Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1675: Nuốt kiếm là một nghệ thuật, nuốt cái khác thì không phải đâu

Chương 1675: Nuốt kiếm là một nghệ thuật, nuốt cái khác thì không phải đâu
“Tít! Kết nối với Bạch tiền bối thất bại. Bạch tiền bối không nằm trong danh sách bạn bè, xin hãy kết bạn rồi liên hệ lại.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Từ từ đã, lần sau trước khi kết nối với người khác phải cho ta biết, tuyệt đối không được tự ý kết nối.” Tống Thư Hàng hạ lệnh với hai viên lưu ly kim đan của mình.
Thứ này đôi lúc giống hệt như điện thoại liên hệ bằng giọng nói, rất là nhân tính hóa, hơi một tí là quay số liên hệ với người ta.
Bây giờ đã không cẩn thận cuốn Số Hamster vào thiên kiếp rồi, Tống Thư Hàng không muốn kéo cả Bạch tiền bối vào theo nữa.
Ừm… chờ chút.
Có lẽ Bạch tiền bối là một ngoại lệ.
Dù Bạch tiền bối chỉ vừa mới tấn thăng thành Huyền Thánh bát phẩm không lâu, nhưng Tống Thư Hàng luôn có một ảo giác vi diệu là có khi ngài ấy có thể solo với cả thiên kiếp cửu phẩm dễ như trở bàn tay.
“Tóm lại, không được tự tiện quay số liên hệ với người ta nữa!” Tống Thư Hàng nhấn mạnh mệnh lệnh với hai viên tiểu kim đan.
Có nhiều thứ nhất định phải nằm trong tầm khống chế của bản thân. Nếu hoàn toàn không khống chế được thì chỉ mang lại phiền phức cực lớn, chẳng bằng bỏ đi không cần.”
“Tiêu rồi, á ~~” Tà ma chuột Hamster bên cạnh Tống Thư Hàng đột nhiên hét rầm lên.
Lúc này nó cũng ở tay phải của người khổng lồ hủy diệt và được người khổng lồ hủy diệt bảo vệ, nhưng lông tóc trên người nó lại đột nhiên bùng cháy lên.
Rõ ràng thiên kiếp không hề giáng xuống người nó vì đều bị người khổng lồ hủy diệt ngăn cản hết rồi.
“Có chuyện gì thế?” Tống Thư Hàng vội vàng trùm cái chăn mô phỏng của đại lão cái gì cũng có thể bán lên người Số Hamster.
Nhưng lần này cái chăn đã mất đi hiệu quả che giấu.
Ngọn lửa trên người Tà ma chuột Hamster vẫn không ngừng thiêu đốt, bộ lông xinh đẹp cháy đen một mảng, hỏa diễm còn tiến thêm một bước đốt cả vào da thịt nó.
“Là chức năng thiêu đốt của Tịnh Hỏa Trụ đấy.” Tà ma chuột Hamster cười khổ nói.
Đó là trụ kiếp phạt giáng xuống chỉ nhằm vào nó. Nếu nằm trong phạm vi của Tịnh Hỏa Trụ thì dù thiên kiếp không giáng lên người nó, nó vẫn nằm trong trạng thái bị thiêu đốt.
Nếu nó là đại lão tà ma cửu phẩm thì còn có thể miễn cưỡng chống chọi.
Nhưng nó lại chỉ là một tà ma tứ phẩm đáng yêu… cùng lắm trong mấy phút nữa là bị đốt thành tro tàn.
“Lần này ta phải chết thật rồi.” Tà ma chuột Hamster nói bằng giọng yếu ớt: “Số Bá Tống, ngươi có còn đạo cụ hồi sinh nào khác không?”
Tống Thư Hàng cười khổ lắc đầu.
Tà ma chuột Hamster đau đớn run rẩy, cắn chặt răng mà nói: “Nếu số Bá Tống nhà ngươi có thể sống sót mà ra khỏi thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm này, hãy nói với chủ nhân của ta rằng cả đời này ta không hề hối hận… Tất cả đều là lỗi của thế giới và số Bá Tống ngươi.”
“Phải, đều là lỗi của ta.” Tống Thư Hàng nói.
Thân mình hắn tan rã ra, tiến vào hình thái sương mù.
Ngay sau đó, hắn vươn tay ra, ấn lên người Tà ma chuột Hamster.
Kiếp hỏa đang thiêu đốt khắp người Tà ma chuột Hamster làm bỏng bàn tay của Tống Thư Hàng. Tống Thư Hàng hình thái sương mù cực kì yếu ớt, chỉ có thể miễn dịch được những đòn tấn công vật lý thông thường chứ không thể miễn dịch được kiếp hỏa.
“Bí pháp giám định.” Tống Thư Hàng thôi động Giám Định Thuật.
Hắn cần tất cả tình báo liên quan đến khả năng đốt trọi của Tịnh Hỏa Trụ, nếu có biện pháp để giải quyết luôn cái Tịnh Hỏa Trụ này thì đúng là không thể tốt hơn.
Giữa sương mù, có một lượng “máu tươi” cực lớn phun trào.
Cùng lúc đó, kết quả của Giám Định thuật cũng phù hiện trong đầu Tống Thư Hàng.
“Thiên Nhật chi kiếp – trụ kiếp phạt Tịnh Hỏa Trụ có khả năng thiêu rụi tất cả những gì trong phạm vi của nó, có gia tăng sát thương đối với sinh vật Cửu U. Trong phạm vi đốt trọi, kiếp hỏa không thể dập tắt, vết thương không thể khôi phục. Sau khi rời khỏi phạm vi đốt trọi thì hiệu quả của kiếp hỏa sẽ biến mất, có thể dùng bí pháp trị liệu hệ thủy để chữa trị vết thương.”
Muốn dập tắt kiếp hỏa thì cần phải ra khỏi phạm vi đốt trọi.
Nhưng nguyên một nửa thế giới thiên kiếp phía Tống Thư Hàng đều nằm trong phạm vi thiêu đốt của Tịnh Hỏa Trụ, không có chỗ nào để ẩn nấp.
“Có cách nào để ngăn cách được phạm vi thiêu rụi không?” Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Ngay cả cái chăn mô phỏng của đại lão cái gì cũng có thể bán và người khổng lồ hủy diệt mà còn không ngăn cản được cái kĩ năng thiêu rụi trong phạm vi này, phải làm sao đây?
Tống Thư Hàng dốc toàn lực thôi động Bí pháp giám định, nhưng lần này Bí pháp giám định cũng không cung cấp được thêm thông tin gì nữa.
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, cô có thể bảo vệ được số Hamster không? À thôi, ta vừa hỏi một câu ngu xuẩn rồi.” Tống Thư Hàng lắc đầu.
Ánh sáng công đức có thuộc tính khắc chế tà ma Cửu U cực mạnh.
Nếu @#%× mà bảo vệ Số Hamster thì nó còn chết nhanh hơn.
Mỹ nhân rắn công đức đã lùi sang một bên để bảo vệ Lý m Trúc.
Cô duy trì khoảng cách an toàn với số Hamster để tránh làm ảnh hưởng tới nó.
Số Hamster cắn chặt răng chịu đựng đau đớn do kiếp hỏa thiêu đốt.
“Gửi lời cho chủ nhân ta, ta không thể hoàn thành nhiệm vụ mà ngài ấy giao phó được rồi.” Số Hamster lại lên tiếng. Cả người nó bị ngọn lửa nuốt chửng, nhìn giống hệt ma thú Hỏa Diễm Thử trong truyền thuyết.
Nhưng đột nhiên, Tống Thư Hàng phát hiện ra có một mảnh nhỏ trên lưng Số Hamster mà kiếp hỏa thiêu đốt tương đối yếu, yếu hơn các bộ phận khác rất nhiều.
Vị trí đó là nơi hắn vừa tiếp xúc để sử dụng bí pháp giám định.
Lẽ nào…
Tống Thư Hàng lại tiến vào hình thái sương mù, quả thận bảy màu nơi eo lập lòe tỏa sáng.
Sau đó hắn nghiến răng ôm lấy tà ma chuột Hamster.
Hai tay hắn hóa thành sương mù, bao trùm cả người Tà ma chuột Hamster.
Kiếp hỏa đốt bỏng phần thân thể đang hóa sương mù của hắn làm cơn đau trỗi dậy.
Nhưng một chút đau đớn đó cùng lắm chỉ khiến Tống Thư Hàng hơi nhíu mày mà thôi.
“Nếu như có thể… nếu ta còn tro cốt, thì xin hãy giao tro cốt của ta cho chủ nhân ta.” Tà ma chuột Hamster nhắm mắt lại. Nó cảm thấy đau đớn trên người mình đã dần dần biến mất.
Nghĩa là nó không còn cảm nhận được đau đớn nữa. Nó sắp sửa chết rồi.
“Ừm, nếu như ngươi có tro cốt. Ha ha ha.” Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Tà ma chuột Hamster nghe thấy tiếng cười của hắn thì lại điên lên: “Giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn cười thế hả? Không ngờ lúc trước ta lại cảm thấy ngươi ở trong cái bộ dạng này khá là hiểu lòng người! Quả nhiên là ta đã nhìn lầm ngươi rồi.”
“Hết cách, chỉ có vẻ ngoài của ta thay đổi chứ tuổi tâm lý có thay đổi gì đâu.” Tống Thư Hàng cười vui vẻ. Bởi vì đúng như dự đoán của hắn, hình thái sương mù có thể ngăn cản tổn thương thiêu rụi toàn phạm vi của Tịnh Hỏa Trụ.
Không hổ là hình thức ngụy bất hủ. Cho dù là bản suy yếu đến tận cùng, nhưng có hai chữ “bất hủ” thì vẫn không tầm thường chút nào.
Sau đó, Tống Thư Hàng ôm Tà ma chuột Hamster, toan nhét vào bụng mình.
“Từ từ đã, ngươi định làm gì thế?” Số Hamster căng thẳng hô lên.
Tống Thư Hàng ngừng lại.
“Cũng đúng, nhét ngươi vào bụng thì khác gì mang thai. Không được, gần đây ta nhạy cảm với việc mang thai lắm.” Dứt lời, hắn nâng Tà ma chuột Hamster lên cao rồi há miệng nuốt chửng nó xuống.
Số Hamster: “!!!”
Đậu xanh rau má! Số Bá Tống ngươi làm cái gì thế này?
“Cảm giác hay ho ghê. @#%× Tiên Tử à, khi cô nuốt Xích Tiêu Kiếm tiền bối có cảm giác như thế này ư? Thế nên mới nghiện đấy hả?” Tống Thư Hàng hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức nghe thấy thế bèn che hai tay lên ngực rồi lắc đầu quầy quậy.
Nuốt kiếm là một nghệ thuật.
Chứ nuốt sống Hamster thì không phải nhé!
Làm sao có thể đánh đồng hai chuyện với nhau được?
Chúng ta không giống nhau ~ không giống nhau ~ Không giống tí nào ~

Tống Thư Hàng tiếp tục duy trì trạng thái sương mù.
Thiên Nhật chi kiếp, binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn.
Bây giờ chính hắn cũng không biết mình có thể chống đỡ được tới lúc nào.
“Cầm cự được ngày nào hay ngày ấy. Bạch tiền bối phù hộ..” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
“Hình thái sương mù của ngươi có duy trì được một nghìn ngày không?” mỹ nhân rắn công đức cách đó không xa hỏi.
Tống Thư Hàng cười khổ lắc đầu.
Hình thái sương mù tiêu hao thể lực và linh lực cực lớn.
Đừng nói là một nghìn ngày, dù hắn có không ngừng nuốt đan dược và ngoại giới có linh lực dồi dào thì cũng chỉ duy trì được hình thái sương mù khoảng mười ngày là chạm tới cực hạn.
Tà ma chuột Hamster được thân thể sương mù của Tống Thư Hàng bảo vệ, kích hoạt pháp thuật chữa trị hệ thủy trên mặt nhẫn, từ từ khôi phục vết thương của mình.
“Nếu ngươi không chống đỡ được thì cứ thả ta ra.” Số Hamster đột nhiên nói. Tống Thư Hàng đã làm đến mức này để bảo vệ nó, nó thực sự có hơi cảm động, cảm động bằng một giọt nước nhỏ xíu xiu.
“Ngươi yên tâm đi, nếu như ta sắp không chịu được thì nhất định sẽ móc ngươi ra. Nếu không, để ngươi ở trong dạ dày của ta thì ta tiêu hóa thế nào được.” Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.
Số Hamster: “…”
Giọt cảm động bé tí vất vả lắm mới chắt ra trong lòng bốc hơi trong nháy mắt.
Quyết định rồi… dù có chết ta cũng phải chết trong dạ dày của ngươi, sau đó thối rữa trong ấy, không chỉ khiến ngươi rối loạn tiêu hóa mà còn đục thủng dạ dày ngươi luôn! Tà ma chuột Hamster âm thầm thề.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Ngày đầu tiên của Thiên Nhật chi kiếp kết thúc.
Tống Thư Hàng trải qua một ngày mà cảm thấy nó lê thê như một năm. Mỗi phút mỗi dây đều dài dằng dặc như một thế kỉ.
Có lẽ vì Số Hamster bị che giấu hoàn toàn nên uy lực của thiên kiếp trong hư không không tăng lên.
Tống Thư Hàng và người khổng lồ hủy diệt dần dần quen thuộc với tiết tấu của thiên kiếp.
Cật Qua Thánh Quân ở bên cạnh càng nhẹ nhàng hơn.
Phía trên hắn có mạng mạng công đức, bên dưới có Công Đức Tinh Hải mà mỹ nhân rắn công đức bố trí, rất chi là nhẹ nhõm.

Khi đã quen thuộc với tiết tấu của Thiên Nhật chi kiếp thì ngày thứ hai dễ dàng hơn một chút.
Giai đoạn này là giai đoạn dễ sống nhất trong Thiên Nhật chi kiếp, vì linh lực và thể lực của tu sĩ còn dồi dào và cường độ thiên kiếp chưa cao.
Thời gian của Thiên Nhật chi kiếp quá dài, thời gian trước còn có thể vượt qua một cách nhẹ nhàng, nhưng sau trăm ngày, tinh thần và sức lực của tu sĩ yếu đi, thân thể tích tụ mệt mỏi, cường độ thiên kiếp tăng lên… mỗi ngày sẽ chẳng khác nào địa ngục.
Ngày thứ hai trong Thiên Nhật chi kiếp.
Trong lòng Tống Thư Hàng đột nhiên nảy ra một chút lĩnh ngộ. Hắn phát hiện ra điểm còn thiếu ở diễn đồ kim đan Thánh thành không bao giờ thất thủ trên tiểu kim đan thứ nhất.
Bộ phận còn thiếu nằm trên ám đồ “Người khổng lồ hủy diệt vạn vật sau khi thánh thành sụp đổ.”
Là mắt phải của người khổng lồ.
Mắt trái của nó đỏ rực như lửa.
Nhưng mắt phải nó lại trống rỗng.
Nét bút vẽ mắt cuối cùng nằm ngay tại nơi này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận