Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1661: Nâng Chén Hát Ca

Chương 1661: Nâng Chén Hát Ca
Chẳng mấy chốc Tô thị A Thập Lục đã trả lời lại:
“Thập Lục đang bế quan, chờ cô ấy kết thúc bế quan thì ta sẽ chuyển lời lại.”
Tống Thư Hàng:
“???”
Không phải A Thập Lục đang online? Vậy là ai?
Chẳng biết tại sao trong đầu Tống Thư Hàng lại chợt nhớ đến một người, Linh Điệp Tôn Giả thường xuyên treo máy thay con gái.
“A Thất tiền bối?”
Tống Thư Hàng nhắn tin hỏi.
“Không phải.”
Tô thị A Thập Lục đáp.
Tống Thư Hàng chợt hiểu ra:
“Bạch long tỷ tỷ.”
Tô thị A Thập Lục:
“Đúng rồi, ta là bạch long tỷ tỷ của ngươi đây. Mà này tạm thời đừng nhắn tin nữa, ta đang chơi game, ngươi làm ta gián đoạn hai lần rồi đấy, làm ta lỡ mất một kill, chờ ta chơi xong ván này rồi chat tiếp.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Mỹ nhân rắn công đức:
“...”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Mỹ nhân rắn công đức lập tức cướp lời thoại:
“Nhìn trời!”
Tống *không có lời thoại để nói* Thư Hàng.
Là ảo giác ư? Tại sao mấy vị tiền bối viễn cổ bên cạnh ta không có ai bình thường hết vậy?
Tít tít tít~
Lúc này, tài khoản của Vũ Nhu Tử cũng nhắn lại.
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“Tống tiền bối, ngươi gặp linh quỷ của ta thật ư? Có thể mang cô ấy về không?”
“Không mang về được.”
Tống Thư Hàng thở dài đáp:
“Còn mất một bộ hóa thân bọc thép của ta.”
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“... Nén bi thương [icon lệ rơi đầy mặt]”
Tống Thư Hàng:
“Cùng buồn [icon lệ rơi đầy mặt]”
“Thảo nào gần đây ngày nào tỉnh dậy ta cũng phát hiện linh lực trong người tăng vọt một đoạn lớn, trong đầu còn xuất hiện đủ loại lĩnh ngộ linh tinh, thực lực đại tăng. Ta còn tưởng thiên phú ẩn của ta thức tỉnh chứ, hóa ra là do linh quỷ phản hồi về. Vậy sắp tới ta cũng học tập một chút thông tin về tấn cấp độ kiếp, lo trước khỏi họa.”
Vũ Nhu Tử nhắn lại.
Lát nữa cô phải nhờ Lưu Kiếm Nhất sư huynh tư vấn cho mới được.
Vũ Nhu Tử lẩm bẩm:
“Đến giờ vẫn không có tin tức gì về a cha, hẳn là a cha đi chuẩn bị độ thiên kiếp thất tấn bát, nhưng bây giờ lại chưa thấy dấu hiệu nhân tiền hiển thánh. Không biết bây giờ a cha của ta còn đang bế quan chuẩn bị độ kiếp hay là đang ở trạng thái độ kiếp nữa?”
Tống Thư Hàng:
“[icon ngón tay cái] Chuẩn bị trước có lợi chứ không hại.”
Sau khi gửi tin nhắn này đi, tự dưng Tống Thư Hàng cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn lắc đầu để bản thân tỉnh táo lại.
Lẽ nào do ở trong mạng công đức lâu quá nên tinh thần lực không chịu nổi?
Không đúng, lần trước hắn ở trong mạng công đức cùng với Cật Qua tiền bối còn lâu hơn lần này nhưng có sao đâu?
Hắn quay qua nhìn @#%x Tiên Tử:
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, có phải trạng thái bây giờ của ta có vấn đề không?”
Mỹ nhân rắn công đức nháy mắt, sau đó hé miệng nhỏ phát ra giọng của Tống Thư Hàng:
“Đây là rượu gì vậy? Uống vào lại có vị như nước ngọt, uống rất ngon. Ngay cả người không hay uống rượu như ta cũng thích hương vị này.”
“Không hề có vị rượu, thêm một ly nữa!”
“Ha ha, ta cảm thấy ta vẫn có thể uống tiếp.”
“Uống! Côn Na nữ sĩ nói đúng, rượu gặp tri kỷ nghìn chén thiếu, rượu ngon trước mặt, hôm nay chúng ta phải uống cho đã!”
“Tiểu m Trúc còn nhỏ, đừng uống... phần của tiểu m Trúc để ta uống thay cho.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Trong hiện thực ta đã uống bao nhiêu thế hả?
Rượu lão tộc trưởng lấy ra là rượu gì mà ngay cả một người có thể chất cấp lục phẩm như hắn cũng không chịu nổi chứ?
Hơn nữa qua nội dung mà mỹ nhân rắn công đức vừa thuật lại, rượu này có vị như nước ngọt, uống rất ngon?
Không được, thân thể trong hiện thực uống say làm ảnh hưởng đến thần thức trong mạng công đức.
“Trước hết cứ lui ra ngoài đã.”
Tống Thư Hàng thở dài, chuẩn bị chào tạm biệt Vũ Nhu Tử.
“À Tống tiền bối này, vừa rồi ta thấy tin nhắn của ngươi trong nhóm, ngươi đã có tám kim đan? Sắp lên cấp rồi ư?”
Lúc này Vũ Nhu Tử lại hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời:
“Ừ, có thể sẽ tấn cấp vào một ngày gần đây. Nhưng trên kình đan bản mệnh của ta vẫn trống, hẳn là còn có quãng thời gian nữa mới tấn thăng lục phẩm chân chính.”
“Đúng rồi Vũ Nhu Tử, cô có muốn thêm bạn với ta không?”
Dưới sự kích thích của men rượu, tư duy của Tống Thư Hàng trở nên chập cheng.
Mà tư duy càng chập cheng lại càng dễ đi theo lối suy nghĩ không bình thường.
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử nghi hoặc hỏi lại:
“Ta kết bạn với tiền bối rồi mà?”
“Là một loại kết bạn khác, thật ra cũng không biết cô có thêm bạn thành công hay không do cô không có mạng công đức, nhưng... có thể thử xem sao.”
Tống Thư Hàng nói.
Nói xong hắn chiếu hình diễn đồ kim đan mã QR ra, chụp hình lại rồi gửi cho Vũ Nhu Tử.
Không biết cách này có dùng không nhưng cứ thử trước đã.
“Vũ Nhu Tử, thử dùng tinh thần lực bao trùm tâm hình mã QR này, xem thử có phản ứng gì không?”
Tống Thư Hàng hướng dẫn.
“Được, Tống tiền bối.”
Vũ Nhu Tử nói.
Cô làm theo hướng dẫn của Tống Thư Hàng, thử một lần.
Một lát sau.
“Không có phản ứng gì cả thưa Tống tiền bối.”
Vũ Nhu Tử trả lời:
“Tống tiền bối, trong mã QR này có thứ gì chơi vui ư?”
“Tiếc thật.”
Tống Thư Hàng nói.
Xem ra cách chụp mã QR lại rồi gửi hình đi không hiệu quả.
Không có thông báo thêm bạn tốt, cũng không có thông báo thăng cấp, không có tác dụng gì hết.
“Có một thứ khá thú vị, nhưng xem ra phải đợi chúng ta gặp mặt rồi thử lại. Đến lúc đó ta sẽ tặng máy nạp ma lực cho mọi người, lại để mọi người cùng thử quét mã QR. Không ổn rồi, trạng thái của ta không chịu nổi, ta phải offline trước đây. Vũ Nhu Tử, hẹn gặp lại sau.”
Tống Thư Hàng nhắn lại.
Trong đầu hắn có một ý tưởng táo bạo, trước khi rời khỏi thế giới hắc long, hắn phải đi thần điện mua một nhóm máy nạp ma lực mang về hiện thế sau đó làm thí nghiệm.
“Vậy ta chờ quà tặng của Tống tiền bối.”
Vũ Nhu Tử cười nói.
“Ừ, gặp lại sau.”
Tống Thư Hàng gửi thêm một icon [vẫy tay].
Tiếp đó hắn lại mở khung chat với Tô thị A Thập Lục:
“Tạm biệt bạch long tỷ tỷ.”
Tài khoản của Tô thị A Thập Lục trả lời:
“Đã nói với ngươi là ta đang chơi game rồi mà!”
“Chính vì biết bạch long tỷ tỷ đang chơi game nên ta mới không nhịn được muốn nhắc nhở tỷ: Chơi game phải điều độ, không nên trầm mê trong đó.”
Tống *linh hồn tự tìm đường chết không thể dừng lại* Thư Hàng.
“Kéo vào danh sách đen bây giờ!”
Tài khoản của Tô thị A Thập Lục hồi đáp.
“Ta offline đây~ À đúng rồi, cuối cùng gửi cho tỷ một hình mã QR.”
Tống Thư Hàng nói.
Trước khi off, hắn lại lấy tấm hình mã QR đã gửi cho Vũ Nhu Tử gửi tiếp cho Tô thị A Thập Lục.
Cuối cùng...
Ngay lúc chuẩn bị ra khỏi mạng công đức, Tống Thư Hàng phát hiện có người inbox hắn.
“Thư Hàng, ngươi lại sắp độ kiếp đấy à?”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu?
Là vị tiền bối nào thế nhỉ?
Đúng rồi, nhớ ra rồi... Là Hoài Dựng Cư Sĩ.
Hẳn là đạo hiệu này nhưng hai chữ đầu thì không chắc lắm.
Mà thôi không sao, lúc này chỉ cần nhanh trí một chút, chỉ gọi tiền bối bằng hai chữ ‘cư sĩ’ là tốt rồi!
Quả nhân đúng thông con mợ nó minh quá đi!
“Đúng vậy, có lẽ không bao lâu nữa sẽ độ kiếp nhưng cũng không chắc. Hoài Dựng tiền bối, có chuyện gì không? Bây giờ ta định offline, hết giờ rồi, không chịu nổi nữa. Có chuyện gì cứ để lại tin nhắn cho ta, ngày mai ta online xem sau.”
Tống Thư Hàng nhắn lại.
Sau khi gửi tin nhắn đi, Tống Thư Hàng không chịu nổi nữa, hắn cũng không kịp kiểm tra lại nội dung tin nhắn, ý thức bị cưỡng chế lui ra khỏi mạng công đức.
Ở đầu bên kia.
Cư sĩ cầm điện thoại, trong khung chat có một câu còn chưa đánh xong:
“Thiên kiếp ngũ tấn lục ấy, nếu ngươi chưa có bảo địa độ kiếp thì bên ta có một nơi tốt có thể cho ngươi mượn độ kiếp. Bảo địa của ta là một phúc địa, được bố trí nhằm đối phó với thiên kiếp hiện đại hóa. Đến lúc đó...”
Cư sĩ im lặng nhìn bốn chữ ‘Hoài Dựng tiền bối’.
Sau đó cư sĩ lại im lặng ấn nút backspace, xóa hết những lời mình vừa mới nhập vào.
Rượu đúng là thứ tốt, uống nhiều rồi làm gì cũng sảng khoái hơn, mà chết cũng nhanh hơn, gọi tắt là làm sướng chết nhanh.
************
Khi ý thức chính trở về hiện thực, Tống Thư Hàng phát hiện trong bữa tiệc ai cũng biến thành con ma men.
Vốn chỉ có lão tộc trưởng cùng với mấy vị nhân vật quan trọng trong Long Huyết tộc ngồi ăn cơm với Tống Thư Hàng và Côn Na nữ sĩ.
Nhưng không biết từ lúc nào, một bữa cơm bình thường đã biến thành tiệc rượu tưng bừng.
Đủ loại món ăn không ngừng được mang lên, số người dự tiệc càng ngày càng nhiều, hơn một nửa thành viên của bộ lạc Long Huyết đều đến dự tiệc, đây là tập quán của bộ lạc Long Huyết.
Lão tộc trưởng đã gục từ lâu.
Hắn tự xưng nghìn chén không say, càng uống càng hăng, cuối cùng lấy luôn cả rượu ngon cất kỹ trong bộ lạc Long Huyết ra uống. Uống rồi lại uống... Sau đó Côn Na nữ sĩ cũng uống đến hưng phấn.
Cô lấy ra mấy vò rượu ngon từ trong đạo cụ ma pháp không gian. Rượu vừa lấy ra, một mùi thơm lạ xộc vào mũi.
Rượu này có mùi thơm rất mê người.
Lão tộc trưởng chỉ uống một ly đã gục.
Các thành viên khác trong bộ lạc Long Huyết cũng tương tự, không ai chống đỡ nổi quá ba ly.
Tiểu m Trúc ngồi cạnh Tống Thư Hàng cũng uống không ít, sắc mặt đỏ hồng, đôi mắt mơ màng.
Hình như Tạo Hóa Tiên Tử cũng nằm bất động, lẽ nào cô ấy cũng uống rất nhiều rượu? Cô ấy có thể uống rượu? Với cảnh giới của cô ấy vậy mà cũng gục ư?
Tống Thư Hàng thầm thắc mắc.
Dần dần...
Trong tiệc rượu bây giờ chỉ còn lại Tống Thư Hàng và Côn Na nữ sĩ là chưa say đến mức gục xuống bàn.
Loại rượu mà Côn Na nữ sĩ lấy ra có hiệu quả không hề kém hơn tiên nhưỡng mà Biệt Tuyết Tiên Cơ lấy ra trong Thực Tiên yến. Ngay cả thể chất của tu sĩ lục phẩm như Tống Thư Hàng cũng không chịu nổi rượu này.
Hơn nữa trong rượu ẩn chứa năng lượng tinh khiết khổng lồ, không thua gì thiên tài địa bảo. Thậm chí sau khi uống vào còn cảm thấy sâu trong thân thể như có một luồng sức mạnh ẩn bị kích hoạt.
Thảo nào ngay cả tiểu m Trúc cũng không nhịn được uống không ít.
Rượu này là bảo bối.
Nếu là rượu này, dù uống say cũng đáng giá.
Tống Thư Hàng thầm thở dài nói.
“Còn gì ăn không? Mang món ăn lên, mang món ăn lên nào!”
Côn Na nữ sĩ cười to, cô say rồi.
Hai mắt cô đỏ như ngọc, tỏa sáng lấp lánh.
Ý thức của Tống Thư Hàng bắt đầu mơ hồ, hắn nhớ lại một câu lúc giám định Côn Na nữ sĩ lúc trước.
“Rượu là thứ tốt, nó có thể khai phá tiềm lực của một người.”
Lẽ nào ý của câu giám định này là chỉ loại rượu trong tay Côn Na nữ sĩ?
Hay là có ẩn ý khác?
“Thư Hàng tiên sinh, hết thức ăn rồi.”
Côn Na tiên tử nói.
Tống Thư Hàng lắc đầu, ý thức ngày càng mơ hồ.
“Hết thức ăn thì chúng ta tự làm ra.”
Tống Thư Hàng há miệng phun nhẹ một hơi, từng đóa hoa sen trắng nõn xuất hiện, tỏa ra hương thơm kỳ lạ.
Cuối cùng Tống Thư Hàng cũng không biết bản thân đã uống bao nhiêu rượu.
Hắn mơ màng nhìn về phía Côn Na nữ sĩ.
Côn Na bắt lấy một đóa hoa sen, bóc từng cánh hoa.
Lúc này hai mắt cô không còn là màu đỏ nữa mà biến thành con ngươi dựng đứng màu vàng đậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận