc cười hì hì nói.
Hoặc là... Cực Lạc nữ sĩ.
“Tuy gọi như vậy nghe hơi già nhưng cứ gọi ta vậy đi.”
Côn Na nữ sĩ nói:
“Muốn đến nhà ta chơi không? Tối nay... nhà ta không có ai cả.”
Trên mặt cô lại lộ ra vẻ vô cùng hứng thú.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tối nay trong nhà cô không có ai thì ta lại càng lo cho chính mình hơn.
“Đùa với các ngươi thôi, nhà ta mở quán rượu suối nước nóng, muốn ăn cơm, uống rượu, ở trọ hay ngâm suối nước nóng đều được, nhà ta phục vụ đủ hết. Dù gì các ngươi cũng đang tìm quán trọ, muốn đến không?”
Côn Na nữ sĩ nói tiếp.
“Trùng hợp vậy à?”
Tống Thư Hàng cân nhắn một lát, sau đó cười nói:
“Đã vậy thì bọn ta cũng không khách khí.”
Gặp được Côn Na nữ sĩ cũng coi như có duyên.
Bây giờ bọn họ cần tìm một chỗ ở, nhà Côn Na nữ sĩ lại mở quán trọ, còn có thể ngâm suối nước nóng thư giãn, Tống Thư Hàng không có lý do gì để từ chối.
************
Sau khi đi bộ chừng mười phút, đoàn người Tống Thư Hàng đến nhà Côn Na nữ sĩ.
Quán rượu suối nước nóng + tối nay nhà không có ai.
Quán rượu suối nước nóng chiếm diện tích rất lớn, thiết bị đầy đủ, thậm chí còn có rất nhiều thiết bị hưởng thụ cao cấp.
Nhưng trong quán lại không có một vị khách nào, ngay cả nhân viên phục vụ cũng không có.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Côn Na nữ sĩ, còn chưa có ai đến mở hàng cho quán à?”
Lý m Trúc tò mò hỏi.
“Đáp đúng rồi, các ngươi là đợt khách đầu tiên đến quán rượu suối nước nóng nhà ta. Chào mừng quý khách!”
Côn Na nữ sĩ lấy máy nạp ma lực ra, nhấn hai phím trên đó.
Ngay sau đó quần áo trên người cô biến thành váy dài cổ điển, mái tóc dài được búi lên, rất ra dáng bà chủ quán rượu.
“Thư Hàng tiên sinh, các ngươi muốn ăn cơm trước~ ngâm suối nước nóng trước~ hay là vào phòng nghỉ ngơi trước?”
Vẻ mặt của Côn Na nữ sĩ cũng thay đổi, chuyển sang vẻ tươi cười điềm tĩnh dịu dàng.
“Vậy thì sắp xếp phòng cho bọn ta nghỉ ngơi trước, sau đó lại đi ăn cơm.”
Tống Thư Hàng nói.
“Được, mời đi theo ta.”
Côn Na nữ sĩ nâng váy dài đi trước dẫn đường.
Sau khi dẫn nhóm người Tống Thư Hàng đến một căn phòng, cô lấy máy nạp ma lực ra rồi quẹt nhẹ trước cửa phòng.
Cửa phòng tự động mở ra.
“Ta đã mở quyền hạn vào phòng rồi, Thư Hàng tiên sinh chỉ cần dùng máy nạp ma lực của bản thân quét lên cửa phòng là có thể nhận được quyền hạn vào ở. Bây giờ ta đi trước chuẩn bị món ăn cho các vị.”
Côn Na nữ sĩ hành lễ:
“Lát nữa gặp lại.”
“Cảm ơn Côn Na nữ sĩ.”
Tiểu m trúc vẫy tay chào.
Đợi em gái da đen rời đi, Tống Thư Hàng mang tiểu m Trúc và tà ma chuột hamster vào phòng.
Tà ma chuột hamster ngự kiếm bay đến cửa sổ, thấy Côn Na nữ sĩ đã đi xa.
“Đi xa rồi.”
Nó dùng tiếng Trung nói:
“Nhưng không xác định được trong căn phòng này có thiết bị theo dõi hay không, vậy nên chúng ta hãy dùng tiếng Trung để nói chuyện với nhau.”
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, ngài thấy Côn Na nữ sĩ có vấn đề gì không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Lúc đầu Tống Thư Hàng cho rằng đối phương chỉ là một cô gái da đen dân bản địa bình thường bị Bạch tiền bối phân thân bắt đến. Trước đó cô gái này vẫn ở trạng thái say rượu không tỉnh.
Thế nhưng sau khi đến quán rượu suối nước nóng này, Côn Na nữ sĩ không ngụy trang nữa, mỗi hành vi cử chỉ của cô rõ ràng có ý muốn nói cho mấy người Tống Thư Hàng: ‘Trên người ta có vấn đề, các ngươi có tò mò không? Có hứng thú không?’
Không chỉ Tống Thư Hàng có cảm giác này mà ngay cả tà ma chuột hamster cũng bắt đầu đề phòng cô gái này.
“Là một người bản địa rất bình thường, tinh thần lực hẳn là ở cấp 4, không nhìn ra điều gì khác thường.”
Xích Tiêu Kiếm trả lời:
“Thật ra nếu các ngươi đã cảm thấy có vấn đề, vậy thì cứ rời khỏi quán rượu suối nước nóng này là được rồi.”
Huống chi cách đây không lâu nó mới bổ sung đầy năng lượng, dù đại năng Trường Sinh Giả đến đây thì nó cũng đủ sức ngăn cản, sợ gì chứ?
“Ừ, cũng đúng.”
Tống Thư Hàng siết nhẹ bàn tay phải.
Ngoài ra hắn có một ý, lát nữa chờ Côn Na nữ sĩ đến đây, tiếp xúc với cô ấy rồi tìm cơ hội thi triển bí pháp giám định, lúc đó mọi vấn đề sẽ được giải quyết.
Tại phòng bếp trong quán rượu suối nước nóng.
Côn Na nữ sĩ thay một bộ đồ đầu bếp, bắt đầu chế biến món ăn.
Lúc chuẩn bị món ăn, cô rất tập trung, không hề có nửa điểm qua loa tùy tiện.
Máy nạp ma lực hiện ra bên cạnh cô, mỗi lần nấu xong một món ăn, cô sẽ tiến hành xử lý ‘phụ ma’ đối với dụng cụ làm bếp và nguyên liệu nấu ăn.
Đây là thủ đoạn tương tự như thủ đoạn của tiên trù, là trù nghệ thuộc riêng về thế giới hắc long.
Chỉ lát sau, một bàn ăn phong phú đã được chuẩn bị xong.
Cô đặt dụng cụ làm bếp xuống, rửa hai tay, ngồi ở một bên nghỉ ngơi.
Cô lấy ly, rót cho mình một ly rượu, khẽ nhấp một ngụm.
“Rốt cuộc đoạn này trí nhớ này... có lai lịch gì?”
Côn Na nữ sĩ nhíu mày tự hỏi.
Chẳng biết khi nào trong đầu cô lại xuất hiện một đoạn trí nhớ.
Trong đoạn trí nhớ này, cô hóa thân thành một vật thể tròn vo, sau đó bị một nhân loại tuấn mỹ hãm hại, khiêu khích đủ kiểu.
Những ký ức này rất vụn vặt.
Mà Thư Hàng tiên sinh lại xuất hiện ở phần cuối trong những ký chút vụn vặt này, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào cô, lóe lên ánh sáng quỷ dị...
Bạn cần đăng nhập để bình luận