Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1647: Có kết bạn với ‘Tống Thư Hàng’ không

Chương 1647: Có kết bạn với ‘Tống Thư Hàng’ không
Tống Thư Hàng: “…”
Chuyện này không khoa học, cũng không tu chân.
Chẳng phải diễn đồ kim đan đại diện cho kinh nghiệm cả đời của một tu sĩ, là đồ án kết hợp những đặc điểm như cảm ngộ, công pháp tu luyện và thiên phú của bản thân tu sĩ để diễn họa ra sao?
Tuy rằng [Thế giới được kết nối] và [Bích Thủy Các vô hạn] đều không phải trải nghiệm của Tống Thư Hàng, nhưng nó là do mỹ nhân rắn công đức và linh quỷ vẽ ra, xét từ một góc độ nào đó thì cả hai đều là một thể với Tống Thư Hàng.
Vì thế bọn họ có thể đại diện cho Tống Thư Hàng. Hai bức diễn đồ kim đan này cũng miễn cưỡng coi như ‘một trong những trải nghiệm nhân sinh’ của hắn.
Còn những bức diễn đồ kim đan còn lại như [thánh thành không bao giờ thất thủ, thánh kiếm mang đến kết thúc cho thế giới, thanh âm Thánh Nhân đã tắt từ thời viễn cổ, sáng tạo và hủy diệt chi tinh] đều là do Tống Thư Hàng tự vẽ ra, không vấn đề gì cả.
Nhưng QR code này là sao đây?
Rõ ràng đây là thứ mà thiếu nữ thiện duyên đã vẽ lên người hắn khi rơi vào ‘thí luyện ảo cảnh của lưới rồng thế giới hắc long’. Có thể nói, nó chẳng liên quan gì đến trải nghiệm của bản thân Tống Thư Hàng cả.
Vừa không khoa học, lại chẳng tu chân.
“Có chuyện gì à, sao trông mặt ngươi như bị táo bón thế kia?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Diễn đồ kim đan trên tiểu kim đan cuối cùng là ‘Thần huyết Cổ Vu’ của ta đã hoàn thành rồi. Nhưng không phải ta tự vẽ, cũng không phải Chờ Đợi và Lời Hứa Tiên Tử hay linh quỷ của ta vẽ.”
“Để ta xem thử.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Lý m Trúc cũng tò mò nhìn sang.
“Được thôi, các ngươi chiếu ý thức tới đây, ta đưa ý thức của các ngươi đến tiểu kim đan.”
Tống Thư Hàng lên tiếng.
Ở đằng xa, móng vuốt nhỏ đang ôm kiếm của chuột hamster nhúc nhích, nhưng nó lập tức cắn chặt răng, nhìn lên không trung.
Kiếm khách ngầu lòi sẽ không bao giờ bị hấp dẫn bởi một dụ hoặc nho nhỏ.
Tinh thần lực của Xích Tiêu Kiếm và Tiểu m Trúc chiếu vào đan điền của Tống Thư Hàng. Kim đan cá voi mập lên lên xuống xuống trong đan điền, không biết có phải ảo giác hay không nhưng dường như nó lại mập lên nữa rồi.
Tiếp đó, Tống Thư Hàng đưa tinh thần lực của Xích Tiêu Kiếm tiền bối và Tiểu m Trúc đi lên trên.
Trên đường, họ đi qua tiểu kim đan, yêu đan bảy màu, kim cương công đức, hạch tâm Huyết Ma vương tộc, địa bàn của lò phản ứng hạch tâm máy móc, cuối cùng mới đến vị trí của hạch tâm [Thần huyết Cổ Vu].
Lúc này thần huyết Cổ Vu hòa tan ra, hóa thành hình dáng mỏng như tờ giấy.
Bên trên nó là một QR code sống động như thật.
Tiểu m Trúc trợn to hai mắt:
“Q… QR code ư?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
Đậu xanh, làm gì có diễn đồ kim đan nhà ai là mã QR cơ chứ!
Diễn đồ kim đan của ngươi thuộc môn phái nào thế hả?
Nhưng một lúc sau, nhớ đến đống diễn đồ kim đan khác người của Tống Thư Hàng, Xích Tiêu Kiếm lập tức bình tĩnh lại.
Tranh biến ảo, diễn đồ thông thường, tranh động, tranh hiệu ứng Droste, truyện tranh 4 khung, tranh hình mạng. Hình thức các diễn đồ kim đan của Tống Thư Hàng đều không hề trùng lặp.
Giờ thêm một bức QR code, hình như cũng có thể chấp nhận được.
[Xích Tiêu Kiếm ta có kiếm linh, có được ý thức ngàn vạn năm nay mà chưa từng thấy nhiều diễn đồ kim đan thế này. Rốt cuộc là do tu sĩ trước kia quá bảo thủ hay là Tống Thư Hàng ngươi cho trí tưởng tượng bay cao quá đây?]
Trong lòng Xích Tiêu Kiếm tiền bối vô cùng phức tạp.
“Bức hình QR code này có quét được không?”
Ý thức của Tiểu m Trúc hỏi.
Tống Thư Hàng: “Được.”
“Nhưng chúng ta không thể mang di động vào được, hay là phục chế lại ảnh rồi mang ra ngoài quét?”
Tiểu m Trúc lại hỏi.
“Không cần đâu.”
Tống Thư Hàng đắc ý nói:
“ m Trúc, ngươi cứ để cho ý thức của mình bao phủ lên QR code này, thế là quét được mã luôn. Thú vị lắm.”
Xích Tiêu Kiếm: “…”
Thế nên Thư Hàng à, rốt cuộc thì ngươi đang đắc ý cái quái gì hả!
Không ổn rồi, từ sau khi đi theo Tống Thư Hàng, nó phát hiện ra ngày nào cũng không hết chuyện để khẩu nghiệp.
Lý m Trúc thử để ý thức của mình bao phủ lên đồ án QR code.
Ngay sau đó, cô thật sự cảm nhận được hiệu quả quét mã.
Dường như có một tiếng ‘ting’ vang lên trong ý thức của cô.
Sau đó, một hình ảnh kỳ lạ xuất hiện ‘trước mắt’ cô.
[Có muốn kết bạn với ‘Tống Thư Hàng’ không? Có, Không.]
Lý m Trúc không hề do dự mà chọn ‘Có’.
Đồng thời cô lên tiếng:
“Hóa ra QR code này là mã mời kết bạn với A Tống.”
Tống Thư Hàng: “???”
Hả?
Kết bạn với ta là sao?
“ m Trúc, sau khi ngươi dùng tinh thần lực để quét mã, thứ xuất hiện không phải là một tấm ảnh ‘tế đàn’ à?”
Tống Thư Hàng vội vàng hỏi.
“Không phải, là một lựa chọn kết bạn, hỏi ta có muốn kết bạn với A Tống không, sau đó ta chọn [Có]”
Lý m Trúc đáp.
Tống thư hàng: 0_0!
Đợi chút, tại sao kết quả quét mã của ta và m Trúc lại khác nhau thế?
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, ngươi thử quét xem nào!”
Tống Thư Hàng vội nói.
Đồng thời, hắn lại nhanh chóng nói với Lý m Trúc:
“ m Trúc, thu ý thức của ngươi về rồi xem xem cơ thể có sự thay đổi nào không. Sau khi lựa chọn ‘kết bạn’ xong, ngươi có bị ảnh hưởng gì không.”
“Được, A Tống.”
Lý m Trúc vui vẻ đáp… Cô cảm thấy rất thú vị.
Xích Tiêu Kiếm phối hợp với Tống Thư Hàng, dùng tinh thần lực của mình để quét ‘QR code’ của hắn.
Cũng như Lý m Trúc, dường như có một tiếng ‘ting’ vang lên trong ý thức của Xích Tiêu Kiếm.
[Không thể kết bạn với ‘Tống Thư Hàng’, xin hãy thăng cấp.]
Xích Tiêu Kiếm: “???”
Thăng cấp á?
Nói thế nào đi chăng nữa thì Xích Tiêu Kiếm ta cũng là thần binh của Trường Sinh Giả, nếu như còn thăng cấp tiếp thì chỉ có thể trở thành ‘đạo khí’ của Thiên Đạo thôi nhỉ?
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối có kết quả gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu Kiếm:
“Thứ này bảo ta hãy thăng cấp đi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm:
“Có phải nó đang kỳ thị chủng tộc không? Vì thấy ta không phải là người nên không cho ta kết bạn hả?”
“Chắc chắn không phải là vấn đề này, dù sao thì nó cũng là hạch tâm kim đan của ta, tính cách cũng phải giống ta chứ. Cho dù không phải diễn đồ ta tự vẽ nhưng quá trình vẫn có liên quan tới ta, là thiện duyên của ta.”
Tống Thư Hàng vội nói.
Xích Tiêu Kiếm:
“Hay là để con tà ma chuột hamster đó qua thử xem sao?”
“Được.”
Tống Thư Hàng đáp.
Ý thức của Xích Tiêu Kiếm tiền bối rút khỏi đan điền của Tống Thư Hàng, trở lại cơ thể.
Tống Thư Hàng nhìn về phía Tiểu m Trúc trước:
“ m Trúc, có thay đổi gì không?”
“Không có gì cả, nếu như nói có gì thay đổi thì… ta thấy A Tống trông thân thiết hơn.”
Lý m Trúc nghiêm túc đáp.
“Tóm lại, chắc không phải là chuyện xấu gì. Chúng ta thử tiếp xem. Số hamster, có muốn tới thử ‘diễn đồ kim đan’ của ta không? Thú vị lắm nhé.”
Tống Thư Hàng vẫy tà ma chuột hamster.
Tà ma chuột hamster quay đầu lại, nhìn Tống Thư Hàng bằng ánh mắt khinh bỉ… Muốn dùng đôi mắt nhỏ xíu của nó lộ ra vẻ ‘khinh bỉ’ đúng là không dễ dàng gì.
Vì cả gương mặt của nó đều thiên về hướng đáng yêu.
“Chín ra mười ba về (*) tiền lãi giảm một phần thành chín ra mười hai về, được không?”
Tống Thư Hàng mấp máy ngón tay.
Vẻ mặt số hamster đầy bối rối, sau hồi lâu cuối cùng nó cắn răng đáp:
“Thành giao!”
Thực ra chủ yếu là do tận sâu trong lòng, nó cũng rất tò mò không biết diễn đồ kim đan mới của Tống Thư Hàng rốt cuộc ra sao? Còn nữa, Tống Thư Hàng vẫn luôn mồm nói mình có bảy hạt nhân bảy sao bảy kim cương, từ lâu nó đã muốn nhìn tận mắt hình dáng bảy hạt nhân của Tống Thư Hàng rồi… chỉ có điều nó vẫn sĩ diện.
Hiện giờ có bậc thang cho nó, đương nhiên nó sẽ thuận theo đó mà đi xuống rồi.
Số hamster ném trường kiếm tăm xỉa răng trong tay lên một cách ngầu lòi, tung người nhảy lên thân kiếm, bay vù đến bên cạnh Tống Thư Hàng.
Nó chiếu tinh thần lực của mình vào ‘đan điền bản mệnh’ của Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó, nó nhìn thấy ‘kình đan bản mệnh’ siêu to khổng lồ trong đan điền của Tống Thư Hàng.
Tạo hình kỳ lạ này, lại còn kích thước này nữa.
Nếu như kéo con hàng này ra ngoài rồi nói là ‘nguyên anh’, có khi người không rõ chân tướng còn tưởng là thật ấy chứ.
“Nào, thả lỏng ra, ta dẫn tinh thần lực của ngươi đi vào.”
Tống Thư Hàng bắt đầu dẫn dắt tinh thần lực của tà ma chuột hamster đi vào hạt nhân ‘Thần huyết Cổ Vu’ của mình.
Trên đường đi, tinh thần lực của tà ma chuột hamster đi qua một chuỗi hạt nhân tiểu kim đan của Tống Thư Hàng.
[Không ngờ mỗi một đan điền lại thật sự có một hạt nhân tiểu kim đan!]
Số hamster không cách nào bình tĩnh lại được.
Tai nghe và mắt thấy hoàn toàn là hai cảm giác chấn động khác nhau!
Hơn nữa trên những tiểu kim đan này của Tống Thư Hàng lại còn vẽ kín ‘diễn đồ kim đan’ nữa, đúng là các tác phẩm chỉ kém ‘nét vẽ điểm mắt” thôi.
Vẫn là thánh thành không bao giờ thất thủ, thánh kiếm mang tới kết thúc cho thế giới, thanh âm thánh nhân đã tắt từ thời viễn cổ, Bích Thủy Các vô hạn, sáng tạo và hủy diệt chi tinh… mỗi một diễn đồ kim đan đều là ‘tinh phẩm’.
Khí thế hoành tráng, kết cấu phức tạp.
Cứ lấy bừa một ‘diễn đồ kim đan’ bất kỳ rồi đặt lên người một tu sĩ bình thường đều có thể khiến thực lực của bọn họ tăng mạnh. Độ phức tạp của mỗi một diễn đồ đều đã vượt khỏi chín long văn.
Chúng ta không giống nhau ~ không giống nhau ~ không giống nhau ~~
Phong cách của chúng ta hoàn toàn khác biệt ~~
Tà ma chuột hamster trúng phải một đòn đả kích nhất định.
Cũng may ta còn có chủ nhân nhà ta.
Tà ma chuột hamster cũng là thành viên của team đạo tâm kiên định, nó cân bằng nội tâm của mình ngay lập tức.
Có chủ nhân là chúa tể Cửu U, tương lai của nó chắc chắn sẽ vô cùng xán lạn!
Trong lúc trầm tư, Tống Thư Hàng đưa tà ma chuột hamster đến chỗ kim đan ‘Thần huyết Cổ Vu’ của mình.
“Q… QR code!”
Phản ứng của số hamster cũng đáng yêu như Tiểu m Trúc vậy.
“Đúng thế, đây chính là diễn đồ kim đan mới của ta.”
Tống Thư Hàng đắc ý nói:
“Ngươi chỉ cần cho tinh thần lực bao phủ lên nó là có thể quét mã nữa đấy.”
“Có virus không?”
Số hamster hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Ngươi cảm thấy ta là loại người đó à?”
“Cũng đúng.”
Số hamster đáp:
“Nếu như ngươi thật sự là kẻ chơi bẩn như thế thì không thể được chủ ta thích đâu.”
“Ta cảm thấy chắc Bạch tiền bối two thích ta là vì ta biết kể chuyện cười.”
Tống Thư Hàng đáp.
Tà ma chuột hamster:
“Khà khà khà.”
Đây đúng là chuyện nực cười nhất mà nó nghe được trong năm nay đấy.
Nó cho tinh thần lực của mình phủ lên QR code của Tống Thư Hàng.
Ting ~
[Có muốn kết bạn với ‘Tống Thư Hàng’ không? Có, Không.]
Cái này còn phải hỏi à.
Đương nhiên là chọn ‘Không’ rồi.
Nó và số Bá Tống là kẻ thù đấy, làm sao có thể kết bạn với hắn cơ chứ?
Số hamster cười lạnh.
Sau đó, ngón tay của nó lại nhấn vào ‘Có’.
(*) Chín ra mười ba về: Khi đi thế chấp, món đồ được thế chấp với giá 10 đồng, thời hạn là 3 tháng, tiền lãi mỗi tháng là 1 đồng. Thế nhưng khi nhận tiền, nếu như món đồ thế chấp đáng giá 10 đồng thì tiệm thế chấp chỉ trả 9 đồng, đây gọi là ‘chín ra’. Đến khi hết hạn 3 tháng, người khách đến chuộc đồ thì cần phải nộp đủ tiền lãi của 3 tháng là 3 đồng và tiền vay gốc, tổng cộng là 13 đồng. Vì thế khi làm ăn, khi một người ăn lãi quá nhiều, không thèm để ý đến lợi ích của người khác thì người ta thường dùng cụm này. Lúc trước Tống Thư Hàng cho tà ma chuột hamster vay lãi cũng là theo ý này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận