Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1691: Có/Có? Chơi ta đấy à?

Chương 1691: Có/Có? Chơi ta đấy à?
Về lý thuyết, nếu không kết nối mạng lưới công đức hoặc lưới rồng của thế giới Hắc Long thì không thể kết bạn được với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng rất tò mò muốn biết hai vị Bạch tiền bối có thể kết bạn với hắn không.
Với vận may gần như muốn gì được nấy của hai vị Bạch tiền bối, sau khi họ quét hình sẽ cho ra kết quả thế nào?
Bạch tiền bối cúi đầu xem xét diễn đồ kim đan QR code của Tống Thư Hàng với vẻ mặt như muốn moi viên kim đan trong thể nội hắn ra nghiên cứu, đoạn hỏi: “Muốn kết bạn thì phải làm gì?”
“Bạch tiền bối, hai người dùng tinh thần lực quét hình QR code, sau đó sẽ có một cửa sổ thông báo hiện lên. Ta đã thử mấy người và vật khác nhau thì thấy có các thông báo khác nhau. Có người kết làm bạn tốt, có người thì kết làm đồng minh, còn có cả thông báo chưa kết bạn được, cần thăng cấp thêm nữa.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Để ta thử xem sao.” Bạch tiền bối quét tinh thần lực lên hình chiếu diễn đồ kim đan QR code của Tống Thư Hàng.
Một lát sau…
“Có hiện cửa sổ thông báo không?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Chờ một chút, phản ứng hơi chậm, cứ như là tín hiệu không tốt vậy. Có phải vì bây giờ ngươi là nguyên thần nên tín hiệu bị nhiễu không?” Bạch tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng: “…”
Thứ này còn nghẽn mạng nữa à?
Bạch tiền bối two nói: “Ta thử xem sao.”
Dứt lời, hắn cũng quét tinh thần lực qua hình chiếu diễn đồ kim đan QR code của Tống Thư Hàng.
Ngay khi tinh thần lực của Bạch tiền bối two quét lên, trước mắt hai vị Bạch tiền bối đồng thời hiện cửa sổ thông báo.
Theo một tiếng “tít” nhỏ, nội dung thông báo hiện lên: “Không thể kết bạn với Tống Thư Hàng, xin hãy đổi đường truyền.”
Bạch tiền bối lập tức nói: “Thư Hàng, ngươi đổi đường truyền thử xem.”
Tống Thư Hàng ngu mặt ra.
Đường truyền là cái gì? Đổi thế nào mới được?
Ta làm gì có chức năng này cơ chứ!
“Thông báo của ta cũng là thay đổi đường truyền của Tống Thư Hàng, nhưng còn một dòng bổ sung. ‘Có muốn cưỡng chế đổi đường truyền cho Tống Thư Hàng không?’ Ha ha, thế mà cũng phải hỏi. Đương nhiên là đổi rồi.” Bạch tiền bối two cười nói.
Nghe thấy thế, Tống Thư Hàng vội nói: “Bạch tiền bối two…đột nhiên cưỡng chế thay đổi đường truyền có tạo thành ảnh hưởng không tốt gì không? Hay là chúng ta thương lượng trước đã nhé?”
Thêm một chữ “nhiên” vào đằng sau chữ “two” để biến cả cụm thành từ “đột nhiên”, quả nhân thông minh quá, tiếng Trung thâm thúy quá!
Hôm nay quả nhân lại tránh được một kiếp nạn rồi!
Gần đây Tống Thư Hàng rất nhạy cảm với cái trò động một tí là hiện cửa sổ thông báo của diễn đồ kim đan QR code, lúc nào cũng lo mình rớt hố. Ví dụ như lần trước bị kéo vào thiên kiếp của Cật Qua Thánh Quân vậy.
Cho nên lỡ may đổi đường truyền lại có vấn đề thì biết phải làm sao?
Phải nghiên cứu cho kĩ, nghĩ kĩ hẵng làm thì tốt hơn.
“Muộn rồi, ta cưỡng chế đổi đường truyền rồi.” Bạch tiền bối two nói: “Mặt khác, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, ta biết đọc tâm thuật.”
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch tiền bối, chúng ta tin tưởng nhau một chút được không?
Ngài dùng đọc tâm thuật thì còn giao lưu bình thường làm sao được nữa? Niềm tin cơ bản giữa người với người đâu?
“Tự ngươi nghĩ đến tên ta nên kích hoạt đọc tâm thuật của ta đấy chứ? Trách ta à?” Bạch tiền bối mỉm cười, nhưng nụ cười lạnh ngắt.
Hắn không có thói quen cả ngày dùng đọc tâm thuật. Nhưng thân là chúa tể Cửu U, mỗi khi người khác gọi tên hoặc các biệt danh liên quan đến hắn trong lòng thì quyền hạn đặc biệt của chúa tể lại được kích hoạt, mà đọc tâm thuật nằm trong số đó.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn cảm thấy đây chính là nguyên nhân vì sao rất nhiều đại lão trở thành “quả nhân”. Bởi vì đại lão đỉnh quá, mang nhiều kĩ năng bị động quá, trong đó lại có rất nhiều thần kĩ mang hiệu quả “mất hết bạn bè”, thế cho nên bạn bè của đại lão tương đối hiếm.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư thì ý thức của hắn vang lên một tiếng “tít”.
Ngay sau đó, một thông báo vang lên trong ý thức của Tống Thư Hàng.
“Tạm thời thay đổi đường truyền, chuyển sang đường truyền đặc biệt. Có/Có?”
Tống Thư Hàng: “…”
Mày chơi ông đấy à?
Không có lựa chọn “Không” thì còn chọn cái khỉ gì?
Nguyên nhân dẫn đến hai lựa chọn đều là “có” có lẽ là do quyền hạn của Bạch tiền bối two quá cao. Việc thay đổi đường truyền mang tính cưỡng chế, căn bản không được phép từ chối.
“Đường truyền của ta đã được thay đổi thành đường truyền đặc biệt rồi. Hai vị tiền bối thử lại lần nữa đi.” Tống Thư Hàng nói.
“Tít!” Lúc này bên tai Bạch tiền bối vang lên một tiếng.
“Có thêm Thư Hàng tiểu hữu làm bạn thân không? Có/Không?”
“Ừm, có thông báo rồi. Thông bảo hỏi có thêm ngươi làm bạn thân không.” Bạch tiền bối nói xong bèn nhấn vào lựa chọn “có”.
Tống Thư Hàng: “Trừ bạn tốt, đồng minh, bây giờ còn có cả bạn thân nữa à?”
Nghe có vẻ thân thiết hơn “bạn tốt” một chút. Hay đây chỉ là thói quen xưng hô khác biệt thôi nhỉ?
Khi nói chuyện thì Bạch tiền bối đã xác nhận quan hệ “bạn thân” với Tống Thư Hàng.
Hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn nhau.
“Chẳng thấy thay đổi gì cả.” Bạch tiền bối cảm ứng một chút rồi nói.
Tống Thư Hàng nhìn Bạch tiền bối, cũng không thấy có gì thay đổi. Không có cảm giác thân thiết hơn như sau khi kết thành bạn tốt.
Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa bạn tốt, đồng minh và bạn thân.
“Ta cũng không cảm thấy có thay đổi gì. Có lẽ vì quan hệ giữa ta và Bạch tiền bối vô cùng tốt, cho nên tăng thêm quan hệ “bạn thân” thì thiện cảm tăng lên cũng khó mà cảm nhận được chăng?” Tống Thư Hàng suy đoán.
Cũng có thể là thiện cảm của hắn đối với Bạch tiền bối đã đạt giá trị cao nhất rồi, dù có tăng thế nào cũng không thay đổi nữa?
Trong lúc suy tư, Tống Thư Hàng bỗng thấy trước mắt mình sáng bừng lên.
Trong tầm mắt hắn đột nhiên có vô số dấu vết kì quái.
Những dấu vết ấy dần dần hiện rõ.
Cuối cùng, giữa Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối hình thành một sợi ánh sáng vàng óng nối liền hai người với nhau.
Đồng thời từ trên người hắn còn có rất nhiều sợi sáng màu sắc khác nhau tuôn ra.
Màu lam, màu trắng, màu đen, màu vàng, còn có ba sợi sáng chói bảy màu… phần lớn đều đâm vào hư không, nhìn không thấy điểm cuối.
“Đây là… dây nhân quả?”
Từ rất lâu trước kia Tống Thư Hàng đã tiếp xúc với những sợi dây này.
Số lượng dây màu lam không thay đổi, vẫn duy trì khoảng trên dưới một trăm sợi. Lần trước Tống Thư Hàng suy đoán những sợi màu lam này là người nhà hoặc người thân của hắn, số lượng đại khái là khớp nhau.
“Có thể xác định dây màu lam là người nhà.” Tống Thư Hàng nói nhỏ.
Dây màu trắng có số lượng nhiều nhất. Lần trước là hơn một nghìn sợi, bây giờ đã tăng lên đến con số đếm hoài không hết. Tống Thư Hàng cảm thấy mình biến thành một con yêu quái xúc tu, vô số sợi dây màu trắng phủ kín cả tầm mắt hắn, không sao đếm xuể.
Chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi mà số lượng dây trắng đã tăng vọt đến mức này… vậy thì chỉ có một khả năng…
Tống Thư Hàng nghĩ đến thời điểm mình nhân tiền hiển thánh.
Đây nhất định là công lao của ánh nhìn mang thai!
Những sợi dây màu trắng chắc là tượng trưng cho những người qua đường hắn từng tiếp xúc nhưng không có tình cảm gì.
Vậy thì những sợi dây màu khác tượng trưng cho những ai đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận