Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1680: Bế quan sẽ gây nghiện

Chương 1680: Bế quan sẽ gây nghiện
Cảnh giới tối cao của bế quan là một ngày trong động bằng nghìn năm ở ngoài.
Chính là mình vừa mới nhắm mắt lại, khi mở mắt ra thì thế giới bên ngoài đã là cảnh còn người mất, bãi bể nương dâu.
Đương nhiên Tống Thư Hàng chưa đạt tới cảnh giới ấy.
Trước kia hắn tu luyện thời gian dài nhất chính là một đêm, đến sáng là kết thúc.
Trong Xích Long động.
Tống Thư Hàng tìm một vị trí bằng phẳng và có nhiệt độ vừa phải để ngồi xuống. Vì có vết xe đổ là trải nghiệm bi thảm của nhóc sư con Quả Quả, nên khi chọn vị trí ngồi tu luyện, Tống Thư Hàng vô thức bỏ qua những chỗ lồi lõm không bằng phẳng, để tránh cho mình cũng bị trĩ,
Mặc dù hắn có cảnh giới ngũ phẩm, không thể bị trĩ được nữa.
Sau khi ngồi xuống, Tống Thư Hàng đặt Xích Tiêu Kiếm tiền bối nằm ngang trên đầu gối, hai tay đặt lên thân kiếm rồi cảm khái: “Quả nhiên dùng kiếm nhìn đẹp trai nhất.”
Cùng là ngồi xếp bằng, nhưng đặt kiếm lên đầu gối một cái là thấy tao nhã hẳn ra.
Chứ nếu để đao lên trông cứ như thổ phỉ.
Mỗi tội, đôi găng tay hồng phấn trên tay Tống Thư Hàng trông hơi bị lệch tông.
Cũng chẳng có cách nào khác, bởi vì tìm hết cả phân bộ lạc Long Huyết tộc cũng không được đôi găng tay nào thích hợp với Tống Thư Hàng. Cuối cùng một em gái trong tộc đã làm một đôi cho hắn.
Giờ này có găng tay mà đeo là tốt rồi, không cần phải để ý đến màu sắc làm chi.
“Đừng có suy nghĩ lung tung, tập trung ý chí, bế quan cho tử tế đi.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối nhắc nhở.
“Vâng, tiền bối.” Tống Thư Hàng gật đầu, nhắm mắt lại.
Đầu tiên là vận chuyển Chân Ngã Minh Tưởng Pháp để trấn định tâm linh, điều chỉnh trạng thái.
Tiếp đó vận chuyển một vòng Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí công làm nóng người.
Tống Thư Hàng nhanh chóng tiến vào trạng thái nhập định.
Khi trạng thái nhập định ổn định, thần thức của Tống Thư Hàng có thể thấy rõ có ba loại lực lượng ở bên cạnh giúp đỡ hắn bế quan.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối trên đầu gối đang tỏa ra ánh sáng của đạo và pháp tắc thâm ảo.
Ánh sáng của đạo và pháp tắc này là lực lượng cấp bậc Trường Sinh Giả, bình thường Xích Tiêu Kiếm tiền bối sẽ cố ý thu bớt nó vào, nếu không, tu sĩ chưa đủ cảnh giới nhìn thấy ánh sáng ấy sẽ đắm chìm trong đó, không tự kiềm chế được, hồn phách sẽ chịu tổn thương không thể nào khôi phục.
Sự tồn tại của Xích Tiêu Kiếm tiền bối giúp Tống Thư Hàng tăng cường rất nhiều lĩnh ngộ đối với đao pháp, đao ý và Phần Thiên Hỏa Diễm đao, bởi vậy ánh sáng của đạo sẽ trợ giúp rất nhiều cho Tống Thư Hàng trong quá trình tăng cảnh giới.
Ở một phía khác, Tạo Hóa Tiên Tử chưa quay lại thân thể của Tống Thư Hàng. Cô ngồi dựa lưng vào hắn, cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
Lực lượng trên người cô có thể tăng cường lí giải và lĩnh ngộ của Tống Thư Hàng đối với công pháp và công pháp Nho gia như Nho gia Kim Cương Thân, Chính Khí Tôi Thân Thiên, Quân Tử Vạn Lý Hành và Thiên Hành Kiện.
Đồng thời, lực lượng truyền đến từ trên người cô giúp Tống Thư Hàng tĩnh tâm, linh đài thanh minh, lúc tu luyện không bị tạp niệm quấy nhiễu, hoàn toàn loại trừ khả năng bị tâm ma quấy phá.
Cuối cùng là bạch tiền bối phân thân lười biếng lơ lửng giữa không trung, hai tay đặt sau đầu, tiến vào trạng thái ngủ say.
Lực lượng trên người hắn rất cổ quái, dường như rất yếu, lại dường như rất mạnh, lửng lơ bất định.
Lực lượng này cực kì phù hợp với Tống Thư Hàng. Chẳng biết từ bao giờ, thân thể hắn đã huyễn hóa thành một tầng sương mù, cộng minh với lực lượng từ phân thân của Bạch tiền bối. Dù sao thì hình thái sương mù ngụy bất hủ cũng bắt nguồn từ Bạch tiền bối mà.
Bạch tiền bối phân thân ở đây tăng cường sự lý giải của Tống Thư Hàng với công pháp chủ tu Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí công, đồng thời cũng làm tăng năng lực lĩnh ngộ của hắn.
Có ba người Bạch tiền bối phối hợp, Tống Thư Hàng cảm thấy lần bế quan này của mình như được thần trợ giúp vậy.
Không chỉ như thế.
Trong đầu phân thân của Tống Thư Hàng còn thoáng hiện hai loại linh cảm về nét bút vẽ mắt cho rồng trong diễn đồ kim đan.
Một loại là linh cảm thuộc về truyện tranh bốn khung Sáng tạo và hủy diệt chi tinh trên diễn đồ kim đan lò phản ứng hạch tâm của hắn, đến từ hóa thân bọc thép.
Một loại khác đến từ bản thể đang chịu khổ, mặc dù tín hiệu không tốt nên thường xuyên đứt quãng, song thi thoảng vẫn linh cảm vẫn lóe lên. Đó là linh cảm nét bút vẽ mắt cho diễn đồ kim đan đầu tiên Thánh thành không bao giờ thất thủ.
Cảm giác bế quan này hạnh phúc biết bao.
Mỗi giây mỗi phút đều cảm thấy cảnh giới của mình đang được tăng cường.
Hai viên trong bảy viên tiểu kim đan đã trở thành kim đan lưu ly.
Trong năm viên còn lại thì hai viên đã có đầu mối. Thậm chí diễn đồ kim đan thánh kiếm Chung Yên trên kim đan thứ hai yêu đan bảy màu cũng chỉ còn thiếu con Boss cuối cùng.
Tống Thư Hàng có cảm giác một khi hắn vẽ xong nét cuối cùng trên diễn đồ kim đan của tiểu kim đan lò phản ứng hạch tâm thì nét cuối cùng trên diễn đồ yêu đan bảy màu cũng hoàn thành.
Một nét bút, ba bức diễn đồ, một mạch hoàn thành.
Kì diệu quá!
Thời gian trôi qua từng giây phút.
Tống Thư Hàng chìm đắm trong bế quan, không sao tự kiềm chế được.
Thì ra bế quan lại dễ nghiện thế này.
Diệu dụng này giống như Thực Tiên yến của Biệt Tuyết Tiên Cơ, một khi hưởng rồi sẽ còn muốn nhấm nháp tiếp, không thể nào dừng được.
Cứ thế, một ngày trôi qua.
Sáng sớm hôm sau.
Ánh mặt trời mà tất cả mọi người trong thế giới hắc long chờ mong không còn mọc lên nữa.
Tộc trưởng đi tới bên ngoài Xích Long động, cảm ứng tình hình trong động.
Có kết giới và trận pháp phòng ngự của phân thân Bạch tiền bối, tộc trưởng không thể nào xác định được tình hình bên trong, chỉ có thể cảm ứng được khí tức tinh thần của Tống Thư Hàng.
“Một ngày rồi, không biết phân thân thì có cần giải quyết vấn đề không nhỉ?” Tộc trưởng vừa nghĩ trong lòng, vừa đi khỏi Xích Long động.
Thân là tộc trưởng, hắn bận rộn lắm.
Đặc biệt là khi phân bộc lạc đang được xây dựng, cái gì cũng bừa bộn hết cả ra.
Mấy ngay nay tộc trưởng đều bận kí tên, bận vỗ tay khen Xích Tiêu Kiếm tiền bối, bận tiếp khách ăn cơm, bận ngủ, bận đan lưới bắt bướm cho Tạo Hóa Tiên Tử…
“Từ từ đã, sao mình thấy có chỗ nào không đúng lắm?” Tộc trưởng xoa xoa cằm.
Đúng là mình bề bộn nhiều việc, nhưng sao mấy việc bận rộn của mình gần đây lại sai trái thế nhỉ?
Hắn nhớ năm đó đi tới rừng Dadma cùng với bạn bè, chỉ có hai bàn tay trắng, từ không đến có xây dựng nên phân bộ lạc Long Huyết tộc. Khi đó hắn bận xây nhà cửa, bận bố trí trận pháp, bận điều chỉnh tầng phòng ngự của bộ lạc, bận đi săn hung thú trong rừng, bắn tà linh tà thú, biết bao nhiêu là việc.
Những năm tháng ấy vất vả nhưng phong phú, mỗi ngày đều trôi qua trong mồ hôi và những tiếng cười.
Nhưng bây giờ chuyện này đều giao cho đám trẻ trong bộ lạc làm hết rồi. Hắn chỉ còn mỗi việc kí tên thôi, chẳng còn gì cho hắn làm cả.
Tộc trưởng bỗng cảm thấy đáy lòng trống vắng lạ kì.

Trong Xích Long động.
Tống Thư Hàng cảm thấy thần trí, linh lực và ý chí của mình đều đã đạt đến một cực hạn.
Cảm giác này giống hệt như khi hắn ở cảnh giới nhất phẩm sắp vượt Long Môn, dường như chỉ cần nhảy lên là có thể phá vỡ trở ngại trùng điệp, tiến vào một cảnh giới mới.
Sắp đột phá rồi à?
Cảm giác chỉ cần nhảy lên một cái là linh cảm về diễn đồ kim đan của mình sẽ ập đến!
Thế là Tống Thư Hàng nhảy vọt lên.
Vèo!
Nguyên thần của hắn xuất khiếu.
Nguyên thần lơ lửng trên đỉnh đầu phân thần, nhìn xuống nhục thể với vẻ mặt rất chi là ngu si.
Nguyên thần xuất khiếu là năng lực cơ bản của Kim Đan Linh Hoàng ngũ phẩm, nhưng Tống Thư Hàng chưa bao giờ chủ động sử dụng năng lực này.
“Kì quái, phi khoa học.” Nguyên thần của Tống Thư Hàng lên tiếng.
Bởi vì đây là phân thân mà!
Phân thân có phải bản thể đâu, làm sao mà có nguyên thần được?
Đây là thường thức cơ bản trong tu chân giới, hắn hiểu rõ lắm.
Mỗi người chỉ có một nguyên thần, dù có tu luyện ra bao nhiêu phân thân thì nguyên thần cũng chỉ có một mà thôi.
Lấy đâu ra chuyện tu luyện ra một trăm phân thân thì có một trăm cái nguyên thần.
“Thế bây giờ mình đang ở trạng thái gì đây? Đừng nói là mình có hai cái nguyên thần nhé?” Tống Thư Hàng nhíu mày tự hỏi.
Chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Côn Na nữ sĩ?
Cô ấy kéo cả nguyên thần của hắn ra đây rồi à?
“Khả năng này rất lớn.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Hắn nhớ khi phân thân mới được kéo ra khỏi không gian thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm, trong thoáng chốc hắn đã không phân biệt được bản thể và phân thân của mình.
Cứ như sự khác nhau giữa phân thân và bản thể bị lu mờ đi vậy.
Bây giờ nghĩ lại, chắc là Côn Na nữ sĩ đã động tay, len lén dời nguyên thần của hắn ra theo.
“Này Thư Hàng, ngươi đang bế quan mà tự nhiên nguyên thần xuất khiếu làm gì đấy?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối lên tiếng.
Tống Thư Hàng ngượng ngùng đáp: “Ban nãy ta cảm thấy cảnh giới của mình dường như xuất hiện thời cơ đột phá, thế là thả người nhảy lên một cái… nguyên thần xuất khiếu luôn.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
“Nhưng có lẽ bước đột phá sắp tới của ta cần nguyên thần xuất khiếu.” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nói.
Nguyên thần của hắn nhẹ nhàng vươn tay ra, nhắm mắt lại cảm ứng.
Trong hư không, các tiết điểm lưới rồng ở khắp nơi sáng lên, hưởng ứng cảm ứng của Tống Thư Hàng.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, ta muốn nguyên thần xuất khiếu một chuyến.” Tống Thư Hàng đột nhiên nói.
“Mới bế quan ngày thứ hai mà.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối mệt tim quá.
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một chút rồi bảo: “Nhưng ta cảm thấy có lẽ nguyên thần xuất khiếu cũng là một phần trong lần bế quan này của ta… có một đoạn nhân quả mà ta cần hóa giải.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối thở dài: “Quả nhiên ngươi không có duyên với việc ngoan ngoãn ngồi bế quan rồi. Đi thôi, ngươi muốn đi đâu, ta đi cùng.”
Dứt lời, một đạo kiếm linh hư ảo thoát ra từ Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Đó là clone Xích Tiêu Kiếm.
Kiếm linh lơ lửng bên cạnh Tống Thư Hàng: “Nguyên thần của tu sĩ ngũ phẩm còn rất yếu, khi xuất khiếu phải cực kì cẩn thận. Để ta hộ pháp cho ngươi.”
“Ơ, hóa ra Xích Tiêu Kiếm tiền bối là kiếm linh thật à?” Tống Thư Hàng kinh ngạc nói: “Ta cứ tưởng bên trong Xích Tiêu Kiếm tiền bối sẽ là đao linh cơ.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
Ranh con, ăn một kiếm của ta đây!
Xích Tiêu Kiếm tiền bối xoay mũi kiếm, chọt vào quả thận của Tống Thư Hàng một nhát,
“Ta sai rồi ta sai rồi ~ Xin lỗi tiền bối mà.” Tống Thư Hàng vội vàng cầu xin tha thứ.
Một lát sau.
Dưới sự bảo vệ của Xích Tiêu Kiếm tiền bối, nguyên thần của Tống Thư Hàng xuất khiếu, rời khỏi Xích Long động, đi thẳng đến nơi xa.
Khi nguyên thần xuất khiếu có tốc độ phi hành rất nhanh. Nguyên thần tự mang thiên phú súc địa thành thốn, chỉ cần đi một bước là có thể tới nơi xa vạn trượng.
Nửa ngày sau.
Tống Thư Hàng và Xích Tiêu Kiếm tiền bối xuất hiện trong một tòa thành.
Dân cư ở đây đều là thành viên Long Huyết tộc, trên người mọc đầy vảy rồng màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận