Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1641: Đạp một cái tỉnh lại.

Chương 1641: Đạp một cái tỉnh lại.
Chẳng phải ta chuyển hết tài khoản đi rồi à?
Chuyển hết điểm ma lực vào tài khoản của Lý m Trúc và tà ma chuột Hamster rồi cơ mà, tại sao đột nhiên ta lại trùng kích cấp 6 chứ?
Hơn nữa nhìn 'Bá Long' đi vào giao điểm, lướt nhanh như bay, chỉ trong chớp mắt đã chạy hết khu vực cấp 5, xông thẳng vào khu vực lưới rồng cấp 6.
Đùa đấy à, chẳng phải bảo khi thăng cấp cần cả tinh thần lực và điểm ma lực à? Sao điểm ma lực của ta đã là 0 rồi mà còn cưỡng ép tấn cấp được? Tống Thư Hàng vẻ mặt ngây ngốc.
Trong lúc suy nghĩ, Tống Thư Hàng đột nhiên cảm thấy số tài khoản của mình trong 'máy nạp ma lực' bị trừ 140 vạn điểm ma lực.
Tống Thư Hàng: "? ? ?"
Đậu xanh nhà mày!
Điểm ma lực trong tài khoản của ta đã là 0 rồi mà? Rốt cuộc ngươi làm cách quái nào mà trừ được tới 140 vạn điểm ma lực trong tài khoản của ta thế hả?
Đừng nói máy nạp ma lực trong thế giới hắc long còn có tác dụng “dự chi và khấu trừ” đấy nhé!
Nếu không phải gặp phải người có đạo tâm kiên định như ta thôi, người bình thường bị ngươi chơi một vố như thế, không điên mới là lạ.
Trong lúc suy nghĩ, Tống Thư Hàng cũng kết nối ý thức với 'máy nạp ma lực' .
Bởi vì phải tiến vào quá trình độ kiếp 'cấp 5 lên cấp 6' .
Một lúc sau, Tống Thư Hàng thấy được tin nhắn rất chướng mắt kia.
Tin nhắn đến từ thần điện.
Tống Thư Hàng: ". . ."
Là ngươi! Tộc trưởng phân bộ lạc Long Huyết!
(╬/ ̄ 皿  ̄)/~┴┴
Tức giận hất bay máy nạp ma lực!
Ta còn tưởng là lỗi của 'hệ thống lưới rồng', không ngờ là do lão tộc trưởng gây nên!
200 vạn điểm ma lực của ngài tới quá đúng con mợ nó lúc, từ sau lưng đâm thẳng một nhát vào thận của ta, cắm không sai một ly.
Tống Thư Hàng ta tính toán đủ đường, hao hết tâm tư chuyển hết tài sản đi, chị sợ thiên kiếp Hắc Long cấp 6 giánh lâm sớm. . . Không ngờ cuối cùng ta lại chết trên tay đồng đội.
Bình tĩnh, phải tỉnh táo lại!
Hít một hơi thật sâu.
Khó khăn lắm Tống Thư Hàng mới ổn định lại cảm xúc của mình.
Vẫn là câu nói đó, may là đạo tâm của Tống mỗ kiên định, nếu đổi lại là người bình thường bị chơi một vố như vậy thì chắc nội tâm đã tan nát, độ xong thiên kiếp cũng uất ức tới mức sinh ra tâm ma ấy chứ!
"@#%× Tiên Tử, lại đến lúc chúng ta sánh vai tác chiến rồi." Tống Thư Hàng kêu gọi trong lòng.
Mỹ nhân rắn công đức lặng lẽ xuất hiện sau lưng Tống Thư Hàng, bảo vệ cho hắn.
Tống Thư Hàng bình tĩnh lại, bắt đầu đánh giá thiên kiếp 'cấp 5 lên cấp 6' trong thế giới hắc long này.
Lại nói, không biết đại kiếp 5 lên 6 của mình thế nào nhỉ?
Nhìn có vẻ giống một phòng tối.
Chẳng lẽ đại kiếp của ta là bị nhốt trong phòng tối giống vị Đồ nữ sĩ kia ư?
"Nếu chỉ là bị nhốt trong phòng tối thì mình không cần phải sợ gì hết." Tống Thư Hàng nói.
Trên người hắn có mỹ nhân rắn công đức + linh quỷ.
Phòng tối với người khác là tra tấn, nhưng hắn có thể ngồi chơi đấu địa chủ trong phòng tối đó.
"Đến rồi." Mỹ nhân rắn công đức đột nhiên nói.
Một lúc sau, Tống Thư Hàng cảm thấy thân thể run nhẹ lên, một 'cơn đau' thuần túy giáng xuống người hắn.
Cảm giác 'đau đớn' này bỏ qua phòng ngự của mỹ nhân rắn công đức, đánh thẳng vào ý thức của hắn.
Chẳng qua cơn đau này không nặng mấy, hơn nữa cũng chỉ nhói lên một cái, với Tống Thư Hàng mà nói thì. . . chẳng khác gì mưa bụi.
"Nhưng. . . không thể dùng sức mạnh công đức để trung hòa nó, thế thì mệt rồi. Hơn nữa nó còn không có hình thức công kích, cứ trực tiếp xuất hiện trong ý thức của mình." Tống Thư Hàng nhíu mày nói.
Cảm giác đau này không phải lửa đốt, không phải sét đánh, không phải dao đâm, không hình không chất, đột nhiên xuất hiện.
Cũng có nghĩa là nó không như những 'thiên kiếp' lúc trước, căn bản không có cách nào phá giải được.
Ngoại trừ cắn răng tiếp nhận ra thì không cách nào phản kháng.
"Thiên kiếp của thế giới hắc long này đúng là tùy hứng, lại còn có tính châm chích." Tống Thư Hàng nói.
Có thể do mấy lần độ kiếp trước đó, lưới rồng thu thập được một phần thông tin của hắn. Cho nên lần này thiên kiếp từ 5 lên 6 này mới sinh ra tính châm chích kiểu đó.
Lúc đang nói chuyện lại có thêm một 'cơn đau dữ dội' rơi xuống người Tống Thư Hàng.
Mức độ đau đớn cao hơn lúc trước rất nhiều, lại còn kéo dài.
Chẳng qua lần này Tống Thư Hàng đã đề phòng, chẳng hề nhíu mày tới một cái.
Mỹ nhân rắn công đức đặt tay lên người Tống Thư Hàng, thử dùng sức mạnh công đức để thi triển 'Trì Dũ thuật '.
Ánh sáng Trì Dũ thuật lóe lên trên người Tống Thư Hàng, nhưng lại không thể làm dịu cơn đau này.
"Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, cô cứ đứng qua một bên xem xét đi đã. E rằng ta phải một mình gánh thiên kiếp này rồi. . . Nếu ta thật sự không chịu nổi thì cô hãy ra ngoài chuyển lời cho Xích Tiêu kiếm tiền bối, chắc hẳn ngài ấy có cách cắt đứt liên hệ giữa ta và 'lưới rồng'. Như thế thì thiên kiếp từ 5 lên 6 này sẽ tự sụp đổ thôi." Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Tuy nói vậy, nhưng trên mặt Tống Thư Hàng vẫn hết sức tự tin.
Tống *Rất có tâm đắc với chuyện chịu đau* Thư Hàng.
Hắn có rất nhiều kinh nghiệm với chuyện chịu đau với bị đau.
. . .
. . .
Trong thế giới độ kiếp, thời gian từ từ trôi qua.
"Lần thứ một trăm rồi, còn chưa xong à?" Tống Thư Hàng run lẩy bẩy.
Mức độ đau đớn tăng mạnh sau từng đợt.
Cơn đau ở đợt thứ một trăm đã vượt qua mức độ đau đớn của 'ánh nhìn mang thai', Tống Thư Hàng cũng rất vất vả khi gánh chịu nó.
Chẳng qua nó vẫn còn trong phạm vi có thể chịu đựng của hắn.
Chủ yếu là hơi nhàm chán.
Vả lại ngồi trong không gian này thì không cách nào phản kháng, chỉ có thể bị động chờ từng cơn đau giáng xuống. Chuyện này khiến người luôn thích chính diện đối kháng với thiên kiếp như Tống Thư Hàng cảm thấy không được quen cho lắm.
Đặc biệt là phải cách một lúc mới đến cơn đau tiếp theo.
Đây là tra tấn cả tinh thần và ý chí.
"Đợi đã, tại sao ta phải ngồi yên ở đây chờ thiên kiếp ngược đãi mình chứ? Khi bị thiên kiếp ngược đãi thì ta có thể triệu hồi linh quỷ ra, thêm mỹ nhân rắn công đức nữa là đủ ba người chơi đấu địa chủ rồi. Cơn đau thiên kiếp đến thì đến, mình chơi thì cứ chơi, như vậy còn có thể phân tán sự chú ý nữa chứ." Tống Thư Hàng nói.
Vấn đề là kiếm đâu ra bài tây đây?
Thật sự không được thì chẳng lẽ ba người ngồi buôn dưa à?
"Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, có cách nào kiếm được bài tây không?" Tống Thư Hàng hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức bình tĩnh lắc đầu.
"Vậy chúng ta ngồi nói chuyện một lúc nhé?" Tống Thư Hàng lại hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức lại bình tĩnh lắc đầu, một tay cô chống cằm lặng lẽ nhìn Tống Thư Hàng - Cô không muốn nói chuyện.
Tống Thư Hàng xoa trán.
Lúc này cơn đau thứ một trăm lẻ một giáng lâm.
Cơn đau thứ một trăm lẻ một đột nhiên phóng đại gấp trăm lần.
Một trăm là một cấp bậc, nhưng đột phá lên một trăm lẻ một thì cơn đau sẽ lập tức tăng lên một cấp bậc khác.
"A a a a~" Tống Thư Hàng không nhịn được mà kêu lên thảm thiết.
Đây là lần đầu tiên hắn kêu thảm trong thiên kiếp Hắc Long này.
Một khắc sau, Tống Thư Hàng cảm thấy chân mình đạp mạnh một cái!
Sau đó, hắn tỉnh lại.
Hắn mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường.
Không phải giường của phân bộ lạc Huyết Long tộc. . . mà là trên giường ký túc xá của mình.
Tống Thư Hàng nhíu mày.
Hắn lại ngẩng đầu nhìn lên vách tường.
Trên đó có treo một cái đồng hồ điện tử, có cả ngày tháng năm và thời gian.
Thứ hai, ngày 20 tháng 5 năm 2019.
Là lúc xuân qua hè tới.
Bây giờ đang là hơn hai giờ chiều.
Tống Thư Hàng thở hắt ra một hơi, trong máy tính bên cạnh hắn còn đang chiếu một bộ phim kinh dị.
Mặc dù bầu không khí trong bộ phim kinh dị này được xây dựng rất tốt, nhưng Tống Thư Hàng vẫn xem không vào.
"Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử." Tống Thư Hàng nhỏ giọng gọi.
Sau lưng không chút tiếng động.
Mỹ nhân rắn công đức không hề xuất hiện.
Hắn nhắm mắt, thử cảm ứng thân thể của mình.
Trong thân thể trống rỗng, không có khí huyết, không có chân nguyên, không có linh lực. . . cũng không có linh quỷ.
Chỉ có cảm giác mệt mỏi sau khi bị cảm mạo
Tống Thư Hàng lại mở to hai mắt ra lần nữa.
“Tít tít tít ~ '
Lúc này, trên phần mềm chat đột nhiên vang lên tiếng âm báo có người add friends với hắn.
"Ha ha." Tống Thư Hàng cười khẽ một tiếng, không hề kinh hãi.
Hắn đưa tay lên bấm ấn lên màn hình, một thông báo xin kết bạn hiện lên.
【Canh Triều Lễ Bái Kỷ (******) xin thêm bạn làm bạn bè. 】 Lời nhắn: Tao là A Triều.
"A Triều, là bạn cùng lớp à." Tống Thư Hàng bấm đồng ý.
Tiếp đó lại có một thông báo hiện lên 【 Canh Triều Lễ Bái Kỷ mời bạn gia nhập nhóm 'khoa 19 khu đại học Giang Nam mới', đồng ý hay không? 】
Tống Thư Hàng chọn đồng ý.
Sau đó hắn gia nhập vào nhóm 'khoa 19 khu đại học Giang Nam mới' .
Sau khi gia nhập nhóm, Cao Mỗ Mỗ bèn nói: "A, Thư Hàng, cuối cùng mày cũng tỉnh rồi à? Nhóm trước rối quá nên bọn tao lập nhóm lớp mới. Mày khỏe hơn chưa?"
"Đỡ hơn chút rồi, không phải lo đâu. Tao ngủ thêm một giấc là khỏe ngay ấy mà." Tống Thư Hàng tiện tay gõ câu trả lời.
Sau đó hắn trở về giao diện phần mềm chat.
Sau khi suy nghĩ, hắn nhập ID của 'Vũ Nhu Tử' trong trí nhớ vào.
ID của Vũ Nhu Tử chỉ khác một số với hắn, nên rất dễ nhớ.
Sau khi tìm kiếm, chỉ lát sau đã thấy tài khoản của đối phương.
Có điều tài khoản của đối phương không phải là 'Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử' mà là 'Nhà mạo hiểm Anh Anh', hình như là người thích mạo hiểm khá nổi tiếng.
Tống Thư Hàng: ". . ."
Hắn lại nhập ID của Tô Thị A Thập Lục vào.
Sau khi tìm kiếm cũng không ra A Thập Lục, mà tên của tài khoản lại là 'Bắc Đẩu Thất Tinh', Lại còn là một tài khoản đã lâu không online, đẳng cấp của tài khoản cũng rất thấp.
Tống Thư Hàng lại tìm tài khoản của Bạch tiền bối, hắn vẫn nhớ rõ tài khoản này. Sau khi tìm, kết quả lại là 'không tìm ra tài khoản này' .
Tống Thư Hàng nhếch miệng, hắn lại tìm tài khoản của các thành viên khác trong 'Nhóm Cửu Châu số 1' như Hoàng Sơn Chân Nhân, Tam Lãng tiền bối.v..vv
Nhưng không có tài khoản nào chính xác cả.
"Ha ha ha." Tống Thư Hàng mỉm cười vươn vai một cái rồi nói: "Ta nhớ rất rõ tài khoản khoản của mọi người trong 'Nhóm Cửu Châu số 1', nhưng lại không tìm được bất cứ ai trong số họ. Cho nên. . . đây là một thế giới giả lập đúng không?"
Hắn là người đàn ông có đạo tâm cứng rắn như sắt thép.
Thực ra thế giới giả lập này được thiết lập rất vi diệu.
Ngay khi đạp chân tỉnh lại, hắn thậm chí còn có ảo giác 'có phải mình vừa có một giấc mơ rất dài, thấy mình trở thành tu chân giả hay không' .
Nhưng nếu là mơ thì ai lại nhớ được hết tài khoản của các thành viên trong 'nhóm' chứ?
Trước kia Tống Thư Hàng không phần ký ức đó.
Nếu đã biết đây là thế giới giả lập thì tiếp theo chính là phá giải rồi.
Tống Thư Hàng không ghét ảo cảnh giả lập này.
Thể nghiệm nhân sinh là một bước rất quan trọng trong kiếp sống tu sĩ.
'Diễn đồ kim đan' cũng cần tu sĩ vẽ trải nghiệm nhân sinh của mình lên.
Mà diễn đồ kim đan của hắn chỉ thiếu đúng một bức nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận